Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Huyền Giới Chi Môn

Chương 1478: Ác chiến (2)



Lá bảy màu rụng khắp bầu trời, còn chưa có bay đến bên cạnh Đế Quan, đã bị sóng gợn màu vàng đánh văng ra, thiêu đốt hầu như không còn.
Không đợi Đế Quan cười xong, phía sau hắn có ánh sáng màu xanh lóe lên. Lịch Thăng biến thành người khổng lồ hỏa diễm màu xanh đột nhiên xuất hiện, một quyền đảo ra.
Ngọn lửa màu xanh trên người hắn đều hội tụ đến trên cánh tay, lóe lên ngưng tụ thành một con hỏa long màu xanh, gầm thét đánh về phía Đế Quan.
Toàn thân hỏa long màu xanh với hỏa diễm thuần túy vô cùng, hoàn toàn không có chút tạp sắc nào. Bên trong vô số phù văn màu xanh nhảy lên, tản ra sóng dao động pháp tắc mãnh liệt.
Không giống trước đó, sóng dao động pháp tắc này khiến cho người ta một loại cảm giác viên mãn. Những phù văn màu xanh nhảy lên cũng không phải là hỗn loạn không có trật tự, mà cũng tuần hoàn theo một loại quy luật huyền diệu vô cùng.
Đế Quan nhanh như tia chớp xoay người, thấy hỏa long màu xanh đã nhào tới trước mắt. Trên mặt hắn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Hắn mở cái miệng lớn, phun ra một ngọn lửa màu vàng.
Ngọn lửa màu vàng đón gió tăng mạnh, trong nháy mắt hóa thành một mảnh biển lửa màu vàng, ngăn cản ở phía trước hỏa long.
Ngọn lửa màu vàng tản ra nhiệt độ cao đáng sợ, hư không bị thiêu đốt một mảng lớn, lộ ra từng không gian tối đen như mực nứt ra.
Trên mặt Lịch Thăng bình tĩnh, không hoảng hốt, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Thân thể hỏa long màu xanh run lên. Vô số pháp tắc phù văn màu vàng từ trong cơ thể hỏa long bắn ra, tiến vào bên trong biển lửa màu vàng xung quanh.
Biển lửa màu vàng dường như gặp phải khắc tinh, sóng chấn động điên cuồng. Sau đó tất cả ngọn lửa màu vàng đều tiến vào bên trong cơ thể hỏa long màu xanh.
Hỏa long màu xanh biến hóa nhanh chóng, hóa thành một con hỏa long với hai màu xanh kim, hình thể cũng lớn lên không ít, tản ra lực chấn động pháp tắc càng thêm mãnh liệt hơn so với trước.
Chỉ có điều lần này lực pháp tắc rõ ràng chia làm hai loại. Một loại là lực pháp tắc màu xanh lúc trước. Một loại lực pháp tắc khác chính là ngọn lửa màu vàng.
Tình cảnh như thế, mặc dù là Đế Quan, hình như cũng bị dọa cho giật mình, ngẩn ra.
Hỏa long hai màu xanh kim vô cùng nhanh chóng bay nhào tới, hung hăng đánh trúng thân thể Đế Quan.
Oong!
Chiến giáp năm màu trên người Đế Quan đột nhiên có ánh sáng đại thịnh. Trong nháy mắt ngưng tụ thành vòng bảo hộ nặng nề.
Mỗi một vòng bảo hộ nhìn như đơn bạc. Chỉ có điều phía trên hiện ra từng linh văn pháp tắc, lại khiến cho người ta có một loại cảm giác kiên cố không phá vỡ nổi.
Hỏa long hai màu xanh kim đụng đầu vào phía trên vòng bảo hộ, chỉ nghe két két hai tiếng. Vòng bảo hộ màu xanh phía ngoài cùng và vòng bảo hộ màu vàng không ngờ bị đánh nát. Chỉ có điều hỏa long hai màu xanh kim ở trên vòng bảo hộ thứ ba bị ngăn cản xuống.
Sắc mặt Đế Quan buông lỏng, lập tức lộ ra một nụ cười lạnh, một tay phất lên.
- Ô.
Một tiếng động vang lên. Một bóng đen nhảy lên hiện lên.
Mặt đại ấn màu vàng này ầm ầm bắn xuống, đập vào trên người hỏa long hai màu xanh kim.
Hỏa long phát ra một tiếng gào thét, thân thể vỡ ra, hóa thành vô số ngọn lửa màu xanh, màu vàng nhẹ nhàng tung bay.
Trên người Lịch Thăng có ánh sáng màu xanh lóe lên. Sắc mặt hắn lại đột nhiên trở nên trắng bệch. Thân thể hắn vốn đứng thẳng tắp, lảo đảo một chút, gần như đứng không vững.
Trong mắt Đế Quan chớp hiện ánh sáng lạnh lẽo, hung hăng một chỉ điểm ra.
Đại ấn màu vàng có ánh sáng đại thịnh, thoáng cái giống như một ngọn núi vàng, ném về phía Lịch Thăng.
Vào thời khắc này, hào quang bảy màu lóe lên. Một lĩnh vực bảy màu cực lớn từ trên trời hạ xuống, thoáng chút bao phủ phạm vi mấy trăm trượng xung quanh Đế Quan.
Thân thể Đế Quan đột nhiên trầm xuống. Hắn bị lực lĩnh vực áp chế, thoáng cái giống như rơi vào bên trong vũng bùn. Hành động lập tức trì hoãn đi rất nhiều. Tốc độ của đại ấn màu vàng này cũng lập tức giảm bớt đi mấy lần.
Trong lĩnh vực bảy màu, bóng dáng Yên La hiện ra. Trong miệng hắn nhanh chóng lẩm bẩm vài từ, thần sắc trên mặt trở nên nghiêm nghị.
Trên mặt Lịch Thăng lộ ra một tia may mắn. Hắn lật tay lấy ra một viên đan dược nuốt vào. Thân hình hắn lắc một cái, lập tức biến mất không thấy bóng dáng.
Đế Quan tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng giận dữ.
- Cho rằng dựa vào một lĩnh vực, là có thể vây khốn được ta sao? Ngây thơ!
Hắn hừ lạnh một tiếng, vòng bảo hộ năm màu quanh người lóe lên tiêu tan thu hồi.
Đồng thời pháp quyết trong tay hắn biến đổi. Trên áo giáp năm màu đột nhiên phóng ra ánh sáng năm màu cực kỳ chói mắt.
Đế Quan phất tay đánh ra một đạo pháp quyết. Ánh sáng năm màu chuyển hóa thành năm bàn tay cực lớn, vung lên đánh về phía lĩnh vực bảy màu.
Pháp bảo đại ấn màu vàng cũng đột nhiên phóng ra mấy lần ánh sáng, lắc lư kịch liệt, nỗ lực ràng buộc lĩnh vực bảy màu bị phá vỡ.
Sắc mặt Yên La trắng nhợt. Lĩnh vực bảy màu lập tức chấn động kịch liệt, dường như lập tức sẽ vỡ vụn ra.
Chỉ có điều vào thời khắc này, bảy cây chạc cực lớn đột nhiên xuất hiện, cắm vào trong lĩnh vực bảy màu. Đó chính là Thất Bảo Diệu Thụ.
Lúc này Thất Bảo Diệu Thụ cắm rễ trên mặt đất, đã sinh trưởng cao tới mấy trăm trượng. Rễ cây lớn cũng lan tràn ra.
Trong đại trận Vạn Linh Huyền Môn, từng linh lực thình lình bị Thất Bảo Diệu Thụ mạnh mẽ hút đi. Lúc này thoạt nhìn linh lực của Thất Bảo Diệu Thụ sung túc cực kỳ. Mỗi một đạo linh văn phía trên đều phóng ra ánh sáng hết sức sáng ngời.
Mảng lớn hào quang bảy màu từ Thất Bảo Diệu Thụ dâng lên, dung nhập bên trong lĩnh vực. Lĩnh vực bảy màu nhất thời đứng vững.
Sắc mặt Đế Quan thoáng đổi.
Thần sắc Yên La buông lỏng, tay ngọc vung vẩy.
Bảy chạc cây Thất Bảo Diệu Thụ đột nhiên nhanh như tia chớp mọc dài ra, hơn nữa thoáng cái giống như vật còn sống, linh hoạt.
Phụt phụt phụt!
Năm chạc cây chính xác vô cùng xuyên thủng năm bàn tay ánh sáng cực lớn bên cạnh Đế Quan. Bàn tay ánh sáng nhất thời phát ra một tiếng động, vỡ ra.
Hai chạc cây khác nhanh như tia chớp quấn lấy thân thể Đế Quan. Một cái chạc khác thoáng cái cuốn lấy đại ấn màu vàng kia, trói chặt lấy nó.
Chương trước Chương tiếp
Loading...