Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 529: Túc mệnh đối quyết (2)
- Cho dù chết lão phu cũng phải kéo một tên đệm lưng!
Tập Đông Quang phát ra tiếng rít gào tuyệt vọng, đột nhiên hướng Hoa gia lão tổ đánh tới.
Lần này hắn thật đã liều mạng, tốc độ cực nhanh, Hoa gia lão tổ không kịp trốn tránh liền bị Tập Đông Quang ôm cổ!
- Thi tế!
Tập Đông Quang rít gào, vô số hắc khí từ trên người hắn trào ra, chui vào trong thân thể Hoa gia lão tổ.
Ba!
Hắc khí trào ra khỏi thân thể Tập Đông Quang, lực lượng nhất thời hoàn toàn ngã xuống, từ không trung rơi nhanh, đánh lên một khối tảng đá ngay lập tức vỡ thành mảnh vụn, hiển nhiên đã chết không thể chết lại!
Nhưng tình huống của Hoa gia lão tổ cũng không tốt hơn chỗ nào, hắc khí không ngừng chui ra chui vào trong thân thể hắn, phảng phất như nhuyễn trùng có được sinh mệnh. Trong ánh mắt hoảng sợ của tám lão tổ khác, làn da của hắn hoàn toàn biến thành màu đen, sau đó huyết nhục, xương cốt không ngừng tan chảy, cho dù hắn mở lĩnh vực cũng chỉ vô dụng.
Lâm Lạc nhướng mày, tế ra Tử Đỉnh chuyển tới đỉnh đầu đối phương, nhưng tuy rằng tử khí buông xuống cũng không hề có chút phản ứng.
Tuy rằng Tử Đỉnh tương liên với thức hải của hắn, tựa hồ chỉ “phụ trách” an toàn cho hắn, loại chuyện tình như vậy nó hoàn toàn mặc kệ!
Hoa gia lão tổ không ngừng biến đổi ngay trước mặt mọi người, cuối cùng biến thành vô số hắc thủy từ không trung rơi xuống, nhưng còn chưa rơi xuống đất đã hóa khí biến mất.
Công pháp của Âm Thi Tông thật sự quá quỷ dị!
Tập Đông Quang đã bị tổn thương nặng như vậy, nhưng trước khi chết vẫn kéo theo một Linh cảnh cường giả chôn cùng. Đương nhiên, đây là do bọn họ không cẩn thận xem trọng, không đem uy lực lĩnh vực phát huy tới lớn nhất.
Nếu có thể giống như Lâm Lạc cùng Tập Đông Quang, đem lĩnh vực ngưng luyện áp súc, khi ấy chỉ cần Hoa gia lão tổ oanh ra lĩnh vực, cho dù không tiêu diệt Tập Đông Quang nhưng đủ oanh bay hắn ra xa, tựa như hắn bị Lâm Lạc oanh bay như thế.
Tóm lại là vì thực lực bọn họ chưa đủ cường đại!
Nếu đổi lại nửa ngày trước có người nào dám nói thực lực họ chưa đủ mạnh nhất định sẽ bị bọn họ dè bỉu, đánh không lại Lâm Lạc là vì hắn có song lĩnh vực, lại còn có cả Linh cảnh khôi lỗi nhị bộ!
Nhưng hiện tại bọn họ không dám tiếp tục kiêu ngạo, với uy lực lĩnh vực quyền hiện tại của Lâm Lạc, cho dù chỉ vận dụng một hệ công pháp cũng đủ trấn giết bọn họ, điểm ấy họ không chút nghi ngờ.
Võ đạo vô bến bờ, khoảng cách của họ đối với thời kỳ võ đạo hưng thịnh thượng cổ còn kém thật xa, không ngờ còn dám thỏa mãn với hiện trạng, thật sự là buồn cười.
Tuy rằng tiêu diệt đại họa hoạn, nhưng họ cũng chết một Linh cảnh cường giả, lòng tin nhận lấy đả kích thật lớn, sắc mặt của họ đều thật khó xem.
Nhưng hiển nhiên Tập Đông Quang cũng không phải tông chủ Thiên Thi Tông, chín người vẫn chưa thể khải hoàn quay về, phải tiếp tục càn quét Thiên Sư quốc dọn dẹp âm thi.
Bọn họ đã phát hiện bốn phương tám hướng Thiên Sư quốc đều có một âm thi Linh cảnh trấn thủ, như vậy tông chủ Thiên Thi Tông phải an vị tại trung ương Thiên Sư quốc.
Do Lâm Lạc chủ công, ba Linh cảnh âm thi khác chỉ một đường nuốt hận, tám lão tổ đều thật cẩn thận, không tiếp tục để cho đối thủ kéo theo bọn họ cùng nhau chôn cùng.
Một bên tám lão tổ nghiên cứu ảo diệu trong việc áp súc lĩnh vực, nhưng Tập Đông Quang có thể học được là bởi vì có Tề Thiên truyền thụ, nhưng dù vậy hắn cũng phải bỏ ra hai ba tháng mới luyện tập được huyền ảo, tám lão tổ chỉ dựa vào chính mình suy nghĩ thì làm sao có thể thu hoạch?
Bọn họ đành làm da mặt dầy thỉnh giáo Lâm Lạc, nhưng Lâm Lạc không phải là một lão sư giỏi, hắn cảm ngộ, nhưng không biết nói ra cảm ngộ như thế nào, thật giống như đem nước trong ấm trà đổ ra, tự nhiên và đơn giản. Nhưng muốn hắn giải thích vì sao có thể đổ ra, thật sự là làm khó hắn.
Không phải Lâm Lạc ích kỷ không nói, mà với hắn đây chỉ có thể tự hiểu mà không thể nói ra bằng miệng. Có lẽ Lăng Kinh Hồng song tu với hắn thì có thể “chứng kiến” được huyền diệu bên trong, nhưng những người khác thì đừng mơ tưởng.
Tám vị lão tổ cũng không thể xác định là do Lâm Lạc không biết làm sao truyền thụ hay là hắn muốn giấu diếm, nhưng dù thế nào họ cũng không có tư cách cứng rắn đòi hỏi hắn, huống hồ loại bí thuật như vậy chỉ có thể làm thành chí bảo cho một gia tộc, thay đổi là ai cũng không dễ dàng truyền xuống.
Hơn mười ngày sau, bọn họ rốt cục dò theo tung tích của một đội ngũ âm thi tiến đến đế đô Thiên Sư quốc, đi tới bên cạnh một ao hồ xinh đẹp.
Chỉ nhìn bộ dáng phong cảnh tú lệ của nơi này, không ai sẽ đem địa phương như vậy liên hệ tới âm thi, mà trên thực tế nơi này là căn cứ của Thiên Thi Tông, bởi vì phía tây hồ nước là mộ viên, mà âm thi tiến vào trong khu vực mộ địa đó.
Nếu đối thủ là người thì Lâm Lạc còn băn khoăn thương tổn tới vô tội, nhưng đối phó âm thi thì căn bản không cần lo lắng nhiều như vậy, hắn tế ra lĩnh vực quyền, oanh xuống, liên tục oanh rơi hơn mười quyền mộ viên biến thành những hố lớn, hồ nước bên cạnh lập tức chảy vào, hình thành hai hồ nước lớn nhỏ.
Hoa!
Một đạo nhân ảnh phá tan màn nước bay lên giữa không trung, dáng người cường tráng, mái tóc đen tung bay trong gió, hai tay chắp sau lưng, có một loại khí phách ngạo thị thiên địa, trấn áp chúng sinh!
Đây không phải chỉ có tu vi cùng thực lực liền có thể hình thành ra khí phách như thế, mà là thể hiện của một loại tin tưởng.
Tề Thiên!
- Nguyên lai là ngươi!
Ánh mắt Tề Thiên chỉ lướt qua trên người tám lão tổ một thoáng, liền chăm chú lên người Lâm Lạc, giống như tám lão tổ chỉ là gà đất chó kiểng, căn bản không có tư cách cho hắn xem trọng.
- Tề Thiên, ân oán giữa chúng ta hôm nay cũng nên kết thúc!
Lâm Lạc cất giọng nói.
- Ha ha ha, nếu như ngươi đã tự mình đưa tới cửa, cũng giảm cho ta một phen tìm kiếm, vậy chịu chết đi!
Tề Thiên làm việc tuyệt không dài dòng, nếu hạ sát tâm lập tức liền đánh về phía Lâm Lạc, một chưởng đánh ra, hình thành mười đạo cốt mâu đen sẫm.
Đây là lĩnh vực hình thành cốt mâu, khi gặp người không biết áp súc lĩnh vực trực tiếp đâm thủng lĩnh vực đối phương đem người cứng rắn đóng đinh!
So với Tập Đông Quang, Tề Thiên vận dụng lĩnh vực càng thêm xuất thần nhập hóa!
Điều này cũng tự nhiên, Tập Đông Quang vận dụng lĩnh vực đều do Tề Thiên truyền thụ, nếu hắn không vận dụng càng tinh thông thật không xứng gọi Tề Thiên.
Lâm Lạc thét dài một tiếng, oanh ra một quyền, lĩnh vực thiểm điện hình thành một quyền đầu lớn như miệng giếng, hướng cốt mâu đánh tới.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Thiểm Điện quyền oanh kích, mười cây cốt mâu vỡ vụn, hóa thành vô số hắc khí tan trong không khí.
- Di?
Trên mặt Tề Thiên cũng thay đổi:
- Không thể tưởng được ngươi cũng nắm giữ được đạo biến hóa lĩnh vực!
- Ta còn phải đa tạ ngươi đó!
Lâm Lạc cười lạnh nói.
Hắn nói là lời thật sự, nếu Tề Thiên không truyền thụ thuật biến hóa lĩnh vực cho Tập Đông Quang, Lâm Lạc cũng không thể được dẫn dắt, tự mình suy nghĩ ra áp súc lĩnh vực, nghĩ ra bí quyết biến hóa lĩnh vực.
Tập Đông Quang phát ra tiếng rít gào tuyệt vọng, đột nhiên hướng Hoa gia lão tổ đánh tới.
Lần này hắn thật đã liều mạng, tốc độ cực nhanh, Hoa gia lão tổ không kịp trốn tránh liền bị Tập Đông Quang ôm cổ!
- Thi tế!
Tập Đông Quang rít gào, vô số hắc khí từ trên người hắn trào ra, chui vào trong thân thể Hoa gia lão tổ.
Ba!
Hắc khí trào ra khỏi thân thể Tập Đông Quang, lực lượng nhất thời hoàn toàn ngã xuống, từ không trung rơi nhanh, đánh lên một khối tảng đá ngay lập tức vỡ thành mảnh vụn, hiển nhiên đã chết không thể chết lại!
Nhưng tình huống của Hoa gia lão tổ cũng không tốt hơn chỗ nào, hắc khí không ngừng chui ra chui vào trong thân thể hắn, phảng phất như nhuyễn trùng có được sinh mệnh. Trong ánh mắt hoảng sợ của tám lão tổ khác, làn da của hắn hoàn toàn biến thành màu đen, sau đó huyết nhục, xương cốt không ngừng tan chảy, cho dù hắn mở lĩnh vực cũng chỉ vô dụng.
Lâm Lạc nhướng mày, tế ra Tử Đỉnh chuyển tới đỉnh đầu đối phương, nhưng tuy rằng tử khí buông xuống cũng không hề có chút phản ứng.
Tuy rằng Tử Đỉnh tương liên với thức hải của hắn, tựa hồ chỉ “phụ trách” an toàn cho hắn, loại chuyện tình như vậy nó hoàn toàn mặc kệ!
Hoa gia lão tổ không ngừng biến đổi ngay trước mặt mọi người, cuối cùng biến thành vô số hắc thủy từ không trung rơi xuống, nhưng còn chưa rơi xuống đất đã hóa khí biến mất.
Công pháp của Âm Thi Tông thật sự quá quỷ dị!
Tập Đông Quang đã bị tổn thương nặng như vậy, nhưng trước khi chết vẫn kéo theo một Linh cảnh cường giả chôn cùng. Đương nhiên, đây là do bọn họ không cẩn thận xem trọng, không đem uy lực lĩnh vực phát huy tới lớn nhất.
Nếu có thể giống như Lâm Lạc cùng Tập Đông Quang, đem lĩnh vực ngưng luyện áp súc, khi ấy chỉ cần Hoa gia lão tổ oanh ra lĩnh vực, cho dù không tiêu diệt Tập Đông Quang nhưng đủ oanh bay hắn ra xa, tựa như hắn bị Lâm Lạc oanh bay như thế.
Tóm lại là vì thực lực bọn họ chưa đủ cường đại!
Nếu đổi lại nửa ngày trước có người nào dám nói thực lực họ chưa đủ mạnh nhất định sẽ bị bọn họ dè bỉu, đánh không lại Lâm Lạc là vì hắn có song lĩnh vực, lại còn có cả Linh cảnh khôi lỗi nhị bộ!
Nhưng hiện tại bọn họ không dám tiếp tục kiêu ngạo, với uy lực lĩnh vực quyền hiện tại của Lâm Lạc, cho dù chỉ vận dụng một hệ công pháp cũng đủ trấn giết bọn họ, điểm ấy họ không chút nghi ngờ.
Võ đạo vô bến bờ, khoảng cách của họ đối với thời kỳ võ đạo hưng thịnh thượng cổ còn kém thật xa, không ngờ còn dám thỏa mãn với hiện trạng, thật sự là buồn cười.
Tuy rằng tiêu diệt đại họa hoạn, nhưng họ cũng chết một Linh cảnh cường giả, lòng tin nhận lấy đả kích thật lớn, sắc mặt của họ đều thật khó xem.
Nhưng hiển nhiên Tập Đông Quang cũng không phải tông chủ Thiên Thi Tông, chín người vẫn chưa thể khải hoàn quay về, phải tiếp tục càn quét Thiên Sư quốc dọn dẹp âm thi.
Bọn họ đã phát hiện bốn phương tám hướng Thiên Sư quốc đều có một âm thi Linh cảnh trấn thủ, như vậy tông chủ Thiên Thi Tông phải an vị tại trung ương Thiên Sư quốc.
Do Lâm Lạc chủ công, ba Linh cảnh âm thi khác chỉ một đường nuốt hận, tám lão tổ đều thật cẩn thận, không tiếp tục để cho đối thủ kéo theo bọn họ cùng nhau chôn cùng.
Một bên tám lão tổ nghiên cứu ảo diệu trong việc áp súc lĩnh vực, nhưng Tập Đông Quang có thể học được là bởi vì có Tề Thiên truyền thụ, nhưng dù vậy hắn cũng phải bỏ ra hai ba tháng mới luyện tập được huyền ảo, tám lão tổ chỉ dựa vào chính mình suy nghĩ thì làm sao có thể thu hoạch?
Bọn họ đành làm da mặt dầy thỉnh giáo Lâm Lạc, nhưng Lâm Lạc không phải là một lão sư giỏi, hắn cảm ngộ, nhưng không biết nói ra cảm ngộ như thế nào, thật giống như đem nước trong ấm trà đổ ra, tự nhiên và đơn giản. Nhưng muốn hắn giải thích vì sao có thể đổ ra, thật sự là làm khó hắn.
Không phải Lâm Lạc ích kỷ không nói, mà với hắn đây chỉ có thể tự hiểu mà không thể nói ra bằng miệng. Có lẽ Lăng Kinh Hồng song tu với hắn thì có thể “chứng kiến” được huyền diệu bên trong, nhưng những người khác thì đừng mơ tưởng.
Tám vị lão tổ cũng không thể xác định là do Lâm Lạc không biết làm sao truyền thụ hay là hắn muốn giấu diếm, nhưng dù thế nào họ cũng không có tư cách cứng rắn đòi hỏi hắn, huống hồ loại bí thuật như vậy chỉ có thể làm thành chí bảo cho một gia tộc, thay đổi là ai cũng không dễ dàng truyền xuống.
Hơn mười ngày sau, bọn họ rốt cục dò theo tung tích của một đội ngũ âm thi tiến đến đế đô Thiên Sư quốc, đi tới bên cạnh một ao hồ xinh đẹp.
Chỉ nhìn bộ dáng phong cảnh tú lệ của nơi này, không ai sẽ đem địa phương như vậy liên hệ tới âm thi, mà trên thực tế nơi này là căn cứ của Thiên Thi Tông, bởi vì phía tây hồ nước là mộ viên, mà âm thi tiến vào trong khu vực mộ địa đó.
Nếu đối thủ là người thì Lâm Lạc còn băn khoăn thương tổn tới vô tội, nhưng đối phó âm thi thì căn bản không cần lo lắng nhiều như vậy, hắn tế ra lĩnh vực quyền, oanh xuống, liên tục oanh rơi hơn mười quyền mộ viên biến thành những hố lớn, hồ nước bên cạnh lập tức chảy vào, hình thành hai hồ nước lớn nhỏ.
Hoa!
Một đạo nhân ảnh phá tan màn nước bay lên giữa không trung, dáng người cường tráng, mái tóc đen tung bay trong gió, hai tay chắp sau lưng, có một loại khí phách ngạo thị thiên địa, trấn áp chúng sinh!
Đây không phải chỉ có tu vi cùng thực lực liền có thể hình thành ra khí phách như thế, mà là thể hiện của một loại tin tưởng.
Tề Thiên!
- Nguyên lai là ngươi!
Ánh mắt Tề Thiên chỉ lướt qua trên người tám lão tổ một thoáng, liền chăm chú lên người Lâm Lạc, giống như tám lão tổ chỉ là gà đất chó kiểng, căn bản không có tư cách cho hắn xem trọng.
- Tề Thiên, ân oán giữa chúng ta hôm nay cũng nên kết thúc!
Lâm Lạc cất giọng nói.
- Ha ha ha, nếu như ngươi đã tự mình đưa tới cửa, cũng giảm cho ta một phen tìm kiếm, vậy chịu chết đi!
Tề Thiên làm việc tuyệt không dài dòng, nếu hạ sát tâm lập tức liền đánh về phía Lâm Lạc, một chưởng đánh ra, hình thành mười đạo cốt mâu đen sẫm.
Đây là lĩnh vực hình thành cốt mâu, khi gặp người không biết áp súc lĩnh vực trực tiếp đâm thủng lĩnh vực đối phương đem người cứng rắn đóng đinh!
So với Tập Đông Quang, Tề Thiên vận dụng lĩnh vực càng thêm xuất thần nhập hóa!
Điều này cũng tự nhiên, Tập Đông Quang vận dụng lĩnh vực đều do Tề Thiên truyền thụ, nếu hắn không vận dụng càng tinh thông thật không xứng gọi Tề Thiên.
Lâm Lạc thét dài một tiếng, oanh ra một quyền, lĩnh vực thiểm điện hình thành một quyền đầu lớn như miệng giếng, hướng cốt mâu đánh tới.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Thiểm Điện quyền oanh kích, mười cây cốt mâu vỡ vụn, hóa thành vô số hắc khí tan trong không khí.
- Di?
Trên mặt Tề Thiên cũng thay đổi:
- Không thể tưởng được ngươi cũng nắm giữ được đạo biến hóa lĩnh vực!
- Ta còn phải đa tạ ngươi đó!
Lâm Lạc cười lạnh nói.
Hắn nói là lời thật sự, nếu Tề Thiên không truyền thụ thuật biến hóa lĩnh vực cho Tập Đông Quang, Lâm Lạc cũng không thể được dẫn dắt, tự mình suy nghĩ ra áp súc lĩnh vực, nghĩ ra bí quyết biến hóa lĩnh vực.