Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 538: Thú triều thổi quét thiên hạ (2)
Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng nhìn nhau, mơ hồ cảm giác một màn này có vẻ quen thuộc.
Một đường đi qua, không còn một con mãnh thú nào còn sống, mà khi bọn họ đi tới một đại sảnh bị phá mở trần nhà thì rõ ràng nhìn thấy một đôi kiềm lớn như trường kích đỏ đậm, nhìn qua thật giống như bị nấu chín.
- Đây là…càng của Xích Thủy Hổ Giải!
Tô Nghiễm Khai thoáng chần chờ, sau đó dùng giọng nói thận trọng xác định.
Ba người đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy trong đại sảnh còn chút mảnh nhỏ xác cua, thậm chí còn tìm được một mắt cua lớn cỡ đèn lồng!
- Xích Thủy huynh không ngờ…đã chết!
Tô Nghiễm Khai cơ hồ không thể tin được những gì mình đã nhìn qua.
Với thực lực của hắn cũng chỉ có thể áp chế Xích Thủy Hổ Giải, nhưng muốn oanh giết nhị bộ mãnh thú này thì đừng mơ tưởng! Nhưng cường giả thần bí lại dễ dàng tiêu diệt hung vật này, huống chi còn tàn nhẫn phân thây nó, đó là thực lực bậc nào?
Tuyệt đối càng mạnh hơn Tô Nghiễm Khai!
Có lẽ là Huyễn Linh cảnh hậu kỳ, đỉnh phong, thậm chí…tam bộ!
Lâm Lạc do dự một thoáng, nói:
- Có lẽ…không chỉ có một con Lôi Đình thú!
Nơi này mỗi đầu mãnh thú bị giết đều mất đi trái tim, mà Lôi Đình ấu thú kia thích ăn trái tim của nhân loại, rất dễ dàng đem hai hình ảnh trùng lặp vào nhau.
- Các ngươi gặp được con mãnh thú kia bất quá chỉ là Không Linh cảnh, mà thứ này lại có thể làm cả Xích Thủy huynh cũng không khả năng chạy trốn, ít nhất phải là Huyễn Linh cảnh hậu kỳ, thậm chí là Huyền Linh cảnh mới có thể làm được!
Tô Nghiễm Khai chậm rãi nói.
Nếu trận động đất kia làm trứng của Lôi Đình thú xuất hiện mà không chỉ một con, thì hai con Lôi Đình thú phải có cảnh giới không sai biệt bao nhiêu, không thể là một đầu vừa tiến vào Không Linh cảnh, một đầu lại là Huyễn Linh cảnh hậu kỳ, thậm chí là Huyền Linh cảnh!
Lâm Lạc đột nhiên nghĩ tới một khả năng, nói:
- Nếu…chúng ta gặp con Lôi Đình thú kia căn bản không phải bốn tuổi, mà là chỉ có một hai tuổi thì sao?
Có lẽ con Lôi Đình thú xuất thế đầu tiên sau đó mới đào ra thêm “huynh đệ tỷ muội” gì của nó, bởi vậy thực lực mới chênh lệch? Một hai năm đối với võ giả nhân loại mà nói thì tiến bộ thật nhỏ, nhưng Lôi Đình thú là thần thú chân chính, thời gian như vậy đủ cho chúng kéo ra chênh lệch thật lớn.
Ba người đồng thời trầm mặc xuống, nếu thật là như vậy, vậy lần này nhân loại phải đối mặt với một trường hạo kiếp!
Sở dĩ có thú triều bùng nổ, chỉ sợ có liên quan tới đầu Lôi Đình ấu thú mà Lâm Lạc giết chết, đã chết “đệ đệ” hoặc là “muội muội”, vì vậy đầu Lôi Đình thú cường đại hơn đã bão nổi, lấy thần thú oai tác động cả mãnh thú Thiên Lạc sơn mạch hướng nhân loại phát động công kích.
Mà Xích Thủy Hổ Giải muốn ngăn cản nó, hoặc là cánh chim của con Lôi Đình thú kia đã cứng rắn, muốn đoạt vị làm vương, dứt khoát đem Xích Thủy Hổ Giải xử lý, trở thành tân vương mãnh thú!
Cuộc chiến này chỉ sợ không thể tránh khỏi!
Kỳ thật nhân loại đã sớm muốn công hãm Thiên Lạc sơn mạch, tiêu diệt mãnh thú, đem bảo khố nơi này làm của riêng. Mà mãnh thú cũng không nguyện luôn chôn vùi trong núi sâu, cũng hi vọng tiêu diệt nhân loại, chiếm cứ thiên địa rộng lớn hơn.
Chẳng qua chiến lực của người đứng đầu song phương luôn không có ưu thế áp đảo, mới có thể xảy ra tình trạng mỗi trăm năm bùng nổ một lần thú triều như thăm dò, nhưng chưa từng bùng nổ một lần chiến tranh toàn diện.
Nhưng lần này tuyệt đối là khác hẳn, nếu con Lôi Đình thú kia có thực lực đạt tới Huyền Linh cảnh, liền có được thực lực quét ngang thiên hạ, tự nhiên không cần cố kỵ mở ra chiến tranh, đem chiến tranh đốt cháy toàn bộ đại lục!
- Lập tức quay về, lần này nhất định phải đem toàn bộ cường giả Linh cảnh tam đại thần quốc tập hợp đến cùng nhau, như vậy mới có khả năng chiến thắng được đầu hung vật kia!
Tô Nghiễm Khai quyết định.
Nếu con Lôi Đình thú kia còn ở Huyễn Linh cảnh thì dễ nói, nhưng nếu thực sự đã đặt chân tới tam bộ cho dù toàn bộ cường giả Linh cảnh cùng tiến lên kết cục tốt nhất chính là đồng quy vu tận!
Diễn cảm của ba người thật nghiêm túc, nhanh chóng chạy về Tô gia.
Lúc này thú triều đã toàn bộ bùng nổ, toàn bộ đại lục đều bị cuốn vào trong chiến loạn.
Nếu là do quốc gia khác xâm lược, đầu hàng còn có đường sống, nhưng hiện giờ địch nhân là mãnh thú, đầu hàng chỉ có con đường chết! Trong tình hình như thế, nhân loại phản kháng vô cùng mãnh liệt, đây là vì sinh mạng của mình mà chiến.
Số lượng nhân loại chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng mãnh thú thắng lợi ở thể chất mạnh mẽ, năng lực tác chiến đơn độc càng thêm cường đại, chiến tranh lâm vào giằng co, mỗi ngày số lượng mãnh thú lẫn nhân loại tử vong phải tính theo ngàn vạn lần!
Nếu tiếp tục như vậy, vô luận cuối cùng là nhân loại hay mãnh thú chiến thắng, đều sẽ bị đả kích đầy tính hủy diệt!
Sau khi Tô Nghiễm Khai phát ra thiệp mời, hai mươi tám vị lão tổ Linh cảnh của tam đại thần quốc mười hai đại gia tộc đều tề tụ một chỗ, cộng thêm Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng, toàn bộ ba mươi cường giả Linh cảnh cùng ngồi xuống thương nghị đối sách ứng phó thú triều lần này.
Nguyên bản những cường giả Linh cảnh còn chưa xem thú triều lần này có gì nghiêm trọng, nhiều lắm là bọn họ tự mình ra tay, đủ đem đàn thú dữ trấn áp trở về.
Lần này sau hành trình U Ám sâm lâm, mặc dù có hai cường giả Linh cảnh bị Lâm Lạc giết chết, một người chết trong tay Thiên Thi Tông, nhưng thế lực nhân loại tổng thể mà nói vẫn trướng mạnh, số lượng cường giả Linh cảnh từ mười hai người đã lập tức tăng lên hai mươi chín người, trước đó Lăng Kinh Hồng đột phá nhưng người khác không hề hay biết.
Thực lực tăng vọt làm cho bọn họ đều nảy sinh dã tâm tấn công Thiên Lạc sơn mạch, nếu không phải trước đó bị Lâm Lạc đại náo một trận, còn có sự xuất hiện của Thiên Thi Tông, nói không chừng tam đại thần quốc đã kết thành đồng minh tiến công Thiên Lạc sơn mạch.
Nhưng lúc này nghe được Tô Nghiễm Khai nói có một đầu mãnh thú thần bí đã giết chết cả Xích Thủy Hổ Giải, toàn trường nhất thời tĩnh mịch!
Có thể đột phá Linh cảnh không có ai là kẻ ngu ngốc.
Ngay cả mãnh thú nhị bộ cũng có thể chém giết, đó là thực lực bậc nào? Đừng xem hiện tại bọn hắn có ba mươi Linh cảnh cường giả, nhưng nếu kẻ thần bí kia có thực lực đạt tới tam bộ, vậy bọn họ chỉ là đi chịu chết!
Ba mươi người tập thể tự bạo đều chưa hẳn có thể giết chết kẻ thần bí kia!
- Đều do Lâm Lạc! Nếu không phải hắn giết chết ấu thú, hiện tại làm sao có cục diện như thế?
Tiếu gia có một lão tổ chết trong tay Lâm Lạc, ngay lập tức liền làm khó dễ, đem trách nhiệm đổ lên đầu hắn.
Điền gia cũng có đại thù hận với Lâm Lạc, ba lão tổ Linh cảnh đồng thời ứng tiếng.
- Theo ý của lão phu, nên đem Lâm Lạc đưa cho mãnh thú, bình ổn lửa giận của đầu mãnh thú khủng bố kia!
Một gã lão tổ Điền gia âm trầm nói.
Được, bây giờ không phải thương nghị đối sách, căn bản chính là đấu tranh nội bộ!
Một đường đi qua, không còn một con mãnh thú nào còn sống, mà khi bọn họ đi tới một đại sảnh bị phá mở trần nhà thì rõ ràng nhìn thấy một đôi kiềm lớn như trường kích đỏ đậm, nhìn qua thật giống như bị nấu chín.
- Đây là…càng của Xích Thủy Hổ Giải!
Tô Nghiễm Khai thoáng chần chờ, sau đó dùng giọng nói thận trọng xác định.
Ba người đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy trong đại sảnh còn chút mảnh nhỏ xác cua, thậm chí còn tìm được một mắt cua lớn cỡ đèn lồng!
- Xích Thủy huynh không ngờ…đã chết!
Tô Nghiễm Khai cơ hồ không thể tin được những gì mình đã nhìn qua.
Với thực lực của hắn cũng chỉ có thể áp chế Xích Thủy Hổ Giải, nhưng muốn oanh giết nhị bộ mãnh thú này thì đừng mơ tưởng! Nhưng cường giả thần bí lại dễ dàng tiêu diệt hung vật này, huống chi còn tàn nhẫn phân thây nó, đó là thực lực bậc nào?
Tuyệt đối càng mạnh hơn Tô Nghiễm Khai!
Có lẽ là Huyễn Linh cảnh hậu kỳ, đỉnh phong, thậm chí…tam bộ!
Lâm Lạc do dự một thoáng, nói:
- Có lẽ…không chỉ có một con Lôi Đình thú!
Nơi này mỗi đầu mãnh thú bị giết đều mất đi trái tim, mà Lôi Đình ấu thú kia thích ăn trái tim của nhân loại, rất dễ dàng đem hai hình ảnh trùng lặp vào nhau.
- Các ngươi gặp được con mãnh thú kia bất quá chỉ là Không Linh cảnh, mà thứ này lại có thể làm cả Xích Thủy huynh cũng không khả năng chạy trốn, ít nhất phải là Huyễn Linh cảnh hậu kỳ, thậm chí là Huyền Linh cảnh mới có thể làm được!
Tô Nghiễm Khai chậm rãi nói.
Nếu trận động đất kia làm trứng của Lôi Đình thú xuất hiện mà không chỉ một con, thì hai con Lôi Đình thú phải có cảnh giới không sai biệt bao nhiêu, không thể là một đầu vừa tiến vào Không Linh cảnh, một đầu lại là Huyễn Linh cảnh hậu kỳ, thậm chí là Huyền Linh cảnh!
Lâm Lạc đột nhiên nghĩ tới một khả năng, nói:
- Nếu…chúng ta gặp con Lôi Đình thú kia căn bản không phải bốn tuổi, mà là chỉ có một hai tuổi thì sao?
Có lẽ con Lôi Đình thú xuất thế đầu tiên sau đó mới đào ra thêm “huynh đệ tỷ muội” gì của nó, bởi vậy thực lực mới chênh lệch? Một hai năm đối với võ giả nhân loại mà nói thì tiến bộ thật nhỏ, nhưng Lôi Đình thú là thần thú chân chính, thời gian như vậy đủ cho chúng kéo ra chênh lệch thật lớn.
Ba người đồng thời trầm mặc xuống, nếu thật là như vậy, vậy lần này nhân loại phải đối mặt với một trường hạo kiếp!
Sở dĩ có thú triều bùng nổ, chỉ sợ có liên quan tới đầu Lôi Đình ấu thú mà Lâm Lạc giết chết, đã chết “đệ đệ” hoặc là “muội muội”, vì vậy đầu Lôi Đình thú cường đại hơn đã bão nổi, lấy thần thú oai tác động cả mãnh thú Thiên Lạc sơn mạch hướng nhân loại phát động công kích.
Mà Xích Thủy Hổ Giải muốn ngăn cản nó, hoặc là cánh chim của con Lôi Đình thú kia đã cứng rắn, muốn đoạt vị làm vương, dứt khoát đem Xích Thủy Hổ Giải xử lý, trở thành tân vương mãnh thú!
Cuộc chiến này chỉ sợ không thể tránh khỏi!
Kỳ thật nhân loại đã sớm muốn công hãm Thiên Lạc sơn mạch, tiêu diệt mãnh thú, đem bảo khố nơi này làm của riêng. Mà mãnh thú cũng không nguyện luôn chôn vùi trong núi sâu, cũng hi vọng tiêu diệt nhân loại, chiếm cứ thiên địa rộng lớn hơn.
Chẳng qua chiến lực của người đứng đầu song phương luôn không có ưu thế áp đảo, mới có thể xảy ra tình trạng mỗi trăm năm bùng nổ một lần thú triều như thăm dò, nhưng chưa từng bùng nổ một lần chiến tranh toàn diện.
Nhưng lần này tuyệt đối là khác hẳn, nếu con Lôi Đình thú kia có thực lực đạt tới Huyền Linh cảnh, liền có được thực lực quét ngang thiên hạ, tự nhiên không cần cố kỵ mở ra chiến tranh, đem chiến tranh đốt cháy toàn bộ đại lục!
- Lập tức quay về, lần này nhất định phải đem toàn bộ cường giả Linh cảnh tam đại thần quốc tập hợp đến cùng nhau, như vậy mới có khả năng chiến thắng được đầu hung vật kia!
Tô Nghiễm Khai quyết định.
Nếu con Lôi Đình thú kia còn ở Huyễn Linh cảnh thì dễ nói, nhưng nếu thực sự đã đặt chân tới tam bộ cho dù toàn bộ cường giả Linh cảnh cùng tiến lên kết cục tốt nhất chính là đồng quy vu tận!
Diễn cảm của ba người thật nghiêm túc, nhanh chóng chạy về Tô gia.
Lúc này thú triều đã toàn bộ bùng nổ, toàn bộ đại lục đều bị cuốn vào trong chiến loạn.
Nếu là do quốc gia khác xâm lược, đầu hàng còn có đường sống, nhưng hiện giờ địch nhân là mãnh thú, đầu hàng chỉ có con đường chết! Trong tình hình như thế, nhân loại phản kháng vô cùng mãnh liệt, đây là vì sinh mạng của mình mà chiến.
Số lượng nhân loại chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng mãnh thú thắng lợi ở thể chất mạnh mẽ, năng lực tác chiến đơn độc càng thêm cường đại, chiến tranh lâm vào giằng co, mỗi ngày số lượng mãnh thú lẫn nhân loại tử vong phải tính theo ngàn vạn lần!
Nếu tiếp tục như vậy, vô luận cuối cùng là nhân loại hay mãnh thú chiến thắng, đều sẽ bị đả kích đầy tính hủy diệt!
Sau khi Tô Nghiễm Khai phát ra thiệp mời, hai mươi tám vị lão tổ Linh cảnh của tam đại thần quốc mười hai đại gia tộc đều tề tụ một chỗ, cộng thêm Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng, toàn bộ ba mươi cường giả Linh cảnh cùng ngồi xuống thương nghị đối sách ứng phó thú triều lần này.
Nguyên bản những cường giả Linh cảnh còn chưa xem thú triều lần này có gì nghiêm trọng, nhiều lắm là bọn họ tự mình ra tay, đủ đem đàn thú dữ trấn áp trở về.
Lần này sau hành trình U Ám sâm lâm, mặc dù có hai cường giả Linh cảnh bị Lâm Lạc giết chết, một người chết trong tay Thiên Thi Tông, nhưng thế lực nhân loại tổng thể mà nói vẫn trướng mạnh, số lượng cường giả Linh cảnh từ mười hai người đã lập tức tăng lên hai mươi chín người, trước đó Lăng Kinh Hồng đột phá nhưng người khác không hề hay biết.
Thực lực tăng vọt làm cho bọn họ đều nảy sinh dã tâm tấn công Thiên Lạc sơn mạch, nếu không phải trước đó bị Lâm Lạc đại náo một trận, còn có sự xuất hiện của Thiên Thi Tông, nói không chừng tam đại thần quốc đã kết thành đồng minh tiến công Thiên Lạc sơn mạch.
Nhưng lúc này nghe được Tô Nghiễm Khai nói có một đầu mãnh thú thần bí đã giết chết cả Xích Thủy Hổ Giải, toàn trường nhất thời tĩnh mịch!
Có thể đột phá Linh cảnh không có ai là kẻ ngu ngốc.
Ngay cả mãnh thú nhị bộ cũng có thể chém giết, đó là thực lực bậc nào? Đừng xem hiện tại bọn hắn có ba mươi Linh cảnh cường giả, nhưng nếu kẻ thần bí kia có thực lực đạt tới tam bộ, vậy bọn họ chỉ là đi chịu chết!
Ba mươi người tập thể tự bạo đều chưa hẳn có thể giết chết kẻ thần bí kia!
- Đều do Lâm Lạc! Nếu không phải hắn giết chết ấu thú, hiện tại làm sao có cục diện như thế?
Tiếu gia có một lão tổ chết trong tay Lâm Lạc, ngay lập tức liền làm khó dễ, đem trách nhiệm đổ lên đầu hắn.
Điền gia cũng có đại thù hận với Lâm Lạc, ba lão tổ Linh cảnh đồng thời ứng tiếng.
- Theo ý của lão phu, nên đem Lâm Lạc đưa cho mãnh thú, bình ổn lửa giận của đầu mãnh thú khủng bố kia!
Một gã lão tổ Điền gia âm trầm nói.
Được, bây giờ không phải thương nghị đối sách, căn bản chính là đấu tranh nội bộ!