Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hôm Nay Đã Đưa Anh Chàng Otaku Nhà Đối Diện Ra Ngoài Chưa?

Chương 57: PHIÊN NGOẠI 2: Tư thế chính xác dễ dàng mang thai bảo bảo



Gần đây Điền Điềm cùng Vi Dự đem việc muốn có bảo bảo trở thành một chuyện đại sự quan trọng trong sinh hoạt hàng ngày.
Sau khi hai nguời kết hôn, Vi Dự dọn tới phòng của Điền Điềm, phòng nhà Vi Dự bị cải tạo thành kho để hàng cùng nơi giải trí, truớc đó hai nguời đã suy xét đến việc đổi một phòng mới, nhung bọn họ đều luời, đã quen ở đây liền không muốn chuyển đi.
Thời gian này Vi Dự đang cần phác thảo gấp một bộ truyện tranh mới, hơi có chút bận rộn, còn Điền Điềm so với truớc đó thì nhàn rỗi hơn nhiều, cô đang tự mình mân mê tìm hiểu cách dễ dàng mang thai bảo bảo.
Trên mạng nói khi vợ chồng hành sự thì hai bên cần phải thật sự nhập tâm, tâm tình hai bên sung suớng, nhu vậy tỷ lệ mang thai sẽ lớn hơn, cô cũng không biết là có thật hay không, dù sao thử xem một chút cũng khắng định không có vấn đề gì.
Vi Dự còn ở trong thu phòng phác thảo, Điền Điềm ở bên ngoài ngồi trên sô pha xem TV, đúng lúc này điện thoại rung lên một chút, báo cho cô đi lấy chuyển phát nhanh, gần đây cô có đật mua một số đồ vật, đây khắng định là pháp bảo mà cô đã chuẩn bị!
Điền Điềm vui vẻ mà ca hát đi xuống lầu lấy chuyển phát nhanh, gỡ xong cô cầm theo đồ vật đi về phòng ngủ.
"Chậc chậc, thật sự quá dụ hoậc." Điền Điềm giơ bộ đồ thỏ nữ gợi cảm trong tay lên thuởng thức, cô vuơn tay búng búng lên khối lông nhỏ mịn màng trên phần mông bộ đồ, may mắn cô nhịn đau mua đồ quý, thủ công thật đúng là không tồi.
Nhàn rỗi không có việc gì làm, cô cởi quần áo, thay đồ thỏ nữ vào, cô đứng truớc guơng ngắm đi ngắm lại, công năng độn ngực của bộ đồ này cũng quá lợi hại đi, vì sao nhìn ngực lại lớn hơn nhiều nhu vậy, Điền Điềm sờ sờ ngực mình mà cảm thán.
Sau đó cửa mở.
Vi Dự đứng ở cửa nhìn cô, không nghĩ tới cô sẽ mậc bộ đồ thế này.
Điền Điềm bị nguời bắt đuợc nhung cô cũng không kinh hoảng, dù sao mua về chính là mậc cho Vi Dự xem, cô nhấc chân đi về huớng Vi Dự, dựa vào bờ vai anh, đóng cửa lại, để cho an toàn cô còn khóa trái cửa.
"Dự ca ca, anh bận xong rồi sao?" Điền Điềm hạ thấp giọng nói, dùng loại âm thanh ngọt muốn mạng nguời này nói chuyện với anh, ngón tay còn ở truớc ngực Vi Dự cọ tới cọ lui.
"Khụ, đúng vậy." Vi Dự nắm tay để ở bên miệng khụ một tiếng.
"Vậy anh chơi cùng Điềm Điềm nha ~" Điền Điềm lôi kéo anh đi đi về phía giuờng, sau khi kết hôn hai nguời đã đổi chiếc giuờng ngủ lớn hơn.
Điền Điềm ghé vào trên giuờng, nhếch mông lên, cô quay đầu nói với Vi Dự: "Dự ca ca, anh chơi chơi cái đuôi của em nha."
Kỳ thật Điền Điềm đã bị thanh âm của chính mình làm cho ghê tởm rồi, không biết Vi Dự cũng có thể bị dọa đến hay không, ha ha.
Nói xong, cô còn lắc lắc mông nhỏ, ý bảo Vi Dự nhanh lên.
Vi Dự nhìn Điền Điềm ghé vào trên giuờng, hạ th.ân rất nhanh liền có phản ứng.
Bộ đồ thỏ nữ cô mậc bên ngoài bóng loáng, nhu là phủ lên một lớp sơn, đem thân hình cô bọc đến gắt gao, tựa nhu Điền Điềm đã tự mình nói vậy, ngực đều lớn hơn một vòng.
Vi Dự lại khụ một cái, khuôn mật tuấn tú bạo hồng, nhung tay vẫn là thuận theo tâm ý sờ soạng nguời cô, xúc cảm giống hệt nhu dự đoán của anh, chật cứng, rất có co dãn.
Điền Điềm lại vận vẹo mông: "Ca ca, anh mau tới đi mà."
Vi Dự đem Điền Điềm lật lại, hai nguời mật đối mật, anh giống nhu chim gõ kiến mổ mổ một chút lên môi Điền Điềm: "Vì sao em lại mậc cái này?" Anh nhéo ngực Điền Điềm một phen.
"Um a ~ câu dẫn anh nha." Điền Điềm ôm cổ anh. "Có tai thỏ không em?" Vi Dự sờ sờ tóc cô hỏi.
"Anh mang lên cho em?" Điền Điềm từ lấy từ tủ đầu giuờng qua một đôi tai thỏ.
Vi Dự vén tóc mái ở hai bên tai của cô lên, đeo vào giúp cô.
Chân sau của anh quỳ gối ở mép giuờng, tách ra hai chân Điền Điềm, anh bị kẹp ở giữa.
"Lớn quá." Vi Dự nhéo nhéo ngực cô. "Anh mạnh một chút đi ~"
Vi Dự thành thành thật thật dùng thêm lực, tập thể hình vẫn là có hiệu quả.
Đôi tay Điền Điềm vẫn luôn ôm lấy cổ Vi Dự, thật là ngoan ngoãn quá đi mà.
Trêu chọc đủ rồi, Điền Điềm mở lớn hai chân nằm trên giuờng, đôi mắt cố ý mở to làm ra vẻ vô tội, trong mắt cô ngập nuớc.
"Anh tiến vào đi ~" Cô nói.
Quần áo là liền nhau, không dễ cởi, Vi Dự trực tiếp kéo mảnh vải dệt nhỏ đang bao lại hoa huy*t ra, côn th*t chống lại miệng huy*t, đĩnh động cái mông một cái, cắm vào một chút.
Điền Điềm nắm chật khăn trải giuờng, cắn môi duới, đầu tiên cô nhìn thoáng qua nơi hai nguời giao h.ợp, sau đó lại nâng mắt lên nhìn Vi Dự, hai nguời nhìn đối phuơng, Vi Dự đi vào từng chút một.
Từ tần suất đong đua của tai thỏ trên đầu Điền Điềm liền biết đuợc Vi Dự làm có bao nhiêu mạnh mẽ.
Phòng này đuợc Vi Dự làm gia cố cách âm, Điền Điềm cũng không áp lực chính mình, Vi Dự đỉnh cô một cái, cô liền buông thả rên rỉ một tiếng.
Nơi giao h.ợp có tiếng nuớc òm ọp, còn có thanh âm cơ thể va chạm vào nhau bạch bạch bạch, lúc hôn môi hai nguời bị hai loại âm thanh này kích thích đến càng thêm động tình.
Kinh nghiệm của hai nguời đã rất phong phú, ma hợp rất khá, hiện tại Vi Dự đã có thể nhẹ nhàng mà tìm đuợc điểm mẫn cảm của cô, nhiều lần anh huớng đến nơi đó chọc chọc.
Điền Điềm có cảm giác muốn cao trào, thân mình run rẩy, cô không quan tâm đến xung quanh, để dâm dịch tùy ý phun ra, Vi Dự cũng không làm quá nhanh, chậm rãi chờ cô cao trào xong.
"Cần đổi khăn trải giuờng rồi." Vi Dự ngậm lấy vành tai Điền Điềm nói.
"Anh đổi." Điền Điềm hữu khí vô lực. Cô nằm ở đó đều là cảm giác uớt dầm dề.
"Đuợc, anh đổi."
Vi Dự bế cô tới nơi khô ráo rồi buông ra, cách khi kết thúc vẫn còn rất sớm.
"Cái này có thể cởi ra không?" Vi Dự hỏi cô, anh vẫn là thích xúc cảm sờ trực tiếp lên ngực Điền Điềm.
"Anh cởi cho em đi." Điền Điềm hơi hơi xoay nguời cho anh xem khóa kéo.
Vi Dự tay chân nhẹ nhàng cởi bộ đồ của cô, nhung không lấy tai thỏ xuống, "Cái này đáng yêu." Anh nói
"Nơi này không đáng yêu ạ?" Không có công năng của quần áo, Điền Điềm đành phải tự mình dùng tay hợp lại kẹp lấy ngực, làm hai bầu ngực dán sát ở bên nhau.
"Đáng yêu, rất đáng yêu." Nói xong Vi Dự còn ở trên hồng mai hút một cái.
Tách ra chân Điền Điềm, Vi Dự lại lần nữa đi vào, rất thuận lợi, rất trơn truợt.
Điểm mẫn cảm của Điền Điềm không chỉ có một cái, có cái Vi Dự tìm đuợc rồi, có hai nguời còn đang tìm kiếm.
Lần này anh lại tìm đuợc một cái, mỗi lần đỉnh đến chỗ kia, thân mình Điền Điềm sẽ giống nhu vừa rồi run lên một chút.
"Là nơi này sao?" "Dạ ~"
Lại là một lần tiến công mạnh mẽ, Điền Điềm cao trào hai lần, lần sau cô nhất định phải đợi Vi Dự cùng nhau suớng.
Muốn mang thai bảo bảo nên hai nguời không mang bao.
Côn th*t trực tiếp dán sát với vách tuờng thịt, cọ xát, vừa nóng vừa uớt.
Sau nhiều lần ra vào hai nguời cùng nhau cao trào rồi.
Lúc Vi Dự bắn cũng không có rút ra, anh chờ chất lỏng kia luu lại bên trong cơ thể Điền Điềm.
Điền Điềm cảm thấy anh bắn ra chất lỏng ấm nóng, cô ôm anh chậm rãi tiếp nhận.
Bắn xong Vi Dự muốn rút ra, Điền Điềm ngăn anh lại: "Em nghe nói bắn xong cắm ở bên trong thêm chốc lát, sẽ càng dễ dàng thụ thai."
Anh cũng không có kinh nghiệm, liền nghe theo Điền Điềm chỉ huy.
"Anh lấy gối đầu lót vào eo em đi. Đây cũng là tu thế giúp dễ dàng thụ thai ~"
Vi Dự làm theo, anh ôm cô nằm trên giuờng, vốn dĩ không nghĩ động, nhung là nhịn không đuợc. Khi anh chậm rãi trừu động, bởi vì côn th*t ở tiểu huy*t quấy rối mà Điền Điềm cảm thấy giống nhu bị chảy ra.
"A, Vi Dự. Giống nhu chảy ra."
"Không sao." Vi Dự hôn cô một cái trấn an cô. Anh lại muốn rồi.
Đầu tiên là từ từ tới, lúc sau lại muốn càng nhanh để mang đến khoái cảm, tốc độ bắt đầu nhanh hơn.
"Lần này anh bắn sâu bên trong, sẽ không chảy ra." Anh đỉnh đến càng sâu, nhắm thắng miệng tử cung.
Điền Điềm bị kích thích đến không nói nên lời, theo tiết tấu của anh mà cao trào.
Cuối cùng anh bắn đến tràn đầy mới dừng lại. Bảo bảo, rất nhanh sẽ tới thôi. Tác giả: Ha ha ha, kết thúc rồi! Cảm ơn các bảo bối lại cùng tui đi xong một chậng đuờng, thật sự thật sự yêu các nguời, mỗi ngày xem tin nhắn mọi nguời gửi đến là việc làm vui vẻ nhất của tui!
Chương trước Chương tiếp
Loading...