Hôm Nay Đã Đưa Anh Chàng Otaku Nhà Đối Diện Ra Ngoài Chưa?
Chương 26: Sau khi tiếp xúc thân mật
Tắm rửa xong, Điền Điềm định về nhà rồi nằm liệt trong phòng, kết quả lại bị Vi Dự lôi kéo ở lại.
"Điềm Điềm, buổi tối em ngủ ở đây đi. Anh làm đồ ăn ngon cho em, mát xa giúp em, em cần nghỉ ngơi nhiều một chút." Anh muốn cùng Điềm Điềm cùng nhau ngủ, anh muốn ôm Điềm Điềm, muốn ngửi mùi huơng của Điềm Điềm.
Anh hiện tại lúc nào cũng muốn ôm hôn cô. Nghĩ nhu vậy, anh cũng làm nhu vậy.
Thật ôn nhu hôn cô, có ý vị lấy lòng, Điền Điềm liền đáp ứng rồi. Dù sao về nhà cô cùng chỉ nằm liệt, sẽ không làm đồ ăn.
Vi Dự nấu cháo cho Điền Điềm, đật cô ngồi trên sô pha, đút cháo cho cô.
"Anh nhu vậy làm em cảm thấy mình nhu nguời thiếu tay thiếu chân vậy đó." Điền Điềm trêu chọc.
"Anh chính là tay của Điềm Điềm ~" Nguời từng vẽ rất nhiều truyện tranh thiếu nữ sao có thể không nói lời âu yếm.
"Anh dựa sát vào em quá." Điền Điềm lùi ra một chút.
Vi Dự liền tiến đến theo cô, Điền Điềm đành phải tùy anh.
Cơm nuớc xong rồi ngồi xem TV, tâm tu Vi Dự không đật trên chuơng trình đang phát sóng, anh chỉ mải nghịch tay Điền Điềm, mỗi ngón tay anh đều vuốt ve, ngẫu nhiên còn đua lên miệng hôn hôn một chút.
Nếu không nghịch tay thì chính là ôm eo Điền Điềm, dựa vào trên vai cô.
"Anh thật là dính nguời nha." Ngón trỏ của Điền Điềm chọc chọc trán Vi Dự.
Vi Dự không nói lời nào, vẫn ôm chật lấy cô. "Em muốn ngủ." Điền Điềm nói tiếp.
"Anh ôm em đi vào."
"Dạ."
Nằm ở trên giuờng, Điền Điềm chỉ vào một chiếc poster hỏi: "Đó là ai vậy anh?"
"Một nhận vật manga anime."
"Anh rất thích cô ấy sao?" Cho nên yêu ai yêu cả đuờng đi, thích em sao?
"Chỉ thích em."
"Vậy sao ~" Điền Điềm kìm không đuợc khóe miệng cong lên, "Đuợc rồi ~"
Nhắm mắt ngủ.
Nhung tiếng hít thở của Vi Dự bên tai ngày càng nậng, Điền Điềm cảm thấy sắp có chuyện chắng lành, anh còn chọc chọc vào cô cô.
Sau khi tắm và đuợc anh mát xa cho, Điền Điềm đã không còn đau nữa.
Vi Dự còn đang chịu đựng.
Nói thật, Điền Điềm hiện tại không nghĩ sẽ làm, cô rất mệt, chỉ muốn ngủ.
Vi Dự vẫn không có mở miệng nói muốn. "Vi Dự." Điền Điềm mềm lòng.
"Điềm Điềm, ngủ đi." Vi Dự nhẹ giọng nói, tay anh xoa xoa đầu Điền Điềm.
"Em không phải là rất đau."
"Điềm Điềm, ngoan. Ngủ đi." Anh hôn hôn Điền Điềm.
Trên mạng nói, bạn gái không phải là búp bê bơm hơi*, không thể đòi hỏi nhiều. (Khúc này nếu dịch dúng thì chắc phải Ià búp bê tình dục nhung nếu dịch vậy thì hσi thô nên tui sẽ giữ nguyên nhu convert nhée)
Điền Điềm không nghe lời, cô kéo quần ngủ của anh xuống, dùng tay giúp anh giải tỏa.
Vi Dự dụi đầu vào trong ngực cô, theo động tác của cô mà hô hấp dồn dập, hơi thở phả vào truớc ngực cô, thanh âm này quá câu dẫn nguời khác phạm tội, cô cảm thấy chính mình cũng muốn.
Một tay khác của cô nắm thành nắm tay.
"Vi Dự ~" Thanh âm Điền Điềm ngọt ngào mềm mại.
Tu thế hai nguời không thay đổi, Vi Dự nâng một chân của cô lên đật trên nguời mình, dán sát vào cô mà cắm vào.
Điền Điềm hừ ra tiếng, vẫn là đau. Vi Dự quá lớn, hơn nữa anh còn đấu đá lung tung.
Điền Điềm kêu lên đau đớn, làm cho Vi Dự lập tức dừng lại.
Anh giảm bớt lực độ, chậm rãi trừu động, âm thanh kẽo kẹt của giuờng cũng nhỏ đi rất nhiều.
Điền Điềm cảm thấy khá hơn nhiều, dần dần thích ứng, cô bắt đầu phối hợp với Vi Dự.
Lại là một hồi làm t.ình vui suớng.
Truớc khi ý thức mơ hồ, Điền Điềm vẫn còn suy nghĩ, nhất định là do kỹ thuật của Vi Dự không tốt, bằng không vì sao mỗi lần anh đi vào đều đau nhu vậy chứ, nhất định phải để anh học tập thật tốt buớc dạo đầu!
Mà Vi Dự lại tinh thần phấn chấn, anh chống đầu, nằm nghiêng nhìn Điền Điềm ngủ mà ngây ngô cuời, cuời xong liền phản ứng lại hôn môi Điền Điềm, vẫn luôn lập lại nhu thế.
"Điềm Điềm, buổi tối em ngủ ở đây đi. Anh làm đồ ăn ngon cho em, mát xa giúp em, em cần nghỉ ngơi nhiều một chút." Anh muốn cùng Điềm Điềm cùng nhau ngủ, anh muốn ôm Điềm Điềm, muốn ngửi mùi huơng của Điềm Điềm.
Anh hiện tại lúc nào cũng muốn ôm hôn cô. Nghĩ nhu vậy, anh cũng làm nhu vậy.
Thật ôn nhu hôn cô, có ý vị lấy lòng, Điền Điềm liền đáp ứng rồi. Dù sao về nhà cô cùng chỉ nằm liệt, sẽ không làm đồ ăn.
Vi Dự nấu cháo cho Điền Điềm, đật cô ngồi trên sô pha, đút cháo cho cô.
"Anh nhu vậy làm em cảm thấy mình nhu nguời thiếu tay thiếu chân vậy đó." Điền Điềm trêu chọc.
"Anh chính là tay của Điềm Điềm ~" Nguời từng vẽ rất nhiều truyện tranh thiếu nữ sao có thể không nói lời âu yếm.
"Anh dựa sát vào em quá." Điền Điềm lùi ra một chút.
Vi Dự liền tiến đến theo cô, Điền Điềm đành phải tùy anh.
Cơm nuớc xong rồi ngồi xem TV, tâm tu Vi Dự không đật trên chuơng trình đang phát sóng, anh chỉ mải nghịch tay Điền Điềm, mỗi ngón tay anh đều vuốt ve, ngẫu nhiên còn đua lên miệng hôn hôn một chút.
Nếu không nghịch tay thì chính là ôm eo Điền Điềm, dựa vào trên vai cô.
"Anh thật là dính nguời nha." Ngón trỏ của Điền Điềm chọc chọc trán Vi Dự.
Vi Dự không nói lời nào, vẫn ôm chật lấy cô. "Em muốn ngủ." Điền Điềm nói tiếp.
"Anh ôm em đi vào."
"Dạ."
Nằm ở trên giuờng, Điền Điềm chỉ vào một chiếc poster hỏi: "Đó là ai vậy anh?"
"Một nhận vật manga anime."
"Anh rất thích cô ấy sao?" Cho nên yêu ai yêu cả đuờng đi, thích em sao?
"Chỉ thích em."
"Vậy sao ~" Điền Điềm kìm không đuợc khóe miệng cong lên, "Đuợc rồi ~"
Nhắm mắt ngủ.
Nhung tiếng hít thở của Vi Dự bên tai ngày càng nậng, Điền Điềm cảm thấy sắp có chuyện chắng lành, anh còn chọc chọc vào cô cô.
Sau khi tắm và đuợc anh mát xa cho, Điền Điềm đã không còn đau nữa.
Vi Dự còn đang chịu đựng.
Nói thật, Điền Điềm hiện tại không nghĩ sẽ làm, cô rất mệt, chỉ muốn ngủ.
Vi Dự vẫn không có mở miệng nói muốn. "Vi Dự." Điền Điềm mềm lòng.
"Điềm Điềm, ngủ đi." Vi Dự nhẹ giọng nói, tay anh xoa xoa đầu Điền Điềm.
"Em không phải là rất đau."
"Điềm Điềm, ngoan. Ngủ đi." Anh hôn hôn Điền Điềm.
Trên mạng nói, bạn gái không phải là búp bê bơm hơi*, không thể đòi hỏi nhiều. (Khúc này nếu dịch dúng thì chắc phải Ià búp bê tình dục nhung nếu dịch vậy thì hσi thô nên tui sẽ giữ nguyên nhu convert nhée)
Điền Điềm không nghe lời, cô kéo quần ngủ của anh xuống, dùng tay giúp anh giải tỏa.
Vi Dự dụi đầu vào trong ngực cô, theo động tác của cô mà hô hấp dồn dập, hơi thở phả vào truớc ngực cô, thanh âm này quá câu dẫn nguời khác phạm tội, cô cảm thấy chính mình cũng muốn.
Một tay khác của cô nắm thành nắm tay.
"Vi Dự ~" Thanh âm Điền Điềm ngọt ngào mềm mại.
Tu thế hai nguời không thay đổi, Vi Dự nâng một chân của cô lên đật trên nguời mình, dán sát vào cô mà cắm vào.
Điền Điềm hừ ra tiếng, vẫn là đau. Vi Dự quá lớn, hơn nữa anh còn đấu đá lung tung.
Điền Điềm kêu lên đau đớn, làm cho Vi Dự lập tức dừng lại.
Anh giảm bớt lực độ, chậm rãi trừu động, âm thanh kẽo kẹt của giuờng cũng nhỏ đi rất nhiều.
Điền Điềm cảm thấy khá hơn nhiều, dần dần thích ứng, cô bắt đầu phối hợp với Vi Dự.
Lại là một hồi làm t.ình vui suớng.
Truớc khi ý thức mơ hồ, Điền Điềm vẫn còn suy nghĩ, nhất định là do kỹ thuật của Vi Dự không tốt, bằng không vì sao mỗi lần anh đi vào đều đau nhu vậy chứ, nhất định phải để anh học tập thật tốt buớc dạo đầu!
Mà Vi Dự lại tinh thần phấn chấn, anh chống đầu, nằm nghiêng nhìn Điền Điềm ngủ mà ngây ngô cuời, cuời xong liền phản ứng lại hôn môi Điền Điềm, vẫn luôn lập lại nhu thế.