Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 657: Thần chi luyện tràng (1)
Mà bọn hắn đều không thể nghe được về sau truyền đến một câu nhẹ kêu:
- Chính là con sâu cái kiến hạ giới lại có thể chống cự Tinh La Thủ của bản Thần tướng? Đích thị là cái Tử đỉnh kia, tuyệt đối là Thần khí, đáng tiếc, đã bị tổn hại không đáng đoạt!
...
Vật đổi sao dời, khi bọn người Lâm Lạc nhao nhao tỉnh lại, phát hiện bọn hắn vậy mà ở trong một phòng giam, ba mặt là tường đá, phía trước là một mảnh lưới sắt. Xuyên thấu qua lưới sắt nhìn ra phía ngoài, phía trước là một quảng trường hình tròn cự đại, mặt đường bằng đá màu trắng.
Mà vây quanh quảng trường, còn có rất nhiều nhà tù cùng loại như vậy, nhưng đều là rỗng tuếch, cũng chỉ có trong phòng của bọn hắn có người.
- Cái này là địa phương nào?
- Phát sinh cái gì?
- Ngốc tử ngươi không sao chớ?
- Hì hì, bộ ngực của Lữ tỷ tỷ không có ngã phá chứ?
Bảy mồm tám lưỡi thảo luận, chúng nữ nhao nhao nói lên, lập tức như một vạn con vịt ở bên tai Lâm Lạc đồng thời kêu lên, hoàn hảo là "con vịt" có thanh âm êm tai, bằng không thì nhao nhao cũng muốn thảm....
- Cái thạch thất này có thể vây khốn chúng ta sao?
Lâm Lạc dùng tay nắm lấy lưới sắt dùng sức bẻ qua hai bên, nhưng lại thình lình phát hiện rõ ràng không làm gì được cái lưới sắt này chút nào!
- Thật cứng rắn!
Hắn không khỏi kinh hô một tiếng.
Bành!
Lăng Kinh Hồng đối với vách tường nặng nề oanh ra một quyền, nhưng một cổ đại lực lại chấn trở về, cuốn đến trong phòng giam nho nhỏ kình lực bắt đầu khởi động, để cho chúng nữ đều là một hồi dưới chân di động, làn váy bay lên.
Khá tốt, nơi đây chỉ có một nam nhân, bằng không thì bị người khác nhìn hết xuân quang tiết lộ, Lâm Lạc sẽ phi thường khó chịu rồi.
- Đây là cái địa phương quỷ quái gì, vách tường như thế nào có thể cứng rắn như vậy!
Bọn hắn đều là Linh Cảnh chí cường giả hàng thật giá thật a, ngay cả lực lượng của bọn hắn cũng không thể oanh phá tường đá, cái này là tồn tại cấp độ gì!
- Còn nhớ rõ Âm Dương tán nhân bố trí xuống mật thất kia không?
Lâm Lạc hướng Lăng Kinh Hồng thần thức truyền âm, bởi vì có Lữ Nguyệt Đồng tồn tại, hắn cũng không muốn lộ ra ngoài cùng Âm Dương Thánh giáo có quan hệ, nếu không đầu nữ Bạo Long này nói không chừng có thể cho hắn là người trong tà giáo, muốn cùng hắn nhất đao lưỡng đoạn, phủi sạch quan hệ rồi.
Lăng Kinh Hồng nghĩ tới, gian mật thất kia đồng dạng không bị lực lượng oanh kích. Dù cho lúc ấy Huyễn Linh cảnh Tô Quảng Khai cũng không có biện pháp, cũng bởi vậy thành tựu chuyện tốt cho nàng cùng Lâm Lạc.
Cách nghĩ của nữ nhân luôn đặc biệt như vậy, Lăng Kinh Hồng đối với chuyện nam nữ cũng không mưu cầu danh lợi, chỉ có bị Lâm Lạc làm đủ hứng thú mới có thể nhiệt tình như lửa. Nhưng nghĩ đến lúc trước cùng Lâm Lạc ở trong mật thất triền miên một tháng, không khỏi trong lòng rung động, xuân ý sinh sôi, đối với Lâm Lạc bay qua một ánh mắt tràn ngập hấp dẫn!
Nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng muốn khởi xướng ỏn ẻn, uy lực này càng lớn, Lâm Lạc thiếu chút nữa sói tru một tiếng nhào tới. Nhưng nếu như nơi đây chỉ có Tô Mị tứ nữ mà nói, vậy hắn không ngại canh tác nhiều vài miếng đất. Nhưng còn có hai ngoại nhân, hắn liền không có biện pháp trước mặt mọi người biểu diễn màn kia.
Hắn đành phải cưỡng ép dằn xuống cổ xao động này, thân hóa Liệt Hỏa, hướng về bên ngoài lưới sắt tuôn ra.
Trong lĩnh vực, võ giả có thể thiên biến vạn hóa, bất luận địa hình phức tạp gì đều khó có khả năng vây khốn võ giả, dù chỉ có lớn bằng lỗ kim cũng có thể hóa thân lĩnh vực chui ra đi, huống chi khe hở cái lưới sắt này rộng chừng hai thốn.
Đ-A-N-G...G!
Chuyện kỳ quái xuất hiện, sau khi Lâm Lạc hóa thân Liệt Diễm, đụng phải lưới sắt này rõ ràng bị sinh sinh thực hóa. Mạnh mẽ đụng lên, để cho trên trán của hắn thình lình nhiều hơn một cái bánh bao!
- Cái này thậm chí có công năng đánh bại lĩnh vực!
Lâm Lạc không khỏi kinh hô.
Hiệu quả cùng cây xương cốt kia của Hổ Cường có chút giống, nhưng cái này càng quá mức, còn có thể đem lĩnh vực hóa thân của võ giả trực tiếp đánh về nguyên hình!
- Vậy làm sao bây giờ, chúng ta chẳng phải là muốn vây chết ở chỗ này sao?
Tô Mị sốt ruột rồi.
Bọn họ đều là Linh Cảnh chí cường giả, cho dù không có ăn uống, nhưng chỉ cần có linh khí có thể hấp thu luyện hóa, cái kia có thể sống đến ngày nào đó thọ nguyên khô kiệt. Nhưng bị vây ở địa phương quỷ quái này mấy ngàn năm cái kia ai chịu nổi? Tô yêu nữ trời sanh là phái hưởng lạc!
- Các ngươi không biết là, cái này rất giống Thần Chi thí luyện tràng sao?
Lữ Nguyệt Đồng đột nhiên nói ra, sau khi tỉnh lại nàng vẫn đang ngẩn người, đến thời điểm này mới toát ra một câu.
- Khả năng sao?
- Ta như thế nào cảm thấy đây là đấu thú trường. Chúng ta thì là nô lệ biểu diễn cho người xem!
Tất cả mọi người trầm mặc xuống, trước kia bọn hắn cũng chỉ là nghe nói qua có Thần Chi thí luyện tràng, là thật là giả đều đáng giá thương thảo, lại khi nào sẽ nghĩ tới có một ngày bọn hắn cũng lâm vào trong đó?
- Ngoại trừ Thần ở thượng giới, còn có ai có thể bố trí chỗ thần kỳ như vậy?
Lữ Nguyệt Đồng có chút hưng phấn.
- Từ Thần Chi thí luyện tràng đi ra đều lấy được đại kỳ ngộ, lão nương nằm mộng cũng muốn có thể trở thành cao thủ bước thứ năm, quay đầu lại đem những hỗn đãn Bạch gia kia hết thảy đánh một chầu!
- Ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy sao?
Lâm Lạc thở dài.
- Tiểu bạch kiểm cần ăn đòn sao?
Lữ Nguyệt Đồng nhéo nhéo xương ngón tay, đùng rung động, một bên dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào hạ thể của Lâm Lạc, nữ Bạo Long muốn đá cái đó đã là không nói cũng hiểu rồi.
- Bất kể có phải là Thần Chi thí luyện tràng hay không, đem chúng ta từ trên đường ném tới nơi này, tổng nên cho cái nói rõ a?
Ninh Kiều Nguyệt yếu ớt nói.
Nàng là tính cách bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, vô luận là Tô Mị, Lăng Kinh Hồng hay là Hạ Mộng Như, đều là người rất mạnh mẽ, bởi vậy nàng liền càng ngày càng thành con dâu nhỏ rồi.
Mọi người liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều là nở nụ cười, nếu như cái này thật sự là Thần linh thượng giới gây nên, cái kia trong mắt bọn hắn những người mình giống như con sâu cái kiến. Thời điểm nhân loại trêu đùa hí lộng con sâu cái kiến sẽ cùng con sâu cái kiến nói rõ là chuyện gì xảy ra sao?
BOANG..., bang bang BOANG...!
Nhưng vào lúc này, phảng phất đã nghe được thanh âm của Ninh Kiều Nguyệt, lưới sắt vây khốn bọn người Lâm Lạc đột nhiên hướng bên trên đưa lên, thẳng tới chui vào đỉnh.
- Oa, có phải Ninh tỷ tỷ ngươi ở trên trời có thân thích hay không. Ngươi vừa nói cửa liền mở ra, ân!
Đường Điềm ngạc nhiên kêu lên.
Nhưng Lâm Lạc lại nhìn chằm chằm vào lưới sắt bị thu tiến vào đỉnh, suy nghĩ như thế nào bắt bọn nó đi ra! Cái đồ chơi này có công hiệu cường đại bỏ qua lĩnh vực, nếu như có thể chế thành vũ khí mà nói, cái kia tuyệt không yếu hơn so với linh khí!
- Chính là con sâu cái kiến hạ giới lại có thể chống cự Tinh La Thủ của bản Thần tướng? Đích thị là cái Tử đỉnh kia, tuyệt đối là Thần khí, đáng tiếc, đã bị tổn hại không đáng đoạt!
...
Vật đổi sao dời, khi bọn người Lâm Lạc nhao nhao tỉnh lại, phát hiện bọn hắn vậy mà ở trong một phòng giam, ba mặt là tường đá, phía trước là một mảnh lưới sắt. Xuyên thấu qua lưới sắt nhìn ra phía ngoài, phía trước là một quảng trường hình tròn cự đại, mặt đường bằng đá màu trắng.
Mà vây quanh quảng trường, còn có rất nhiều nhà tù cùng loại như vậy, nhưng đều là rỗng tuếch, cũng chỉ có trong phòng của bọn hắn có người.
- Cái này là địa phương nào?
- Phát sinh cái gì?
- Ngốc tử ngươi không sao chớ?
- Hì hì, bộ ngực của Lữ tỷ tỷ không có ngã phá chứ?
Bảy mồm tám lưỡi thảo luận, chúng nữ nhao nhao nói lên, lập tức như một vạn con vịt ở bên tai Lâm Lạc đồng thời kêu lên, hoàn hảo là "con vịt" có thanh âm êm tai, bằng không thì nhao nhao cũng muốn thảm....
- Cái thạch thất này có thể vây khốn chúng ta sao?
Lâm Lạc dùng tay nắm lấy lưới sắt dùng sức bẻ qua hai bên, nhưng lại thình lình phát hiện rõ ràng không làm gì được cái lưới sắt này chút nào!
- Thật cứng rắn!
Hắn không khỏi kinh hô một tiếng.
Bành!
Lăng Kinh Hồng đối với vách tường nặng nề oanh ra một quyền, nhưng một cổ đại lực lại chấn trở về, cuốn đến trong phòng giam nho nhỏ kình lực bắt đầu khởi động, để cho chúng nữ đều là một hồi dưới chân di động, làn váy bay lên.
Khá tốt, nơi đây chỉ có một nam nhân, bằng không thì bị người khác nhìn hết xuân quang tiết lộ, Lâm Lạc sẽ phi thường khó chịu rồi.
- Đây là cái địa phương quỷ quái gì, vách tường như thế nào có thể cứng rắn như vậy!
Bọn hắn đều là Linh Cảnh chí cường giả hàng thật giá thật a, ngay cả lực lượng của bọn hắn cũng không thể oanh phá tường đá, cái này là tồn tại cấp độ gì!
- Còn nhớ rõ Âm Dương tán nhân bố trí xuống mật thất kia không?
Lâm Lạc hướng Lăng Kinh Hồng thần thức truyền âm, bởi vì có Lữ Nguyệt Đồng tồn tại, hắn cũng không muốn lộ ra ngoài cùng Âm Dương Thánh giáo có quan hệ, nếu không đầu nữ Bạo Long này nói không chừng có thể cho hắn là người trong tà giáo, muốn cùng hắn nhất đao lưỡng đoạn, phủi sạch quan hệ rồi.
Lăng Kinh Hồng nghĩ tới, gian mật thất kia đồng dạng không bị lực lượng oanh kích. Dù cho lúc ấy Huyễn Linh cảnh Tô Quảng Khai cũng không có biện pháp, cũng bởi vậy thành tựu chuyện tốt cho nàng cùng Lâm Lạc.
Cách nghĩ của nữ nhân luôn đặc biệt như vậy, Lăng Kinh Hồng đối với chuyện nam nữ cũng không mưu cầu danh lợi, chỉ có bị Lâm Lạc làm đủ hứng thú mới có thể nhiệt tình như lửa. Nhưng nghĩ đến lúc trước cùng Lâm Lạc ở trong mật thất triền miên một tháng, không khỏi trong lòng rung động, xuân ý sinh sôi, đối với Lâm Lạc bay qua một ánh mắt tràn ngập hấp dẫn!
Nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng muốn khởi xướng ỏn ẻn, uy lực này càng lớn, Lâm Lạc thiếu chút nữa sói tru một tiếng nhào tới. Nhưng nếu như nơi đây chỉ có Tô Mị tứ nữ mà nói, vậy hắn không ngại canh tác nhiều vài miếng đất. Nhưng còn có hai ngoại nhân, hắn liền không có biện pháp trước mặt mọi người biểu diễn màn kia.
Hắn đành phải cưỡng ép dằn xuống cổ xao động này, thân hóa Liệt Hỏa, hướng về bên ngoài lưới sắt tuôn ra.
Trong lĩnh vực, võ giả có thể thiên biến vạn hóa, bất luận địa hình phức tạp gì đều khó có khả năng vây khốn võ giả, dù chỉ có lớn bằng lỗ kim cũng có thể hóa thân lĩnh vực chui ra đi, huống chi khe hở cái lưới sắt này rộng chừng hai thốn.
Đ-A-N-G...G!
Chuyện kỳ quái xuất hiện, sau khi Lâm Lạc hóa thân Liệt Diễm, đụng phải lưới sắt này rõ ràng bị sinh sinh thực hóa. Mạnh mẽ đụng lên, để cho trên trán của hắn thình lình nhiều hơn một cái bánh bao!
- Cái này thậm chí có công năng đánh bại lĩnh vực!
Lâm Lạc không khỏi kinh hô.
Hiệu quả cùng cây xương cốt kia của Hổ Cường có chút giống, nhưng cái này càng quá mức, còn có thể đem lĩnh vực hóa thân của võ giả trực tiếp đánh về nguyên hình!
- Vậy làm sao bây giờ, chúng ta chẳng phải là muốn vây chết ở chỗ này sao?
Tô Mị sốt ruột rồi.
Bọn họ đều là Linh Cảnh chí cường giả, cho dù không có ăn uống, nhưng chỉ cần có linh khí có thể hấp thu luyện hóa, cái kia có thể sống đến ngày nào đó thọ nguyên khô kiệt. Nhưng bị vây ở địa phương quỷ quái này mấy ngàn năm cái kia ai chịu nổi? Tô yêu nữ trời sanh là phái hưởng lạc!
- Các ngươi không biết là, cái này rất giống Thần Chi thí luyện tràng sao?
Lữ Nguyệt Đồng đột nhiên nói ra, sau khi tỉnh lại nàng vẫn đang ngẩn người, đến thời điểm này mới toát ra một câu.
- Khả năng sao?
- Ta như thế nào cảm thấy đây là đấu thú trường. Chúng ta thì là nô lệ biểu diễn cho người xem!
Tất cả mọi người trầm mặc xuống, trước kia bọn hắn cũng chỉ là nghe nói qua có Thần Chi thí luyện tràng, là thật là giả đều đáng giá thương thảo, lại khi nào sẽ nghĩ tới có một ngày bọn hắn cũng lâm vào trong đó?
- Ngoại trừ Thần ở thượng giới, còn có ai có thể bố trí chỗ thần kỳ như vậy?
Lữ Nguyệt Đồng có chút hưng phấn.
- Từ Thần Chi thí luyện tràng đi ra đều lấy được đại kỳ ngộ, lão nương nằm mộng cũng muốn có thể trở thành cao thủ bước thứ năm, quay đầu lại đem những hỗn đãn Bạch gia kia hết thảy đánh một chầu!
- Ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy sao?
Lâm Lạc thở dài.
- Tiểu bạch kiểm cần ăn đòn sao?
Lữ Nguyệt Đồng nhéo nhéo xương ngón tay, đùng rung động, một bên dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào hạ thể của Lâm Lạc, nữ Bạo Long muốn đá cái đó đã là không nói cũng hiểu rồi.
- Bất kể có phải là Thần Chi thí luyện tràng hay không, đem chúng ta từ trên đường ném tới nơi này, tổng nên cho cái nói rõ a?
Ninh Kiều Nguyệt yếu ớt nói.
Nàng là tính cách bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, vô luận là Tô Mị, Lăng Kinh Hồng hay là Hạ Mộng Như, đều là người rất mạnh mẽ, bởi vậy nàng liền càng ngày càng thành con dâu nhỏ rồi.
Mọi người liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều là nở nụ cười, nếu như cái này thật sự là Thần linh thượng giới gây nên, cái kia trong mắt bọn hắn những người mình giống như con sâu cái kiến. Thời điểm nhân loại trêu đùa hí lộng con sâu cái kiến sẽ cùng con sâu cái kiến nói rõ là chuyện gì xảy ra sao?
BOANG..., bang bang BOANG...!
Nhưng vào lúc này, phảng phất đã nghe được thanh âm của Ninh Kiều Nguyệt, lưới sắt vây khốn bọn người Lâm Lạc đột nhiên hướng bên trên đưa lên, thẳng tới chui vào đỉnh.
- Oa, có phải Ninh tỷ tỷ ngươi ở trên trời có thân thích hay không. Ngươi vừa nói cửa liền mở ra, ân!
Đường Điềm ngạc nhiên kêu lên.
Nhưng Lâm Lạc lại nhìn chằm chằm vào lưới sắt bị thu tiến vào đỉnh, suy nghĩ như thế nào bắt bọn nó đi ra! Cái đồ chơi này có công hiệu cường đại bỏ qua lĩnh vực, nếu như có thể chế thành vũ khí mà nói, cái kia tuyệt không yếu hơn so với linh khí!