Huyền Giới Chi Môn
Chương 1056: Khéo quá hóa vụng (2)
Ở trung tâm của lam sắc cự cầu, nhúc nhích một đám lam sắc băng diễm, tản ra hàn khí thấu xương, đông cứng không gian đi qua, bay tới Thạch Mục.
Thạch Mục hô nhỏ một hơi, chân khí trong cơ thể rốt cục cũng khôi phục hoàn tất, kim quang trong tay nhoáng lên một cái, Phiên Thiên côn lần nữa hiện ra.
Thân thể hắn vừa động, phóng lên cao, nhìn lam sắc quang cầu bay vụt đến, trong ánh mắt hắn lóe lên một chút quang mang quyết tuyệt.
Trong lúc bay, thân thể nhanh chóng chuyển động, Phiên Thiên côn trong tay múa ra từng đạo côn ảnh, bao phủ phạm vi chung quanh mười mấy trượng ở bên trong.
Hắc bạch hào quang hai màu chói mắt cũng từ trên người hắn sáng lên, bao phủ hắn, xem ra dường như một cái mặt trời hắc bạch vậy.
“Diệt Tiên Côn Pháp!”
Hắc bạch quang mang đột nhiên bộc phát ra, bạch quang tăng lên, ánh sáng đen giảm xuống, một hắc bạch không gian trong nháy mắt tạo thành, bao phủ thanh niên gầy gò và còn cái quang cầu lam sắc to lớn toàn bộ ở bên trong.
Lần này tạo thành hắc bạch không gian, ổn định vượt xa so với thi triển Diệt Tiên Côn Pháp trước kia, cơ hồ là không gian thực chất.
Từng cổ một không gian chi lực cự đại quanh quẩn trong hắc bạch không gian, lam sắc quang cầu to lớn bị không gian chi lực cấm cố, bay về phía trước một khoảng cách, liền ngừng lại.
Thanh niên gầy gò thấy vậy, thần sắc ngẩn ra.
Thạch Mục sắc mặt tái nhợt đến tột đỉnh, vận dụng Phiên Thiên côn đã tiêu hao hết chân khí của hắn, lại thi triển ra Diệt Tiên Côn Pháp, chân khí trong cơ thể hắn bị ép sạch sẽ.
Hắn lật tay lấy ra một khối Tiên phẩm linh thạch, toàn lực bổ sung chân khí, ổn định lại hắc bạch không gian.
Thạch Mục thân thể xoay tít, Phiên Thiên côn chỉ về phía thanh niên gầy gò đang bay lơ lửng trên không.
Hắc bạch không gian đột nhiên rút nhỏ, cự đại không gian chi lực áp bách đến, tác dụng lên trên lam sắc quang cầu.
Lam sắc quang cầu run rẩy kịch liệt, vốn là hình cầu tròn vẹn giờ vặn vẹo biến hình, lam sắc băng diễm bên trong nhanh chóng chớp động.
Thanh niên gầy gò thần sắc ngưng trọng, trong miệng lẩm bẩm, lam sắc linh phiến trong tay quang mang phừng lên, kiệt lực củng cố hình cầu.
Nhưng mà thời khắc này ở trong hắc bạch không gian trong diệt tiên côn, không gian nhanh chóng rút nhỏ, lực đè ép càng lúc càng lớn.
“Bành” một tiếng, lam sắc quang cầu rốt cục vẫn phải vỡ vụn, đoàn lam sắc băng diễm ở trung tâm cũng đột nhiên vỡ vụn, bay đi bốn phương tám hướng.
Thanh niên gầy gò cự ly lam sắc quang cầu gần nhất, một đoàn lam sắc băng diễm nhỏ vừa khéo đánh vào trên người hắn.
Hắn do không kịp đề phòng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng mà không đợi hắn làm ra cái gì, một đoàn lam sắc băng diễm nhỏ đó biến thành một mảnh băng tinh màu lam, đông cứng toàn thân hắn.
Trên băng tinh màu lam dập dờn lam sắc hỏa diễm, một cổ rét lạnh cực kỳ lan ra.
Thạch Mục mắt thấy cảnh này, trên mặt ngẩn ra, lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.
Không ngờ rằng lộng khéo thành vụng, đối phương không ngờ lại bị hỏa diễm chi lực của tự bản thân mình vây khốn rồi.
Thân hình hắn nhoáng lên một cái, ngay sau đó xuất hiện ở cạnh băng tinh màu lam, Phiên Thiên côn trong tay đánh xuống, đánh trên băng tinh màu lam đó.
Thanh niên gầy gò trên mặt lộ ra hoảng sợ lo lắng, toàn thân quang mang phừng lên, liều mạng trùng kích băng tinh màu lam trên người, đồng thời phía sau lưng nổi lên quang mang xanh đỏ tím trắng các màu, ngưng tụ thành một xà ảnh chín đầu.
Vèo!
Cửu thủ xà ảnh ly thể bắn ra, nhanh như thiểm điện đánh về phía Thạch Mục.
Thạch Mục biến sắc, không ngờ rằng đối phương còn có chiêu này, muốn tránh né đã không kịp, xà ảnh nhoáng lên một cái ngấm chìm vào thân thể hắn.
Thân thể hắn lập tức cứng lại, cánh tay giữ vững tư thế múa may, ngừng lại.
Thạch Mục thân thể tuy rằng dừng lại, nhưng mà Phiên Thiên côn trong tay lại rời tay bay ra, tiếp tục đánh xuống, đánh vào trên băng tinh màu lam.
- Không!
Thanh niên gầy gò phát ra tiếng hét hoảng sợ.
Rắc!
Băng tinh màu lam vỡ vụn ra, tính cả bên trong thanh niên gầy gò thân thể cũng cùng vỡ vụn.
Phiên Thiên côn kim quang nhoáng lên một cái, bay trở về Linh Hải của hắn, hắc bạch không gian cũng ầm ầm vỡ vụn biến mất.
Thạch Mục thân thể không nhúc nhích, trong thần thức hải lại phiên thiên phúc địa, một cửu thủ xà ảnh to lớn hiện ra, gào thét đánh tới thần hồn của hắn.
Thạch Mục biến sắc, nhớ lại trước đây thật lâu, hắn khi còn là Hắc Ma môn đệ tử, bị Trát Cổ là một Địa giai Man tộc tập kích, lúc đó đối phương trước khi chết, cũng phát ra loại công kích này.
Bất quá hắn sớm đã không còn là kẻ nhỏ yếu năm đó nữa.
Biển thần hồn của Thạch Mục quang mang nhoáng lên một cái, một con hung mãng tám đầu hiện ra, so với cửu thủ cự mãng nhỏ một chút, nhưng mà không yếu thế chút nào, nghênh đón tới.
Song phương điên cuồng cắn xé nhau.
Thần thức hải bị quấy rối đại loạn, quang mang chớp lóe liên tục.
Cửu thủ cự mãng vô cùng lợi hại, chín đầu phun ra công kích các màu, đánh cho hung mãng tám đầu liên tục lui về phía sau.
Chín đầu rắn của Cửu thủ cự mãng bắn ra, cắn vào thân thể của Bát thủ cự mãng, đồng thời cái đuôi to lớn của nó càn quét một cái đánh bay hung mãng tám đầu.
Cửu thủ cự mãng đánh tới Thạch Mục, chín đầu rắn trong mắt đều lộ ra vẻ hưng phấn khát máu.
Thạch Mục mắt thấy cảnh này, cũng không sợ hãi chút nào, hừ lạnh một tiếng, Thần Hồn bạch quang phiên trào một trận, bất ngờ biến thành một con Bạch Sắc Cự Viên, gần như cao lớn bằng cửu thủ cự mãng, hai mắt đỏ như máu, một cổ khí tức hung ác tàn bạo tản ra.
Bạch viên hét lớn một tiếng, thân thể bay vụt ra, thú trảo tráng kiện bắt lại thân thể của cửu thủ cự mãng.
Cửu thủ cự mãng lộ ra vẻ hoảng sợ, trong miệng phát ra rít, chín đầu rắn phun ra quang mang các màu công kích, đánh vào trên người Bạch viên.
Bạch viên không để ý tới chút nào, những đòn công kích này cũng giống như chuồn chuồn đụng cột, không có cách nào tạo thành thương tổn đối với bạch viên.
Bạch viên hai tay nắm thật chặc thân thể của cửu thủ cự mãng, cánh tay to lớn múa may, dường như giống như ma thần hàng thế vậy, thần uy vô cùng.
Tê...
Theo Bạch viên song chưởng gân guốc vung bùng lên mãnh liệt, cửu thủ cự mãng thân thể không ngờ lại bị xé thành hai nửa.
Thạch Mục hô nhỏ một hơi, chân khí trong cơ thể rốt cục cũng khôi phục hoàn tất, kim quang trong tay nhoáng lên một cái, Phiên Thiên côn lần nữa hiện ra.
Thân thể hắn vừa động, phóng lên cao, nhìn lam sắc quang cầu bay vụt đến, trong ánh mắt hắn lóe lên một chút quang mang quyết tuyệt.
Trong lúc bay, thân thể nhanh chóng chuyển động, Phiên Thiên côn trong tay múa ra từng đạo côn ảnh, bao phủ phạm vi chung quanh mười mấy trượng ở bên trong.
Hắc bạch hào quang hai màu chói mắt cũng từ trên người hắn sáng lên, bao phủ hắn, xem ra dường như một cái mặt trời hắc bạch vậy.
“Diệt Tiên Côn Pháp!”
Hắc bạch quang mang đột nhiên bộc phát ra, bạch quang tăng lên, ánh sáng đen giảm xuống, một hắc bạch không gian trong nháy mắt tạo thành, bao phủ thanh niên gầy gò và còn cái quang cầu lam sắc to lớn toàn bộ ở bên trong.
Lần này tạo thành hắc bạch không gian, ổn định vượt xa so với thi triển Diệt Tiên Côn Pháp trước kia, cơ hồ là không gian thực chất.
Từng cổ một không gian chi lực cự đại quanh quẩn trong hắc bạch không gian, lam sắc quang cầu to lớn bị không gian chi lực cấm cố, bay về phía trước một khoảng cách, liền ngừng lại.
Thanh niên gầy gò thấy vậy, thần sắc ngẩn ra.
Thạch Mục sắc mặt tái nhợt đến tột đỉnh, vận dụng Phiên Thiên côn đã tiêu hao hết chân khí của hắn, lại thi triển ra Diệt Tiên Côn Pháp, chân khí trong cơ thể hắn bị ép sạch sẽ.
Hắn lật tay lấy ra một khối Tiên phẩm linh thạch, toàn lực bổ sung chân khí, ổn định lại hắc bạch không gian.
Thạch Mục thân thể xoay tít, Phiên Thiên côn chỉ về phía thanh niên gầy gò đang bay lơ lửng trên không.
Hắc bạch không gian đột nhiên rút nhỏ, cự đại không gian chi lực áp bách đến, tác dụng lên trên lam sắc quang cầu.
Lam sắc quang cầu run rẩy kịch liệt, vốn là hình cầu tròn vẹn giờ vặn vẹo biến hình, lam sắc băng diễm bên trong nhanh chóng chớp động.
Thanh niên gầy gò thần sắc ngưng trọng, trong miệng lẩm bẩm, lam sắc linh phiến trong tay quang mang phừng lên, kiệt lực củng cố hình cầu.
Nhưng mà thời khắc này ở trong hắc bạch không gian trong diệt tiên côn, không gian nhanh chóng rút nhỏ, lực đè ép càng lúc càng lớn.
“Bành” một tiếng, lam sắc quang cầu rốt cục vẫn phải vỡ vụn, đoàn lam sắc băng diễm ở trung tâm cũng đột nhiên vỡ vụn, bay đi bốn phương tám hướng.
Thanh niên gầy gò cự ly lam sắc quang cầu gần nhất, một đoàn lam sắc băng diễm nhỏ vừa khéo đánh vào trên người hắn.
Hắn do không kịp đề phòng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng mà không đợi hắn làm ra cái gì, một đoàn lam sắc băng diễm nhỏ đó biến thành một mảnh băng tinh màu lam, đông cứng toàn thân hắn.
Trên băng tinh màu lam dập dờn lam sắc hỏa diễm, một cổ rét lạnh cực kỳ lan ra.
Thạch Mục mắt thấy cảnh này, trên mặt ngẩn ra, lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.
Không ngờ rằng lộng khéo thành vụng, đối phương không ngờ lại bị hỏa diễm chi lực của tự bản thân mình vây khốn rồi.
Thân hình hắn nhoáng lên một cái, ngay sau đó xuất hiện ở cạnh băng tinh màu lam, Phiên Thiên côn trong tay đánh xuống, đánh trên băng tinh màu lam đó.
Thanh niên gầy gò trên mặt lộ ra hoảng sợ lo lắng, toàn thân quang mang phừng lên, liều mạng trùng kích băng tinh màu lam trên người, đồng thời phía sau lưng nổi lên quang mang xanh đỏ tím trắng các màu, ngưng tụ thành một xà ảnh chín đầu.
Vèo!
Cửu thủ xà ảnh ly thể bắn ra, nhanh như thiểm điện đánh về phía Thạch Mục.
Thạch Mục biến sắc, không ngờ rằng đối phương còn có chiêu này, muốn tránh né đã không kịp, xà ảnh nhoáng lên một cái ngấm chìm vào thân thể hắn.
Thân thể hắn lập tức cứng lại, cánh tay giữ vững tư thế múa may, ngừng lại.
Thạch Mục thân thể tuy rằng dừng lại, nhưng mà Phiên Thiên côn trong tay lại rời tay bay ra, tiếp tục đánh xuống, đánh vào trên băng tinh màu lam.
- Không!
Thanh niên gầy gò phát ra tiếng hét hoảng sợ.
Rắc!
Băng tinh màu lam vỡ vụn ra, tính cả bên trong thanh niên gầy gò thân thể cũng cùng vỡ vụn.
Phiên Thiên côn kim quang nhoáng lên một cái, bay trở về Linh Hải của hắn, hắc bạch không gian cũng ầm ầm vỡ vụn biến mất.
Thạch Mục thân thể không nhúc nhích, trong thần thức hải lại phiên thiên phúc địa, một cửu thủ xà ảnh to lớn hiện ra, gào thét đánh tới thần hồn của hắn.
Thạch Mục biến sắc, nhớ lại trước đây thật lâu, hắn khi còn là Hắc Ma môn đệ tử, bị Trát Cổ là một Địa giai Man tộc tập kích, lúc đó đối phương trước khi chết, cũng phát ra loại công kích này.
Bất quá hắn sớm đã không còn là kẻ nhỏ yếu năm đó nữa.
Biển thần hồn của Thạch Mục quang mang nhoáng lên một cái, một con hung mãng tám đầu hiện ra, so với cửu thủ cự mãng nhỏ một chút, nhưng mà không yếu thế chút nào, nghênh đón tới.
Song phương điên cuồng cắn xé nhau.
Thần thức hải bị quấy rối đại loạn, quang mang chớp lóe liên tục.
Cửu thủ cự mãng vô cùng lợi hại, chín đầu phun ra công kích các màu, đánh cho hung mãng tám đầu liên tục lui về phía sau.
Chín đầu rắn của Cửu thủ cự mãng bắn ra, cắn vào thân thể của Bát thủ cự mãng, đồng thời cái đuôi to lớn của nó càn quét một cái đánh bay hung mãng tám đầu.
Cửu thủ cự mãng đánh tới Thạch Mục, chín đầu rắn trong mắt đều lộ ra vẻ hưng phấn khát máu.
Thạch Mục mắt thấy cảnh này, cũng không sợ hãi chút nào, hừ lạnh một tiếng, Thần Hồn bạch quang phiên trào một trận, bất ngờ biến thành một con Bạch Sắc Cự Viên, gần như cao lớn bằng cửu thủ cự mãng, hai mắt đỏ như máu, một cổ khí tức hung ác tàn bạo tản ra.
Bạch viên hét lớn một tiếng, thân thể bay vụt ra, thú trảo tráng kiện bắt lại thân thể của cửu thủ cự mãng.
Cửu thủ cự mãng lộ ra vẻ hoảng sợ, trong miệng phát ra rít, chín đầu rắn phun ra quang mang các màu công kích, đánh vào trên người Bạch viên.
Bạch viên không để ý tới chút nào, những đòn công kích này cũng giống như chuồn chuồn đụng cột, không có cách nào tạo thành thương tổn đối với bạch viên.
Bạch viên hai tay nắm thật chặc thân thể của cửu thủ cự mãng, cánh tay to lớn múa may, dường như giống như ma thần hàng thế vậy, thần uy vô cùng.
Tê...
Theo Bạch viên song chưởng gân guốc vung bùng lên mãnh liệt, cửu thủ cự mãng thân thể không ngờ lại bị xé thành hai nửa.