Hương Vị Mật Ngọt - Trang 2
Chương 28: Chương 28
Cốc Cốc Cốc!
- Mr.Zero!? Mr.Zero!? Cậu đang làm gì trong đó vậy?
Cô từ trong phòng nói vọng ra:
- Đang ẻ.
Đợi chút!
- Khụ..
khụ!
Cô đi ra mở cửa, bên ngoài là đội trưởng của căn cứ 2, Lưu Thông.
Cô ló đầu ra:
- Có việc gì?
- À..
Có một nhiệm vụ mới cần cô làm gấp!?
- Sao không để Oly đưa mà phải đích thân đội trưởng Lưu Thông vậy.
- Ờm..
- Trời cũng khuya rồi! Làm như mới sáng sớm thế hả?
- Khuya thì mới nhờ cậu chứ.
Cô mở toang cửa ra, dựa lưng vào tường, khoanh tay lại, đưa mắt nhìn lên trần nhà:
- Sủa!?
- Nhiệm vụ lần này chính là ám sát tổng giám đốc công ty Cung Thị.
Ông ta ở thế giới ngầm thu mua hàng lậu, bán hàng giổm, tung ra thị trường nhiều mặt hàng phạm pháp.
- Ờ!?
- Tổng cộng tiền thưởng là 350 tỷ!
- Xì!? Bèo bọt quá!?
- Tôi cử thêm vài thành viên nữa đi với cậu nhé! Ông ta cũng thuê sát thủ bảo vệ nữa đấy.
Cô vẫy tay, quay người đi vào phòng:
- Không cần đâu! Chúng đi theo chỉ làm gánh nặng cho tôi thôi.
Cô đi lại bàn, kéo ngăn dưới ra, lượm một khẩu súng tỉa, một khẩu súng cầm tay, một con dao găm và vài trái lựu khói, đem bỏ vào balo.
Lưu Thông định đặt chân vào phòng cô, một con dao bay xuống đầu mũi chân hắn:
- Đứng yên đấy!
- À..ừ..!?
Cô thu dọn xong, đeo bịt miệng vào và khoác áo choàng lên, bước ra.
Giật lấy địa chỉ rồi rời đi.
Lưu Thông ở phía sau nhắc nhở:
- Nhớ phải cẩn thận đấy!
Cô vừa đi vừa vẩy tay:
- Biết rồi!?
Lạc Đào nhanh chóng đi ra trực thăng rồi tới cách xa địa điểm khoảng 5km.
Cô đi xuống và chạy bộ vào.
Len lõi qua mấy con hẻm, cô nhắm trúng một tòa nhà khá thích hợp để bắn tỉa.
Cô dùng tay không leo lên nóc nhà, đứng bên đó, lấy đà và nhảy qua tòa nhà đối diện.
Cô nhanh chóng núp qua một bên, quan sát xung quanh, thấy 10 tên sát thủ đang tuần tra quanh địa điểm.
Cô đứng đó suy nghĩ một lúc rồi cởi chiếc áo choàng ra, lấy 5 trái lựu khói ném đi, phân tán sự chú ý của chúng.
Thấy có động tĩnh bên khác, chúng kéo nhau chạy qua, cô giơ khẩu súng tỉa lên, xác định vị trí sau đó hạ gục toàn bộ.
Khói tản đi hết, cô đếm lại, thấy thiệu một người thì liền đề phòng xung quanh.
Cô lùi lại.
Cạch!
Đầu súng chĩa vào cô, cô giữ bình tĩnh giơ hai tay lên, rồi quay dần lại, là tên sát thủ cấp S, được coi là chỉ huy của bọn lúc nãy.
Hắn cũng trùm kín mít như cô vậy, ngoài để lộ hai con mắt đen ngàu ra thì chẳng còn gì.
Thấy cô động đậy, hắn lên tiếng:
- Đứng yên!
Cô khựng lại, hắn giơ súng lại gần, tiến lên giật bịt miệng của cô xuống, làm cô giật mình che mặt lại.
Hắn ngỡ ngàng, trước giờ hắn cứ ngỡ Mr.Zero là con trai:
- Con gái?
Chưa để hắn kịp phản ứng, cô lộn nhào đá bay cây súng trong tay hắn, đáp đất, cô cầm lấy cây súng của hắn, khụy xuống và chĩa về phía hắn.
Hắn trợn mắt lên không tin vào những gì vừa mới diễn ra.
Hắn định tiến lên, cô quát lớn:
- Đứng yên! Coi chừng ăn một viên kẹo đồng bây giờ!?
- Hah~..
Bất ngờ thật đấy!
Giọng của hắn trầm trầm vang lên.
Cô lắc lắc cây súng:
- Cởi bịt mặt ra!?
Hắn làm theo, cởi bịt mặt ra, một khuôn mặt khá đẹp trai lộ ra.
Cô cất cây súng ra sau lưng, ngồi xuống bình thản nói:
- Cút đi!? Không thích giết trai đẹp!
- Gì?
- Không nói lại lần 2.
Biến lẹ!?
- Tôi không muốn con gái nhường.
Lên đi!?
- Bỏ cuộc đi.
Anh không đánh lại tôi đâu.
Hắn nghe vậy thì ngượng quá hóa giận, rút dao sau lưng ra lao lên.
Cô thở dài một cái rồi đứng dậy, con dao đâm về phía cổ của cô, cô né qua, nhanh tay cầm lấy tay hắn.
Dùng chân đá mạnh vào khớp tay của hắn.
Rồi thả ra, hắn lùi lại, rút súng dự phòng ra, chĩa về phía cô nhưng không thấy cô đâu, định đứng dậy thì một con dao xuất hiện gần cổ hắn.
Hắn khựng lại:
- Ha~ Đúng là không thắng được nhỉ?
Hắn định quay lại, cướp lấy dao trên tay cô rồi hạ gục cô.
Nhưng cô rất nhạy, hắn mới quay lại, cô đã đá vào đầu gối của hắn khiến hắn quỳ xuống.
Cô đi lại trước mặt hắn, xoay xoay cây dao trong tay, ngồi xuống, nâng mặt hắn lên:
- Hihi~..
Đẹp trai nên tạm tha..
Rồi bỏ xuống, quay người đi lại phía cái balo của mình, cầm lên và chuẩn bị đi hạ mục tiêu thì hắn lên tiếng:
- Đợi đã!?
Cô quay lại:
- Hả? Chưa từ bỏ ý định hả?
- Không phải!? Tôi tên Vạn Trường Niên.
Xin bại dưới tay Mr.Zero.
Vạn Trường Niên đứng dậy, ném một sợi dây về phía cô, cô bắt lấy:
- Dây chuyền?
- Tặng cô.
Rồi hắn quay người rời đi, còn nói vọng lại:
- Cảm ơn cô đã nhường.
Lần sau, tôi nhất định phải thắng.
À tiền treo thưởng của cô ít quá đấy, có 15 tỷ thôi.
- Hể??? Phèn!
Cô quay người nhảy qua tòa nhà riêng của giam đốc Vương Thị.
Cô đứng bên kia, nhảy qua vừa giơ súng bắn nát cửa kính rồi hạ xuống ban công.
Ông ta nghe tiếng động lớn thì bật dậy, nhìn thấy cô đứng ở ngoài bàn công đang tiến vào.
Chữ Mr.Zero và LAˢˢˢ phát sáng trong bóng đêm.
Ông ta lại thêm phần hoảng hốt, hét lớn:
- Ng-người đâu? Người đâu..
bắt lấy sát thủ...!người đâu hết rồi!?
Cô đạp lên mấy mảnh vỡ, tiến lại, đưa ngón trỏ lên miệng:
- Suỵt.
Yên nghỉ nhé!?
Đoàng!
Nhiệm vụ hoàn thành!
Cô trèo lên tòa nhà cao nhất, huýt sáo, một chiếc trực thăng cao cấp của LA xuất hiện.
Cô bước lên và rời đi.
Ting!
(350 tỷ đã vào tài khoản.
Chúc mừng bạn! Đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc!?)
- Xì..
keo kiệt!?.