Huyền Giới Chi Môn
Chương 1483: Sát người thành người (1)
Trong tay Lịch Thăng có ánh sáng lóe lên, xuất hiện thêm một quyển sách với phong cách cổ xưa.
Quyển sách này có ánh sáng trắng nõn ôn hòa, chỉ có điều lại lóe ra bảy loại ánh sáng đỏ, kim, vàng, xanh lục, lam, đen, trắng.
Quyển sách này có tên là Cửu Chuyển Thiên Kinh. Đó chính là vật trước đây sư tôn hắn đã ban tặng cho hắn. Bản thân nó cũng là một dị bảo. Sư tôn hắn nói trong đó ngầm có thiên cơ, ẩn chứa lực lượng huyền diệu nào đó không thuộc về giới này, có thể ứng phó với bất cứ tình huống nào.
- Lịch Thăng, ngươi muốn làm gì?
Yên La lập tức phát hiện ra vị trí của Lịch Thăng. Đôi mắt đẹp của nàng thoáng chuyển, nhìn chằm chằm vào quyển sách bảy màu vừa xuất hiện thêm ở trong tay hắn. Hình như nàng ý thức được đièu gì, lớn tiếng quát.
Lịch Thăng hoàn toàn không để ý tới Yên La, vung tay lên, ném cuốn sách này bay ra ngoài.
Yên La thấy vậy, trên mặt lộ một tia nôn nóng. Tiếc rằng nàng sử dụng lĩnh vực giam cầm Đế Quan, nhất thời căn bản không có cách nào dừng lại.
Theo cuốn sách bay lên, trong miệng Lịch Thăng niệm chú ngữ. Hỏa diễm màu xanh đang thiêu đốt trên người hắn vốn đã ảm đạm, lúc này lại hừng hực thịnh vượng gấp mười lần.
Không chỉ có như vậy, trên người hắn còn phát ra hai tiếng vù vù, bốc lên một ngọn lửa màu vàng và một ngọn lửa màu đen, tản ra chấn động pháp tắc mãnh liệt.
- Lên!
Hắn hét lớn một tiếng, tất cả hỏa diễm trên người hắn đều rời khỏi thân thể bay ra, hòa làm một thể, hóa thành một quang ảnh hỏa diễm mơ hồ, tiến vào bên trong quyển sách kia.
Ầm!
Quyển sách này thoáng cái đã bốc lên mảng lớn hỏa diễm bảy màu, hừng hực thiêu đốt. Bảy loại lực pháp tắc từ trong hỏa diễm bảy màu tản ra, hơn nữa còn dung hợp với nhau.
Khí tức chấn động vô cùng cường đại từ trong quyển sách truyền ra. Mặc dù chỉ là dư âm, nhưng vẫn khiến cho hư không xung quanh vỡ nát từng tấc một.
Lịch Thăng một chỉ điểm ra. Quyển sách bắn ra, hóa thành một đạo kiếm ảnh, chém về phía thân thể Thạch Mục.
Tất cả những điều này nhìn như phức tạp, nhưng thật ra chỉ trong thời gian chớp mắt đã được hoàn thành.
- Dừng tay!
Đế Quan hét lớn một tiếng, thân thể bỗng nhiên lớn lên gấp mấy lần. Trên thân thể hiện ra một tầng linh văn màu vàng. Da hắn đã biến thành màu vàng. Trong nháy mắt toàn thân hắn biến thành một người khổng lồ màu vàng cao vài trượng.
Một uy áp vô cùng to lớn đột nhiên bạo phát ra, gần như là gấp nhiều lần so với đám người Lịch Thăng, Yên La.
Bàn tay to của Đế Quan chợt vung lên. Đại ấn màu vàng kia lập tức hóa thành một mặt trời màu vàng chói chang, lao về bốn phía xung quanh.
Ầm ầm!
Hai lĩnh vực giống như hai tấm kính, hoàn toàn vỡ vụn ra. Thân thể Yên La đại chấn, toàn thân bị ảnh hưởng, trong miệng phun ra một búng máu. Nàng bị cahasn động bay ra ngoài.
Thân thể Đế Quan hóa thành một đạo quang ảnh, lao về phía Lịch Thăng.
Thân ở giữa không trung, hắn vung tay lên. Một đạo chưởng ảnh màu vàng cực lớn bắn ra, tiến vào hư không, sau một khắc từ trong hư không ở gần mắt trận bay ra, chụp lấy kiếm ảnh bảy màu kia.
Thân thể Yên La bay ngược ra hơn trăm trượng xa, mới khó khăn lắm ổn định được thân thể. Sau đó quanh thân nàng có ánh sáng lóe lên. Hàm răng nàng khẽ cắn, bay về phía Lịch Thăng.
Ngay cả Đế Quan ra tay như điện chớp, nhưng vẫn muộn hơn một bước.
Quyển sách bảy màu này biến thành kiếm ảnh lóe lên, chém lên quả cầu hình ánh sáng ở quanh người Thạch Mục, tiến vào trong cơ thể Thạch Mục.
Trên người Thạch Mục quỷ dị không xuất hiện bất kỳ vết máu và vết thương nào. Một kiếm ảnh này giống nhau nước dung nhập trong cơ thể hắn.
Thân thể hắn run lên. Hai mắt đang nhắm chặt chợt rung động, lập tức mở ra. Từ bên trong bắn ra hai đạo ánh sáng màu vàng giống như thực chất.
Ầm một tiếng!
Một hỏa diễm bảy màu nổi lên, bao phủ ở trong phạm vi vài chục trượng. Trong nháy mắt nó cuốn lấy tất cả mọi thứ bao quanh thân thể Thạch Mục, biến hắn thành một người lửa cực lớn.
Âm thanh giống như tiếng sấm rền vang nhất thời vang lên ở các nơi bên trong đại trận Vạn Linh Huyền Môn. Đại trận tản ra ánh sáng run rẩy kịch liệt, hình như bị mắt trận ảnh hưởng. Thậm chí ảo ảnh Huyền Giới Chi Môn ở giữa không trung cũng dao động.
- Đáng chết!
Hư không lóe lên. Bóng dáng Đế Quan đột nhiên xuất hiện ở gần mắt trận. Trên mặt hắn đầy vẻ tức giận.
Lúc này sắc mặt Lịch Thăng tái nhợt như tờ giấy. Trên gương mặt, những nếp nhăn ngang dọc, khiến hắn càng trở nên già nua hơn.
Dưới chân hắn điểm một cái, thân hình bắn ngược ra, trốn về phía xa.
Đế Quan nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng bổ ra.
Một chưởng ảnh cực lớn hiện lên ở trên đỉnh đầu của Lịch Thăng, sau đó công kích xuống. Uy áp đáng sợ ầm ầm cuốn tới.
Chưởng ảnh đi qua nơi nào, trong phạm vi mấy trăm trượng vuông nơi đó, không khí trong nháy mắt sẽ đông cứng lại, giống như đã biến thành sắt thép, không thể động đậy.
Sắc mặt Lịch Thăng đại biến, trên người miễn cưỡng hiện ra một tầng hỏa diễm với ba màu xanh, kim, đen. Hắn đánh ra một quyền, va chạm vào chưởng ảnh cực lớn.
Một tiếng động thật lớn vang lên. Thân thể của Lịch Thăng giống như cọng rơm bị đánh bay ra. Xương cốt toàn thân liên tục vang lên những tiếng đứt gãy. Không biết hắn đã bị gãy bao nhiêu cái xương.
Đế Quan sau một chưởng đánh bay Lịch Thăng, cũng không có có đuổi theo nữa. Thần sắc hắn nghiêm trọng, bấm động pháp quyết. Từng ánh sáng từ trong tay hắn bay ra, ngưng tụ thành các loại phù văn pháp tắc huyền diệu, tiến vào trong người lửa do Thạch Mục biến thành.
Hỏa diễm bảy màu trên người Thạch Mục lập tức giống như sóng gió, chỉ có điều lại không có dấu hiệu giảm bớt.
Lịch Thăng bay thẳng ra mấy trăm trượng, thân hình lảo đảo một cái, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất. Trên người hắn đầy máu tươi. Từng vết thương giống như một miệng túi máu bị vỡ ra.
Một lượng máu lớn từ trong miệng hắn tuôn ra.
Tuy rằng Lịch Thăng bị thương rất nặng, chỉ có điều thần thái trong mắt vẫn còn, không hề có dấu hiệu giảm xuống.
Hắn vận chuyển công pháp. Bên ngoài thân hiện ra một tầng ánh sáng màu xanh. Những vết thương kinh khủng kia chậm rãi khôi phục.
Chỉ có điều vào thời khắc này, trước mắt Lịch Thăng có hào quang bảy màu lóe lên. Một đoạn quang nhận bảy màu lạnh như băng đặt ở trên cổ họng của hắn. Đó chính là Thất Bảo Diệu Thụ.
Bóng dáng Yên La cũng đột nhiên xuất hiện. Trong tay ngọc của nàng cầm Thất Bảo Diệu Thụ. Đôi mắt xinh đẹp có hàn quang nhảy lên.
- Ngươi... tại sao lại muốn làm như vậy!
Quyển sách này có ánh sáng trắng nõn ôn hòa, chỉ có điều lại lóe ra bảy loại ánh sáng đỏ, kim, vàng, xanh lục, lam, đen, trắng.
Quyển sách này có tên là Cửu Chuyển Thiên Kinh. Đó chính là vật trước đây sư tôn hắn đã ban tặng cho hắn. Bản thân nó cũng là một dị bảo. Sư tôn hắn nói trong đó ngầm có thiên cơ, ẩn chứa lực lượng huyền diệu nào đó không thuộc về giới này, có thể ứng phó với bất cứ tình huống nào.
- Lịch Thăng, ngươi muốn làm gì?
Yên La lập tức phát hiện ra vị trí của Lịch Thăng. Đôi mắt đẹp của nàng thoáng chuyển, nhìn chằm chằm vào quyển sách bảy màu vừa xuất hiện thêm ở trong tay hắn. Hình như nàng ý thức được đièu gì, lớn tiếng quát.
Lịch Thăng hoàn toàn không để ý tới Yên La, vung tay lên, ném cuốn sách này bay ra ngoài.
Yên La thấy vậy, trên mặt lộ một tia nôn nóng. Tiếc rằng nàng sử dụng lĩnh vực giam cầm Đế Quan, nhất thời căn bản không có cách nào dừng lại.
Theo cuốn sách bay lên, trong miệng Lịch Thăng niệm chú ngữ. Hỏa diễm màu xanh đang thiêu đốt trên người hắn vốn đã ảm đạm, lúc này lại hừng hực thịnh vượng gấp mười lần.
Không chỉ có như vậy, trên người hắn còn phát ra hai tiếng vù vù, bốc lên một ngọn lửa màu vàng và một ngọn lửa màu đen, tản ra chấn động pháp tắc mãnh liệt.
- Lên!
Hắn hét lớn một tiếng, tất cả hỏa diễm trên người hắn đều rời khỏi thân thể bay ra, hòa làm một thể, hóa thành một quang ảnh hỏa diễm mơ hồ, tiến vào bên trong quyển sách kia.
Ầm!
Quyển sách này thoáng cái đã bốc lên mảng lớn hỏa diễm bảy màu, hừng hực thiêu đốt. Bảy loại lực pháp tắc từ trong hỏa diễm bảy màu tản ra, hơn nữa còn dung hợp với nhau.
Khí tức chấn động vô cùng cường đại từ trong quyển sách truyền ra. Mặc dù chỉ là dư âm, nhưng vẫn khiến cho hư không xung quanh vỡ nát từng tấc một.
Lịch Thăng một chỉ điểm ra. Quyển sách bắn ra, hóa thành một đạo kiếm ảnh, chém về phía thân thể Thạch Mục.
Tất cả những điều này nhìn như phức tạp, nhưng thật ra chỉ trong thời gian chớp mắt đã được hoàn thành.
- Dừng tay!
Đế Quan hét lớn một tiếng, thân thể bỗng nhiên lớn lên gấp mấy lần. Trên thân thể hiện ra một tầng linh văn màu vàng. Da hắn đã biến thành màu vàng. Trong nháy mắt toàn thân hắn biến thành một người khổng lồ màu vàng cao vài trượng.
Một uy áp vô cùng to lớn đột nhiên bạo phát ra, gần như là gấp nhiều lần so với đám người Lịch Thăng, Yên La.
Bàn tay to của Đế Quan chợt vung lên. Đại ấn màu vàng kia lập tức hóa thành một mặt trời màu vàng chói chang, lao về bốn phía xung quanh.
Ầm ầm!
Hai lĩnh vực giống như hai tấm kính, hoàn toàn vỡ vụn ra. Thân thể Yên La đại chấn, toàn thân bị ảnh hưởng, trong miệng phun ra một búng máu. Nàng bị cahasn động bay ra ngoài.
Thân thể Đế Quan hóa thành một đạo quang ảnh, lao về phía Lịch Thăng.
Thân ở giữa không trung, hắn vung tay lên. Một đạo chưởng ảnh màu vàng cực lớn bắn ra, tiến vào hư không, sau một khắc từ trong hư không ở gần mắt trận bay ra, chụp lấy kiếm ảnh bảy màu kia.
Thân thể Yên La bay ngược ra hơn trăm trượng xa, mới khó khăn lắm ổn định được thân thể. Sau đó quanh thân nàng có ánh sáng lóe lên. Hàm răng nàng khẽ cắn, bay về phía Lịch Thăng.
Ngay cả Đế Quan ra tay như điện chớp, nhưng vẫn muộn hơn một bước.
Quyển sách bảy màu này biến thành kiếm ảnh lóe lên, chém lên quả cầu hình ánh sáng ở quanh người Thạch Mục, tiến vào trong cơ thể Thạch Mục.
Trên người Thạch Mục quỷ dị không xuất hiện bất kỳ vết máu và vết thương nào. Một kiếm ảnh này giống nhau nước dung nhập trong cơ thể hắn.
Thân thể hắn run lên. Hai mắt đang nhắm chặt chợt rung động, lập tức mở ra. Từ bên trong bắn ra hai đạo ánh sáng màu vàng giống như thực chất.
Ầm một tiếng!
Một hỏa diễm bảy màu nổi lên, bao phủ ở trong phạm vi vài chục trượng. Trong nháy mắt nó cuốn lấy tất cả mọi thứ bao quanh thân thể Thạch Mục, biến hắn thành một người lửa cực lớn.
Âm thanh giống như tiếng sấm rền vang nhất thời vang lên ở các nơi bên trong đại trận Vạn Linh Huyền Môn. Đại trận tản ra ánh sáng run rẩy kịch liệt, hình như bị mắt trận ảnh hưởng. Thậm chí ảo ảnh Huyền Giới Chi Môn ở giữa không trung cũng dao động.
- Đáng chết!
Hư không lóe lên. Bóng dáng Đế Quan đột nhiên xuất hiện ở gần mắt trận. Trên mặt hắn đầy vẻ tức giận.
Lúc này sắc mặt Lịch Thăng tái nhợt như tờ giấy. Trên gương mặt, những nếp nhăn ngang dọc, khiến hắn càng trở nên già nua hơn.
Dưới chân hắn điểm một cái, thân hình bắn ngược ra, trốn về phía xa.
Đế Quan nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng bổ ra.
Một chưởng ảnh cực lớn hiện lên ở trên đỉnh đầu của Lịch Thăng, sau đó công kích xuống. Uy áp đáng sợ ầm ầm cuốn tới.
Chưởng ảnh đi qua nơi nào, trong phạm vi mấy trăm trượng vuông nơi đó, không khí trong nháy mắt sẽ đông cứng lại, giống như đã biến thành sắt thép, không thể động đậy.
Sắc mặt Lịch Thăng đại biến, trên người miễn cưỡng hiện ra một tầng hỏa diễm với ba màu xanh, kim, đen. Hắn đánh ra một quyền, va chạm vào chưởng ảnh cực lớn.
Một tiếng động thật lớn vang lên. Thân thể của Lịch Thăng giống như cọng rơm bị đánh bay ra. Xương cốt toàn thân liên tục vang lên những tiếng đứt gãy. Không biết hắn đã bị gãy bao nhiêu cái xương.
Đế Quan sau một chưởng đánh bay Lịch Thăng, cũng không có có đuổi theo nữa. Thần sắc hắn nghiêm trọng, bấm động pháp quyết. Từng ánh sáng từ trong tay hắn bay ra, ngưng tụ thành các loại phù văn pháp tắc huyền diệu, tiến vào trong người lửa do Thạch Mục biến thành.
Hỏa diễm bảy màu trên người Thạch Mục lập tức giống như sóng gió, chỉ có điều lại không có dấu hiệu giảm bớt.
Lịch Thăng bay thẳng ra mấy trăm trượng, thân hình lảo đảo một cái, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất. Trên người hắn đầy máu tươi. Từng vết thương giống như một miệng túi máu bị vỡ ra.
Một lượng máu lớn từ trong miệng hắn tuôn ra.
Tuy rằng Lịch Thăng bị thương rất nặng, chỉ có điều thần thái trong mắt vẫn còn, không hề có dấu hiệu giảm xuống.
Hắn vận chuyển công pháp. Bên ngoài thân hiện ra một tầng ánh sáng màu xanh. Những vết thương kinh khủng kia chậm rãi khôi phục.
Chỉ có điều vào thời khắc này, trước mắt Lịch Thăng có hào quang bảy màu lóe lên. Một đoạn quang nhận bảy màu lạnh như băng đặt ở trên cổ họng của hắn. Đó chính là Thất Bảo Diệu Thụ.
Bóng dáng Yên La cũng đột nhiên xuất hiện. Trong tay ngọc của nàng cầm Thất Bảo Diệu Thụ. Đôi mắt xinh đẹp có hàn quang nhảy lên.
- Ngươi... tại sao lại muốn làm như vậy!