Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 508: Xông vào (1)
Mười bốn thủ vệ ngay cửa nhịn không được thối lui, khí thế của Dịch
Hưng Ba thật sự quá cường đại, nếu bọn họ còn muốn lưu nguyên tại chỗ
tuyệt đối sẽ bị khí tức Thích Biến cảnh chấn áp nổ tung trái tim!
Bọn họ đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lâm Lạc, thầm nghĩ người này tuyệt đối không ngờ Dịch đại thiếu đã tấn thăng Thích Biến cảnh rồi đi? Tuy rằng nghe truyền thuyết Lâm đại thiếu có một loại Lam hỏa có thể diệt sát hết thảy, nhưng chỉ cần kém một cảnh giới ngay cả góc áo của đối phương cũng không thể chạm tới, làm sao có thể đả thương địch thủ!
Dịch Hưng Ba hét to một tiếng, thân hình cử động, vừa lao ra vẫn còn lưu lại tàn ảnh của hắn, có thể thấy được tốc độ của hắn cực nhanh!
Tuy rằng nhìn qua thấy Lâm Lạc giống như khoanh tay mà đứng, nhưng thần ý trải rộng bao phủ phạm vi gần ngàn trượng chung quanh, đã “xem” tới Điền Uyên Long đang đi ra.
Nếu chính chủ đã đến, Lâm Lạc cũng không còn hứng thú dây dưa cùng Dịch Hưng Ba.
Oanh!
Một quyền oanh qua, Dịch Hưng Ba nhắm ngay ngực Lâm Lạc đánh tới.
Hắn không dám oanh kích Lâm Lạc ngay trước mặt, bởi vì hiện tại hắn còn chưa khả năng đối kháng Lam Hỏa lĩnh vực, cho nên từ sau lưng phát khởi tấn công. Nguyên bản hắn cũng không có tham vọng dùng một quyền giết chết Lâm Lạc, nhưng không ngờ Lâm Lạc không hề né tránh để cho hắn đánh trúng vừa vặn!
Bị hắn một quyền oanh xuyên tâm tạng, cho dù là cường giả Thích Biến cảnh điên phong cũng phải lập tức vẫn lạc, lòng tin này Dịch Hưng Ba vẫn có.
Tuy rằng không biết vì sao Lâm Lạc cố ý chịu chết, nhưng chuyện cho tới bây giờ có rối rắm cũng vô bổ, cần phải nghĩ làm sao giải quyết tốt hậu quả. Dù sao Lâm Lạc là con rể tương lai của Tô gia, còn có một vị đại ca kết bái cảnh giới Linh cảnh, không phải là một kẻ vô danh tiểu tốt.
Dịch Hưng Ba thu hồi nắm tay, nhưng làm lòng hắn cả kinh chính là Lâm Lạc không ngã xuống đất!
Không chỉ như thế, Lâm Lạc còn quay đầu lộ ra biểu tình như cười cười nhìn hắn.
Thế nào…
Nếu đổi lại là người thường đã sớm hét to có chuyện ma quái, nhưng Dịch Hưng Ba cũng không phải người thường, hắn là thiên tài Dịch gia, là gia chủ kế nhiệm, tự nhiên đối với cường giả Linh cảnh sẽ không xa lạ, biết được năng lực đặc thù của linh giả.
Trong ánh mắt rung động của hắn, miệng vết thương bị phá vỡ trên ngực Lâm Lạc nhanh chóng khép lại. Nếu không phải trên quần áo còn lưu lại lỗ thủng, thật sự làm người ta cảm thấy chỉ là một giấc mộng.
- Linh cảnh!
Khuôn mặt Dịch Hưng Ba chua xót, chỉ có cường giả Linh cảnh mới có thể làm được điểm này, nhất niệm trọng xuất, sinh sôi không ngừng!
Đừng nói hắn chỉ oanh nổ trái tim của Lâm Lạc, dù tháo thành tám khối Lâm Lạc vẫn có thể lập tức khép lại.
Đây là oai lực của lĩnh vực, đây là cường giả Linh cảnh đỉnh cấp!
- Không, ta không cam lòng! Ta không cam lòng!
Dịch Hưng Ba đột nhiên kêu to lên.
Hắn đương nhiên không cam lòng, hắn là thiên tài, cho tới bây giờ chỉ có người khác nhìn lên hắn, nhưng từ sau khi Lâm Lạc xuất hiện hắn đã bị khiêu chiến thật lớn, cuối cùng đã bị thay địa vị!
Mà khi hắn nghĩ mình đã quay lại đỉnh phong lần nữa, không ngờ liền phát hiện chênh lệch giữa mình cùng Lâm Lạc càng lớn.
Lớn tới mức hắn hoàn toàn không thể thừa nhận.
Cho dù hắn có thể thuận lợi hình thành lĩnh vực, cũng phải chờ sau ba trăm năm mới có thể đi vào U Ám sâm lâm đột phá đến Linh cảnh! Ba trăm năm, hắn đã rớt lại sau Lâm Lạc ba trăm năm, điều này làm hắn nhất thời nản chí ngã lòng, tin tưởng hoàn toàn hỏng mất!
Vì sao ông trời sinh ra hắn còn sinh thêm một Lâm Lạc?
Những thiên tài cùng thời đại với Lâm Lạc đều nhất định gặp bi kịch!
- Nếu đã biết, có thể an tâm đi rồi chứ?
Trong giọng nói của Lâm Lạc không hề có chút châm chọc hay đắc ý, đạt tới cảnh giới của hắn, thật sự không cần phải khoe khoang trước mặt kẻ yếu hơn mình.
Khuôn mặt của Dịch Hưng Ba khổ sáp, đột nhiên hai mắt sáng ngời, lại oanh một quyền vào đầu Lâm Lạc – cho dù chết hắn cũng phải chết trận!
Lâm Lạc khẽ gật đầu, ít nhất Dịch Hưng Ba vẫn có chút cốt khí, không quỳ xuống cầu xin tha thứ. Nguyên bản với lĩnh vực oai của hắn chỉ cần nhất niệm động đã dễ dàng nghiền diệt Dịch Hưng Ba, nhưng hắn lại nổi lên một tia tôn trọng, liền oanh ra một quyền.
Oanh!
Lam Hỏa cuốn động, Dịch Hưng Ba bị thiêu thành tro tàn trong nháy mắt!
Một đời thiên tài cứ như vậy vẫn lạc!
Mà mười bốn thủ vệ đều há hốc mồm, kinh hãi tột đỉnh.
Dịch Hưng Ba tiến nhập Thích Biến cảnh, điều này mọi người trong đế đô đều biết rõ, nhưng không ngờ hắn bị một quyền của Lâm Lạc tiêu diệt! Hơn nữa vừa rồi ngực của Lâm Lạc bị một quyền đánh xuyên, nhưng vẫn không chết, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Quỷ…quỷ quái sao?
Cho dù là giữa ban ngày bọn hắn cũng cảm thấy sau lưng rét lạnh, nhịn không được hai chân phát run, thiếu chút nữa muốn hôn mê.
Khi Điền Uyên Long đến nơi, vừa lúc nhìn thấy mười bốn thủ vệ thất hồn lạc phách, sợ đến gần chết. Hắn không khỏi nhướng mày, tính theo thời gian Dịch Hưng Ba đi ra vừa lúc gặp được Lâm Lạc, vì sao hai người không giao đấu?
Bởi vì Điền gia cùng Dịch gia muốn liên thủ đối kháng Tô gia, bởi vậy Điền Uyên Long đi thật gần với Dịch Hưng Ba, bọn họ đều được chỉ định là gia chủ đời kế tiếp, có thể đại biểu gia tộc làm ra quyết sách trọng yếu.
Quan trọng nhất là cho dù hai người liên tiếp gặp gỡ nhau cũng sẽ không làm người chú ý.
Dù sao bọn hắn vẫn còn mang thân phận người thừa kế.
Nhưng khi hắn chứng kiến Lâm Lạc, ánh mắt nhất thời ngưng tụ, bởi vì hắn căn bản không nhìn ra sâu cạn, điều này ý nghĩa đối phương ít nhất cùng cảnh giới với hắn.
Yêu nghiệt nghịch thiên này chẳng những không chết trong U Ám sâm lâm, mà còn thăng lên Thích Biến cảnh!
Điền Uyên Long không thể không thận trọng ôm quyền nói:
- Lâm huynh đại giá quang lâm, không biết có gì chỉ giáo?
Trước đó hắn có thể xem thường Lâm Lạc, nhưng hiện giờ đối phương có tư cách ngang vai ngang vế với hắn, hắn không thể không buông cái giá. Ở thế giới này, thực lực đại biểu cho hết thảy!
Lâm Lạc mỉm cười, nói:
- Ta muốn mượn tôn phu nhân dùng một chút!
Nụ cười trên mặt Điền Uyên Long lập tức biến mất.
Lâm Lạc có ý gì? Tùy tiện chạy tới Điền gia, dám mở miệng đòi nữ nhân của hắn? Con mẹ nó ngươi muốn nữ nhân muốn đến điên rồi, ngay cả phu nhân của Điền Uyên Long này cũng dám nhúng chàm?
Tại thượng tầng người ta lấy thị thiếp “chiêu đãi” người khác, nhưng đó chỉ là thị thiếp, Chu Ánh Khiết là phu nhân hắn cưới hỏi đàng hoàng, có thể cho nam nhân khác ngủ sao?
Sắc mặt Điền Uyên Long âm lãnh, vung tay lên nói:
- Lâm huynh, nơi đây không chào đón ngươi, ngươi đi thôi!
Thật nghĩ ngươi thành con rể của Tô gia, có một đại ca kết bái Linh cảnh thì muốn làm gì thì làm sao? Phải biết rằng Điền gia cũng có bốn cường giả Linh cảnh!
Hắn quay đầu lại quét mắt nhìn những thủ vệ, hỏi:
- Dịch huynh đâu?
Ân oán giữa Dịch Hưng Ba cùng Lâm Lạc trong đế đô ai cũng biết, hai người gặp mặt lại không phát sinh xung đột, điều này thật sự làm Điền Uyên Long nghĩ không ra.
Bọn họ đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lâm Lạc, thầm nghĩ người này tuyệt đối không ngờ Dịch đại thiếu đã tấn thăng Thích Biến cảnh rồi đi? Tuy rằng nghe truyền thuyết Lâm đại thiếu có một loại Lam hỏa có thể diệt sát hết thảy, nhưng chỉ cần kém một cảnh giới ngay cả góc áo của đối phương cũng không thể chạm tới, làm sao có thể đả thương địch thủ!
Dịch Hưng Ba hét to một tiếng, thân hình cử động, vừa lao ra vẫn còn lưu lại tàn ảnh của hắn, có thể thấy được tốc độ của hắn cực nhanh!
Tuy rằng nhìn qua thấy Lâm Lạc giống như khoanh tay mà đứng, nhưng thần ý trải rộng bao phủ phạm vi gần ngàn trượng chung quanh, đã “xem” tới Điền Uyên Long đang đi ra.
Nếu chính chủ đã đến, Lâm Lạc cũng không còn hứng thú dây dưa cùng Dịch Hưng Ba.
Oanh!
Một quyền oanh qua, Dịch Hưng Ba nhắm ngay ngực Lâm Lạc đánh tới.
Hắn không dám oanh kích Lâm Lạc ngay trước mặt, bởi vì hiện tại hắn còn chưa khả năng đối kháng Lam Hỏa lĩnh vực, cho nên từ sau lưng phát khởi tấn công. Nguyên bản hắn cũng không có tham vọng dùng một quyền giết chết Lâm Lạc, nhưng không ngờ Lâm Lạc không hề né tránh để cho hắn đánh trúng vừa vặn!
Bị hắn một quyền oanh xuyên tâm tạng, cho dù là cường giả Thích Biến cảnh điên phong cũng phải lập tức vẫn lạc, lòng tin này Dịch Hưng Ba vẫn có.
Tuy rằng không biết vì sao Lâm Lạc cố ý chịu chết, nhưng chuyện cho tới bây giờ có rối rắm cũng vô bổ, cần phải nghĩ làm sao giải quyết tốt hậu quả. Dù sao Lâm Lạc là con rể tương lai của Tô gia, còn có một vị đại ca kết bái cảnh giới Linh cảnh, không phải là một kẻ vô danh tiểu tốt.
Dịch Hưng Ba thu hồi nắm tay, nhưng làm lòng hắn cả kinh chính là Lâm Lạc không ngã xuống đất!
Không chỉ như thế, Lâm Lạc còn quay đầu lộ ra biểu tình như cười cười nhìn hắn.
Thế nào…
Nếu đổi lại là người thường đã sớm hét to có chuyện ma quái, nhưng Dịch Hưng Ba cũng không phải người thường, hắn là thiên tài Dịch gia, là gia chủ kế nhiệm, tự nhiên đối với cường giả Linh cảnh sẽ không xa lạ, biết được năng lực đặc thù của linh giả.
Trong ánh mắt rung động của hắn, miệng vết thương bị phá vỡ trên ngực Lâm Lạc nhanh chóng khép lại. Nếu không phải trên quần áo còn lưu lại lỗ thủng, thật sự làm người ta cảm thấy chỉ là một giấc mộng.
- Linh cảnh!
Khuôn mặt Dịch Hưng Ba chua xót, chỉ có cường giả Linh cảnh mới có thể làm được điểm này, nhất niệm trọng xuất, sinh sôi không ngừng!
Đừng nói hắn chỉ oanh nổ trái tim của Lâm Lạc, dù tháo thành tám khối Lâm Lạc vẫn có thể lập tức khép lại.
Đây là oai lực của lĩnh vực, đây là cường giả Linh cảnh đỉnh cấp!
- Không, ta không cam lòng! Ta không cam lòng!
Dịch Hưng Ba đột nhiên kêu to lên.
Hắn đương nhiên không cam lòng, hắn là thiên tài, cho tới bây giờ chỉ có người khác nhìn lên hắn, nhưng từ sau khi Lâm Lạc xuất hiện hắn đã bị khiêu chiến thật lớn, cuối cùng đã bị thay địa vị!
Mà khi hắn nghĩ mình đã quay lại đỉnh phong lần nữa, không ngờ liền phát hiện chênh lệch giữa mình cùng Lâm Lạc càng lớn.
Lớn tới mức hắn hoàn toàn không thể thừa nhận.
Cho dù hắn có thể thuận lợi hình thành lĩnh vực, cũng phải chờ sau ba trăm năm mới có thể đi vào U Ám sâm lâm đột phá đến Linh cảnh! Ba trăm năm, hắn đã rớt lại sau Lâm Lạc ba trăm năm, điều này làm hắn nhất thời nản chí ngã lòng, tin tưởng hoàn toàn hỏng mất!
Vì sao ông trời sinh ra hắn còn sinh thêm một Lâm Lạc?
Những thiên tài cùng thời đại với Lâm Lạc đều nhất định gặp bi kịch!
- Nếu đã biết, có thể an tâm đi rồi chứ?
Trong giọng nói của Lâm Lạc không hề có chút châm chọc hay đắc ý, đạt tới cảnh giới của hắn, thật sự không cần phải khoe khoang trước mặt kẻ yếu hơn mình.
Khuôn mặt của Dịch Hưng Ba khổ sáp, đột nhiên hai mắt sáng ngời, lại oanh một quyền vào đầu Lâm Lạc – cho dù chết hắn cũng phải chết trận!
Lâm Lạc khẽ gật đầu, ít nhất Dịch Hưng Ba vẫn có chút cốt khí, không quỳ xuống cầu xin tha thứ. Nguyên bản với lĩnh vực oai của hắn chỉ cần nhất niệm động đã dễ dàng nghiền diệt Dịch Hưng Ba, nhưng hắn lại nổi lên một tia tôn trọng, liền oanh ra một quyền.
Oanh!
Lam Hỏa cuốn động, Dịch Hưng Ba bị thiêu thành tro tàn trong nháy mắt!
Một đời thiên tài cứ như vậy vẫn lạc!
Mà mười bốn thủ vệ đều há hốc mồm, kinh hãi tột đỉnh.
Dịch Hưng Ba tiến nhập Thích Biến cảnh, điều này mọi người trong đế đô đều biết rõ, nhưng không ngờ hắn bị một quyền của Lâm Lạc tiêu diệt! Hơn nữa vừa rồi ngực của Lâm Lạc bị một quyền đánh xuyên, nhưng vẫn không chết, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Quỷ…quỷ quái sao?
Cho dù là giữa ban ngày bọn hắn cũng cảm thấy sau lưng rét lạnh, nhịn không được hai chân phát run, thiếu chút nữa muốn hôn mê.
Khi Điền Uyên Long đến nơi, vừa lúc nhìn thấy mười bốn thủ vệ thất hồn lạc phách, sợ đến gần chết. Hắn không khỏi nhướng mày, tính theo thời gian Dịch Hưng Ba đi ra vừa lúc gặp được Lâm Lạc, vì sao hai người không giao đấu?
Bởi vì Điền gia cùng Dịch gia muốn liên thủ đối kháng Tô gia, bởi vậy Điền Uyên Long đi thật gần với Dịch Hưng Ba, bọn họ đều được chỉ định là gia chủ đời kế tiếp, có thể đại biểu gia tộc làm ra quyết sách trọng yếu.
Quan trọng nhất là cho dù hai người liên tiếp gặp gỡ nhau cũng sẽ không làm người chú ý.
Dù sao bọn hắn vẫn còn mang thân phận người thừa kế.
Nhưng khi hắn chứng kiến Lâm Lạc, ánh mắt nhất thời ngưng tụ, bởi vì hắn căn bản không nhìn ra sâu cạn, điều này ý nghĩa đối phương ít nhất cùng cảnh giới với hắn.
Yêu nghiệt nghịch thiên này chẳng những không chết trong U Ám sâm lâm, mà còn thăng lên Thích Biến cảnh!
Điền Uyên Long không thể không thận trọng ôm quyền nói:
- Lâm huynh đại giá quang lâm, không biết có gì chỉ giáo?
Trước đó hắn có thể xem thường Lâm Lạc, nhưng hiện giờ đối phương có tư cách ngang vai ngang vế với hắn, hắn không thể không buông cái giá. Ở thế giới này, thực lực đại biểu cho hết thảy!
Lâm Lạc mỉm cười, nói:
- Ta muốn mượn tôn phu nhân dùng một chút!
Nụ cười trên mặt Điền Uyên Long lập tức biến mất.
Lâm Lạc có ý gì? Tùy tiện chạy tới Điền gia, dám mở miệng đòi nữ nhân của hắn? Con mẹ nó ngươi muốn nữ nhân muốn đến điên rồi, ngay cả phu nhân của Điền Uyên Long này cũng dám nhúng chàm?
Tại thượng tầng người ta lấy thị thiếp “chiêu đãi” người khác, nhưng đó chỉ là thị thiếp, Chu Ánh Khiết là phu nhân hắn cưới hỏi đàng hoàng, có thể cho nam nhân khác ngủ sao?
Sắc mặt Điền Uyên Long âm lãnh, vung tay lên nói:
- Lâm huynh, nơi đây không chào đón ngươi, ngươi đi thôi!
Thật nghĩ ngươi thành con rể của Tô gia, có một đại ca kết bái Linh cảnh thì muốn làm gì thì làm sao? Phải biết rằng Điền gia cũng có bốn cường giả Linh cảnh!
Hắn quay đầu lại quét mắt nhìn những thủ vệ, hỏi:
- Dịch huynh đâu?
Ân oán giữa Dịch Hưng Ba cùng Lâm Lạc trong đế đô ai cũng biết, hai người gặp mặt lại không phát sinh xung đột, điều này thật sự làm Điền Uyên Long nghĩ không ra.