Hòn Đá Cứng Cỏi - Reinhard
Chương 77
Trì Diễm sờ tới sờ lui phần cơ bắp nơi cánh tay của Thích Thủ Lân, khó khăn lắm mới dỗ hắn kết thúc nụ hôn hung hăng, dâm loạn và dài đằng đẵng này. Lúc họ tách ra, những sợi chỉ bạc gắn kết được kéo ra tạo thành vòng cung quyến rũ giữa không trung.
Trì Diễm quay đầu lại nhìn Vưu Bội Sâm bê bết máu đang nằm trên mặt đất, nhíu nhíu mày, đúng là khủng khiếp quá đi mất.
Nhìn thấy ánh mắt của người yêu không nhìn về phía mình. Thích Thủ Lân bèn xoay mặt của cậu lại, rồi sau đó tiếp tục hôn lên. Cứ tiếp tục thế này thì sẽ không có điểm dừng mất, Trì Diễm đưa tay ra che miệng hắn lại, ánh mắt đã quay lại nhìn hắn.
Đôi mặt như bạch sơn hắc thủy kia, giờ đây bị bóng tối giăng kín, không hề có chút tia sáng nào. Nhưng nó chỉ phản chiếu duy nhất bóng hình của Trì Diễm mà thôi. Bị người yêu từ chối, alpha nhíu mày rồi lại bắt đầu kích động, dùng răng cắn cắn lên đầu ngón tay đối phương.
"Không phải không cho anh."
Trì Diễm vội vàng nắm lấy tay của Thích Thủ Lân sờ lên ngực mình, hai tai đỏ bừng.
"Chúng ta đi nơi khác, có được không?"
"Đều cho anh hết......"
Cậu cũng rất mệt mỏi. Nhưng đây dường như là cách duy nhất để xoa dịu Thích Thủ Lân.
Cậu tìm thấy di động của Thích Thủ Lân trên mặt đất, nắm lấy tay của Thích Thủ Lân để mở khóa bằng vân tay. Sau đó gọi cho thư ký Ngô. Bây giờ cậu không có cách nào để kiểm tra tình hình của Vưu Bội Sâm được, do đó cậu chỉ có thể tìm một người đáng tin cậy để thu dọn mớ hỗn độn này.
Thư ký Ngô nghe xong ngọn nguồn câu chuyện thì im lặng một lúc lâu. Nhưng dù sao đi chăng nữa thì anh cũng đã làm thư ký riêng cho Thích Thủ Lân nhiều năm như thế rồi, do đó bèn nhanh chóng trả lời "Cứ giao mọi chuyện cho tôi". Chỉ cần Trì Diễm có thể xoa dịu được Thích Thủ Lân, cho dù có lên núi đao xuống biển lửa đi chăng nữa thì anh cũng sẵn lòng.
Hiện tại Thích Thủ Lân hoàn toàn không thể lái xe được. Nhưng nếu Trì Diễm lái xe, Thích Thủ Lân, người bị ném sang một bên, không biết được là hắn sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Trì Diễm không còn cách nào khác đành phải nắm tay hắn chạy nhanh trên đường. Thích Thủ Lân bị cậu nắm lấy, đôi mắt cứ chăm chú nhìn cậu mà không thèm nhìn bất cứ thứ gì khác. Có đôi lúc hắn không chịu đi tiếp, chỉ muốn bắt lấy cậu ôm vào trong lòng ngực mà thôi. Những lúc như thế, Trì Diễm đành phải dừng lại, xoa xoa cánh tay của hắn, nhẹ nhàng mà dỗ dành hắn.
Hai người đàn ông ở trên đường cứ lôi lôi kéo kéo, mà vẻ ngoại của Thích Thủ Lân lại nổi bật như thế. Khiến cho mỗi người qua đường đều vô thức nhìn bọn họ nhiều lần. Trì Diễm xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất trốn.
Cuối cùng cậu cũng tìm thấy một khách sạn nhỏ trong một con hẻm gần đó. Trì Diễm mở từng ngón từng ngón tay của Thích Thủ Lân ra để lấy chứng minh thư và tiền phòng để đăng ký tại quầy lễ tân. Bà chủ nghi hoặc nhìn hai người bọn họ, dời ghế lùi về sau: "Người yêu này của cậu á, mùi pheromone trên người cậu ấy nồng quá đi. Làm ơn thu lại một chút đi, để dọa đến những vị khách khác thì không tốt đâu nhá."
Trì Diễm cười gượng, liên tục nói được thôi được thôi. Hơi thở nóng bỏng của Thích Thủ Lân phả lên gáy cậu, dương v*t cương cứng cách lớp quần chạm đến eo của Trì Diễm, chậm rãi mơn trớn.
"Phiền bà nhanh lên một chút, được không?." Giọng của Trì Diễm run run, như thể sắp bật khóc đến nơi.
Bà chủ cuối cùng cũng lấy ra một chùm chìa khóa, đặt lên quầy: "Tầng 3 phòng 307."
Trì Diễm vừa mới cầm chìa khóa lên, đột nhiên cảm thấy thắt lưng được nắm lấy, cả người đều được nâng lên.
"Thích...... Anh mau buông tôi xuống đi!" Cậu bị Thích Thủ Lân khiêng trên vai, hai ba bước lên phóng lên lầu.
Đèn hành lang không sáng lắm. Trì Diễm cúi người và tra chìa khóa vào ổ khóa đã cũ. Thích Thủ Lân không chờ được nữa, dùng một tay kéo vạt áo sơ mi của Trì Diễm ra khỏi quần, luồn tay vào trong sờ soạng ngực và bụng của cậu.
"Anh, anh không thể chờ một tí sao hả......"
Trì Diễm bị hắn sờ đến mức toàn thân run rẩy, đến mức nói chuyện cũng trở nên lắp bắp. Lần duy nhất trong ngày cậu vắt sữa là trong giờ nghỉ trưa, cho đến giờ thì ngực của cậu lại trở nên căng sữa. Thích Thủ Lân nắm lấy hai núm vú đỏ tươi như hạt lựu, kéo chúng ra ngoài.
"Này......" Trì Diễm vội vàng giữ chặt tay hắn lại. "Đừng mà, xin anh đó...... muốn, muốn chảy ra rồi."
Cuối cùng cửa cũng mở ra. Thích Thủ Lân ép Trì Diễm vào bên trong, chân móc một cái mà đóng sầm cửa lại. Trì Diễm chỉ muốn nhanh bật đèn lên, thì đã bị Thích Thủ Lân ấn vào tấm cửa mà mạnh bạo hôn liếm. Hôn đến mức khiến cho Trì Diễm nước mắt lưng tròng.
Nhìn Thích Thủ Lân vội vàng cởi bỏ thắt lưng, muốn cởi quần của cậu ra, nhưng do ngược hướng, nên là làm thế nào cũng không thể cởi quần của cậu ra được. Alpha đang trong cơn hưng phấn lúc này không thể kiềm nén được nữa, dường như muốn dùng tay không xé toạc quần cậu ra vậy. Trì Diễm nhanh chóng ấn đầu của Thích Thủ Lân vào hõm cổ của mình, Thích Thủ Lân ngay lập tức bị làm da cổ mỏng manh của cậu thu hút. Lúc này, Trì Diễm mới giải cứu được chiếc quần của mình khỏi tay hắn.
Cần phải có bao cao su. Nhưng mà Trì Diễm tuyệt vọng khi phát hiện ra rằng bao cao su miễn phí trong khách sạn nhỏ này không phải là kích cỡ của Thích Thủ Lân, ngay cả dầu bôi trơn ở phía trên bao cũng ít ỏi đến mức chỉ có một lớp mỏng. Dùng ngón tay vuốt xuống hai cái, trông nó lại như kem dưỡng ẩm vậy, hoàn toàn không thể bôi trơn được.
Alpha không thích bao cao su chút nào, nâng tay hất hết chúng xuống đất. Rồi đột nhiên xoay mặt Trì Diễm qua, cởi quần cậu ra, tách hai cánh mông ra, không chút do dự mà liếm lên miệng huyệt đỏ hồng ở giữa.
Trì Diễm vốn nghĩ hắn sẽ trực tiếp đi vào, nhưng không ngờ hắn lại......
"Thích Thủ Lân!"
Một bên mặt của Trì Diễm áp vào tấm ván cửa, từ khóe mắt chỉ có thể nhìn thấy hắn đang vùi đầu vào mông cậu.
"Ưm......"
Đầu lưỡi chui vào trong, móc lấy phần thịt xung quanh vách huyệt, dùng nước bọt mà liếm ướt hậu huyệt đỏ hồng. Trì Diễm vùng vẫy thắt lưng, không rõ là cậu đang kháng cự hay là thích thú. Mười ngón tay của Thích Thủ Lân siết chặt mông cậu như móng vuốt đại bàng, cặp mông đầy đặn trắng hồng dưới ánh đèn nhàn nhạt, nương theo ngón tay thon dài của alpha mà trở nên mềm mại như mỡ đông.
Thích Thủ Lân cuối cùng cũng cảm thấy hậu huyệt của người yêu đủ mềm mại rồi, bèn đút dương v*t của mình vào bên trong. Trì Diễm cắn lên mu bàn tay của mình, cố kiềm lại tiếng rên rỉ. Thích Thủ Lân đâm mạnh đến mức ván của bị đỉnh đến độ vang lên rầm rầm. Nếu không phải đang bị hắn nắm lấy eo và câu chân lên, thì hai chân mềm nhũn của Trì Diễm khó có thể đứng vững, đầu gối cũng trở nên run rẩy.
Trì Diễm rũ mắt xuống không dám nhìn. Thứ kia có thể làm "chết" cậu, cũng có thể khiến cho cậu "sống".
Thích Thủ Lân bế Trì Diễm ôm lên giường, rồi bò lại gần. Vừa đến gần vừa cởi tây trang và cà vạt ra.
Thèm khát. Thèm khát cùng cậu da thịt kề cận. Thèm khát được chạm vào da thịt cậu. Nội tâm của alpha gào thét.
Trì Diễm bị cậu khống chế đến mức không thể động đậy gì được, dương v*t nóng bỏng như bàn là đâm vào hậu huyệt mềm mại, từng tấc từng tấc đi vào. Cậu chỉ có thể bị buộc phải thừa nhận nó, ngón trỏ bấu vào tấm lưng dày rộng của Thích Thủ Lân. Từ lúc sinh con đến giờ họ chỉ quan hệ tình dục có hai lần, mà hai lần đều là thô bạo. Lần đầu tiên chính là lần làm ở trong xe ngày đó. Thế nhưng lúc đó Thích Thủ Lân vẫn còn tỉnh táo.
Còn lần này hắn tựa như muốn đâm thẳng dương v*t vào trong vậy.
Trì Diễm chịu đựng, nhưng đồng thời cậu cũng thấy sợ hãi, không biết nên làm gì cho phải. Cậu chỉ có thể sử dụng những phương thức vụng về để chuyển hướng chú ý của Thích Thủ Lân sang nơi khác, để cho hậu huyệt của cậu không phải chịu quá nhiều tổn thương.
"Thích Thủ Lân...... Anh chạm vào em đi."
Cậu cởi áo sơ mi ra, để lộ ra miếng nịt ngực màu trắng. Màu trắng nhàn nhạt kia hoàn toàn không thể che giấu được núm vú chín mọng, mơ hồ còn có chút đỏ hồng. Trước ngực còn có vài vệt sữa, thấm ướt quầng vú, phác họa nên hình dáng tròn trịa đáng yêu.
"Chúng căng lên khiến em khó chịu quá......" Trì Diễm cắn môi dưới, nói ra những lời không biết xấu hổ này.
Ánh mắt của Thích Thủ Lân từ từ dời khỏi mặt cậu, cường độ đâm thúc cũng giảm bớt đôi chút. Hắn chèn ngón tay cái vào trong miếng nịt ngực, kéo ra một chút. Nương theo đường cong uốn lượng nơi eo và bụng, xương sườn nhấp nhô vì hơi thở dồn dập, cuối cùng cũng lộ ra cặp vú nhỏ nhắn và ướt át. Trì Diễm quay đầu sang hướng khác, ngại ngùng không dám nhìn thẳng.
Nam beta vốn dĩ là nhóm giới tính khó mang thai nhất, do đó đến cả lượng sữa cũng cực kỳ ít ỏi. Thời gian đầu, sữa của Trì Diễm không hề đủ để cho con gái cậu bú. Khiến cho bé con như chú mèo nhỏ khóc đến đau lòng, chỉ có thể dùng sữa bột để bù vào. Chuyên gia dinh dưỡng ngay lập tức sắp xếp một thực đơn các món canh giúp cải thiện việc tiết sữa, sau đó thì tình hình mới được cải thiện. Nhưng đây cũng là nỗi khổ tâm của Trì Diễm, cứ cách ba bốn tiếng, thì ngực của cậu lại trướng sữa, cho nên cậu chỉ có thể mang theo máy hút sữa bên mình.
Vì cho con bú nên núm vú của cậu chuyển từ màu nâu nhạt sang màu sẫm hơn, núm vú cũng không còn hõm xuống nữa, mà lúc nào cũng trơ trẽn nhô ra rồi cọ xát lên lớp áo khiến cậu rất ngứa ngáy. Thế nên hàng ngày cậu chỉ có thể đeo thêm một miếng nịt ngực mà thôi.
Thích Thủ Lân nương theo eo cậu mà hướng lên trên, dùng hồ khẩu mà đẩy ngực cậu từ dưới lên trên. Mặc dù đang lúc trướng sữa, nhưng bầu vú vẫn không mấy đầy đặn. Tuy rằng bầu vú không có bao nhiêu thịt, nhưng chút sữa kia đã khiến hắn đỏ mắt.(?)
Huống chi lúc này, còn có vài giọt sữa rỉ ra từ khe ngực tựa như những vụn tuyết rơi ra từ đỉnh núi, chúng men theo độ cong của vòng ngực mà chảy xuống, run rẩy bám trên ngực của Trì Diễm. Thích Thủ Lân bị mê hoặc mà vươn đầu lưỡi ra nếm lấy giọt sữa ngọt lành kia. Rồi lại dùng môi lưỡi bao lấy cả bầu vú lẫn núm vú, tựa như kẻ lạc lối sắp chết khát nơi sa mạc, rồi sau đó tìm thấy được ốc đảo cứu sống mạng mình vậy.
Sức của một đứa trẻ nào có thể so sánh được với một người trưởng thành, chứ đừng nói đến người thèm khát như Thích Thủ Lân. Trong lúc mút mát, những cú đâm ra phía dưới cũng không hề lỡ nhịp một chút xíu nào. Bên đầu v* còn lại không được yêu thương cũng từ từ chảy sữa ra.
Trì Diễm ôm lấy đầu của Thích Thủ Lân mà khẽ khóc. Hắn bú bên trái xong rồi lại chuyển sang phải, tựa như chết khát vậy, thế nên lượng sữa Trì Diễm không đủ để thỏa mãn hắn. Alpha cau mày: Không đủ, không hề đủ. Hắn dùng cả hai tay xoa nắn bộ ngực rõ ràng đã mềm xuống của Trì Diễm, còn dùng răng đâm chọc đầu v* vẫn còn vươn mùi sữa.
Cậu đã hứa là sẽ cho hắn tất cả kia mà, sao bây giờ lại không chịu chảy ra chút xíu sữa nào vậy chứ.
"Hết rồi, thật sự đã hết rồi...... Anh nhẹ chút."
Nương theo sự liếm mút mạnh bạo của Thích Thủ Lân, vòng ngực của Trì Diễm bị nâng lên khỏi giường, trông tựa như một cây cầu mỏng. Dòng sữa cuối cùng được ra cùng lúc với khi xuất tinh.
Cậu ngã nhoài ra giường mà thở phì phò. Bị hút sữa đến mức bắn tinh, cậu đã sa đọa rồi.
Alpha tham lam liếm đi giọt sữa vươn lại trên khóe môi, cũng không hề có ý định buông tha cho người yêu của mình.
Trì Diễm còn đang thẫn thờ (?), thì cảm nhận được dương v*t của Thích Thủ Lân trước tiên là rút ra cho đến khi chỉ còn lại đầu dương v*t, rồi sau đó lại từ từ đẩy vào, đâm chọc ở mọi nơi trên vách huyệt, giống như đang tìm kiếm nơi nào đó.
"Chờ, chờ một chút......"
Cậu ngay lập tực chống khuỷu tay ngồi dậy, tay kia vô lực đẩy đẩy cơ bụng của Thích Thủ Lân.
"Đừng đi vào nơi đó mà, xin anh đó."
Thích Thủ Lân chỉ nâng người cậu lên, để cậu tựa vào người hắn. Trì Diễm biết rõ là hắn đang muốn làm gì, trải qua những ngày động dục của Thích Thủ Lân kia đã khiến cậu hiểu rõ sâu sắc hành động này có mục đích gì.
Hắn đang tìm kiếm khoang sinh sản của cậu.
Hơn nữa lần này, họ không hề mang bao cao su.
"Xin anh mà, Thích Thủ Lân...... chỉ cần anh không đi vào."
Trì Diễm run rẩy cởi áo sơ mi của mình ra, treo vắt vẻo nơi cánh tay. Khẽ ngửa cổ, để lộ ra phần gáy cong cong. Nơi đó sạch sẽ như mới, dấu răng của Thích Thủ Lân đã biến mất. Đã bao lần hắn muốn lần nữa lưu lại vết đánh dấu, nhưng khi đó hắn chăm sóc cho Trì Diễm đang lúc mang thai nên sợ cậu sẽ đau, đành phải kiềm lại ham muốn đó.
Lúc này đây, Trì Diễm vậy mà lại ngửa cổ ra tựa như một chú cừu được dâng lên hiến tế.
"Anh cắn em đi này......"
"Đánh dấu em đi......"
"Cắn chết em cũng được......"
Những giọt nước mắt yếu mềm không hề nhận được chút thương xót nào, ngược lại chúng càng thúc đẩy ham muốn chiếm đoạt của alpha. Hắn sẽ không làm chết cậu, những cũng sẽ không buông tha cậu.
Thích Thủ Lân lướt qua bả vai của Trì Diễm, cúi đầu cắn lên phần da trên tuyến thể. Bất chấm vi phạm "hiệp định" mà cậu đưa ra, dương v*t dữ tợn cùng lúc đó cũng mạnh bạo đâm khoang sinh sản mềm mại. Khoang sinh sản co rút xung quanh, mút mát dương v*t hắn. Chúng nó thèm khát thứ này lâu lắm rồi. Rõ ràng, lúc cậu mang thai, cậu trở nên ham muốn nhiều hơn do nội tiết tố tiết ra, nhưng cậu vẫn kiên quyết kìm nén lại. Ngay cả khi cậu chỉ cần nói ra một câu mà thôi, không, chỉ cần một ánh mắt mà thôi. Là cậu có thể được thỏa mãn và sung sướng, nhưng vì sao cậu lại không chịu?
Cuối cùng thì cậu vẫn không thể khước từ việc hắn tiến vào khoang sinh sản của mình.
Sự phản kháng của hắn vĩnh viễn cũng không có chút tác dụng nào với Thích Thủ Lân hết.
Alpha đang lúc điên cuồng cảm nhận được chút ít pheromone của cậu trong sữa. Người này đã sinh con cho hắn, thế thì càng không có lý do gì mà từ chối sự xâm nhập và t*ng trùng của hắn cả.
Trì Diễm bám vào bờ vai của hắn, như bám vào khúc gỗ trôi dạt duy nhất trong biển trời dục vọng. Thích Thủ Lân ngậm lấy phần da có tuyến thể sau cổ cậu, thông qua nước bọt để thâm nhập pheromone của hắn vào người cậu. Lại tựa như hút máu của Trì Diễm.
Sau khi bắn ra, Trì Diễm cố gắng đứng dậy khỏi dương v*t của Thích Thủ Lân. Nhưng rồi lại bị hắn đè chặt đùi và sau đó mạnh mẽ đâm chọc.
"Anh...... Ưm!"
Đôi mắt mơ màng đột nhiên mở to, trong hậu huyệt chảy ra một cỗ chất lỏng sền sệt không giống tinh dịch cọ rửa vách huyệt, hơn nữa lượng chất lỏng cũng khác so với tinh dịch, nóng đến mức khiến cho hậu huyệt của Trì Diễm co rút. dương v*t đã lâu không xuất tinh giờ phun ra chút dịch trong suốt, sau đó không kiềm được mà chảy ra...... nước tiểu.
Bụng của cậu bị tinh dịch và nước tiểu của Thích Thủ Lân bắn đến độ căng phồng, hậu huyệt bị dương v*t Thích Thủ Lân nhét chặt, nhưng cũng không chứa nổi lượng chất lỏng như thế này, do đó chúng không ngừng rỉ ra......
Điên rồi......
Trì Diễm dùng chút sức lực cuối cùng mà vỗ về Thích Thủ Lân.
Suy cho cùng thì cậu cũng không ngăn được hắn.
【 Tác giả có lời muốn nói: 】
Chương này hơn 3000 chữ đó mọi người! Cảm ơn tình cảm của cả nhà nhé!
Gần 4000 chữ lun á chứ!
______________________________________
Escanor: Tranh thủ mới hackathon xong là edit tặng chương mới cho mọi người làm qua Noel luôn á. Cơ mà sắp tới tui phải ôn thi nghiêm túc rồi nên là phải đến ngày 11/1 tui mới up chương mới được ạ.Mong mọi người có thể chờ tui đến lúc đó nha. Tui sẽ cố gắng bù chương cho mọi người ạ. ('▽'ʃ♡ƪ)Chúc mọi người Noel và Năm mới vui vẻ nhoa!????????