Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 246: Bế quan ba ngày (1)
Ads
Bùi gia chẳng những tộc nhân hơn vạn, hạ nhân gia thần lại nhiều vô số kể, bốn người xuyên qua từng tòa đại trạch xa hoa, rốt cục đi đến một tòa biệt viện tao nhã, có thị nữ mỹ lệ dâng trà thơm.
Bốn người ngồi xuống, Tô Mị lập tức móc ra một miếng thịt, đối với Ngân Mang trên đầu vai Lâm Lạc nói:
- Tiểu Bạch Bạch, nhanh đến bên tỷ tỷ!
Ngân Mang đưa cái mũi ngửi ngửi, lập tức đem cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, một bộ xem thường. Những ngày này Tiểu tử kia là mỗi ngày ăn thịt Ngân Huyết Địa Long Xà, nào còn có thể đem loại "thô thực" này để vào mắt.
- Nha, ngươi tiểu tử vong ân phụ nghĩa kia, tức chết bản cô nương !
Tô Mị buồn bực, chỉ tay trách cứ nói.
- Này này này, ngươi làm gì chỉ vào người của ta?
Lâm Lạc vội vàng kháng nghị.
Tô Mị hừ thoáng cái nói:
- Các ngươi là tới tham gia giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương a?
- Làm sao ngươi biết?
Thái Kế Vũ rất biết thời vụ mà hỏi thăm, thỏa mãn lòng hư vinh của Tô Mị.
- Ha ha ha, bản cô nương là có thể bấm tay tính toán!
Tô Mị dương dương đắc ý.
- Xem các ngươi tội nghiệp, bản cô nương mang bọn ngươi một bả, cầm trước mười danh ngạch a!
Bốn người không khỏi cười to, không có giới hạn nói chuyện phiếm với nhau.
Bùi Nghĩa Hiên lòng dạ sâu đậm, thủy chung không có hỏi thăm qua chi tiết cảu Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ, chỉ là ở một bên cùng nói chuyện, có vẻ phi thường rộng lượng. Mà hắn quả thật có tiền vốn này, tu vi Minh Dương Cảnh làm cho hắn có thể nhìn xuống chúng nhân, nếu không phải Tô Mị chính là Tô gia quý nữ của Thần quốc, ba người căn bản không có tư cách ngồi ở bên cạnh hắn.
Một phen nói chuyện phiếm, Bùi Nghĩa Hiên rất thức thời lựa chọn cáo lui, để cho ba người Lâm Lạc không gian một mình tự thoại.
- Bản cô nương nghe nói có người ở Thanh Yến Quốc đem bán Trú Nhan Đan cùng Tú Nghiên Đan, đã biết ngốc tử này đi nơi nào, còn muốn suy nghĩ nơi đó cùng Cam Vũ quốc cực kỳ tiếp cận, mục đích chính là giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương sắp cử hành, liền suy đoán tên ngốc tử nào đó nghe được bảo vật sẽ động tâm đến nơi này!
Tô Mị vẫn là đoạt lấy Ngân Mang, một bộ dương dương tự đắc.
Lâm Lạc không khỏi kỳ quái nói:
- Bùi Nghĩa Hiên kia cư nhiên còn nhận ra ngươi là Tô gia Đại tiểu thư?
Hắn rất không tin tưởng Bùi Nghĩa Hiên thật sự là loại người khiêm tốn, nếu không biết rõ thân phận Tô Mị, thái độ đối phương căn bản không có khả năng khiêm tốn giống như vậy. Cái này theo thực lực võ giả tăng cường, lòng tự tin cùng ánh mắt đều sẽ không ngừng nâng cao.
Mặc dù Tô Mị là mỹ nữ cấp gây tai hoạ, nhưng mà chỉ là mỹ nữ mà thôi. Đối với võ giả mà nói, tăng thực lực lên luôn ở vị trí thứ nhất, sắc đẹp chỉ là hưởng thụ bên ngoài.
Tô Mị giống như cười mà không phải cười nhìn xem Lâm Lạc:
- Sinh nhật năm mười sáu tuổi của bản cô nương, Bùi Nghĩa Hiên đã từng theo gia tộc tới tham gia qua sinh nhật yến, dùng phong hoa tuyệt đại, tuyệt mỹ vô song của bản cô nương, bất luận kẻ nào liếc qua liền tự nhiên vĩnh viễn quên không được!
Cái yêu nữ này tự kỷ kỳ thật cùng Thái Kế Vũ có chút liều mạng hơn!
Thái Kế Vũ thì là hắc hắc hắc cười nói:
- Ta nói Tô gia muội tử, ngươi cùng Lâm huynh đệ là thiên tạo đất tạo một đôi, ngàn vạn lần không thể bị Bùi gì kia đào góc tường! Tên kia xem xét chính là ngụy quân tử, vô cùng chán ghét!
Lâm Lạc cùng Tô Mị đồng thời sắc mặt tối sầm, trách mắng:
- Ai cùng hắn ( nàng ) là thiên tạo đất tạo một đôi!
- Ha ha, các ngươi thật là có tiềm chất làm vợ chồng!
Thái Kế Vũ không sợ chết lại nói một câu, vội vàng trốn chạy vào phòng. Hai người mắt đã bốc lên lửa giận, lưu lại quá nguy hiểm, thứ hai đây là "gian phu dâm phụ" cửu biệt tương phùng, vẫn là lưu cho bọn họ một chút không gian tư nhân mới tốt.
Thái Kế Vũ tự giác quá vĩ đại .
- Hắc hắc, Bùi Nghĩa Hiên đối với ngươi thật đúng là mối tình thắm thiết, ngay cả trà cũng có hiệu quả nâng cao công lực, người bình thường hắn cũng sẽ không lấy ra đi?
Lâm Lạc phẩm trà nói.
- Bùi Nghĩa Hiên nhìn về phía trên chỉ có hơn hai mươi tuổi, bất quá tuổi thật nghe nói đã hơn năm mươi, bản cô nương ngẫm lại chính là toàn thân thẳng run!
Tô Mị còn khoa trương dùng hai tay ôm lấy vai, đem hai luồng ngực phong rất tròn cố gắng chen chúc được càng khoa trương, nàng đột nhiên cười nói:
- Thối tiểu tử, có phải ngươi ghen hay không?
- Ghen?
Lâm Lạc cười ha ha hai tiếng:
- Bây giờ còn là ban ngày, ngươi nằm mơ cũng không tránh khỏi có chút sớm đi!
Tô Mị cũng không phải bình thường, vì làm cho Lâm Lạc quỳ gối ở dưới váy của nàng mà trường kỳ vượt mọi khó khăn gian khổ đấu tranh, nàng cũng không có hy vọng xa vời qua có thể lập tức đánh thắng. Ngược lại, nếu rất dễ dàng mà nói, nàng ngược lại cảm thấy không có tí thành tựu nào .
Nàng híp mắt cười đến tựa như hồ ly tinh nói:
- Bản cô nương lợi hại không, hiện tại đã đạt đến Niết Âm nhị trọng thiên!
Xác thực rất lợi hại, mới ngắn ngủn nửa năm thời gian mà thôi, nàng liền từ Tiên Thiên Đại Viên Mãn vượt qua Thanh Huyền Cảnh, thẳng phá Niết Âm! Bất quá, đây là cùng nàng gần hai mươi năm tích lũy có quan hệ, không biết đã ăn bao nhiêu linh dược, bởi vì không thể đột phá Tiên Thiên, dược lực đều dung hợp vào bên trong huyết nhục của nàng, đợi cho đại môn Tiên Thiên Cảnh mở ra, trực tiếp đến được Tiên Thiên Đại Viên Mãn, nửa năm thời gian, những dược lực này cũng kém không nhiều lắm hoàn toàn phát huy ra đến.
Nói cách khác, kỳ hạn tu vi của nàng phi tốc tăng trưởng không sai biệt lắm cũng đã xong.
Lâm Lạc không khỏi cười nói:
- Lúc trước nếu biết rõ ngươi chính là nhân hình đan dược, nên đem ngươi ăn đi!
- Ngốc tử, ngươi suy nghĩ 'Ăn' bản cô nương?
Tô Mị khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, sóng mắt như nước, mị lực bắn ra bốn phía.
Cái yêu nữ này luôn luôn thỉnh thoảng muốn hấp dẫn hắn một bả!
Lâm Lạc duỗi tay phải ra, giống như vê ốc đồng kẹp lấy mũi thon của nàng, làm cho mị thái của nàng lập tức biến thành mặt quỷ.
Lèo xèo chi…
Ngân Mang thập phần sung sướng ở trên vai Tô Mị nhảy nhót.
- Thối tiểu tử!
Tô Mị đẩy tay Lâm Lạc ra, nhịn không được bắt đầu nghiến răng nghiến lợi .
Lâm Lạc cười ha ha, từ trong Tử Đỉnh lấy ra ba hạt Tử Dương Kim Tâm Liên nói:
- Ân, đây là đưa cho ngươi! Tử Dương Kim Tâm Liên, chẳng những có hiệu quả tăng tiến công lực, còn có tác dụng nâng cao linh căn Kim thuộc tính, vừa vặn thích hợp ngươi!
Tô Mị là linh căn Kim thuộc tính, khi còn bé thụ qua tổn hại, tuy được Ngũ hành Kim Linh quả chữa trị, nhưng cuối cùng sẽ chịu đến ảnh hưởng.
Quả nhiên, Tô Mị lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, trên mặt hiện ra một vòng xinh đẹp, ôn nhu nói:
- Thối tiểu tử, bảo vật như vậy cũng lấy ra, có phải là muốn đánh động tâm bản cô nương hay không?
Ngân Mang thì là lèo xèo chi một trận gọi bậy, nhưng Tử Dương Kim Tâm Liên chỉ có thể dùng ba khỏa, nhiều hơn liền không có hiệu quả, nó đã sớm ăn đủ lượng, tuy thèm ăn chảy ròng nước miếng, lại quả thực không có tiến lên cướp đoạt.
Bốn người ngồi xuống, Tô Mị lập tức móc ra một miếng thịt, đối với Ngân Mang trên đầu vai Lâm Lạc nói:
- Tiểu Bạch Bạch, nhanh đến bên tỷ tỷ!
Ngân Mang đưa cái mũi ngửi ngửi, lập tức đem cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, một bộ xem thường. Những ngày này Tiểu tử kia là mỗi ngày ăn thịt Ngân Huyết Địa Long Xà, nào còn có thể đem loại "thô thực" này để vào mắt.
- Nha, ngươi tiểu tử vong ân phụ nghĩa kia, tức chết bản cô nương !
Tô Mị buồn bực, chỉ tay trách cứ nói.
- Này này này, ngươi làm gì chỉ vào người của ta?
Lâm Lạc vội vàng kháng nghị.
Tô Mị hừ thoáng cái nói:
- Các ngươi là tới tham gia giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương a?
- Làm sao ngươi biết?
Thái Kế Vũ rất biết thời vụ mà hỏi thăm, thỏa mãn lòng hư vinh của Tô Mị.
- Ha ha ha, bản cô nương là có thể bấm tay tính toán!
Tô Mị dương dương đắc ý.
- Xem các ngươi tội nghiệp, bản cô nương mang bọn ngươi một bả, cầm trước mười danh ngạch a!
Bốn người không khỏi cười to, không có giới hạn nói chuyện phiếm với nhau.
Bùi Nghĩa Hiên lòng dạ sâu đậm, thủy chung không có hỏi thăm qua chi tiết cảu Lâm Lạc cùng Thái Kế Vũ, chỉ là ở một bên cùng nói chuyện, có vẻ phi thường rộng lượng. Mà hắn quả thật có tiền vốn này, tu vi Minh Dương Cảnh làm cho hắn có thể nhìn xuống chúng nhân, nếu không phải Tô Mị chính là Tô gia quý nữ của Thần quốc, ba người căn bản không có tư cách ngồi ở bên cạnh hắn.
Một phen nói chuyện phiếm, Bùi Nghĩa Hiên rất thức thời lựa chọn cáo lui, để cho ba người Lâm Lạc không gian một mình tự thoại.
- Bản cô nương nghe nói có người ở Thanh Yến Quốc đem bán Trú Nhan Đan cùng Tú Nghiên Đan, đã biết ngốc tử này đi nơi nào, còn muốn suy nghĩ nơi đó cùng Cam Vũ quốc cực kỳ tiếp cận, mục đích chính là giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương sắp cử hành, liền suy đoán tên ngốc tử nào đó nghe được bảo vật sẽ động tâm đến nơi này!
Tô Mị vẫn là đoạt lấy Ngân Mang, một bộ dương dương tự đắc.
Lâm Lạc không khỏi kỳ quái nói:
- Bùi Nghĩa Hiên kia cư nhiên còn nhận ra ngươi là Tô gia Đại tiểu thư?
Hắn rất không tin tưởng Bùi Nghĩa Hiên thật sự là loại người khiêm tốn, nếu không biết rõ thân phận Tô Mị, thái độ đối phương căn bản không có khả năng khiêm tốn giống như vậy. Cái này theo thực lực võ giả tăng cường, lòng tự tin cùng ánh mắt đều sẽ không ngừng nâng cao.
Mặc dù Tô Mị là mỹ nữ cấp gây tai hoạ, nhưng mà chỉ là mỹ nữ mà thôi. Đối với võ giả mà nói, tăng thực lực lên luôn ở vị trí thứ nhất, sắc đẹp chỉ là hưởng thụ bên ngoài.
Tô Mị giống như cười mà không phải cười nhìn xem Lâm Lạc:
- Sinh nhật năm mười sáu tuổi của bản cô nương, Bùi Nghĩa Hiên đã từng theo gia tộc tới tham gia qua sinh nhật yến, dùng phong hoa tuyệt đại, tuyệt mỹ vô song của bản cô nương, bất luận kẻ nào liếc qua liền tự nhiên vĩnh viễn quên không được!
Cái yêu nữ này tự kỷ kỳ thật cùng Thái Kế Vũ có chút liều mạng hơn!
Thái Kế Vũ thì là hắc hắc hắc cười nói:
- Ta nói Tô gia muội tử, ngươi cùng Lâm huynh đệ là thiên tạo đất tạo một đôi, ngàn vạn lần không thể bị Bùi gì kia đào góc tường! Tên kia xem xét chính là ngụy quân tử, vô cùng chán ghét!
Lâm Lạc cùng Tô Mị đồng thời sắc mặt tối sầm, trách mắng:
- Ai cùng hắn ( nàng ) là thiên tạo đất tạo một đôi!
- Ha ha, các ngươi thật là có tiềm chất làm vợ chồng!
Thái Kế Vũ không sợ chết lại nói một câu, vội vàng trốn chạy vào phòng. Hai người mắt đã bốc lên lửa giận, lưu lại quá nguy hiểm, thứ hai đây là "gian phu dâm phụ" cửu biệt tương phùng, vẫn là lưu cho bọn họ một chút không gian tư nhân mới tốt.
Thái Kế Vũ tự giác quá vĩ đại .
- Hắc hắc, Bùi Nghĩa Hiên đối với ngươi thật đúng là mối tình thắm thiết, ngay cả trà cũng có hiệu quả nâng cao công lực, người bình thường hắn cũng sẽ không lấy ra đi?
Lâm Lạc phẩm trà nói.
- Bùi Nghĩa Hiên nhìn về phía trên chỉ có hơn hai mươi tuổi, bất quá tuổi thật nghe nói đã hơn năm mươi, bản cô nương ngẫm lại chính là toàn thân thẳng run!
Tô Mị còn khoa trương dùng hai tay ôm lấy vai, đem hai luồng ngực phong rất tròn cố gắng chen chúc được càng khoa trương, nàng đột nhiên cười nói:
- Thối tiểu tử, có phải ngươi ghen hay không?
- Ghen?
Lâm Lạc cười ha ha hai tiếng:
- Bây giờ còn là ban ngày, ngươi nằm mơ cũng không tránh khỏi có chút sớm đi!
Tô Mị cũng không phải bình thường, vì làm cho Lâm Lạc quỳ gối ở dưới váy của nàng mà trường kỳ vượt mọi khó khăn gian khổ đấu tranh, nàng cũng không có hy vọng xa vời qua có thể lập tức đánh thắng. Ngược lại, nếu rất dễ dàng mà nói, nàng ngược lại cảm thấy không có tí thành tựu nào .
Nàng híp mắt cười đến tựa như hồ ly tinh nói:
- Bản cô nương lợi hại không, hiện tại đã đạt đến Niết Âm nhị trọng thiên!
Xác thực rất lợi hại, mới ngắn ngủn nửa năm thời gian mà thôi, nàng liền từ Tiên Thiên Đại Viên Mãn vượt qua Thanh Huyền Cảnh, thẳng phá Niết Âm! Bất quá, đây là cùng nàng gần hai mươi năm tích lũy có quan hệ, không biết đã ăn bao nhiêu linh dược, bởi vì không thể đột phá Tiên Thiên, dược lực đều dung hợp vào bên trong huyết nhục của nàng, đợi cho đại môn Tiên Thiên Cảnh mở ra, trực tiếp đến được Tiên Thiên Đại Viên Mãn, nửa năm thời gian, những dược lực này cũng kém không nhiều lắm hoàn toàn phát huy ra đến.
Nói cách khác, kỳ hạn tu vi của nàng phi tốc tăng trưởng không sai biệt lắm cũng đã xong.
Lâm Lạc không khỏi cười nói:
- Lúc trước nếu biết rõ ngươi chính là nhân hình đan dược, nên đem ngươi ăn đi!
- Ngốc tử, ngươi suy nghĩ 'Ăn' bản cô nương?
Tô Mị khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, sóng mắt như nước, mị lực bắn ra bốn phía.
Cái yêu nữ này luôn luôn thỉnh thoảng muốn hấp dẫn hắn một bả!
Lâm Lạc duỗi tay phải ra, giống như vê ốc đồng kẹp lấy mũi thon của nàng, làm cho mị thái của nàng lập tức biến thành mặt quỷ.
Lèo xèo chi…
Ngân Mang thập phần sung sướng ở trên vai Tô Mị nhảy nhót.
- Thối tiểu tử!
Tô Mị đẩy tay Lâm Lạc ra, nhịn không được bắt đầu nghiến răng nghiến lợi .
Lâm Lạc cười ha ha, từ trong Tử Đỉnh lấy ra ba hạt Tử Dương Kim Tâm Liên nói:
- Ân, đây là đưa cho ngươi! Tử Dương Kim Tâm Liên, chẳng những có hiệu quả tăng tiến công lực, còn có tác dụng nâng cao linh căn Kim thuộc tính, vừa vặn thích hợp ngươi!
Tô Mị là linh căn Kim thuộc tính, khi còn bé thụ qua tổn hại, tuy được Ngũ hành Kim Linh quả chữa trị, nhưng cuối cùng sẽ chịu đến ảnh hưởng.
Quả nhiên, Tô Mị lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, trên mặt hiện ra một vòng xinh đẹp, ôn nhu nói:
- Thối tiểu tử, bảo vật như vậy cũng lấy ra, có phải là muốn đánh động tâm bản cô nương hay không?
Ngân Mang thì là lèo xèo chi một trận gọi bậy, nhưng Tử Dương Kim Tâm Liên chỉ có thể dùng ba khỏa, nhiều hơn liền không có hiệu quả, nó đã sớm ăn đủ lượng, tuy thèm ăn chảy ròng nước miếng, lại quả thực không có tiến lên cướp đoạt.