Huyền Giới Chi Môn
Chương 1032: Chẩn phu nhân (2)
Người bên trong đại điện Truyền Tống nhốn nháo. Các đại Yêu tộc mặc trang phục con người tập hợp. Hiển nhiên bọn họ cũng tới vì đại điển lần này.
Nhóm bốn người theo dòng người đi về phía bên ngoài. Rất nhanh bọn họ đã đi tới bên ngoài đại điện.
Chỉ có điều ở lối ra của đại điện bị một hàng rào hỏa hồng ngăn chặn. Chỉ có một cửa nhỏ ở bên cạnh mở ra, đủ cho một người ra vào.
Mười mấy người thân mặc chiến giáp màu đỏ đứng ở phía trước. Trên chiến giáp thêu hình một hỏa phượng. Đó chính là dấu hiệu của Thiên Phượng Nhất Tộc.
Mười mấy người này, mỗi người không ngờ đều là tu vi Thánh Giai hậu kỳ, thực lực rất mạnh.
- Hoan nghênh chư vị tới Chu Tước Tinh. Tuy nhiên, mời các vị đi tới phía trước đại điện Truyền Tống. Chúng ta cần tiến hành kiểm tra đối với thân phận của các vị một chút. Người nào không có thiện ý, có ý đồ lẻn vào đều giết không tha. Vẫn mong các vị tự trọng!
Một đại hán mặc giáp đỏ nói, âm thanh cuồn cuộn.
Mọi người trong đại điện nghe nói vậy, bàn luận ầm ĩ.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tiến vào Chu Tước Tinh thế nào lại đột nhiên kiểm tra nghiêm mật như vậy?
- Cái này còn phải nói sao? Dưới thế cục hiện tại, Thiên Phượng Nhất Tộc tiến hành đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ, mục đích thực sự thật ra sao, mọi người đều biết. Chính là liên kết với các đại tộc đối đầu cùng Thiên Đình. Thiên Đình khẳng định muốn phái người lẻn vào nỗ lực phá hỏng đại điển.
- A, thì ra là thế.
Nghe xung quanh vọng ra những tiếng bàn luận, thần sắc Thạch Mục thoáng động.
Kiểm tra nghiêm mật như vậy, xem ra chỉ có thể báo ra thân phận thật sự.
- Hai người các ngươi có thể có thứ gì có thể chứng minh thân phận của mình hay không?
Thạch Mục nhìn về phía Phương Trăn và An Hoa.
- Có.
Hai người gật đầu.
- Vậy là tốt rồi.
Thạch Mục khẽ gật đầu.
Trong đại điện, mọi người xếp thành một đội ngũ, lần lượt thông qua cái cửa nhỏ kia, tiếp nhận kiểm tra. Đám người Thạch Mục cũng tới phía sau, xếp hàng.
Thạch Mục xuyên qua cửa điện, mơ hồ có thể nhìn thấy trong tình cảnh bên trong Phượng Dực Thành. Kiến trúc cao lớn mọc lên như rừng. Người đến người đi, rất náo nhiệt.
Chung Tú rất có thể đang ở ngay bên trong thành trì.
Vừa nghĩ vậy, trong lòng hắn liền có chút kích động.
Vào thời khắc này, có tiếng ồn ào náo động và tiếng pháp lực nổ vang từ phía trước truyền đến.
Gần lối vào đột nhiên xuất hiện một vòng ánh sáng màu đỏ cực lớn, bao phủ mấy người mặc áo giáp màu xanh lam ở bên trong.
- Thiên Phượng Nhất Tộc các ngươi làm cái gì vậy? Chúng ta là người của Lam Lệ Nhất Tộc, tại Lục Ly Tinh, tới tham gia đại điển của các ngươi. Các ngươi lại dám đối xử với chúng ta như vậy. Ta muốn gặp trưởng lão Thiên Phượng Nhất Tộc các ngươi!
Một đại hán râu quai nón mặc áo giáp màu xanh lam giận dữ hét lên.
Mấy người khác cũng lộ ra thần sắc căm phẫn dâng trào.
- Thiên Đình Hàn Diễm Cung các vị không cần giả vờ. Nửa tháng trước, Lam Lệ Nhất Tộc đã bị các ngươi chém giết hầu như không còn. Chẳng lẽ cho rằng Thiên Phượng Nhất Tộc chúng ta không biết sao?
Một đại hán mặc giáp đỏ cười lạnh một tiếng, nói.
Nghe nói nói thế, sắc mặt đám người râu quai nón bỗng nhiên đại biến. Trong miệng bọn họ phát ra một tiếng hét dài, phóng lên cao, tản ra từng ánh sáng màu xanh lam chói mắt, ngưng tụ thành từng đóa hỏa diễm màu xanh lam. Một hàn ý vô cùng vô tận đột ngột khuếch tán ra.
Trong nháy mắt, khí tức của mấy người này liền tăng mạnh. Không ngờ đều là tu vi Thánh Giai đỉnh phong.
Một tiếng động vang lên. Màn hào quang màu đỏ bao phủ mấy người đó thoáng cái đã bị chấn động, vỡ nát. Mấy người bọn họ lập tức bắn ra, bay về phía Phượng Dực Thành.
Vào thời khắc này, một tiếng kêu to vô cùng rõ ràng vang lên. Hư không ở bên ngoài đại điện chớp hiện. Một ảo ảnh phường hoàng cực lớn hiện ra, tản ra khí tức vô cùng dồi dào.
Sắc mặt đại hán râu quai nón đại biến, hét lớn:
- Tách nhau ra đi!
Mấy người lập tức phân tán ra bốn phía, bay về các phương hướng khác nhau.
Trong ảo ảnh phượng hoàng truyền ra một tiếng cười lạnh. Hai cánh thoáng động. Từng ánh sáng màu đỏ bắn ra, trong nháy mắt ngưng tụ thành một hình vẽ lục quang tinh cực lớn.
Một lực hút lớn từ bên trong hình vẽ lục quang tinh tản ra. Mấy người râu quai nón hoàn toàn không có chút lực phản kháng nào, thoáng cái đã bị hút vào trong.
Ảo ảnh phượng hoàng mở miệng, phun ra một ngọn lửa màu vàng, bao phủ lấy mấy người của đại hán râu quai nón.
Trong ngọn lửa màu vàng, thân thể mấy người nhanh chóng yếu ớt. Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra.
Mọi người ở bên trong đại điện tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này. Sắc mặt mỗi người đại biến, dao động.
Ánh mắt Thạch Mục nhất thời sáng lên, lộ ra vẻ kích động.
Năm đó, thời điểm Chung Tú bị nhân vật thần bí bắt đi, hắn đã từng cảm nhận được ngọn lửa màu vàng này, thiếu chút nữa còn thiêu đốt hắn thành tro bụi.
Tuy rằng hắn rơi vào trạng thái hôn mê, ý thức mơ hồ. Nhưng hắn lại có ấn tượng cực kỳ sâu sắc đối với ngọn lửa màu vàng này.
Hắn hít một hơi thật sâu, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Chung Tú mất tích, quả nhiên là có liên quan đến Thiên Phượng Nhất Tộc.
Thời gian trước sau chỉ có mấy lần hít một hơi, đám người đại hán râu quai nón liền biến thành hư ảo, hoàn toàn biến mất.
Cảnh tượng như vậy khiến cho mọi người xung quanh đều thoáng biến sắc mặt, câm như hến.
Không khí hiện trường thoáng cái có vẻ có chút áp lực.
Giữa không trung, ảo ảnh phượng hoàng lóe lên. Một thiếu phụ hiện ra. Nàng mặc áo bào màu vàng, trên đầu mang theo Phong Nghi Quan, phong thái yểu điệu. Đôi lông mày lại thẳng tắp giống như lưỡi kiếm, khiến người ta có một loại cảm giác phong quang ép người. Toàn thân nàng tản ra sát khí hiếm có ở nữ tử.
- Các vị không cần hoang mang. Những người này là gian tế do Thiên Đình phái tới. Lần này Thiên Phượng Nhất Tộc ta tổ chức đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ. Nếu như thành tâm chúc mừng, Thiên Phượng Nhất Tộc ta tất nhiên hoan nghênh. Nhưng nếu có nghi ngờ gây rối, những người này chính là kết quả!
Phụ nhân mặc áo bào màu vàng ôn hoà nói.
Lời vừa nói ra, thật ra khiến cho thần sắc không ít người đều thả lỏng. Trong đám người lại bắt đầu vang lên những tiếng nghị luận. Ánh mắt của không ít người còn thỉnh thoảng đảo qua trên người của phụ nhân mặc áo bào màu vàng, nhưng không dám dừng lại quá lâu, liền lập tức dời đi.
- Các vị cũng không cần bị những người của Thiên Đình phá đi sự hứng thú. Thiếp đại biểu cho Thiên Phượng Nhất Tộc, hoan nghênh các vị đến đây.
Ánh mắt của phụ nhân mặc áo bào màu vàng lóe lên, sắc mặt cũng hòa hoãn đi vài phần, mở miệng nói.
Tiếng nói vừa dứt, bóng người phụ nhân mặc áo bào màu vàng lóe lên, biến mất không thấy bóng dáng.
Trong đại điện, mọi người thấy vậy, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Phụ nhân mặc áo bào màu vàng này tản ra uy áp quá mức nặng nề, ép tới trong lòng bọn họ nặng nề, hít một hơi cũng có cảm giác không thông thuận.
- Thật là nữ nhân lợi hại.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, mở miệng nói.
- Thạch huynh không biết sao? Nữ tử kia lại là một trong bảy đại năng Thần Cảnh lớn, đại danh đỉnh đỉnh của Thiên Phượng Nhất Tộc, Chẩn phu nhân. Có người nói tu vi đã đạt đến Thần cảnh trung kỳ.
Thư Hữu Kim ở một bên, nhỏ giọng nói.
Nhóm bốn người theo dòng người đi về phía bên ngoài. Rất nhanh bọn họ đã đi tới bên ngoài đại điện.
Chỉ có điều ở lối ra của đại điện bị một hàng rào hỏa hồng ngăn chặn. Chỉ có một cửa nhỏ ở bên cạnh mở ra, đủ cho một người ra vào.
Mười mấy người thân mặc chiến giáp màu đỏ đứng ở phía trước. Trên chiến giáp thêu hình một hỏa phượng. Đó chính là dấu hiệu của Thiên Phượng Nhất Tộc.
Mười mấy người này, mỗi người không ngờ đều là tu vi Thánh Giai hậu kỳ, thực lực rất mạnh.
- Hoan nghênh chư vị tới Chu Tước Tinh. Tuy nhiên, mời các vị đi tới phía trước đại điện Truyền Tống. Chúng ta cần tiến hành kiểm tra đối với thân phận của các vị một chút. Người nào không có thiện ý, có ý đồ lẻn vào đều giết không tha. Vẫn mong các vị tự trọng!
Một đại hán mặc giáp đỏ nói, âm thanh cuồn cuộn.
Mọi người trong đại điện nghe nói vậy, bàn luận ầm ĩ.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tiến vào Chu Tước Tinh thế nào lại đột nhiên kiểm tra nghiêm mật như vậy?
- Cái này còn phải nói sao? Dưới thế cục hiện tại, Thiên Phượng Nhất Tộc tiến hành đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ, mục đích thực sự thật ra sao, mọi người đều biết. Chính là liên kết với các đại tộc đối đầu cùng Thiên Đình. Thiên Đình khẳng định muốn phái người lẻn vào nỗ lực phá hỏng đại điển.
- A, thì ra là thế.
Nghe xung quanh vọng ra những tiếng bàn luận, thần sắc Thạch Mục thoáng động.
Kiểm tra nghiêm mật như vậy, xem ra chỉ có thể báo ra thân phận thật sự.
- Hai người các ngươi có thể có thứ gì có thể chứng minh thân phận của mình hay không?
Thạch Mục nhìn về phía Phương Trăn và An Hoa.
- Có.
Hai người gật đầu.
- Vậy là tốt rồi.
Thạch Mục khẽ gật đầu.
Trong đại điện, mọi người xếp thành một đội ngũ, lần lượt thông qua cái cửa nhỏ kia, tiếp nhận kiểm tra. Đám người Thạch Mục cũng tới phía sau, xếp hàng.
Thạch Mục xuyên qua cửa điện, mơ hồ có thể nhìn thấy trong tình cảnh bên trong Phượng Dực Thành. Kiến trúc cao lớn mọc lên như rừng. Người đến người đi, rất náo nhiệt.
Chung Tú rất có thể đang ở ngay bên trong thành trì.
Vừa nghĩ vậy, trong lòng hắn liền có chút kích động.
Vào thời khắc này, có tiếng ồn ào náo động và tiếng pháp lực nổ vang từ phía trước truyền đến.
Gần lối vào đột nhiên xuất hiện một vòng ánh sáng màu đỏ cực lớn, bao phủ mấy người mặc áo giáp màu xanh lam ở bên trong.
- Thiên Phượng Nhất Tộc các ngươi làm cái gì vậy? Chúng ta là người của Lam Lệ Nhất Tộc, tại Lục Ly Tinh, tới tham gia đại điển của các ngươi. Các ngươi lại dám đối xử với chúng ta như vậy. Ta muốn gặp trưởng lão Thiên Phượng Nhất Tộc các ngươi!
Một đại hán râu quai nón mặc áo giáp màu xanh lam giận dữ hét lên.
Mấy người khác cũng lộ ra thần sắc căm phẫn dâng trào.
- Thiên Đình Hàn Diễm Cung các vị không cần giả vờ. Nửa tháng trước, Lam Lệ Nhất Tộc đã bị các ngươi chém giết hầu như không còn. Chẳng lẽ cho rằng Thiên Phượng Nhất Tộc chúng ta không biết sao?
Một đại hán mặc giáp đỏ cười lạnh một tiếng, nói.
Nghe nói nói thế, sắc mặt đám người râu quai nón bỗng nhiên đại biến. Trong miệng bọn họ phát ra một tiếng hét dài, phóng lên cao, tản ra từng ánh sáng màu xanh lam chói mắt, ngưng tụ thành từng đóa hỏa diễm màu xanh lam. Một hàn ý vô cùng vô tận đột ngột khuếch tán ra.
Trong nháy mắt, khí tức của mấy người này liền tăng mạnh. Không ngờ đều là tu vi Thánh Giai đỉnh phong.
Một tiếng động vang lên. Màn hào quang màu đỏ bao phủ mấy người đó thoáng cái đã bị chấn động, vỡ nát. Mấy người bọn họ lập tức bắn ra, bay về phía Phượng Dực Thành.
Vào thời khắc này, một tiếng kêu to vô cùng rõ ràng vang lên. Hư không ở bên ngoài đại điện chớp hiện. Một ảo ảnh phường hoàng cực lớn hiện ra, tản ra khí tức vô cùng dồi dào.
Sắc mặt đại hán râu quai nón đại biến, hét lớn:
- Tách nhau ra đi!
Mấy người lập tức phân tán ra bốn phía, bay về các phương hướng khác nhau.
Trong ảo ảnh phượng hoàng truyền ra một tiếng cười lạnh. Hai cánh thoáng động. Từng ánh sáng màu đỏ bắn ra, trong nháy mắt ngưng tụ thành một hình vẽ lục quang tinh cực lớn.
Một lực hút lớn từ bên trong hình vẽ lục quang tinh tản ra. Mấy người râu quai nón hoàn toàn không có chút lực phản kháng nào, thoáng cái đã bị hút vào trong.
Ảo ảnh phượng hoàng mở miệng, phun ra một ngọn lửa màu vàng, bao phủ lấy mấy người của đại hán râu quai nón.
Trong ngọn lửa màu vàng, thân thể mấy người nhanh chóng yếu ớt. Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra.
Mọi người ở bên trong đại điện tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này. Sắc mặt mỗi người đại biến, dao động.
Ánh mắt Thạch Mục nhất thời sáng lên, lộ ra vẻ kích động.
Năm đó, thời điểm Chung Tú bị nhân vật thần bí bắt đi, hắn đã từng cảm nhận được ngọn lửa màu vàng này, thiếu chút nữa còn thiêu đốt hắn thành tro bụi.
Tuy rằng hắn rơi vào trạng thái hôn mê, ý thức mơ hồ. Nhưng hắn lại có ấn tượng cực kỳ sâu sắc đối với ngọn lửa màu vàng này.
Hắn hít một hơi thật sâu, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Chung Tú mất tích, quả nhiên là có liên quan đến Thiên Phượng Nhất Tộc.
Thời gian trước sau chỉ có mấy lần hít một hơi, đám người đại hán râu quai nón liền biến thành hư ảo, hoàn toàn biến mất.
Cảnh tượng như vậy khiến cho mọi người xung quanh đều thoáng biến sắc mặt, câm như hến.
Không khí hiện trường thoáng cái có vẻ có chút áp lực.
Giữa không trung, ảo ảnh phượng hoàng lóe lên. Một thiếu phụ hiện ra. Nàng mặc áo bào màu vàng, trên đầu mang theo Phong Nghi Quan, phong thái yểu điệu. Đôi lông mày lại thẳng tắp giống như lưỡi kiếm, khiến người ta có một loại cảm giác phong quang ép người. Toàn thân nàng tản ra sát khí hiếm có ở nữ tử.
- Các vị không cần hoang mang. Những người này là gian tế do Thiên Đình phái tới. Lần này Thiên Phượng Nhất Tộc ta tổ chức đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ. Nếu như thành tâm chúc mừng, Thiên Phượng Nhất Tộc ta tất nhiên hoan nghênh. Nhưng nếu có nghi ngờ gây rối, những người này chính là kết quả!
Phụ nhân mặc áo bào màu vàng ôn hoà nói.
Lời vừa nói ra, thật ra khiến cho thần sắc không ít người đều thả lỏng. Trong đám người lại bắt đầu vang lên những tiếng nghị luận. Ánh mắt của không ít người còn thỉnh thoảng đảo qua trên người của phụ nhân mặc áo bào màu vàng, nhưng không dám dừng lại quá lâu, liền lập tức dời đi.
- Các vị cũng không cần bị những người của Thiên Đình phá đi sự hứng thú. Thiếp đại biểu cho Thiên Phượng Nhất Tộc, hoan nghênh các vị đến đây.
Ánh mắt của phụ nhân mặc áo bào màu vàng lóe lên, sắc mặt cũng hòa hoãn đi vài phần, mở miệng nói.
Tiếng nói vừa dứt, bóng người phụ nhân mặc áo bào màu vàng lóe lên, biến mất không thấy bóng dáng.
Trong đại điện, mọi người thấy vậy, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Phụ nhân mặc áo bào màu vàng này tản ra uy áp quá mức nặng nề, ép tới trong lòng bọn họ nặng nề, hít một hơi cũng có cảm giác không thông thuận.
- Thật là nữ nhân lợi hại.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, mở miệng nói.
- Thạch huynh không biết sao? Nữ tử kia lại là một trong bảy đại năng Thần Cảnh lớn, đại danh đỉnh đỉnh của Thiên Phượng Nhất Tộc, Chẩn phu nhân. Có người nói tu vi đã đạt đến Thần cảnh trung kỳ.
Thư Hữu Kim ở một bên, nhỏ giọng nói.