Hôm Nay Tôi Đã Có 0 Chưa?
Chương 8: Quỷ kế đa đoan
Tô Doãn kinh ngạc ngồi dậy, phản ứng đầu tiền là nhìn quanh căn phòng "trống rỗng" của mình.
Dù sao cũng chỉ liên hôn nên Omega không xem căn biệt thự này là nhà của mình. Trước đây nó là một việc vô cùng bình thường với Tô Doãn, nhưng mà bây giờ...
Tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ của cậu, sếp Lộ ôm gối đứng một lát lại cảm thấy khó chịu.
Hắn không nói dối, độ xứng đôi giữa hắn với Tô Doãn không thấp, thế nên mặc dù trước đó chỉ đánh dấu tạm thời để trấn an Tô Doãn nhưng pheromone hòa vào nhau cũng làm cho kỳ mẫn cảm của Alpha tới sớm.
Dáng người cao lớn đứng dựa vào cánh cửa đóng chặt, bóng lưng kéo dài vô tận trông có chút cô đơn.
Không nghe thấy Tô Doãn trả lời, sếp Lộ lại tiếp tục gõ cửa.
Lộ Uyên: "Vợ ơi?"
Một phần do cách một cách cửa, một phần do ảnh hưởng của kỳ mẫn cảm nên giọng của Alpha có chút nặng nề, cảm giác kỳ lạ dưới đáy lòng Tô Doãn lại xuất hiện.
Tô Doãn đưa tay chạm vào tuyến thể ở sau gáy mình. Hiện tại cậu hoàn toàn bình thường, tuyến thể không nóng lên, pheromone cũng được che giấu rất kỹ, điều này chứng tỏ cậu không rơi vào kỳ phát tình. Vậy tại sao cậu lại muốn ôm một Alpha khác chứ?
Lạ thật, Tô Doãn nhìn tay mình thầm nghĩ.
Pheromone thật sự ảnh hưởng tới Alpha và Omega nhiều vậy sao?
Hai tai Lộ Uyên thiếu điều dán luôn tai vào cánh cửa chỉ để nghe tiếng động bên trong.
Tô Doãn im lặng một lúc vẫn không khống chế được hai tay muốn ôm Alpha của mình: "Anh không chuẩn bị thuốc ức chế à?"
Tô Doãn chờ mãi không thấy Lộ Uyên trả lời, ngược lại nghe thấy tiếng kêu đau của sếp Lộ cách một cánh cửa, hình như đang cố gắng kìm chế và chịu đựng. Tiếng rên này không lớn, cũng chỉ kéo dài một hai giây thôi nhưng lại làm Tô Doãn biến sắc.
"Lộ Uyên!" Suy nghĩ hai người "chỉ liên hôn thôi" gì đó đều bị cậu ném ra sau đầu hết, Tô Doãn lập tức mở cửa ra: "Anh sao rồi? Khó chịu chỗ nào...?"
Tô Doãn đang định hỏi tiếp thì bị Alpha ôm vào lòng.
Tay Lộ Uyên đặt sau lưng Tô Doãn mở điện thoại lên, vui sướng tắt file ghi âm "Tiếng rên đau đớn - 001" đi không để lại dấu vết gì.
Một tiếng trước, Alpha nhận ra cơ thể mình có gì đó không ổn nên nhắn tin cho đối tác.
Lộ Uyên: "Ngày mai tôi nghỉ phép, phải đi mua thuốc ức chế."
Đối tác: "Cậu vẫn còn dùng thuốc ức chế à?"
Đối tác: "Ha ha ha ha."
Lộ Uyên: "??? Anh không dùng à?"
Đối tác: "Tôi có vợ mà!"
Đây là cuộc trò chuyện đầu tiên giữa hai người họ.
Nửa tiếng sau Lộ Uyên lại gửi tin nhắn tới.
Lộ Uyên: "Vợ anh có an ủi anh không?"
Lộ Uyên: "Cậu ấy sẽ ở bên cạnh anh cả kỳ mẫn cảm ư?"
Lần này bên kia trả lời hơi chậm, qua khoảng mười phút thì bên kia thêm sếp Lộ vào một nhóm chat.
Nhóm chat tên: [Nhóm thảo luận: Những khó khăn trong quá trình Alpha theo đuổi Omega và cách giải quyết dành cho những cặp đôi liên hôn.]
Lộ Uyên:???
Sếp A: Chào người mới nhé.
Sếp B: Chào người mới nhé +1
Sếp C: Tài liệu học tập xem trong file của nhóm.
Lộ Uyên mở file của nhóm ra xem chỉ thấy "Hướng dẫn giả bộ đáng thương", "108 cách tu luyện thành Alpha trà xanh", "Quy tắc đạo đức của A (bắt buộc)",... Tì? t?u?ện ha? tại [ T?u?T? U???.V? ]
Sếp Lộ:!!!
Sếp Lộ tỏ vẻ: Tìm được kho báu rồi!
Quá trình học hỏi kiến thức mới diễn ra rất nhanh, nhưng sếp Lộ biết học nên đi đôi với hành, bởi vậy sếp Lộ bắt đầu quá trình bước về phía hạnh phúc dựa theo quy tắc "!*"!
*Câu gốc là 山不来就我, 我就向山行 (Sơn bất lai tựu ngã, ngã tựu hướng sơn hành): Núi không tới chỗ ta thì ta tới chỗ núi. Câu này có hai nghĩa:
1. Chiến đấu cho những ước mơ trong tim đến tận cùng, nếu thử một lần không có kết quả thì hãy thử thêm lần nữa. Chỉ cần bạn làm việc chăm chỉ thì bạn sẽ luôn thành công.
2. Nếu đối phương không chủ động đáp ứng mong muốn của bạn, vậy thì bạn sẽ chủ động đáp ứng mong muốn của đối phương.
Quay lại hiện tại, sếp Lộ ôm chặt Omega của mình: "Vợ ơi, ôm em thì anh sẽ không khó chịu nữa."
Lộ Uyên: "Vợ ơi, anh rất cần em."
Hai tai Tô Doãn đỏ lên: "Anh đừng có nói bậy!"
Lộ Uyên: "Lời anh nói đều là thật mà, vợ rất quan trọng với anh."
Mấy lời này hoàn toàn không có trong sách, từ nhỏ tới lớn ba Lộ đều dạy Lộ Uyên như vậy.
Tới giờ cái gối vẫn ở trong tay sếp Lộ, hắn giơ gối lên bảo Tô Doãn nhìn: "Vợ ơi, anh có thể ngủ cùng em không?"
Tô Doãn lại do dự: "Nhưng mà..."
Lộ Uyên nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Omega: "Vợ ơi, em... có gì không tiện sao?"
Lộ Uyên: "Không ngủ chung cũng không sao."
Lộ Uyên: "Vợ ơi, anh ngủ dưới sàn được không?"
Lộ Uyên: "Chỉ cần có thể ở cạnh em thì anh sao cũng được hết."
Ách Tây Tây Tây:
Lộ - giỏi áp dụng bài học vào thực tiễn - Uyên: "Vợ ơi, hôm nay anh ngủ dưới sàn được không (ง ˙o˙)ว"
Dù sao cũng chỉ liên hôn nên Omega không xem căn biệt thự này là nhà của mình. Trước đây nó là một việc vô cùng bình thường với Tô Doãn, nhưng mà bây giờ...
Tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ của cậu, sếp Lộ ôm gối đứng một lát lại cảm thấy khó chịu.
Hắn không nói dối, độ xứng đôi giữa hắn với Tô Doãn không thấp, thế nên mặc dù trước đó chỉ đánh dấu tạm thời để trấn an Tô Doãn nhưng pheromone hòa vào nhau cũng làm cho kỳ mẫn cảm của Alpha tới sớm.
Dáng người cao lớn đứng dựa vào cánh cửa đóng chặt, bóng lưng kéo dài vô tận trông có chút cô đơn.
Không nghe thấy Tô Doãn trả lời, sếp Lộ lại tiếp tục gõ cửa.
Lộ Uyên: "Vợ ơi?"
Một phần do cách một cách cửa, một phần do ảnh hưởng của kỳ mẫn cảm nên giọng của Alpha có chút nặng nề, cảm giác kỳ lạ dưới đáy lòng Tô Doãn lại xuất hiện.
Tô Doãn đưa tay chạm vào tuyến thể ở sau gáy mình. Hiện tại cậu hoàn toàn bình thường, tuyến thể không nóng lên, pheromone cũng được che giấu rất kỹ, điều này chứng tỏ cậu không rơi vào kỳ phát tình. Vậy tại sao cậu lại muốn ôm một Alpha khác chứ?
Lạ thật, Tô Doãn nhìn tay mình thầm nghĩ.
Pheromone thật sự ảnh hưởng tới Alpha và Omega nhiều vậy sao?
Hai tai Lộ Uyên thiếu điều dán luôn tai vào cánh cửa chỉ để nghe tiếng động bên trong.
Tô Doãn im lặng một lúc vẫn không khống chế được hai tay muốn ôm Alpha của mình: "Anh không chuẩn bị thuốc ức chế à?"
Tô Doãn chờ mãi không thấy Lộ Uyên trả lời, ngược lại nghe thấy tiếng kêu đau của sếp Lộ cách một cánh cửa, hình như đang cố gắng kìm chế và chịu đựng. Tiếng rên này không lớn, cũng chỉ kéo dài một hai giây thôi nhưng lại làm Tô Doãn biến sắc.
"Lộ Uyên!" Suy nghĩ hai người "chỉ liên hôn thôi" gì đó đều bị cậu ném ra sau đầu hết, Tô Doãn lập tức mở cửa ra: "Anh sao rồi? Khó chịu chỗ nào...?"
Tô Doãn đang định hỏi tiếp thì bị Alpha ôm vào lòng.
Tay Lộ Uyên đặt sau lưng Tô Doãn mở điện thoại lên, vui sướng tắt file ghi âm "Tiếng rên đau đớn - 001" đi không để lại dấu vết gì.
Một tiếng trước, Alpha nhận ra cơ thể mình có gì đó không ổn nên nhắn tin cho đối tác.
Lộ Uyên: "Ngày mai tôi nghỉ phép, phải đi mua thuốc ức chế."
Đối tác: "Cậu vẫn còn dùng thuốc ức chế à?"
Đối tác: "Ha ha ha ha."
Lộ Uyên: "??? Anh không dùng à?"
Đối tác: "Tôi có vợ mà!"
Đây là cuộc trò chuyện đầu tiên giữa hai người họ.
Nửa tiếng sau Lộ Uyên lại gửi tin nhắn tới.
Lộ Uyên: "Vợ anh có an ủi anh không?"
Lộ Uyên: "Cậu ấy sẽ ở bên cạnh anh cả kỳ mẫn cảm ư?"
Lần này bên kia trả lời hơi chậm, qua khoảng mười phút thì bên kia thêm sếp Lộ vào một nhóm chat.
Nhóm chat tên: [Nhóm thảo luận: Những khó khăn trong quá trình Alpha theo đuổi Omega và cách giải quyết dành cho những cặp đôi liên hôn.]
Lộ Uyên:???
Sếp A: Chào người mới nhé.
Sếp B: Chào người mới nhé +1
Sếp C: Tài liệu học tập xem trong file của nhóm.
Lộ Uyên mở file của nhóm ra xem chỉ thấy "Hướng dẫn giả bộ đáng thương", "108 cách tu luyện thành Alpha trà xanh", "Quy tắc đạo đức của A (bắt buộc)",... Tì? t?u?ện ha? tại [ T?u?T? U???.V? ]
Sếp Lộ:!!!
Sếp Lộ tỏ vẻ: Tìm được kho báu rồi!
Quá trình học hỏi kiến thức mới diễn ra rất nhanh, nhưng sếp Lộ biết học nên đi đôi với hành, bởi vậy sếp Lộ bắt đầu quá trình bước về phía hạnh phúc dựa theo quy tắc "!*"!
*Câu gốc là 山不来就我, 我就向山行 (Sơn bất lai tựu ngã, ngã tựu hướng sơn hành): Núi không tới chỗ ta thì ta tới chỗ núi. Câu này có hai nghĩa:
1. Chiến đấu cho những ước mơ trong tim đến tận cùng, nếu thử một lần không có kết quả thì hãy thử thêm lần nữa. Chỉ cần bạn làm việc chăm chỉ thì bạn sẽ luôn thành công.
2. Nếu đối phương không chủ động đáp ứng mong muốn của bạn, vậy thì bạn sẽ chủ động đáp ứng mong muốn của đối phương.
Quay lại hiện tại, sếp Lộ ôm chặt Omega của mình: "Vợ ơi, ôm em thì anh sẽ không khó chịu nữa."
Lộ Uyên: "Vợ ơi, anh rất cần em."
Hai tai Tô Doãn đỏ lên: "Anh đừng có nói bậy!"
Lộ Uyên: "Lời anh nói đều là thật mà, vợ rất quan trọng với anh."
Mấy lời này hoàn toàn không có trong sách, từ nhỏ tới lớn ba Lộ đều dạy Lộ Uyên như vậy.
Tới giờ cái gối vẫn ở trong tay sếp Lộ, hắn giơ gối lên bảo Tô Doãn nhìn: "Vợ ơi, anh có thể ngủ cùng em không?"
Tô Doãn lại do dự: "Nhưng mà..."
Lộ Uyên nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Omega: "Vợ ơi, em... có gì không tiện sao?"
Lộ Uyên: "Không ngủ chung cũng không sao."
Lộ Uyên: "Vợ ơi, anh ngủ dưới sàn được không?"
Lộ Uyên: "Chỉ cần có thể ở cạnh em thì anh sao cũng được hết."
Ách Tây Tây Tây:
Lộ - giỏi áp dụng bài học vào thực tiễn - Uyên: "Vợ ơi, hôm nay anh ngủ dưới sàn được không (ง ˙o˙)ว"