Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 479: Thập phẩm pháp khí



Tượng đá loại này có đặc điểm lớn nhất là không sợ bị thương, nếu như có thể chất thì tuyệt đối là còn hơn hung thú! Tuy rằng hai lão tổ Dịch, Điền đều đạt tới tiên thiên thập cảnh đỉnh phong thì đối thủ bọn họ cũng không hề thua kém về lực lượng, lại không sợ bị thương, lại càng cảm thấy mất mặt.
Hai lão tổ Điền, Dịch đều rống to, đồng thời mở ra lĩnh vực, đem đối thủ của mình xử lý nhanh và gọn.
Nhưng Phạm Thương Vũ chỉ dùng tay trần đã có thể đánh tan tượng đá, còn bọn họ lại phải tế ra lĩnh vực, điều này khiến hai lão cực kỳ mất mặt.
Điền Uyên Long và Dịch Hưng tuy rằng cũng là thiên kiêu nhưng gặp phải tượng đá mạnh mẽ như vậy cũng có cảm giác lão hổ gặp phải rùa rút đầu, dù chém loạn lung tung thế nào thì tượng đá này căn bản giống như không có việc gì, thật khiến cho người ta giận sôi!
Hai đại lão tổ đều tức giận hừ một tiếng, phát khởi công kích với hai tượng đá cuối cùng.
Bất quá, công kích của bọn họ còn chưa đến nơi thì nháy mắt đã thấy bốn tượng đá sống lại, phân biệt đánh về Dịch gia lão tổ và Điền gia lão tổ, không cho bọn họ có cơ hội tiếp viện .
Hai đại lão tổ tức giận dâng lên, nhất thời tế ra lĩnh vực đem tượng đá oanh diệt.
Nhưng diệt được bốn bức lại có tám bức xuất hiện! Hơn nữa tượng đá này cho dù bị đánh thành tro cũng sẽ nháy mắt tụ hợp một lần nữa ngưng luyện, cũng giống như băng phách hàn thứ trong cơ thể Lâm Lạc, chỉ là tốc độ sẽ mau hơn nhiều.
Tuy rằng hai đại lão có lĩnh vực vô địch, quả thật có thể cường ngạnh mở một đường máu nhưng Phạm Thương Vũ đã sắp đi về phía giá vũ khí, hộ giáp rồi, nếu bọn họ còn dây dưa tại đây thì đồ vật sẽ bị Phạm Thương Vũ một người cầm hết!
“Các ngươi trước tiên lui đi ra ngoài!” Dịch gia lão tổ quát.
Điền Uyên Long, Dịch Hưng chỉ phải bất đắc dĩ lui ra, trở lại vị trí cửa cung điện. Hai tượng đá kia cũng không hề đuổi theo mà lập tức quay đầu trở lại vị trí nguyên bản, nháy mắt lại biến thành hai thạch điêu bất động.
Dịch Hưng gặp phải cảnh xấu hổ như thế, nhất thời oán hận nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, nói:“Các ngươi sớm biết rằng sẽ như vậy, có phải hay không?”
Nếu không phải như vậy thì hai người này sao lại có khả năng dừng lại không tiếp tục tiến về phía trước!
Lâm Lạc liếc hắn khinh miệt, nói:“ Đồ thằng hề nhảy nhót!”
Dịch Hưng giận đến khuôn mặt méo mó. Hắn là thiên tài đệ nhất trong vòng 500 năm nay, chưa đến trăm tuổi đã đạt tới Thiên Hợp cảnh đỉnh phong, sắp trở thành nhân vật chân chính cấp lão tổ, đây là sự kiêu ngạo cỡ nào, sao có thể để cho người ta bảo là thằng hề?
Lâm Lạc cũng không thèm để ý tới hắn, hướng Lăng Kinh Hồng nói:“Đi, chúng ta rời khỏi nơi này, ở với loại nhân vật hạ đẳng này cùng một chỗ đúng là làm chúng ta mất giá!”
“Lâm Lạc --” Dịch Hưng đỏ ngầu mắt,“Ngươi không cần đắc ý vênh váo !”
“Dịch Hưng, chờ cho đến khi ta đột phá tiên cảnh cũng là lúc ngươi bị mất mạng!” Lâm Lạc đột nhiên hồi đầu, giọng lành lạnh.
Dịch Hưng không khỏi toàn thân phát lạnh, nếu đổi là một võ giả Thiên Hợp cảnh khác nói vậy thì hắn đã cười ha ha, bảo đối phương là một tên ngu ngốc! Thiên Hợp cảnh đã nghĩ trở thành tiên cảnh tối cường giả, đây không phải là thằng ngốc tử thì là cái gì?
Nhưng Lâm Lạc một đường đề thăng tới cảnh giới hiện tại chưa quá một năm, hơn nữa cũng đủ tư cách tiến nhập U Ám sâm lâm Có trời mới biết hắn đã gặp phải kỳ ngộ gì, đột phá đến tiên cảnh tựa hồ cũng không phải không có khả năng!
Lúc Lâm Lạc đột phá tiên cảnh thì đại địa đại căn bản không người nào có thể trói buộc hắn, bất cứ quy tắc gì ở trước mặt hắn đều cũng không có tác dụng ! Cho dù Lâm Lạc đem hắn làm thịt, gia tộc nói không chừng cũng chỉ ra vẻ kháng nghị một chút, sau đó sẽ chấp nhận, chết thì dù sao cũng đã chết rồi!
Địch nhân cường đại không đáng sợ. Đáng sợ là còn có được tiềm lực tăng lên khủng bố!
Lâm Lạc không thể nghi ngờ chính là một người như vậy!
“Chúng ta đi!” sau khi nói một câu dọa cho Dịch Hưng chết điếng, Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng dắt tay qua cửa. Hai người nhìn hồi lâu dĩ nhiên cũng biết, tượng đá này chỉ biết phát huy ra lực lượng đồng dạng với người xâm nhập, đánh thắng liền có thể an toàn thông qua, mà cho dù đánh không lại rời khỏi cung điện cũng có thể giữ được an toàn.
Hưu! Hưu!
Hai tượng đá lập tức sống lại xông về Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng.
Đáng tiếc một người là song hệ đồng tu, một người khác càng khủng bố hơn là lục hệ đồng tu, oành oành oành, chỉ qua vài lần công phu đã đập nát hai bức tượng đá về với cát bụi.
Nhìn Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đi xa, Dịch Hưng siết chặt quyền đầu, chỉ cảm thấy hai người này hung hăng giẫm lên thanh danh đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm của hắn! Hai người này đều phải chết!
Đừng nhìn vũ khí và hộ giáp phơi trên giá thì tưởng là dễ dàng, mỗi một kiện đều thiết lập cấm chế. Ba người Phạm Thương Vũ loay hoay một hồi vẫn chưa thể hoàn toàn cởi bỏ.
Qua thời gian đại khái nửa nén hương, Phạm Thương Vũ mới nhẹ nhàng thở ra, khẽ quát một tiếng, tay hắn đã có thêm một kiện bối tâm bằng chỉ bạc.
“Thập phẩm pháp khí!” Cho dù lấy tu vi hàm dưỡng của Phạm Thương Vũ thì lúc này giọng nói cũng không nhịn được run rẩy.
Thập phẩm pháp khí! Vào thời này đừng nói thập phẩm pháp khí, dù là bát phẩm pháp khí đều là vật hiếm có xa xỉ!
Hai lão tổ Điền, Dịch cũng đều vừa mừng vừa sợ vừa vội, vội vàng tranh thủ thời gian bài trừ cấm chế, thu hoạch chí bảo!
Phạm Thương Vũ dùng sức kéo mạnh tấm bối tâm, nào ngờ nhìn chỉ bạc mỏng manh như cánh ve nhưng bền chắc kinh người, cho dù chiến thần vô song như hắn toàn lực kéo cũng không mảy may làm biến hình!
“Lâm thế chất, Lăng nha đầu, các ngươi cũng không thể tay không mà về, cái này sẽ đưa cho các ngươi!” Hắn tùy tay ném cái bối tâm bằng chỉ bạc cho Lâm Lạc hai người.
Hành động này quả thật là đại thủ bút, phải biết rằng đây chính là thập phẩm pháp khí, lại còn mang tính phòng ngự. Sau khi mặc vào thì dù là công kích của Thích Biến cảnh cường giả cũng có thể thừa nhận vài lần!
Lăng Kinh Hồng tuy rằng không nghĩ lấy không chỗ tốt của người nhưng Lâm Lạc đã nhận lấy, không nói câu nào mà chụp bối tâm lên đầu Lăng Kinh Hồng. Hắn vốn có tử đỉnh hộ thân, còn cấm khí hộ thân của Lăng Kinh Hồng cũng đã hư hại, đúng lúc đang cần chí bảo phòng ngự như vậy!
Hành động này của hắn làm cho Lăng Kinh Hồng là vừa thẹn vừa mừng, vội vàng đẩy Lâm Lạc ra, nói:“Cái này cũng không phải quần áo thật sự, ta chỉ muốn sau khi nó nhận chủ thì có thể thu phát từ tâm!”
Nàng đem thần thức rót vào vào bối tâm, bảo vật này liền nhất thời tiêu thất trong hư không.
“Di, ngươi thu hồi làm gì, nơi này nguy hiểm khó lường, nhanh mặc vào!” Lâm Lạc nói.
Lăng Kinh Hồng thập phần cáu giận, lườm Lâm Lạc một cái, thấp giọng nói:“Ta mặc ở bên trong !”
Lâm Lạc lúc này mới tỉnh ngộ, hắn đã xem nhẹ tính thích chưng diện của một nữ nhân, bối tâm này đeo bên ngoài thì có chút khó coi!
Ba người Phạm Thương Vũ tiếp tục phá giải cấm chế, Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng tuy rằng cũng thử một chút nhưng không thể không bất đắc dĩ buông tha. Bọn họ còn chưa đạt tới tầng thứ như vậy, chẳng những phá giải không được cấm chế, ngược lại còn bị cấm chế chấn thương.
Hai người xem một vòng cung điện, nhưng bên trong này trừ bỏ ra vũ khí và hộ giáp thì cũng không còn thứ gì khác. Chỉ có một cây cột đá là có vẻ kỳ lạ, chung quanh có vô số bích hoạ, trong đó vẽ các cố sự về giao đấu với quái vật trong truyền thuyết.
“Di?” Lâm Lạc đột nhiên ngừng lại, bởi vì trong bức bích họa trước mặt hắn rõ ràng là một hỏa diễm cự nhân khủng bố, đang ác chiến với mười mấy nhân loại trên trán có dấu hiệu hình tia chớp!
Chẳng lẽ, đây đúng là chuyện hơn mười vạn tiền hỏa diễm cự nhân bị cường giả Thiểm Điện tộc trấn áp sao?
Nói như thế thì hình ảnh vẽ lại trên bích hoạ cũng không phải truyền thuyết thượng cổ, mà thật sự là chuyện đã phát sinh?
Nếu đúng như vậy thì quả thật khó giải thích!
Bởi vì thần long, phượng hoàng, cự quy, kỳ lân mà Lâm Lạc thấy được trong truyền thuyết thì trong này mỗi một con thần thú đều dài lẫn cao tới vạn trượng, sơn lĩnh ở trước mặt chúng nó giống như gò đất, đại hải trước mặt chúng giống như sông nhỏ!
Mà cho dù là nhân loại cũng vô cùng giống nhau, có cánh dài, ba con mắt , hình thể thật lớn như phòng ốc !
Trăm tộc cộng sinh, phồn hoa vô cùng!
Đó cũng là thời kỳ mà võ đạo tối hưng thịnh, bởi vì Lâm Lạc thấy được vô số cấp bậc chiến đấu khủng bố, động núi cao gãy, đại hải khô kiệt, đại địa nứt ra lạch trời mấy vạn dặm, nham thạch nóng chảy phóng lên cao mấy trăm trượng!
Sống ở niên đại võ giả như vậy, chỉ sợ thời khắc đều phải cùng dị tộc giao chiến, vì sinh tồn tộc nhân của mình mở ra một mảnh thiên không!
Tình cảnh này vừa thảm thiết lại làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào !
Một thời phồn hoa thịnh thế như thế, đến tột cùng là như thế nào điêu tàn ? Lâm Lạc hoàn toàn không thể tưởng tượng tuyệt thế cường giả liệt sơn đoạn hải trong bích hoạ kia cũng sẽ bị đánh chết! Mặt khác, nếu thực sự có lực lượng nào có thể giết hết cường giả khủng bố như vậy thì nhân vật như vậy chẳng phải là càng cường đại hơn, sao có thể có thể thế gian không truyền lưu về truyền thuyết?
Chỗ trống đứt gãy trong lịch sử như vậy, đến tột cùng đã xảy ra chuyện tình kinh thiên động địa như thế nào!
Lâm Lạc không khỏi ngây ra, hận không thể xuyên qua vạn cổ thời quang, chính mắt chứng kiến một chút!
“Này, này, đó đều là tồn tại chân thật?” Lăng Kinh Hồng ngữ thanh run rẩy, nàng cũng thấy được hỏa diễm cự nhân.
“Có lẽ có một ngày, bọn họ đều tái hiện hậu thế!” Lâm Lạc nhìn vào thạch bích, trừ bỏ ra hỏa diễm thì rõ ràng còn có dạng băng sương, nham thạch, kim chúc cự nhân, phân biệt đại biểu cho ngũ hành tương ứng!
Nếu hỏa diễm cự nhân không thể bị trấn sát, vậy tin tưởng những ngũ hành linh vật còn lại cũng đồng dạng có thể vạn cổ trường tồn, giống như hỏa diễm cự nhân bị phong tỏa chỗ nào đó trên thế gian, cùng đợi đến lúc Đông Sơn tái khởi!
“Nếu bọn họ thực có thể tái hiện đương thời, có lực lượng nào có thể ngăn cản sao?” Lăng Kinh Hồng không khỏi nhăn mặt.
Hiện giờ võ đạo điêu linh, đừng nói đám quái vật đó đều xuất hiện, chỉ là một hỏa diễm cự nhân có thể tàn sát hết thảy !
Lâm Lạc siết chặt quyền đầu, nói:“Cầu người không bằng cầu mình, chúng ta mau chóng tăng lên lực lượng của chính mình mới là biện pháp tốt nhất!”
Lăng Kinh Hồng gật gật đầu, nàng tuy rằng không bằng Lâm Lạc có tạo hóa nghịch thiên như vậy, lại có thể cùng Lâm Lạc song tu, tu vi tiến cảnh tuyệt đối sẽ không hạ xuống! Cho nên đối với nàng mà nói, thành tựu của Lâm Lạc cũng là tạo hóa của nàng.
Hai người lâm vào chuyện xưa trong bất hạ, bất tri bất giác đã qua mấy thời thần. Ba người Phạm Thương Vũ rốt cục đem cấm chế toàn bộ giải trừ, thu hoạch rất nhiều thập phẩm pháp khí cực kỳ trân quý!
Bởi vì Phạm Thương Vũ thực lực tối cường, thu hoạch tự nhiên cũng là lớn nhất, độc chiếm một nửa trong ba mươi kiện pháp khí!
Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đối với không có gì bất bình, bởi vì ngay cả linh khí cũng từng bị Lâm Lạc luyện hóa hai kiện!
Chương trước Chương tiếp
Loading...