Huyền Giới Chi Môn
Chương 1179: Trong Họa Có Phúc (1)
“Ầm ầm ầm” tiếng động cực lớn vang lên làm toàn bộ không gian cũng theo đó mà trấn động một trận.
Bên dưới người Thạch Mục, chỉ trong nháy mắt mọi thứ nằm trọn vẹn trong phạm vi có chu vi mười dặm đều bị năm đạo “thái sắc lôi trụ” đập cho đổ nát.
Một tảng đá nham thạch rất lớn vỡ ra thành mấy trăm hòn, chia năm xẻ bảy ra cùng nhau đổ sụp xuống lõm sâu vào dưới mặt đất.
Một màn cát bụi cuồn cuộn cuốn lên phủ kín cả bầu trời. Mà trong màn cát bụi trên mặt đất những gì còn có thể nhìn thấy không phải là “thái sắc điện quang” lóe sáng nữa.
Thời gian trôi qua khoảng chừng một tuần hương thì màn cát bụi trên mặt đất mới giảm bớt được mấy phần, dần dần lộ ra từng khoảng đất lớn đã bị nứt nẻ.
Chỉ nhìn thấy mặt đất ban đầu trong bí cảnh giờ đây đã bị thay thế bởi một hố sâu khoảng mấy chục trượng và vô cùng rộng lớn.
Mà ở dưới lòng hố sâu vẫn còn có thể nhìn thấy năm đạo “thái sắc lôi trụ” to lớn đang đứng sừng sững ở đó, trên mỗi đạo “thái sắc lôi trụ” vẫn đang xán lạn những dòng điện lưu như những con rắn khổng lồ lượn lờ vây quanh.
Dưới đáy hố lồi lên một đống đá lộn xộn, xung quanh đống đá có năm đạo “hung mãng hư ảnh” đang lăn lê bò trườn trên mặt đất vì bị năm đạo “thái sắc lôi trụ” khổng lồ mạnh mẽ đè sát xuống.
Thân của “hung mãng” uốn lượn vặn vẹo như đang cố gắng hết sức để giãy giụa chống cự. Tuy nhiên từ đầu đến cuối vẫn là không có cách nào để thoát thân.
“Rắc, lạch lạch...”
Một trận âm thanh của sự ma sát vang lên.
Trong đống đã lộn xộn kia bỗng nhiên bành cao lên, đá vụn bên trên nhao nhao rơi xuống dưới làm lộ ra một đoàn bóng mờ cực lớn. Đó là bốn đạo “hung mãng hư ảnh” đang xoắn xuýt đan xen, kết lại với nhau.
Mà ở bên dưới của “hung mãng hư ảnh” lại chính là Thạch Mục.
Thạch Mục đang cố gắng hết sức để đứng dậy, hắn vẫn chưa đứng vũng thì liền thấy phía trên xung quanh năm đạo “thái sắc lôi trụ” điện quang bừng sáng. Ở trong xuyên ra mấy trăm đạo điện quang xà hình đang đan xen với nhau giữa không trung, kết thành một tấm “thái sắc điện võng” khổng lồ.
Bên trên “thái sắc điện võng” lưu quang cường thịnh, màu sắc rực rỡ, nhìn thì vô cùng đẹp mắt nhưng thực chất lại cực kỳ hung hiểm.
“ Xì xì xì”
Điện lưu trên điện võng chuyển động nhanh chóng, hình thành ngàn vạn điện xà nhỏ bé như những hạt mưa. Trận mưa điện xà này không ngần ngại mà trút thẳng lên người Thạch Mục.
“A...........”
Thạch Mục thảm thiết kêu lên, hắn cảm thấy có vô số điện lưu đang luồn lách khắp trong máu thịt của cơ thể hắn tưng bừng cắn xé. Thạch Mục chỉ có một loại cảm giác lúc này là vô cùng, vô cùng đau đớn. Cả cơ thể hắn toàn bộ như đang bị những dòng điện xà nhỏ bé kia cắn nát, phá hủy ra, đau đến không thể chịu đựng được.
Ngay vào lúc này, hào quang của năm đạo “thái sắc lôi trụ” bỗng nhiên bừng sáng. Từ trên mỗi thân lôi trụ phân biệt lần lượt bắn lên điện võng từng đạo điện lưu to lớn, rồi ở trên đó ngưng tụ thành một “thái sắc điện hồ” khổng lồ, hung hãn đẵn xuống phía Thạch Mục.
Khóe mắt Thạch Mục nhìn thấy như vậy, liền run lên trong lòng.
Hắn cố gắng cắn chặn răng nén chịu sự đau đớn tột cùng trên người do điện xà gây ra, liên tục vũ động bốn đạo “hung mãng hư ảnh” nghênh lên chống đỡ sự tấn công của “thái sắc điện hồ”.
Trong bốn đạo “hung mãng hư ảnh” đó thì trên đỉnh đầu của đạo“hung mãng hư ảnh” tiên phong mọc lên một cái “kim sắc độc giác” (một cái sừng) kim quang sáng chói. Rồi trên “kim sắc độc giác” đó bắn ra một chùm kim quang đánh lên đạo “thái sắc điện hồ” kia.
Khí thế giáng xuống của “thái sắc điện hồ” bỗng nhiên chậm lại, bên trên nó điện lưu nhảy loạn, bắn ra bốn phía.
Nhìn cảnh tượng này, trong lòng Thạch Mục bỗng nhiên dâng trào lên một dự cảm không tốt lành gì.
Chỉ chốc lát sau, trên màn “thái sắc điện võng” xán lạn kia bỗng nhiên dấy lên một trận điện lưu như một cơn sóng dữ. Hào quang đủ các loại màu sắc bắt đầu kịch liệt tuôn ra, lúc mà những trận điện lưu giao kích thì tiếng nổ “đùng đùng” cực lớn vang lên.
Trên năm đạo “thái sắc lôi trụ” kia “ồng ồng” rung động, lôi quang bên trên không ngừng chấn động theo.
Tiếng nổ “oàng oàng” kinh thiên động địa vang lên.
Năm đạo “thái sắc lôi điện” khổng lồ và màn “thái sắc điện võng” cùng lúc nổ tung ra.
Ở sâu dưới đáy hố, làn bạch khí cực lớn cũng bị nhấc lên, đánh động tầng tầng lớp lớp bùn đất cháy đen từ quanh miệng hố bay toán loạn lên cao đến cả trăm trượng.
Dưới đáy hố khói trắng cuồn cuộn, màn điện quang rực rỡ lúc này giống như nước sôi nóng bỏng, tuôn đổ dữ dội xuống hố.
Năm đầu “hung mãng hư ảnh” vốn đã bị năm đạo “thái sắc lôi trụ” khồng lồ đè bẹp giãy giụa trước đó thì trong chớp mắt năm đạo “thái sắc lôi trụ” này nổ tung ra, năm đầu “hung mãng hư ảnh” kia cũng nổ tan tành thành mang hào quang vỡ vụn. Còn mấy đạo “hung mãng hư ảnh” còn lại bỗng đang ở thế tấn công thì nhao nhao quay ngược trở lại che chở cho Thạch Mục.
Lúc điện quang trên tấm “thái sắc điện võng” nổ tung thì giống như ngàn vạn thanh “tiểu hình lôi điện đao” đồng loạt rơi xuống, sắc bén hướng đên cơ thể của Thạch Mục cắt xuống.
Bốn đạo “hung mãng hư ảnh” đang che chắn phía trên Thạch Mục, thì có một “hung mãng hư ảnh” tiên phong xông lên trước đón nhận hết mấy vạn tiểu điện dao sắc bén cắt lên.
Thân mình của bốn đạo “hung mãng hư ảnh” che chắn cho Thạch Mục phía dưới, còn bốn đầu của chúng thì giương lên cao không ngừng cắn xé những “tiểu lôi điện đao” rơi xuống kia.
Thân ảnh của bốn đạo hung mãng đan xen vào nhau, há to miệng ra mạnh mẽ nuốt vào mấy trăm đạo “tiểu điện đao” vào trong.
Sau khi nuốt vào, bên trong “hung mãng hư ảnh” điện quang không ngừng chuyển động, trực tiếp xé rách khoang miệng và cổ họng của hung mãng ra.
Trên mình của “hung mãng hư ảnh” bị rách ra một lỗ lớn, bên ngoài linh quang vô cùng sáng chói, nhanh chóng suy bại.
Vô số thanh “tiểu lôi điện đao” cắt chém ngang dọc, rất nhanh đã cắt xẻo ra tầng tầng lớp lớp các chi của “hung mãng hư ảnh”.
“A....”
Một tiếng kêu thảm lại vang lên lần nữa.
Bên dưới người Thạch Mục, chỉ trong nháy mắt mọi thứ nằm trọn vẹn trong phạm vi có chu vi mười dặm đều bị năm đạo “thái sắc lôi trụ” đập cho đổ nát.
Một tảng đá nham thạch rất lớn vỡ ra thành mấy trăm hòn, chia năm xẻ bảy ra cùng nhau đổ sụp xuống lõm sâu vào dưới mặt đất.
Một màn cát bụi cuồn cuộn cuốn lên phủ kín cả bầu trời. Mà trong màn cát bụi trên mặt đất những gì còn có thể nhìn thấy không phải là “thái sắc điện quang” lóe sáng nữa.
Thời gian trôi qua khoảng chừng một tuần hương thì màn cát bụi trên mặt đất mới giảm bớt được mấy phần, dần dần lộ ra từng khoảng đất lớn đã bị nứt nẻ.
Chỉ nhìn thấy mặt đất ban đầu trong bí cảnh giờ đây đã bị thay thế bởi một hố sâu khoảng mấy chục trượng và vô cùng rộng lớn.
Mà ở dưới lòng hố sâu vẫn còn có thể nhìn thấy năm đạo “thái sắc lôi trụ” to lớn đang đứng sừng sững ở đó, trên mỗi đạo “thái sắc lôi trụ” vẫn đang xán lạn những dòng điện lưu như những con rắn khổng lồ lượn lờ vây quanh.
Dưới đáy hố lồi lên một đống đá lộn xộn, xung quanh đống đá có năm đạo “hung mãng hư ảnh” đang lăn lê bò trườn trên mặt đất vì bị năm đạo “thái sắc lôi trụ” khổng lồ mạnh mẽ đè sát xuống.
Thân của “hung mãng” uốn lượn vặn vẹo như đang cố gắng hết sức để giãy giụa chống cự. Tuy nhiên từ đầu đến cuối vẫn là không có cách nào để thoát thân.
“Rắc, lạch lạch...”
Một trận âm thanh của sự ma sát vang lên.
Trong đống đã lộn xộn kia bỗng nhiên bành cao lên, đá vụn bên trên nhao nhao rơi xuống dưới làm lộ ra một đoàn bóng mờ cực lớn. Đó là bốn đạo “hung mãng hư ảnh” đang xoắn xuýt đan xen, kết lại với nhau.
Mà ở bên dưới của “hung mãng hư ảnh” lại chính là Thạch Mục.
Thạch Mục đang cố gắng hết sức để đứng dậy, hắn vẫn chưa đứng vũng thì liền thấy phía trên xung quanh năm đạo “thái sắc lôi trụ” điện quang bừng sáng. Ở trong xuyên ra mấy trăm đạo điện quang xà hình đang đan xen với nhau giữa không trung, kết thành một tấm “thái sắc điện võng” khổng lồ.
Bên trên “thái sắc điện võng” lưu quang cường thịnh, màu sắc rực rỡ, nhìn thì vô cùng đẹp mắt nhưng thực chất lại cực kỳ hung hiểm.
“ Xì xì xì”
Điện lưu trên điện võng chuyển động nhanh chóng, hình thành ngàn vạn điện xà nhỏ bé như những hạt mưa. Trận mưa điện xà này không ngần ngại mà trút thẳng lên người Thạch Mục.
“A...........”
Thạch Mục thảm thiết kêu lên, hắn cảm thấy có vô số điện lưu đang luồn lách khắp trong máu thịt của cơ thể hắn tưng bừng cắn xé. Thạch Mục chỉ có một loại cảm giác lúc này là vô cùng, vô cùng đau đớn. Cả cơ thể hắn toàn bộ như đang bị những dòng điện xà nhỏ bé kia cắn nát, phá hủy ra, đau đến không thể chịu đựng được.
Ngay vào lúc này, hào quang của năm đạo “thái sắc lôi trụ” bỗng nhiên bừng sáng. Từ trên mỗi thân lôi trụ phân biệt lần lượt bắn lên điện võng từng đạo điện lưu to lớn, rồi ở trên đó ngưng tụ thành một “thái sắc điện hồ” khổng lồ, hung hãn đẵn xuống phía Thạch Mục.
Khóe mắt Thạch Mục nhìn thấy như vậy, liền run lên trong lòng.
Hắn cố gắng cắn chặn răng nén chịu sự đau đớn tột cùng trên người do điện xà gây ra, liên tục vũ động bốn đạo “hung mãng hư ảnh” nghênh lên chống đỡ sự tấn công của “thái sắc điện hồ”.
Trong bốn đạo “hung mãng hư ảnh” đó thì trên đỉnh đầu của đạo“hung mãng hư ảnh” tiên phong mọc lên một cái “kim sắc độc giác” (một cái sừng) kim quang sáng chói. Rồi trên “kim sắc độc giác” đó bắn ra một chùm kim quang đánh lên đạo “thái sắc điện hồ” kia.
Khí thế giáng xuống của “thái sắc điện hồ” bỗng nhiên chậm lại, bên trên nó điện lưu nhảy loạn, bắn ra bốn phía.
Nhìn cảnh tượng này, trong lòng Thạch Mục bỗng nhiên dâng trào lên một dự cảm không tốt lành gì.
Chỉ chốc lát sau, trên màn “thái sắc điện võng” xán lạn kia bỗng nhiên dấy lên một trận điện lưu như một cơn sóng dữ. Hào quang đủ các loại màu sắc bắt đầu kịch liệt tuôn ra, lúc mà những trận điện lưu giao kích thì tiếng nổ “đùng đùng” cực lớn vang lên.
Trên năm đạo “thái sắc lôi trụ” kia “ồng ồng” rung động, lôi quang bên trên không ngừng chấn động theo.
Tiếng nổ “oàng oàng” kinh thiên động địa vang lên.
Năm đạo “thái sắc lôi điện” khổng lồ và màn “thái sắc điện võng” cùng lúc nổ tung ra.
Ở sâu dưới đáy hố, làn bạch khí cực lớn cũng bị nhấc lên, đánh động tầng tầng lớp lớp bùn đất cháy đen từ quanh miệng hố bay toán loạn lên cao đến cả trăm trượng.
Dưới đáy hố khói trắng cuồn cuộn, màn điện quang rực rỡ lúc này giống như nước sôi nóng bỏng, tuôn đổ dữ dội xuống hố.
Năm đầu “hung mãng hư ảnh” vốn đã bị năm đạo “thái sắc lôi trụ” khồng lồ đè bẹp giãy giụa trước đó thì trong chớp mắt năm đạo “thái sắc lôi trụ” này nổ tung ra, năm đầu “hung mãng hư ảnh” kia cũng nổ tan tành thành mang hào quang vỡ vụn. Còn mấy đạo “hung mãng hư ảnh” còn lại bỗng đang ở thế tấn công thì nhao nhao quay ngược trở lại che chở cho Thạch Mục.
Lúc điện quang trên tấm “thái sắc điện võng” nổ tung thì giống như ngàn vạn thanh “tiểu hình lôi điện đao” đồng loạt rơi xuống, sắc bén hướng đên cơ thể của Thạch Mục cắt xuống.
Bốn đạo “hung mãng hư ảnh” đang che chắn phía trên Thạch Mục, thì có một “hung mãng hư ảnh” tiên phong xông lên trước đón nhận hết mấy vạn tiểu điện dao sắc bén cắt lên.
Thân mình của bốn đạo “hung mãng hư ảnh” che chắn cho Thạch Mục phía dưới, còn bốn đầu của chúng thì giương lên cao không ngừng cắn xé những “tiểu lôi điện đao” rơi xuống kia.
Thân ảnh của bốn đạo hung mãng đan xen vào nhau, há to miệng ra mạnh mẽ nuốt vào mấy trăm đạo “tiểu điện đao” vào trong.
Sau khi nuốt vào, bên trong “hung mãng hư ảnh” điện quang không ngừng chuyển động, trực tiếp xé rách khoang miệng và cổ họng của hung mãng ra.
Trên mình của “hung mãng hư ảnh” bị rách ra một lỗ lớn, bên ngoài linh quang vô cùng sáng chói, nhanh chóng suy bại.
Vô số thanh “tiểu lôi điện đao” cắt chém ngang dọc, rất nhanh đã cắt xẻo ra tầng tầng lớp lớp các chi của “hung mãng hư ảnh”.
“A....”
Một tiếng kêu thảm lại vang lên lần nữa.