Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1189: Triệu kiến (1)



Đúng rồi, không đủ "mỹ quan", là vì hắn đối với thủy hệ pháp tắc nắm giữ vẫn còn ở Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, cấp độ lực lượng vẫn còn là Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, không đủ "tiền" đi "lắp đặt thiết bị" !
Khi hắn nhảy lên đến Sơ Vị Thần đỉnh phong, cũng lĩnh ngộ Ngũ Hành pháp tắc đồng dạng đẩy mạnh đến cảnh giới này, như vậy hắn có thể dùng gạch đá tu kiến một tòa cung điện xinh đẹp, hùng vĩ, một tòa cung điện chính thức!
Bất quá, uy năng lỗ đen của cấp bậc Sơ Vị Thần đã như vậy, thời điểm tới Trung Nguyên Thần, Thượng Thiên thần thì sao?
Lâm Lạc mơ hồ cảm giác sau khi đạt tới Sơ Vị Thần đỉnh phong, hắn ở vận dụng pháp tắc tựa hồ là đến đỉnh. Không có khả năng lại tiếp tục đề cao! Như vậy, Trung Nguyên Thần cùng Sơ Vị Thần khác biệt lại ở nơi nào?
Ban đầu sau khi đạt được Thạch Nguyệt Nha hiến tế, hắn tựa hồ có thể tùy ý tan rã pháp tắc, vậy thì vượt xa trình độ vận dụng pháp tắc! Chỉ tiếc, hắn đã không thể trở lại trạng thái kia, nếu không dùng cảnh giới Sơ Vị Thần lúc này của hắn, tất nhiên có thể đạt được càng nhiều cảm ngộ hơn nữa.
Cắn cắn cắn…
Vệ Thập Thất đem cổ rắn càng quấn càng chặt, thậm chí xà cốt cũng phát ra rên rỉ, nhưng Lâm Lạc lại như thần hồn xuất khiếu, không thèm nhìn đến chuyện này.
Hắn thong dong rút tay ra, đơn giản giống như không có cái gì trói buộc lấy hắn, sau đó chộp vào trên cổ xà.
- Ah…
Vệ Thập Thất phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, cổ xà bị sinh sinh chém thành hai đoạn, Thất Thải thần huyết phun như suối.
Mà hết thảy cái này, cũng còn là Lâm Lạc đem lỗ đen pháp tắc giấu ở dưới động tác, nếu trực tiếp tế ra mà nói, Vệ Thập Thất căn bản không có khả năng chống cự, lập tức bị lỗ đen thôn phệ!
Hiện tại uy lực của lỗ đen hạ thấp rồi, nhưng trình độ ẩn nấp lại đề cao thật lớn, để cho Lâm Lạc có thể ở trước mặt người khác sử dụng.
Hắn nhìn xem Vệ Thập Thất, cái này trước khi vẫn còn là thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, hôm nay đã như là yêu quái, mà tâm của nàng... cho tới bây giờ không có coi mình là nhân loại, so với Tân Tứ hóa thú còn muốn nghiêm trọng gấp trăm lần!
Lâm Lạc duy nhất có thể làm cho đối phương, là chấm dứt tánh mạng của nàng, để cho nàng không cần lại sống như thế.
Xé rách không gian, Lâm Lạc cũng lập tức xuất hiện ở trước người Vệ Thập Thất, một quyền oanh ra.
Bành!
Bành!
Bành!
Tuy Vệ Thập Thất là nửa bước Trung Nguyên Thần, thế nhưng mà không có bước ra một bước này, thì vẫn còn ở cảnh giới Sơ Vị Thần, lại há có thể địch nổi lỗ đen pháp tắc? Ở dưới Lâm Lạc không ngừng oanh kích xuống, khí tức của nàng dùng tốc độ đáng sợ mà tán loạn.
- Không…
Vệ Cao Ca ở trong cổ phát ra gầm nhẹ, đây chính là dược đỉnh hắn vất vả nuôi dưỡng vài tỷ năm ah, hao tốn bao nhiêu tích súc của Vệ gia? Tuy Vệ gia tài đại khí thô, cũng không chỉ bồi dưỡng một tử vong Ác Ma, nhưng một cái khác gần kề chỉ là bài danh thứ tám, hơn nữa cũng chỉ lĩnh ngộ hai đạo pháp tắc, căn bản không cách nào đánh đồng cùng Vệ Thập Thất.
Ánh mắt phẫn nộ trước tiên đảo qua ở trên ghế lô của Tân gia, nếu không phải Tân Bằng thỉnh cầu, như thế nào lại có một trận chiến hôm nay! Sau đó, ánh mắt của Vệ Cao Ca lại ngừng ở trên người Lâm Lạc, thằng này, thằng này đồng dạng không thể tha thứ!
Nếu không phải có Phi Vũ Thiên Sương tọa trấn, hắn thật muốn xông vào đấu thú trường trực tiếp đuổi giết Lâm Lạc, nhưng cho hắn một vạn lá gan cũng không dám công nhiên cải lời vị đại nhân kia. Dù sao vị chủ nhân kia ra tay hung ác, năm đó hắn là tận mắt thấy qua!
Nhất định phải tìm cách dụ tiểu tử kia ra khỏi Phi Vũ thành, sau đó dùng phương pháp tàn khốc nhất hành hạ chết hắn! Về phần Tân Bằng, phải hoàn toàn bồi thường tổn thất cho Vệ gia!
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, cũng chỉ là nhìn xem Lâm Lạc từng quyền oanh nát Vệ Thập Thất, thẳng đến cuối cùng một đám thần hồn của nàng hiện lên đến giữa không trung, một lần nữa tạo thành hình dáng thiếu nữ xinh đẹp trước kia, hướng về Lâm Lạc mỉm cười, sau đó chôn vùi trong không khí.
Vệ Thập Thất, chết!
Lâm Lạc không hề có chút vui mừng, chỉ có vô tận phẫn nộ, ánh mắt xuyên thấu cấm chế, nhìn về phía ghế lô của Tân gia.
- Hừ, tiểu tử to gan lớn mật, có vài phần bổn sự liền cho rằng vô địch thiên hạ rồi sao?
Trong con ngươi Tân Bằng hiện lên vẻ lăng lệ ác liệt, ngón tay điểm nhẹ, trong đầu lại không biết nghĩ ý niệm ác độc gì.
Lâm Lạc thu hồi ánh mắt, xoay người đi ra đấu thú trường, tựa hồ căn bản không có nghe được sau lưng đột nhiên vang lên âm thanh phê bình.
Hắn, không phải anh hùng.
Sau khi ly khai đấu thú trường, Lâm Lạc tự nhiên trước tiên đi sòng bạc lấy tiền đánh cược của hắn và Tân gia, cái này cùng Đinh Đại Dung không có vấn đề gì. Chỉ là do nàng với tư cách người trung gian đảm bảo mà thôi.
Kể từ đó, tài phú cá nhân của Lâm Lạc cũng đạt tới ba trăm tám mươi vạn cân thượng phẩm Thần tinh, cho dù là ở Phi Vũ thành cũng có thể coi là đại phú ông rồi.
Nhưng kiếm được nhanh, Lâm Lạc hao phí cũng đồng dạng không chút nào nương tay, các loại đan dược như là nước biển tiến vào Dưỡng Tâm hũ. Thậm chí kể cả Pháp Linh đan mà bọn người Hậu Kim cần cũng có, để cho bọn hắn có thể một lần nữa ngưng luyện Thần hạch.
Bốn khỏa Pháp Linh đan hao tốn gần hai mươi vạn thượng phẩm Thần tinh, giá tiền này thật đúng là không rẻ. Nhưng Lâm Lạc sẽ không quên sự tình mình hứa hẹn qua, bảo tàng của Hỏa Vân Thần Vương tựa hồ ở trong ngắn hạn không có khả năng tìm được, mà thọ nguyên của bọn người Hậu Kim lại có hạn!
Đem Pháp Linh đan giao cho bốn người Hậu Kim, Lâm Lạc coi như là hoàn thành hứa hẹn ngày xưa, có một loại cảm giác trên người chợt nhẹ.
Bốn người bọn họ vốn là Trung Nguyên Thần, tuy Thần hạch tan vỡ, nhưng lĩnh ngộ đối với pháp tắc vẫn còn, chỉ cần có cơ hội trọng ngưng Thần hạch, lần nữa thành thần thật sự là cực kỳ đơn giản, gần kề chỉ là qua bảy ngày, bốn người lại lần nữa bước ra một bước này.
Hơn nữa, thần thể, thần thức của bọn hắn cũng không có thay đổi, bởi vậy cũng không có thần kiếp hàng lâm, tình huống như vậy sẽ một mực tiếp tục đến lúc bọn hắn đạt tới cảnh giới lúc trước.
Lâm Lạc cho bọn họ hai lựa chọn: đi theo hắn, hoặc là tự trải qua cuộc sống của mình.
Nói thật, Lâm Lạc chưa bao giờ thích chỉ huy một đám người sinh hoạt, nếu người ở bên trong Dưỡng Tâm hũ có thể tự bảo vệ mình mà nói, hắn tuyệt đối sẽ trước tiên đem đại lượng người không thể ở chung toàn bộ đuổi đi ra, chỉ để lại thân nhân của hắn.
Bọn người Hậu Kim cân nhắc ba ngày, vẫn là quyết định cùng Lâm Lạc mỗi người đi một ngả, bọn hắn vốn đối với Hỏa Vân Thần Vương khuyết thiếu trung tâm, mà ở bên trong kiếp sống dài dằng dặc của Thiên Anh điện, cũng mài đi kiên trì báo thù của bọn hắn, nếu không mấy huynh đệ khác cũng sẽ không "Tự sát" rồi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...