Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 502: Đột biến (2)
Tốc độ tăng tiến của Lăng Kinh Hồng mặc dù đã nhanh không sao tưởng
tượng nổi, nhưng xa xa không thể so với Hỗn Độn Dong Lô của Lâm Lạc, chỉ bốn ngày sau thân thể Lâm Lạc đã run lên, chân khí bạo tuôn, đem mộc hệ công pháp đẩy lên tới Thích Biến cảnh!
Khủng bố chính là ngay cả như vậy chỉ mới luyện hóa chưa tới nửa nhánh cây đào.
Với tu vi hiện tại của Lâm Lạc, cho dù là nửa tháng hay hai mươi ngày không ăn gì cũng không sao cả, hắn cũng không hề ngừng lại tiếp tục tăng nhanh cảnh giới.
Giống như hắn tính toán, chỉ cần có đủ ngũ hành tinh hoa cung cấp cho hắn luyện hóa, tốc độ tinh tiến của hắn không hề có giới hạn.
Thích Biến nhất trọng thiên, nhị trọng thiên, tam trọng thiên!
Khi nhánh cây đầu tiên rốt cục bị luyện hóa hoàn toàn, mộc hệ công pháp của Lâm Lạc dừng lại ở Thích Biến tam trọng thiên!
Hắn xuất ra cành đào thứ hai tiếp tục luyện hóa.
Tứ trọng thiên, ngũ trọng thiên, lục trọng thiên…thập trọng thiên!
Sau khi luyện hóa xong ba cành đào, Lâm Lạc đạt tới tiên thiên thập cảnh đỉnh, mộc hệ đan hạch như một đại hỏa cầu màu xanh, phóng xuất ra quang mang dịu dàng, thể tích so với năm viên đan hạch khác còn lớn hơn nhiều.
Đem ra so sánh một hệ đan hạch như vầng nắng gắt, mà năm đan hạch khác như trăng sáng cùng ngôi sao, ở trước mặt nó ảm đạm thất sắc.
Lấy ra nhánh cây đào thứ tư, Lâm Lạc tiếp tục rút lấy mộc tinh hoa bên trong, bắt đầu hình thành mộc hệ lĩnh vực của mình.
Một vạn người có một vạn lĩnh vực – nếu quả thật có nhiều Linh Cảnh cường giả như vậy.
Cho dù đồng dạng là hỏa hệ võ giả, khi hình thành lĩnh vực của mình cũng không hề tương đồng, giống như lam hỏa, nham tương, đủ loại kỳ cảnh, đều quyết định bởi sự lý giải của võ giả đối với hỏa hệ.
Loại kinh nghiệm này không thể truyền thụ, chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, giống như Lâm Lạc lấy được tinh hoa của Hỏa Diễm Cự Nhân, từ giữa đã rút ra được lĩnh vực lam hỏa. Mà Lăng Kinh Hồng cũng từ trong vòng cổ lấy được cơ duyên nghịch thiên, hình thành lĩnh vực của bản thân mình.
Điều này có điểm giống như huyết mạch truyền thừa, chỉ có thể hiểu ngầm mà không thể nói ra bằng lời.
Từ Thích Biến cảnh đến Linh Cảnh dù sao chênh lệch quá lớn, Lâm Lạc tĩnh tọa suốt nửa tháng, chẳng những không hề nhúc nhích mà thậm chí còn rơi vào cảnh giới như không minh.
Tới ngày thứ hai mươi, bốn phía chung quanh Lâm Lạc sinh cơ dạt dào, từng gốc thanh thảo chui ra khỏi khe đá, ương ngạnh sinh trưởng. Ngày thứ ba mươi những thanh thảo đã đẩy ra khối đá cứng rắn, hình thành từng gốc cây nho nhỏ.
Ngày thứ bốn mươi, những gốc cây nhỏ trưởng thành, đạt hơn trượng cao, cũng đã chạm tới nóc nhà.
Ngày thứ năm mươi, nơi này đã hình thành một mảnh rừng rậm nho nhỏ, trong phạm vi ba trượng quanh người Lâm Lạc toàn bộ là những gốc cây đại thụ che trời, nếu không phải tận mắt nhìn thấy chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cho rằng chúng đã trưởng thành cả trăm năm.
- Hồ huynh, tiểu gia hỏa này không ngờ sắp hình thành hư vực!
Mã gia cường giả tên Mã Băng Thành, hắn từng trải qua kinh nghiệm này nên hiểu rõ trên người Lâm Lạc đang phát sinh chuyện gì.
- Quá kinh người, năm đó tuy rằng Tôn huynh là kỳ tài ngút trời, thiên tư vượt hẳn tổ tiên các thời đại nhưng cũng phải tìm năm mươi năm mới hình thành hư vực!
Tôn Phi Hà lộ ra nét cười khổ, lắc đầu nói:
- Mặc dù nói hôm nay hoàn cảnh đột biến, võ đạo điêu linh, nhưng năm đó khi còn thời gian toàn thịnh cũng có yêu nghiệt như vậy sao?
- Hai người này đều là người có đại cơ duyên!
Ngoài phòng, bốn lão tổ họ Hồ, Mã, Lưu, Triệu đã quan sát tình cảnh này hơn một tháng, nhìn thấy tận mắt kỳ tích phát sinh đều không nhịn được liên tục kinh hô, trong bất tri bất giác địa vị hai người Lâm Lạc tăng nhanh trong lòng bọn họ, đạt tới trình độ xem trọng nhất định.
Sau năm mươi ngày, “rừng rậm” quanh người Lâm Lạc không ngừng hướng bốn phía khuếch trương, từ ba trượng đến bốn trượng, bốn đến năm trượng, đến ngày sáu mươi đã hình thành một mảnh rừng rậm tới phạm vi mười trượng.
Lâm Lạc đột nhiên mở mắt, khí tức khủng bố từ trong thân thể của hắn lan tràn, hắn nhảy dựng lên, đỉnh nhà gỗ đã sớm bị cây cối xuyên thủng, hắn vừa nhảy lên đã bay ra ngoài.
Kỳ dị chính là cánh rừng rậm cũng di động theo Lâm Lạc, thật giống như thân thể hắn kéo dài, hắn đi tới đâu thì nơi đó biến thành một mảnh xanh um tươi tốt.
Đây là lĩnh vực!
Nhưng trước khi Lâm Lạc đột phá Linh Cảnh thì đây cũng chỉ có thể xem là hư vực, nhưng uy lực đủ so sánh với lĩnh vực chân chính. Ở trong lĩnh vực hết thảy đều là chân thật, bởi vậy đại thụ mới xuyên phá nóc nhà.
Nhưng lĩnh vực lại là hư ảo, là thể hiện ý niệm võ giả, lại có thể theo Lâm Lạc di chuyển!
Oanh!
Trên bầu trời đột nhiên mây đen cuồn cuộn, lôi quang chớp động, từ sau khi Lâm Lạc vượt qua tiên thiên lôi kiếp đạo lôi kiếp thứ hai đã tới!
Lâm Lạc thật sự cảm ứng được lôi kiếp đến, bởi vậy rời khỏi phạm vi nhà gỗ, tránh để Lăng Kinh Hồng bị liên lụy tới, sẽ tạo thành nguy hại khó thể đánh giá đối với nàng.
Mây đen dày đặc tụ họp, hình thành ba tảng lớn kiếp vân thật lớn, bắt đầu tích lũy lực lượng thiểm lôi khủng bố.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, lôi điện rốt cục đánh xuống, hóa thành một thanh cự kiếm lớn hơn trăm trượng hướng đầu Lâm Lạc oanh xuống.
Lâm Lạc vốn có thể tế ra Tử Đỉnh đến chống cự lôi kiếp, nhưng hiện giờ thiểm điện huyết mạch của hắn thức tỉnh, cơ hội tốt như vậy không thể lãng phí, hắn thét dài một tiếng, chủ động nghên đón thiểm điện đại kiếm khủng bố kia.
- Tư…
Điện quang tuôn loạn, quấn quanh trên người Lâm Lạc, hàng vạn hàng ngàn điện quang thật nhỏ chẳng khác gì ngân xà đang không ngừng triển khai cắn nuốt hắn điên cuồng.
Ký hiệu hình tia chớp ngay cổ chân hắn nóng lên, điên cuồng hút lấy tia chớp khổng lồ, đem đạo thiên kiếp biến thành dinh dưỡng nuôi thiểm điện đan hạch.
Thiên địa hữu linh, tựa hồ đối với hành vi đánh cắp lực lượng của Lâm Lạc mà nảy sinh lửa giận, oanh oanh oanh oanh, từng đạo tia chớp liên tiếp phách xuống, diễn hóa thành một đạo lại một đạo cự kiếm thiểm điện cực lớn, điên cuồng chém xuống trên người hắn.
Nhưng Lâm Lạc cũng thích thú, tuy rằng làn da bị thiểm điện đánh xuống tê dại đau nhức, nhưng công pháp lôi điện của hắn lại đang tăng nhanh khủng bố.
Đây chính là lôi kiếp của Linh Cảnh cường giả, uy lực thiểm điện làm sao yếu ớt?
Nhưng oai lực thiên địa cũng không dễ dàng đánh cắp như thế, thân thể Lâm Lạc đã bắt đầu cháy đen, mùi khét bay ra, với khí lực mạnh mẽ như hắn cũng sắp bị nướng chín!
Thiên địa oai chỉ có thể chắn đỡ, không thể đối nghịch!
Lâm Lạc lại dám tranh đoạt lực lượng của thiên địa, tự nhiên phải đón nhận thiên địa trừng phạt.
Nhưng chịu tội cũng không uổng công, mỗi khi hấp thu một đạo thiểm điện lực công pháp lôi điện của hắn cũng điên cuồng tăng trưởng. Thai ký thiểm điện vốn có được năng lực hấp thu lôi điện luyện hóa, nhất thời đã phát huy ra tác dụng lớn nhất.
Bát trọng thiên! Cửu trọng thiên! Thập trọng thiên!
Đột phá thiên hợp!
Cả quá trình nhanh chóng chỉ trong vài lần hô hấp!
Lâm Lạc triển khai Thanh Mộc lĩnh vực vừa mới lĩnh ngộ.
Khủng bố chính là ngay cả như vậy chỉ mới luyện hóa chưa tới nửa nhánh cây đào.
Với tu vi hiện tại của Lâm Lạc, cho dù là nửa tháng hay hai mươi ngày không ăn gì cũng không sao cả, hắn cũng không hề ngừng lại tiếp tục tăng nhanh cảnh giới.
Giống như hắn tính toán, chỉ cần có đủ ngũ hành tinh hoa cung cấp cho hắn luyện hóa, tốc độ tinh tiến của hắn không hề có giới hạn.
Thích Biến nhất trọng thiên, nhị trọng thiên, tam trọng thiên!
Khi nhánh cây đầu tiên rốt cục bị luyện hóa hoàn toàn, mộc hệ công pháp của Lâm Lạc dừng lại ở Thích Biến tam trọng thiên!
Hắn xuất ra cành đào thứ hai tiếp tục luyện hóa.
Tứ trọng thiên, ngũ trọng thiên, lục trọng thiên…thập trọng thiên!
Sau khi luyện hóa xong ba cành đào, Lâm Lạc đạt tới tiên thiên thập cảnh đỉnh, mộc hệ đan hạch như một đại hỏa cầu màu xanh, phóng xuất ra quang mang dịu dàng, thể tích so với năm viên đan hạch khác còn lớn hơn nhiều.
Đem ra so sánh một hệ đan hạch như vầng nắng gắt, mà năm đan hạch khác như trăng sáng cùng ngôi sao, ở trước mặt nó ảm đạm thất sắc.
Lấy ra nhánh cây đào thứ tư, Lâm Lạc tiếp tục rút lấy mộc tinh hoa bên trong, bắt đầu hình thành mộc hệ lĩnh vực của mình.
Một vạn người có một vạn lĩnh vực – nếu quả thật có nhiều Linh Cảnh cường giả như vậy.
Cho dù đồng dạng là hỏa hệ võ giả, khi hình thành lĩnh vực của mình cũng không hề tương đồng, giống như lam hỏa, nham tương, đủ loại kỳ cảnh, đều quyết định bởi sự lý giải của võ giả đối với hỏa hệ.
Loại kinh nghiệm này không thể truyền thụ, chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, giống như Lâm Lạc lấy được tinh hoa của Hỏa Diễm Cự Nhân, từ giữa đã rút ra được lĩnh vực lam hỏa. Mà Lăng Kinh Hồng cũng từ trong vòng cổ lấy được cơ duyên nghịch thiên, hình thành lĩnh vực của bản thân mình.
Điều này có điểm giống như huyết mạch truyền thừa, chỉ có thể hiểu ngầm mà không thể nói ra bằng lời.
Từ Thích Biến cảnh đến Linh Cảnh dù sao chênh lệch quá lớn, Lâm Lạc tĩnh tọa suốt nửa tháng, chẳng những không hề nhúc nhích mà thậm chí còn rơi vào cảnh giới như không minh.
Tới ngày thứ hai mươi, bốn phía chung quanh Lâm Lạc sinh cơ dạt dào, từng gốc thanh thảo chui ra khỏi khe đá, ương ngạnh sinh trưởng. Ngày thứ ba mươi những thanh thảo đã đẩy ra khối đá cứng rắn, hình thành từng gốc cây nho nhỏ.
Ngày thứ bốn mươi, những gốc cây nhỏ trưởng thành, đạt hơn trượng cao, cũng đã chạm tới nóc nhà.
Ngày thứ năm mươi, nơi này đã hình thành một mảnh rừng rậm nho nhỏ, trong phạm vi ba trượng quanh người Lâm Lạc toàn bộ là những gốc cây đại thụ che trời, nếu không phải tận mắt nhìn thấy chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cho rằng chúng đã trưởng thành cả trăm năm.
- Hồ huynh, tiểu gia hỏa này không ngờ sắp hình thành hư vực!
Mã gia cường giả tên Mã Băng Thành, hắn từng trải qua kinh nghiệm này nên hiểu rõ trên người Lâm Lạc đang phát sinh chuyện gì.
- Quá kinh người, năm đó tuy rằng Tôn huynh là kỳ tài ngút trời, thiên tư vượt hẳn tổ tiên các thời đại nhưng cũng phải tìm năm mươi năm mới hình thành hư vực!
Tôn Phi Hà lộ ra nét cười khổ, lắc đầu nói:
- Mặc dù nói hôm nay hoàn cảnh đột biến, võ đạo điêu linh, nhưng năm đó khi còn thời gian toàn thịnh cũng có yêu nghiệt như vậy sao?
- Hai người này đều là người có đại cơ duyên!
Ngoài phòng, bốn lão tổ họ Hồ, Mã, Lưu, Triệu đã quan sát tình cảnh này hơn một tháng, nhìn thấy tận mắt kỳ tích phát sinh đều không nhịn được liên tục kinh hô, trong bất tri bất giác địa vị hai người Lâm Lạc tăng nhanh trong lòng bọn họ, đạt tới trình độ xem trọng nhất định.
Sau năm mươi ngày, “rừng rậm” quanh người Lâm Lạc không ngừng hướng bốn phía khuếch trương, từ ba trượng đến bốn trượng, bốn đến năm trượng, đến ngày sáu mươi đã hình thành một mảnh rừng rậm tới phạm vi mười trượng.
Lâm Lạc đột nhiên mở mắt, khí tức khủng bố từ trong thân thể của hắn lan tràn, hắn nhảy dựng lên, đỉnh nhà gỗ đã sớm bị cây cối xuyên thủng, hắn vừa nhảy lên đã bay ra ngoài.
Kỳ dị chính là cánh rừng rậm cũng di động theo Lâm Lạc, thật giống như thân thể hắn kéo dài, hắn đi tới đâu thì nơi đó biến thành một mảnh xanh um tươi tốt.
Đây là lĩnh vực!
Nhưng trước khi Lâm Lạc đột phá Linh Cảnh thì đây cũng chỉ có thể xem là hư vực, nhưng uy lực đủ so sánh với lĩnh vực chân chính. Ở trong lĩnh vực hết thảy đều là chân thật, bởi vậy đại thụ mới xuyên phá nóc nhà.
Nhưng lĩnh vực lại là hư ảo, là thể hiện ý niệm võ giả, lại có thể theo Lâm Lạc di chuyển!
Oanh!
Trên bầu trời đột nhiên mây đen cuồn cuộn, lôi quang chớp động, từ sau khi Lâm Lạc vượt qua tiên thiên lôi kiếp đạo lôi kiếp thứ hai đã tới!
Lâm Lạc thật sự cảm ứng được lôi kiếp đến, bởi vậy rời khỏi phạm vi nhà gỗ, tránh để Lăng Kinh Hồng bị liên lụy tới, sẽ tạo thành nguy hại khó thể đánh giá đối với nàng.
Mây đen dày đặc tụ họp, hình thành ba tảng lớn kiếp vân thật lớn, bắt đầu tích lũy lực lượng thiểm lôi khủng bố.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, lôi điện rốt cục đánh xuống, hóa thành một thanh cự kiếm lớn hơn trăm trượng hướng đầu Lâm Lạc oanh xuống.
Lâm Lạc vốn có thể tế ra Tử Đỉnh đến chống cự lôi kiếp, nhưng hiện giờ thiểm điện huyết mạch của hắn thức tỉnh, cơ hội tốt như vậy không thể lãng phí, hắn thét dài một tiếng, chủ động nghên đón thiểm điện đại kiếm khủng bố kia.
- Tư…
Điện quang tuôn loạn, quấn quanh trên người Lâm Lạc, hàng vạn hàng ngàn điện quang thật nhỏ chẳng khác gì ngân xà đang không ngừng triển khai cắn nuốt hắn điên cuồng.
Ký hiệu hình tia chớp ngay cổ chân hắn nóng lên, điên cuồng hút lấy tia chớp khổng lồ, đem đạo thiên kiếp biến thành dinh dưỡng nuôi thiểm điện đan hạch.
Thiên địa hữu linh, tựa hồ đối với hành vi đánh cắp lực lượng của Lâm Lạc mà nảy sinh lửa giận, oanh oanh oanh oanh, từng đạo tia chớp liên tiếp phách xuống, diễn hóa thành một đạo lại một đạo cự kiếm thiểm điện cực lớn, điên cuồng chém xuống trên người hắn.
Nhưng Lâm Lạc cũng thích thú, tuy rằng làn da bị thiểm điện đánh xuống tê dại đau nhức, nhưng công pháp lôi điện của hắn lại đang tăng nhanh khủng bố.
Đây chính là lôi kiếp của Linh Cảnh cường giả, uy lực thiểm điện làm sao yếu ớt?
Nhưng oai lực thiên địa cũng không dễ dàng đánh cắp như thế, thân thể Lâm Lạc đã bắt đầu cháy đen, mùi khét bay ra, với khí lực mạnh mẽ như hắn cũng sắp bị nướng chín!
Thiên địa oai chỉ có thể chắn đỡ, không thể đối nghịch!
Lâm Lạc lại dám tranh đoạt lực lượng của thiên địa, tự nhiên phải đón nhận thiên địa trừng phạt.
Nhưng chịu tội cũng không uổng công, mỗi khi hấp thu một đạo thiểm điện lực công pháp lôi điện của hắn cũng điên cuồng tăng trưởng. Thai ký thiểm điện vốn có được năng lực hấp thu lôi điện luyện hóa, nhất thời đã phát huy ra tác dụng lớn nhất.
Bát trọng thiên! Cửu trọng thiên! Thập trọng thiên!
Đột phá thiên hợp!
Cả quá trình nhanh chóng chỉ trong vài lần hô hấp!
Lâm Lạc triển khai Thanh Mộc lĩnh vực vừa mới lĩnh ngộ.