Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 947: Khai chiến (1)
Tuy dùng đợt vẫn thần thứ
hai thắng lợi mà xong việc, nhưng thỏ khôn chết, chó bị làm thịt, hạ tam tộc cũng bị tổ tiên thánh địa chọc một đao, gần như bị diệt tộc!
Tuần Thú tộc trời sinh am hiểu ngự sử hung thú, cái này phạm vào kiêng kị của Yêu tu, trực tiếp bị xóa đi, hôm nay cũng chỉ vẹn vẹn có các loại môn phái nhỏ như Tuần Thú tông ở bên ngoài lập thế, truyền thừa lấy một ít công phu da lông của Tuần Thú tộc.
Thiên phú thần thông của Địa Hành tộc là đào đất, bọn hắn bị chộp đến thánh địa làm quáng nô, khai thác Thiên Địa Linh Mạch.
Mà biểu hiện ra không có ăn đau khổ gì, nhưng kỳ thật thảm nhất là phải kể tới Bạch Vũ tộc.
Bạch Vũ tộc trời sinh tuấn nam mỹ nữ, lại sinh dị tướng. Có hai cánh có thể ở Hậu Thiên cấp độ phi hành, xen vào nhân loại cùng hung thú tầm đó, cái này lại để cho bọn hắn đã nhận được nhân loại cùng Yêu tu đồng thời "ưa thích" .
Nam tử biến thành lợn giống, nữ nhân thì trở thành kỹ nữ, thế thế đại đại đều chỉ có thể sinh hoạt trong thanh lâu, cung cấp người phát tiết. Nếu lớn lên thiên tư quốc sắc, thì sẽ bị đại nhân vật bọc lại độc hưởng. Mười mấy vạn năm xuống, chủng tộc này đã mất đi tất cả ngạo khí năm đó, thậm chí quên lãng lịch sử đã từng huy hoàng của bổn tộc, chỉ là sống tạm hậu thế.
Người phản bội, kết cục chính là như thế!
Lâm Lạc lắc đầu, hạ tam tộc không là đồ tốt, nhưng thánh địa như thế nào là hàng tốt? Bọn hắn bất quá là chó cắn chó, nhưng mười mấy vạn năm xuống, cừu hận sâu hơn cũng nên nhạt ra rồi.
Năm đó tổ tiên song phương gây ra nghiệp chướng đã sớm treo hết, hôm nay người không cần phải lại vì tổ tiên mà bồi thường cái gì, Tuần Thú tộc chết hết cũng thôi, Địa Hành tộc, Bạch Vũ tộc trả giá cao, bị trừng phạt đã đầy đủ rồi!
Lâm Lạc không nghĩ đi đòi nợ cũ hai mươi vạn năm trước, nhưng Lâm gia bị diệt môn là sự tình bất quá ngàn năm trước, chủ hung đến nay còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, thù này, hắn nhất định phải báo!
- Ân?
Ánh mắt của hắn ngưng tụ, nhìn đến một thân ảnh tựa hồ có chút quen thuộc. Nhưng còn không có đợi hắn nghĩ tới đây là ai, nhân ảnh kia đã biến mất không thấy gì nữa.
Là ai, vậy mà lại để cho hắn có loại cảm giác giống như đã từng quen biết!
Hơn nữa, đó là một nữ nhân dáng người thướt tha, cũng không phải Phương Văn Kiệt, La Thiên Sâm. Làm sao có thể lại để cho hắn sinh ra cảm giác như vậy?
Lâm Lạc lắc đầu, không thèm nghĩ loại việc nhỏ không đáng kể này nữa, lại chuyển đến nửa thành thị khác.
Cái này hoàn toàn không có một tia trang nghiêm của thánh địa!
Hỗn loạn, dã man, nguyên thủy!
Đây là ấn tượng đầu tiên khi Lâm Lạc đi vào nơi đây, so với bên nhân loại kia phồn hoa, ở đây thật giống như thôn trang chịu đủ chiến hỏa bị thương, cơ hồ không có một tòa phòng ốc nào là nguyên vẹn. Mà Lâm Lạc cũng lập tức biết rõ đây là vì cái gì.
Hắn đặt chân trên đầu đường này, trong khoảng cách ngắn ngủn chưa đủ trăm trượng, có ít nhất tám nhóm người đánh nhau, hơn nữa không phải tám cái, mà là tám nhóm, kéo bè kéo lũ đánh nhau! Cho dù là thánh địa có cấm chế bảo hộ, nhưng mà không chịu nổi nhiều tinh vực cấp Chí Tôn hỗn chiến như vậy, thỉnh thoảng liền gặp một đạo nhân ảnh như tên lạc tiến đụng vào một gian phòng ốc, oanh ra một cái động lớn, sau đó người nọ lại rung đùi đắc ý, tựa như không có việc gì chạy ra, hét lớn một tiếng lại chụp một cái đi ra ngoài.
Mà đó cũng không phải toàn bộ của hỗn loạn, thậm chí Lâm Lạc còn chứng kiến có mấy đôi nam nữ xem náo nhiệt đến động tình, rõ ràng ở bên đường làm ngay việc ấy.
Tiếng đánh nhau, thanh âm dâm loạn liên tiếp, Lâm Lạc tựa hồ thấy được văn minh bị chôn vùi.
- Nhân loại?
Một tên nam nhân đầu sói nhún nhảy lấy cặp mông trắng tuyết của một nữ nhân, ánh mắt quét đến trên người Lâm Lạc, lập tức lộ ra thần sắc chán ghét.
- Ha ha ha, tiểu tử nhà ai rõ ràng dám một thân một mình chạy đến Nguyệt Thần thành chúng ta!
Hắn một tay đẩy nữ nhân đang nằm sấp ra, kéo ra cự vật còn dính lấy chất lỏng không rõ hướng Lâm Lạc đi tới:
- Đại nhân nhà của ngươi chưa nói với ngươi, Nguyệt Thần thành là không thể xông loạn hay sao? Ha ha ha, hôm nay Ngao đại gia giúp bờ mông của ngươi nở hoa, cho ngươi một chút lạc thú!
- Ngươi cái đầu Huyết Lang này, lão nương còn không có ăn no bụng, lại đi dán tiểu bạch kiểm rồi hả? Về sau đừng có lại tìm lão nương, lão nương sẽ không tiện nghi ngươi!
Nữ nhân bị đẩy ra kia thì mặt mũi tràn đầy lửa giận, căn bản không ngại đưa hạ thể trơn bóng lộ ra trước mắt bao người.
Yêu tu, vốn là hung thú đã lấy được linh trí chuyển biến thành hình người, nhưng vẫn thuộc về dã thú hung man nguyên thủy, mà dã thú tùy tiện tằng tịu với nhau đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Nếu ở trên đường cái chứng kiến một đầu Chó Mực mặc đồ lót, đó mới gọi kinh thế hãi tục!
Ánh mắt của Lâm Lạc phát lạnh, tay phải vung lên, "PHỐC", chỉ thấy huyết quang di động, hạ thể của nam nhân tự xưng Ngao đại gia kia lập tức tràn ra Tử Huyết, vật đại diện cho nam nhân kia đã rơi xuống đất!
- Ah…
Ngao đại gia lớn tiếng kêu thảm thiết, cái này thật đúng là đau nhức nhập nội tâm, ở dưới tinh vực chi lực oanh kích xuống, thương thế căn bản không có khả năng đơn giản lành lại! Hơn nữa, Lâm Lạc chính là Tinh Đế, hắn bất quá là Tinh Vương nho nhỏ, song phương kém hai đại cảnh giới, hơn nữa Lâm Lạc yêu nghiệt, trừ khi Lâm Lạc tự mình làm, nếu không nửa đời sau của hắn cũng chỉ có thể làm thái giám rồi.
- Thật to gan, lẻ loi một mình xông vào Nguyệt Thần thành không tính, còn dám ra tay đả thương người!
Lúc này trên đường cái đánh nhau cũng két một tiếng dừng lại, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào trên người Lâm Lạc.
Trong bọn họ nội bộ đánh cho lại hung, nhưng lúc gặp gỡ nhân loại sẽ trước buông ra, liên thủ cùng chống chọi.
Đây là mâu thuẫn của hai đại tộc đàn, đại cục lớn hơn hết thảy!
Nơi này có gần 200 Tinh Vương, nhưng không có một là Tinh Hoàng cấp bậc. Cái này rất bình thường, võ giả tầm đó, kém nhất trọng thiên đều được cung kính tương đối, không có người trời sinh nguyện ý khom lưng, đặc biệt là cấp bậc tinh vực Chí Tôn, cái kia tự nhiên là tất cả lăn lộn lại, một Tinh Vương cùng Tinh Hoàng ở cùng, cái kia cả ngày liền làm kẻ phụ hoạ a!
Chẳng những không có Tinh Hoàng, ngay cả Tinh Vương Nhị trọng thiên cũng chỉ có liêu xiêu vài cái, đây là thủ lĩnh mấy nhóm người, như là lão đại lưu manh của đầu đường xó chợ.
Những Yêu tu này toàn bộ vây đi qua.
Lâm Lạc không khỏi bật cười, hắn vốn là đến tìm thánh địa La, Lý, Phương Tam gia báo Lâm gia diệt môn chi thù, lại không nghĩ rằng trước cùng Yêu tu, những súc sinh này làm thành một đoàn.
Vậy thì đại náo một hồi a, dù sao lần này hắn tới thánh địa cũng không có tính toán chỉ động mồm mép, mà là muốn đem chỗ này hủy đi, đem Thiên Địa Linh Mạch quy cho toàn bộ thế giới.
Tuần Thú tộc trời sinh am hiểu ngự sử hung thú, cái này phạm vào kiêng kị của Yêu tu, trực tiếp bị xóa đi, hôm nay cũng chỉ vẹn vẹn có các loại môn phái nhỏ như Tuần Thú tông ở bên ngoài lập thế, truyền thừa lấy một ít công phu da lông của Tuần Thú tộc.
Thiên phú thần thông của Địa Hành tộc là đào đất, bọn hắn bị chộp đến thánh địa làm quáng nô, khai thác Thiên Địa Linh Mạch.
Mà biểu hiện ra không có ăn đau khổ gì, nhưng kỳ thật thảm nhất là phải kể tới Bạch Vũ tộc.
Bạch Vũ tộc trời sinh tuấn nam mỹ nữ, lại sinh dị tướng. Có hai cánh có thể ở Hậu Thiên cấp độ phi hành, xen vào nhân loại cùng hung thú tầm đó, cái này lại để cho bọn hắn đã nhận được nhân loại cùng Yêu tu đồng thời "ưa thích" .
Nam tử biến thành lợn giống, nữ nhân thì trở thành kỹ nữ, thế thế đại đại đều chỉ có thể sinh hoạt trong thanh lâu, cung cấp người phát tiết. Nếu lớn lên thiên tư quốc sắc, thì sẽ bị đại nhân vật bọc lại độc hưởng. Mười mấy vạn năm xuống, chủng tộc này đã mất đi tất cả ngạo khí năm đó, thậm chí quên lãng lịch sử đã từng huy hoàng của bổn tộc, chỉ là sống tạm hậu thế.
Người phản bội, kết cục chính là như thế!
Lâm Lạc lắc đầu, hạ tam tộc không là đồ tốt, nhưng thánh địa như thế nào là hàng tốt? Bọn hắn bất quá là chó cắn chó, nhưng mười mấy vạn năm xuống, cừu hận sâu hơn cũng nên nhạt ra rồi.
Năm đó tổ tiên song phương gây ra nghiệp chướng đã sớm treo hết, hôm nay người không cần phải lại vì tổ tiên mà bồi thường cái gì, Tuần Thú tộc chết hết cũng thôi, Địa Hành tộc, Bạch Vũ tộc trả giá cao, bị trừng phạt đã đầy đủ rồi!
Lâm Lạc không nghĩ đi đòi nợ cũ hai mươi vạn năm trước, nhưng Lâm gia bị diệt môn là sự tình bất quá ngàn năm trước, chủ hung đến nay còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, thù này, hắn nhất định phải báo!
- Ân?
Ánh mắt của hắn ngưng tụ, nhìn đến một thân ảnh tựa hồ có chút quen thuộc. Nhưng còn không có đợi hắn nghĩ tới đây là ai, nhân ảnh kia đã biến mất không thấy gì nữa.
Là ai, vậy mà lại để cho hắn có loại cảm giác giống như đã từng quen biết!
Hơn nữa, đó là một nữ nhân dáng người thướt tha, cũng không phải Phương Văn Kiệt, La Thiên Sâm. Làm sao có thể lại để cho hắn sinh ra cảm giác như vậy?
Lâm Lạc lắc đầu, không thèm nghĩ loại việc nhỏ không đáng kể này nữa, lại chuyển đến nửa thành thị khác.
Cái này hoàn toàn không có một tia trang nghiêm của thánh địa!
Hỗn loạn, dã man, nguyên thủy!
Đây là ấn tượng đầu tiên khi Lâm Lạc đi vào nơi đây, so với bên nhân loại kia phồn hoa, ở đây thật giống như thôn trang chịu đủ chiến hỏa bị thương, cơ hồ không có một tòa phòng ốc nào là nguyên vẹn. Mà Lâm Lạc cũng lập tức biết rõ đây là vì cái gì.
Hắn đặt chân trên đầu đường này, trong khoảng cách ngắn ngủn chưa đủ trăm trượng, có ít nhất tám nhóm người đánh nhau, hơn nữa không phải tám cái, mà là tám nhóm, kéo bè kéo lũ đánh nhau! Cho dù là thánh địa có cấm chế bảo hộ, nhưng mà không chịu nổi nhiều tinh vực cấp Chí Tôn hỗn chiến như vậy, thỉnh thoảng liền gặp một đạo nhân ảnh như tên lạc tiến đụng vào một gian phòng ốc, oanh ra một cái động lớn, sau đó người nọ lại rung đùi đắc ý, tựa như không có việc gì chạy ra, hét lớn một tiếng lại chụp một cái đi ra ngoài.
Mà đó cũng không phải toàn bộ của hỗn loạn, thậm chí Lâm Lạc còn chứng kiến có mấy đôi nam nữ xem náo nhiệt đến động tình, rõ ràng ở bên đường làm ngay việc ấy.
Tiếng đánh nhau, thanh âm dâm loạn liên tiếp, Lâm Lạc tựa hồ thấy được văn minh bị chôn vùi.
- Nhân loại?
Một tên nam nhân đầu sói nhún nhảy lấy cặp mông trắng tuyết của một nữ nhân, ánh mắt quét đến trên người Lâm Lạc, lập tức lộ ra thần sắc chán ghét.
- Ha ha ha, tiểu tử nhà ai rõ ràng dám một thân một mình chạy đến Nguyệt Thần thành chúng ta!
Hắn một tay đẩy nữ nhân đang nằm sấp ra, kéo ra cự vật còn dính lấy chất lỏng không rõ hướng Lâm Lạc đi tới:
- Đại nhân nhà của ngươi chưa nói với ngươi, Nguyệt Thần thành là không thể xông loạn hay sao? Ha ha ha, hôm nay Ngao đại gia giúp bờ mông của ngươi nở hoa, cho ngươi một chút lạc thú!
- Ngươi cái đầu Huyết Lang này, lão nương còn không có ăn no bụng, lại đi dán tiểu bạch kiểm rồi hả? Về sau đừng có lại tìm lão nương, lão nương sẽ không tiện nghi ngươi!
Nữ nhân bị đẩy ra kia thì mặt mũi tràn đầy lửa giận, căn bản không ngại đưa hạ thể trơn bóng lộ ra trước mắt bao người.
Yêu tu, vốn là hung thú đã lấy được linh trí chuyển biến thành hình người, nhưng vẫn thuộc về dã thú hung man nguyên thủy, mà dã thú tùy tiện tằng tịu với nhau đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Nếu ở trên đường cái chứng kiến một đầu Chó Mực mặc đồ lót, đó mới gọi kinh thế hãi tục!
Ánh mắt của Lâm Lạc phát lạnh, tay phải vung lên, "PHỐC", chỉ thấy huyết quang di động, hạ thể của nam nhân tự xưng Ngao đại gia kia lập tức tràn ra Tử Huyết, vật đại diện cho nam nhân kia đã rơi xuống đất!
- Ah…
Ngao đại gia lớn tiếng kêu thảm thiết, cái này thật đúng là đau nhức nhập nội tâm, ở dưới tinh vực chi lực oanh kích xuống, thương thế căn bản không có khả năng đơn giản lành lại! Hơn nữa, Lâm Lạc chính là Tinh Đế, hắn bất quá là Tinh Vương nho nhỏ, song phương kém hai đại cảnh giới, hơn nữa Lâm Lạc yêu nghiệt, trừ khi Lâm Lạc tự mình làm, nếu không nửa đời sau của hắn cũng chỉ có thể làm thái giám rồi.
- Thật to gan, lẻ loi một mình xông vào Nguyệt Thần thành không tính, còn dám ra tay đả thương người!
Lúc này trên đường cái đánh nhau cũng két một tiếng dừng lại, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào trên người Lâm Lạc.
Trong bọn họ nội bộ đánh cho lại hung, nhưng lúc gặp gỡ nhân loại sẽ trước buông ra, liên thủ cùng chống chọi.
Đây là mâu thuẫn của hai đại tộc đàn, đại cục lớn hơn hết thảy!
Nơi này có gần 200 Tinh Vương, nhưng không có một là Tinh Hoàng cấp bậc. Cái này rất bình thường, võ giả tầm đó, kém nhất trọng thiên đều được cung kính tương đối, không có người trời sinh nguyện ý khom lưng, đặc biệt là cấp bậc tinh vực Chí Tôn, cái kia tự nhiên là tất cả lăn lộn lại, một Tinh Vương cùng Tinh Hoàng ở cùng, cái kia cả ngày liền làm kẻ phụ hoạ a!
Chẳng những không có Tinh Hoàng, ngay cả Tinh Vương Nhị trọng thiên cũng chỉ có liêu xiêu vài cái, đây là thủ lĩnh mấy nhóm người, như là lão đại lưu manh của đầu đường xó chợ.
Những Yêu tu này toàn bộ vây đi qua.
Lâm Lạc không khỏi bật cười, hắn vốn là đến tìm thánh địa La, Lý, Phương Tam gia báo Lâm gia diệt môn chi thù, lại không nghĩ rằng trước cùng Yêu tu, những súc sinh này làm thành một đoàn.
Vậy thì đại náo một hồi a, dù sao lần này hắn tới thánh địa cũng không có tính toán chỉ động mồm mép, mà là muốn đem chỗ này hủy đi, đem Thiên Địa Linh Mạch quy cho toàn bộ thế giới.