Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 1542: Bổn nguyên Thi hoàng (1)
- Sư phụ, lại đã xảy ra chuyện gì?
Liễu Bán Yên nhịn không được hỏi.
- Kim Nguyên Chí Tôn bị đánh lén, nhận lấy trọng thương!
Loạn Không Chí Tôn nghĩ nghĩ, vẫn là nói ra.
Hí!
Tất cả mọi người là hút một hơi khí lạnh, Chí Tôn là cái khái niệm gì? Trên trời dưới đất vô địch, dùng thần trí của bọn hắn bao trùm, quanh thân tuyệt không có một tia góc chết, làm sao có thể bị người đánh trộm?
Mà có thể trọng thương Chí Tôn lại là tồn tại đáng sợ đến bực nào?
- Lâm Thương La!
Tất cả mọi người là trăm miệng một lời nói.
Loạn Không Chí Tôn chậm rãi gật đầu:
- Lâm Thương La đã một lần nữa tiến vào Thần Hoàng, người này cùng bảy người bọn ta chính là tử thù, hắn tất nhiên sẽ không từ thủ đoạn mạt sát tánh mạng chúng ta, thành tựu dã tâm thế gian Chí Tôn Thần Hoàng duy nhất của hắn!
- Hừ, cho nên bổn tọa nói, trước giết hậu nhân của Lâm Thương La này đi!
Thanh âm sâm lãnh vang lên, Thái Cổ Chí Tôn đi nhanh đến, trên mặt phong cách cổ xưa chớp động lên sát khí um tùm.
Không chỉ là hắn, năm đại Chí Tôn còn lại cũng đến đông đủ, mà Kim Nguyên Chí Tôn thì là mặt mũi tràn đầy lệ khí, hắn đường đường là Chí Tôn, lại bị Lâm Thương La trọng thương đến thiếu chút nữa vẫn lạc, cái này đã là một loại vô cùng nhục nhã, lại để cho hắn sinh ra nghĩ mà sợ, càng nhìn Lâm Lạc càng tâm phiền.
Trừ bọn họ ra, còn có thân nhân, đệ tử của Lục Đại Chí Tôn, mỗi một cái đều là theo đuôi phía sau.
Hai đại Chí Tôn không che dấu sát khí của mình chút nào, mà thái độ những người khác cũng có chút vi diệu, tựa hồ hơi có chút biến hóa nho nhỏ, hơn nữa còn là hướng phương hướng bất lợi với Lâm Lạc phát triển.
Ngoại trừ thần sắc của Loạn Không Chí Tôn cùng Hỏa Linh Chí Tôn y nguyên kiên định ra, Băng Tinh Long Hoàng vốn là ủng hộ Lâm Lạc cùng Thương Mộc Chí Tôn trung lập thì lộ ra có chút do dự.
Những người này tề tụ Loạn Không điện, thứ nhất là vì đoàn kết lực lượng, không cho Lâm Thương La đánh bại từng cái, thứ hai cũng có trọng khải cựu nghị, ý tứ chém giết Lâm Lạc a?
- Bên trên một đời ân oán cần gì phải liên lụy đến trên người hậu đại, huống hồ đây đã là sự tình ba nguyên kỷ trước, Lâm Lạc ngoại trừ thân phận là hậu nhân của Lâm Thương La ra, giữa hai người còn có liên hệ gì?
Loạn Không Chí Tôn khuyên.
- Hừ, Lâm Thương La đã là tổ tiên tiểu tử này, tại sao tiểu tử này lại trở về nơi đây? Lâm Thương La đuổi giết hắn? Chê cười, bản tôn thật sự nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì Lâm Thương La muốn đẩy tiểu tử này vào chỗ chết?
Thái Cổ Chí Tôn cười lạnh, đột nhiên chỉ hướng Lâm Lạc.
- Tiểu tử này nhất định là đến làm gian tế đấy!"
- Ha ha ha, không sai, hậu nhân này của ta coi như cơ linh a, thông tri tin tức ra, để cho ta có thể đem bọn ngươi một mẻ hốt gọn!
Một tiếng cười dài truyền đến, thanh âm của Lâm Thương La cũng thình lình vang lên trên Loạn Không điện.
Lâm Thương La!
Thực sự là người có tên, cây có bóng, nghe được thanh âm của Lâm Thương La, ngay cả bảy đại Chí Tôn cũng nhịn không được trên mặt biến sắc, sau khi hai mặt nhìn nhau, thân hình nhao nhao lóe lên đi tới ngoài điện.
Mấy tiểu bối như Lâm Lạc giúp nhau nhìn xem, cũng nhao nhao đi tới ngoài điện, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở phía trên cung điện, Lâm Thương La đang ngạo nghễ mà đứng, đầu đầy tóc đen ở trên hư không cuồng loạn nhảy múa, lại để cho hắn như là Đại Ma Thần thời kỳ thượng cổ, hiển thị rõ bá đạo, điên cuồng.
- Lâm Thương La, ngươi rõ ràng dám đến nơi đây chịu chết?
Thái Cổ Chí Tôn lành lạnh nói ra.
- Ân, Tinh Cửu Nguyên ngươi không phải là bị lão tử giết đến căn bản không dám cùng lão tử solo ư, lúc nào cũng dám ở trước mặt lão tử hoành hành rồi hả? Tốt, lão tử ở nơi này, ngươi muốn dưới háng có chim, thì tới cùng lão tử chiến một trận!
Lâm Thương La miệng đầy thô bỉ nói, nhưng mà từ trong miệng hắn nói ra lại chỉ cho người một loại cảm giác Bá Đạo tuyệt luân.
Thái Cổ Chí Tôn đâu chịu cùng Lâm Thương La solo, từ lúc ba nguyên kỷ trước cũng đã chứng minh, thực lực của Lâm Thương La tuyệt đối ở phía trên bát đại Chí Tôn, ít nhất phải ba người liên thủ mới có thể địch được tên điên đáng sợ này.
Kim Nguyên Chí Tôn bị trọng thương chính là một chứng cứ rõ ràng, tuy ở trong miệng Kim Nguyên Chí Tôn nói là "Đánh lén", nhưng mọi người đều biết đây chẳng qua là hắn giữ lại chút mặt mũi cho mình mà thôi.
Đối mặt một đại sát tinh như vậy, solo là muốn chết!
Thái Cổ Chí Tôn há sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy, hắn đem hai tay phụ đến sau lưng, lộ ra một bộ khinh thường để ý tới nói:
- Lâm Thương La, ngươi là tới mang hậu nhân của ngươi trở lại hay sao?
Lâm Thương La cười ha ha nói:
- Đúng vậy, tuy hậu nhân của lão tử không nên thân, nhưng cũng là Lâm gia huyết mạch, há có thể cùng những ti tiện chi nhân các ngươi lăn lộn cùng một chỗ!
Hắn thật đúng là tên điên, câu nói đầu tiên là đem bảy đại Chí Tôn đắc tội chết. Bất quá song phương vốn là tử địch tuyệt đối, dù Lâm Thương La nói lời nói tốt hơn chẳng lẽ bảy đại Chí Tôn sẽ xem hắn trở thành bằng hữu sao!
- Hừ, vậy hãy để cho ngươi nếm thử tư vị người tóc bạc tiễn đưa người tóc đen!
Thân hình Thái Cổ Chí Tôn nhoáng một cái, liền hướng về Lâm Lạc nhào tới, một chưởng đánh ra, muôn đời tang thương lưu chuyển, dù là Cửu Tinh Thần Vương cũng sẽ lập tức hóa thành mục nát.
Lâm Lạc thật muốn chửi ầm lên Thái Cổ Chí Tôn này là đồ con lừa, ngay cả Lâm Thương La mượn đao giết người rõ ràng như thế cũng nhìn không ra! Nhưng vào lúc này Hỏa Linh Chí Tôn lại đem tay phải một cuốn, oanh ra một đạo sóng lửa đánh tới Thái Cổ Chí Tôn, khiến cho Thái Cổ Chí Tôn chỉ có thể rút tay chống đỡ, hóa giải nguy cơ lần này cho Lâm Lạc.
- Lão gia hỏa này, rõ ràng là quan báo tư thù!
Trong nội tâm Lâm Lạc hừ lạnh, đem nắm đấm niết đến phát ra thanh âm, hắn thề một ngày kia sau khi tiến vào Chí Tôn vị, tất sẽ vặn đầu Thái Cổ Chí Tôn xuống!
Thực coi hắn là tượng đất hay sao?
- Hỏa Linh, đến lúc này ngươi còn muốn giữ gìn tiểu tử kia sao?
Thái Cổ Chí Tôn sắp tức phát nổ, hắn không dám hướng Lâm Thương La chủ động ra tay, nhưng khi dễ Lâm Lạc lại không nói chơi.
Hỏa Linh Chí Tôn lạnh lùng liếc hắn, liền đem ánh mắt xem hướng Lâm Thương La trên bầu trời, đầu ngón tay run lên, đã nhiều hơn một căn lông vũ hỏa diễm chiều dài hơn một trượng, ánh sáng cửu thải chói lọi chớp động, tràn đầy tôn quý chi khí.
- Hỏa Dạ Dung, ba nguyên kỷ không gặp, ngươi vẫn là xinh đẹp như vậy!
Lâm Thương La không che dấu chút nào nhìn chằm chằm vào ngực cùng bờ mông của Hỏa Linh Chí Tôn.
- Sách, ngực nhỏ hơn chút ít, bất quá bờ mông đủ vểnh lên, mùi khai mười phần!
Hắn không kiêng nể gì cả mà đối với dáng người của Hỏa Linh Chí Tôn tiến hành bình luận, nhưng Hỏa Linh Chí Tôn thật giống như căn bản không có nghe được, chỉ là ánh mắt trở nên càng ngày càng lạnh, càng ngày càng lăng lệ ác liệt.
Liễu Bán Yên nhịn không được hỏi.
- Kim Nguyên Chí Tôn bị đánh lén, nhận lấy trọng thương!
Loạn Không Chí Tôn nghĩ nghĩ, vẫn là nói ra.
Hí!
Tất cả mọi người là hút một hơi khí lạnh, Chí Tôn là cái khái niệm gì? Trên trời dưới đất vô địch, dùng thần trí của bọn hắn bao trùm, quanh thân tuyệt không có một tia góc chết, làm sao có thể bị người đánh trộm?
Mà có thể trọng thương Chí Tôn lại là tồn tại đáng sợ đến bực nào?
- Lâm Thương La!
Tất cả mọi người là trăm miệng một lời nói.
Loạn Không Chí Tôn chậm rãi gật đầu:
- Lâm Thương La đã một lần nữa tiến vào Thần Hoàng, người này cùng bảy người bọn ta chính là tử thù, hắn tất nhiên sẽ không từ thủ đoạn mạt sát tánh mạng chúng ta, thành tựu dã tâm thế gian Chí Tôn Thần Hoàng duy nhất của hắn!
- Hừ, cho nên bổn tọa nói, trước giết hậu nhân của Lâm Thương La này đi!
Thanh âm sâm lãnh vang lên, Thái Cổ Chí Tôn đi nhanh đến, trên mặt phong cách cổ xưa chớp động lên sát khí um tùm.
Không chỉ là hắn, năm đại Chí Tôn còn lại cũng đến đông đủ, mà Kim Nguyên Chí Tôn thì là mặt mũi tràn đầy lệ khí, hắn đường đường là Chí Tôn, lại bị Lâm Thương La trọng thương đến thiếu chút nữa vẫn lạc, cái này đã là một loại vô cùng nhục nhã, lại để cho hắn sinh ra nghĩ mà sợ, càng nhìn Lâm Lạc càng tâm phiền.
Trừ bọn họ ra, còn có thân nhân, đệ tử của Lục Đại Chí Tôn, mỗi một cái đều là theo đuôi phía sau.
Hai đại Chí Tôn không che dấu sát khí của mình chút nào, mà thái độ những người khác cũng có chút vi diệu, tựa hồ hơi có chút biến hóa nho nhỏ, hơn nữa còn là hướng phương hướng bất lợi với Lâm Lạc phát triển.
Ngoại trừ thần sắc của Loạn Không Chí Tôn cùng Hỏa Linh Chí Tôn y nguyên kiên định ra, Băng Tinh Long Hoàng vốn là ủng hộ Lâm Lạc cùng Thương Mộc Chí Tôn trung lập thì lộ ra có chút do dự.
Những người này tề tụ Loạn Không điện, thứ nhất là vì đoàn kết lực lượng, không cho Lâm Thương La đánh bại từng cái, thứ hai cũng có trọng khải cựu nghị, ý tứ chém giết Lâm Lạc a?
- Bên trên một đời ân oán cần gì phải liên lụy đến trên người hậu đại, huống hồ đây đã là sự tình ba nguyên kỷ trước, Lâm Lạc ngoại trừ thân phận là hậu nhân của Lâm Thương La ra, giữa hai người còn có liên hệ gì?
Loạn Không Chí Tôn khuyên.
- Hừ, Lâm Thương La đã là tổ tiên tiểu tử này, tại sao tiểu tử này lại trở về nơi đây? Lâm Thương La đuổi giết hắn? Chê cười, bản tôn thật sự nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì Lâm Thương La muốn đẩy tiểu tử này vào chỗ chết?
Thái Cổ Chí Tôn cười lạnh, đột nhiên chỉ hướng Lâm Lạc.
- Tiểu tử này nhất định là đến làm gian tế đấy!"
- Ha ha ha, không sai, hậu nhân này của ta coi như cơ linh a, thông tri tin tức ra, để cho ta có thể đem bọn ngươi một mẻ hốt gọn!
Một tiếng cười dài truyền đến, thanh âm của Lâm Thương La cũng thình lình vang lên trên Loạn Không điện.
Lâm Thương La!
Thực sự là người có tên, cây có bóng, nghe được thanh âm của Lâm Thương La, ngay cả bảy đại Chí Tôn cũng nhịn không được trên mặt biến sắc, sau khi hai mặt nhìn nhau, thân hình nhao nhao lóe lên đi tới ngoài điện.
Mấy tiểu bối như Lâm Lạc giúp nhau nhìn xem, cũng nhao nhao đi tới ngoài điện, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở phía trên cung điện, Lâm Thương La đang ngạo nghễ mà đứng, đầu đầy tóc đen ở trên hư không cuồng loạn nhảy múa, lại để cho hắn như là Đại Ma Thần thời kỳ thượng cổ, hiển thị rõ bá đạo, điên cuồng.
- Lâm Thương La, ngươi rõ ràng dám đến nơi đây chịu chết?
Thái Cổ Chí Tôn lành lạnh nói ra.
- Ân, Tinh Cửu Nguyên ngươi không phải là bị lão tử giết đến căn bản không dám cùng lão tử solo ư, lúc nào cũng dám ở trước mặt lão tử hoành hành rồi hả? Tốt, lão tử ở nơi này, ngươi muốn dưới háng có chim, thì tới cùng lão tử chiến một trận!
Lâm Thương La miệng đầy thô bỉ nói, nhưng mà từ trong miệng hắn nói ra lại chỉ cho người một loại cảm giác Bá Đạo tuyệt luân.
Thái Cổ Chí Tôn đâu chịu cùng Lâm Thương La solo, từ lúc ba nguyên kỷ trước cũng đã chứng minh, thực lực của Lâm Thương La tuyệt đối ở phía trên bát đại Chí Tôn, ít nhất phải ba người liên thủ mới có thể địch được tên điên đáng sợ này.
Kim Nguyên Chí Tôn bị trọng thương chính là một chứng cứ rõ ràng, tuy ở trong miệng Kim Nguyên Chí Tôn nói là "Đánh lén", nhưng mọi người đều biết đây chẳng qua là hắn giữ lại chút mặt mũi cho mình mà thôi.
Đối mặt một đại sát tinh như vậy, solo là muốn chết!
Thái Cổ Chí Tôn há sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy, hắn đem hai tay phụ đến sau lưng, lộ ra một bộ khinh thường để ý tới nói:
- Lâm Thương La, ngươi là tới mang hậu nhân của ngươi trở lại hay sao?
Lâm Thương La cười ha ha nói:
- Đúng vậy, tuy hậu nhân của lão tử không nên thân, nhưng cũng là Lâm gia huyết mạch, há có thể cùng những ti tiện chi nhân các ngươi lăn lộn cùng một chỗ!
Hắn thật đúng là tên điên, câu nói đầu tiên là đem bảy đại Chí Tôn đắc tội chết. Bất quá song phương vốn là tử địch tuyệt đối, dù Lâm Thương La nói lời nói tốt hơn chẳng lẽ bảy đại Chí Tôn sẽ xem hắn trở thành bằng hữu sao!
- Hừ, vậy hãy để cho ngươi nếm thử tư vị người tóc bạc tiễn đưa người tóc đen!
Thân hình Thái Cổ Chí Tôn nhoáng một cái, liền hướng về Lâm Lạc nhào tới, một chưởng đánh ra, muôn đời tang thương lưu chuyển, dù là Cửu Tinh Thần Vương cũng sẽ lập tức hóa thành mục nát.
Lâm Lạc thật muốn chửi ầm lên Thái Cổ Chí Tôn này là đồ con lừa, ngay cả Lâm Thương La mượn đao giết người rõ ràng như thế cũng nhìn không ra! Nhưng vào lúc này Hỏa Linh Chí Tôn lại đem tay phải một cuốn, oanh ra một đạo sóng lửa đánh tới Thái Cổ Chí Tôn, khiến cho Thái Cổ Chí Tôn chỉ có thể rút tay chống đỡ, hóa giải nguy cơ lần này cho Lâm Lạc.
- Lão gia hỏa này, rõ ràng là quan báo tư thù!
Trong nội tâm Lâm Lạc hừ lạnh, đem nắm đấm niết đến phát ra thanh âm, hắn thề một ngày kia sau khi tiến vào Chí Tôn vị, tất sẽ vặn đầu Thái Cổ Chí Tôn xuống!
Thực coi hắn là tượng đất hay sao?
- Hỏa Linh, đến lúc này ngươi còn muốn giữ gìn tiểu tử kia sao?
Thái Cổ Chí Tôn sắp tức phát nổ, hắn không dám hướng Lâm Thương La chủ động ra tay, nhưng khi dễ Lâm Lạc lại không nói chơi.
Hỏa Linh Chí Tôn lạnh lùng liếc hắn, liền đem ánh mắt xem hướng Lâm Thương La trên bầu trời, đầu ngón tay run lên, đã nhiều hơn một căn lông vũ hỏa diễm chiều dài hơn một trượng, ánh sáng cửu thải chói lọi chớp động, tràn đầy tôn quý chi khí.
- Hỏa Dạ Dung, ba nguyên kỷ không gặp, ngươi vẫn là xinh đẹp như vậy!
Lâm Thương La không che dấu chút nào nhìn chằm chằm vào ngực cùng bờ mông của Hỏa Linh Chí Tôn.
- Sách, ngực nhỏ hơn chút ít, bất quá bờ mông đủ vểnh lên, mùi khai mười phần!
Hắn không kiêng nể gì cả mà đối với dáng người của Hỏa Linh Chí Tôn tiến hành bình luận, nhưng Hỏa Linh Chí Tôn thật giống như căn bản không có nghe được, chỉ là ánh mắt trở nên càng ngày càng lạnh, càng ngày càng lăng lệ ác liệt.