Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 1125: Đi xa
Càng là hướng chỗ cao, lại càng là Hắc Ám, hết thảy đều có thể dùng giao dịch đến giải quyết.
Thượng Nguyên Thành là khẳng định không thể đi, bởi vậy Lâm Lạc chỉ có thể dùng hai chân chạy đi, ly khai khu vực quản lý của Thượng Nguyên Thành, Truyền Tống Trận là nghĩ cũng không cần nghĩ rồi!
Hắn là người làm việc quyết đoán, sau khi chủ ý quyết định, lập tức phi thân đi ra Dưỡng Tâm hũ, thân hình bay vút mà lên.
Nhưng hắn bay vút qua lại không xa lắm, một đạo thần thức vô cùng âm lãnh lại quét đi qua, lập tức tập trung ở trên người của hắn, để cho hắn thiếu chút nữa từ giữa không trung ngã xuống!
Đỗ Bác Viễn!
Tuy Lâm Lạc chưa từng gặp qua bản tôn của Đỗ Vô Bệnh, nhưng lại có thể hoàn toàn khẳng định, cái này là một trong Tam đại Cự Đầu của Thượng Nguyên Thành, Phân Hồn thú hóa thành nhân hình!
Lão gia hỏa này quả nhiên một mực mai phục trông coi hắn!
Lâm Lạc vội vàng xé rách không gian, chui vào trong đó, tế Tử Đỉnh ra che lấp khí tức, đợi sau khi xuất hiện, lập tức một cước bước vào bên trong Dưỡng Tâm hũ, cái Nguyên Thần Khí này đủ để dấu thân, nếu không hai tháng trước đầy đủ cho Đỗ Bác Viễn phát hiện hắn rồi.
XÍU...UU!, ở bên trong một mảnh cát bay đá chạy, ở trên không Lâm Lạc biến mất nhiều hơn một đoàn vân sa (*mây cát) không ngừng cuốn động, uy áp khủng bố từ trong vân sa phóng xạ mà ra, đủ để cho bất luận Sơ Vị Thần nào tâm kinh đảm hàn đến quỳ sát đất.
- Tiểu tử, bản tọa nhất định sẽ tìm được ngươi, sau đó dùng thủ pháp tàn khốc nhất từng chút một giết chết ngươi!
Trong vân sa truyền ra một đạo ầm ầm nổ mạnh, sóng âm cuốn qua, mặt đất bị vô tình xé nát, bành bành bành, núi cao xa xa cũng nhao nhao văng tung tóe, hiển thị rõ uy năng đáng sợ của Trung Nguyên Thần.
- Phu quân, cái này là Trung Nguyên Thần sao?
Hoa Vũ Hương run giọng nói ra, nếu không phải đang ở bên trong Dưỡng Tâm hũ, chỉ là uy năng bên trong cái sóng âm này cũng có thể để cho nàng vừa mới tiến vào tinh vực hóa thành bọt máu!
- Hừ, Trung Nguyên Thần thì thế nào, về sau Lạc Lạc nhất định sẽ cắt đầu chó của hắn xuống!
Thủy Doanh Tâm nhếch miệng.
Lâm Lạc chán nản thở dài, nữ lưu manh này là tuyệt đối không có khả năng cải tà quy chính!
Đỗ Bác Viễn đùa nghịch một trận uy phong, lại căn bản không cách nào phát hiện Dưỡng Tâm hũ hóa thành hạt nhỏ, chỉ có thể giá vân sa bay đi. Nhưng Lâm Lạc biết rõ, thần thức của lão gia hỏa này khẳng định thời khắc càn quét lấy khu vực phụ cận.
Tử Đỉnh trong thức hải nhẹ xoáy, Lâm Lạc cất bước đi ra Dưỡng Tâm hũ, chỉ cần hắn không đem lực lượng thúc dục đến mức tận cùng, Tử Đỉnh cũng không cần tế ra cũng có thể che lại khí tức của hắn.
Quả nhiên, tuy rất nhanh có một đạo thần thức khủng bố quét đi qua, nhưng cũng không có ở trên người Lâm Lạc dừng lại, phảng phất căn bản không có phát hiện hắn, trực tiếp bay đi.
Nhưng Lâm Lạc cũng không dám đem Tử Đỉnh tế ra, cái đồ chơi này tuy có thể che lấp khí tức, nhưng bản thân là cực độ bắt mắt, chậm một chút thì chậm một chút a!
Bất quá, Lâm Lạc hiển nhiên đánh giá thấp quyết ý giết hắn của Đỗ Bác Viễn, hắn cũng không phải gần kề dùng thần thức tìm tòi, bản tôn càng là ở trên bầu trời không ngừng xoay quanh, dùng tu vi Trung Nguyên Thần của hắn, tốc độ không biết so với Lâm Lạc nhanh hơn bao nhiêu!
Đi ra ngàn dặm, Đỗ Bác Viễn hóa thân mây cát ở trên không trung xuất hiện!
May mắn Lâm Lạc có Tử Đỉnh che đậy khí tức, Đỗ Bác Viễn chỉ có thể dùng mắt thường phát hiện hắn, ngược lại là thần thức của Lâm Lạc phát hiện ra hắn trước, vội vàng xé rách không gian thuấn di ngàn dặm, sau đó lập tức trốn vào trong Dưỡng Tâm hũ.
Bành!
Ngay trong nháy mắt hắn tiến vào Dưỡng Tâm hũ, công kích của Đỗ Bác Viễn cũng oanh đến! Tuy Lâm Lạc có Tử Đỉnh che lấp khí tức, nhưng thời điểm thần thức quét đến Đỗ Bác Viễn, cũng tương đương với nói cho đối phương biết chỗ ở của mình.
Ở bên trong cát đá bay lên, chỗ Lâm Lạc biến mất lập tức nhiều hơn một cái hố sâu cực lớn, giống như biển cả bao la!
Kết cấu của Thần giới là chắc chắn bực nào, nhưng ngay cả như vậy, ở dưới một kích vẫn bị oanh ra hố sâu lớn như thế, đủ thấy chỗ khủng bố của Trung Nguyên Thần!
Nhưng Dưỡng Tâm hũ chính là Nguyên Thần Khí, loại công kích tính phân tán này lại há có thể đối với nó tạo thành tổn thương mảy may, ngược lại theo cát đất đầy trời bay đến xa xa vô tận.
- Đáng giận!
Đỗ Bác Viễn y nguyên hóa thân thành một đoàn mây cát, lập tức quyển tịch lên trời, lần nữa biến mất.
Đã qua hồi lâu sau, Lâm Lạc mới từ trong Dưỡng Tâm hũ xuất hiện, nhưng Đỗ Bác Viễn đại khái đã xác định phương vị của hắn, không đợi hắn xuất hiện bao lâu sẽ lần nữa đánh úp lại, bắt buộc Lâm Lạc chỉ có thể không ngừng trốn vào bên trong Dưỡng Tâm hũ, mỗi ngày chỉ có thể đi ra vạn dặm.
Vạn dặm đối với phàm nhân mà nói tuyệt đối là khoảng cách không thể tưởng tượng nổi, nhưng ở trong mắt Linh Cảnh võ giả này đã không có ý nghĩa rồi, huống chi là ở Thần giới bao la vô cùng như vậy?
Tốc độ của Lâm Lạc hoàn toàn có thể dùng tốc độ nhanh như rùa để hình dung.
Nhưng hắn cũng không có biện pháp, cho dù hắn nắm giữ không gian pháp tắc, nhưng kém Đỗ Bác Viễn hai đại cảnh giới, căn bản không cách nào cùng đối phương so sánh tốc độ, chỉ có thể dựa vào Dưỡng Tâm hũ đến che dấu bản thân.
Liên tiếp chín năm, Lâm Lạc không ngừng cùng Đỗ Bác Viễn tiến hành lấy trò chơi trốn tìm, mà vị Trung Nguyên Thần kia cũng là quyết tâm muốn tiêu diệt hắn, thủy chung không có ý định thu binh, cho dù là buông tha cho quyền thế trong tay!
Nhưng Lâm Lạc cũng càng ngày càng thích ứng truy kích của Đỗ Bác Viễn, Thần linh có thể biến hóa bản thân, hắn thu nhỏ thân thể lại, lại dùng Tử Đỉnh che dấu khí tức, để cho khả năng Đỗ Bác Viễn có thể phát hiện hắn giảm thấp rất nhiều, mỗi ngày có thể đi ra khoảng cách cũng từ vạn dặm tăng lên tới mười vạn dặm, có thể nói tiến bộ rõ ràng.
Một ngày nào đó ở năm thứ mười, Lâm Lạc rốt cục đi tới một tòa thành thị mới, ở nơi này miệng người dùng ức vạn tính toán, Đỗ Bác Viễn muốn tìm được hắn không hề có khí tức đặc thù, có thể nói là sự tình cơ bản không có khả năng.
Đương nhiên, nếu Đỗ Bác Viễn khởi xướng hung ác đến liều lĩnh tru diệt hết thảy mọi người mà nói, như vậy Lâm Lạc cũng chắc chắn lộ ra ngoài, nhưng trên thực tế Đỗ Bác Viễn cũng không dám làm như thế, dù sao hắn vẫn là thần dân Thần Quốc, công nhiên hành hung mà nói, nhất định sẽ có người tới thu thập hắn.
Bất quá, chỉ cần Lâm Lạc vừa ly khai nơi đây, hắn khẳng định sẽ tiếp tục truy kích!
Truyền Tống Trận cũng đừng nghĩ rồi, nơi này chính là Thượng Nguyên Thành trị hạ, Đỗ lão quái tất nhiên trước tiên phong tỏa Truyền Tống Trận!
Lâm Lạc cải biến diện mạo thân thể, biến thành một Đại Hán mặt lạnh chừng ba mươi tuổi, hắn đi vào một tiêu cục trong thành, gia nhập một đoàn đội tiến về Cửu Tiêu thành.
Thượng Nguyên Thành là khẳng định không thể đi, bởi vậy Lâm Lạc chỉ có thể dùng hai chân chạy đi, ly khai khu vực quản lý của Thượng Nguyên Thành, Truyền Tống Trận là nghĩ cũng không cần nghĩ rồi!
Hắn là người làm việc quyết đoán, sau khi chủ ý quyết định, lập tức phi thân đi ra Dưỡng Tâm hũ, thân hình bay vút mà lên.
Nhưng hắn bay vút qua lại không xa lắm, một đạo thần thức vô cùng âm lãnh lại quét đi qua, lập tức tập trung ở trên người của hắn, để cho hắn thiếu chút nữa từ giữa không trung ngã xuống!
Đỗ Bác Viễn!
Tuy Lâm Lạc chưa từng gặp qua bản tôn của Đỗ Vô Bệnh, nhưng lại có thể hoàn toàn khẳng định, cái này là một trong Tam đại Cự Đầu của Thượng Nguyên Thành, Phân Hồn thú hóa thành nhân hình!
Lão gia hỏa này quả nhiên một mực mai phục trông coi hắn!
Lâm Lạc vội vàng xé rách không gian, chui vào trong đó, tế Tử Đỉnh ra che lấp khí tức, đợi sau khi xuất hiện, lập tức một cước bước vào bên trong Dưỡng Tâm hũ, cái Nguyên Thần Khí này đủ để dấu thân, nếu không hai tháng trước đầy đủ cho Đỗ Bác Viễn phát hiện hắn rồi.
XÍU...UU!, ở bên trong một mảnh cát bay đá chạy, ở trên không Lâm Lạc biến mất nhiều hơn một đoàn vân sa (*mây cát) không ngừng cuốn động, uy áp khủng bố từ trong vân sa phóng xạ mà ra, đủ để cho bất luận Sơ Vị Thần nào tâm kinh đảm hàn đến quỳ sát đất.
- Tiểu tử, bản tọa nhất định sẽ tìm được ngươi, sau đó dùng thủ pháp tàn khốc nhất từng chút một giết chết ngươi!
Trong vân sa truyền ra một đạo ầm ầm nổ mạnh, sóng âm cuốn qua, mặt đất bị vô tình xé nát, bành bành bành, núi cao xa xa cũng nhao nhao văng tung tóe, hiển thị rõ uy năng đáng sợ của Trung Nguyên Thần.
- Phu quân, cái này là Trung Nguyên Thần sao?
Hoa Vũ Hương run giọng nói ra, nếu không phải đang ở bên trong Dưỡng Tâm hũ, chỉ là uy năng bên trong cái sóng âm này cũng có thể để cho nàng vừa mới tiến vào tinh vực hóa thành bọt máu!
- Hừ, Trung Nguyên Thần thì thế nào, về sau Lạc Lạc nhất định sẽ cắt đầu chó của hắn xuống!
Thủy Doanh Tâm nhếch miệng.
Lâm Lạc chán nản thở dài, nữ lưu manh này là tuyệt đối không có khả năng cải tà quy chính!
Đỗ Bác Viễn đùa nghịch một trận uy phong, lại căn bản không cách nào phát hiện Dưỡng Tâm hũ hóa thành hạt nhỏ, chỉ có thể giá vân sa bay đi. Nhưng Lâm Lạc biết rõ, thần thức của lão gia hỏa này khẳng định thời khắc càn quét lấy khu vực phụ cận.
Tử Đỉnh trong thức hải nhẹ xoáy, Lâm Lạc cất bước đi ra Dưỡng Tâm hũ, chỉ cần hắn không đem lực lượng thúc dục đến mức tận cùng, Tử Đỉnh cũng không cần tế ra cũng có thể che lại khí tức của hắn.
Quả nhiên, tuy rất nhanh có một đạo thần thức khủng bố quét đi qua, nhưng cũng không có ở trên người Lâm Lạc dừng lại, phảng phất căn bản không có phát hiện hắn, trực tiếp bay đi.
Nhưng Lâm Lạc cũng không dám đem Tử Đỉnh tế ra, cái đồ chơi này tuy có thể che lấp khí tức, nhưng bản thân là cực độ bắt mắt, chậm một chút thì chậm một chút a!
Bất quá, Lâm Lạc hiển nhiên đánh giá thấp quyết ý giết hắn của Đỗ Bác Viễn, hắn cũng không phải gần kề dùng thần thức tìm tòi, bản tôn càng là ở trên bầu trời không ngừng xoay quanh, dùng tu vi Trung Nguyên Thần của hắn, tốc độ không biết so với Lâm Lạc nhanh hơn bao nhiêu!
Đi ra ngàn dặm, Đỗ Bác Viễn hóa thân mây cát ở trên không trung xuất hiện!
May mắn Lâm Lạc có Tử Đỉnh che đậy khí tức, Đỗ Bác Viễn chỉ có thể dùng mắt thường phát hiện hắn, ngược lại là thần thức của Lâm Lạc phát hiện ra hắn trước, vội vàng xé rách không gian thuấn di ngàn dặm, sau đó lập tức trốn vào trong Dưỡng Tâm hũ.
Bành!
Ngay trong nháy mắt hắn tiến vào Dưỡng Tâm hũ, công kích của Đỗ Bác Viễn cũng oanh đến! Tuy Lâm Lạc có Tử Đỉnh che lấp khí tức, nhưng thời điểm thần thức quét đến Đỗ Bác Viễn, cũng tương đương với nói cho đối phương biết chỗ ở của mình.
Ở bên trong cát đá bay lên, chỗ Lâm Lạc biến mất lập tức nhiều hơn một cái hố sâu cực lớn, giống như biển cả bao la!
Kết cấu của Thần giới là chắc chắn bực nào, nhưng ngay cả như vậy, ở dưới một kích vẫn bị oanh ra hố sâu lớn như thế, đủ thấy chỗ khủng bố của Trung Nguyên Thần!
Nhưng Dưỡng Tâm hũ chính là Nguyên Thần Khí, loại công kích tính phân tán này lại há có thể đối với nó tạo thành tổn thương mảy may, ngược lại theo cát đất đầy trời bay đến xa xa vô tận.
- Đáng giận!
Đỗ Bác Viễn y nguyên hóa thân thành một đoàn mây cát, lập tức quyển tịch lên trời, lần nữa biến mất.
Đã qua hồi lâu sau, Lâm Lạc mới từ trong Dưỡng Tâm hũ xuất hiện, nhưng Đỗ Bác Viễn đại khái đã xác định phương vị của hắn, không đợi hắn xuất hiện bao lâu sẽ lần nữa đánh úp lại, bắt buộc Lâm Lạc chỉ có thể không ngừng trốn vào bên trong Dưỡng Tâm hũ, mỗi ngày chỉ có thể đi ra vạn dặm.
Vạn dặm đối với phàm nhân mà nói tuyệt đối là khoảng cách không thể tưởng tượng nổi, nhưng ở trong mắt Linh Cảnh võ giả này đã không có ý nghĩa rồi, huống chi là ở Thần giới bao la vô cùng như vậy?
Tốc độ của Lâm Lạc hoàn toàn có thể dùng tốc độ nhanh như rùa để hình dung.
Nhưng hắn cũng không có biện pháp, cho dù hắn nắm giữ không gian pháp tắc, nhưng kém Đỗ Bác Viễn hai đại cảnh giới, căn bản không cách nào cùng đối phương so sánh tốc độ, chỉ có thể dựa vào Dưỡng Tâm hũ đến che dấu bản thân.
Liên tiếp chín năm, Lâm Lạc không ngừng cùng Đỗ Bác Viễn tiến hành lấy trò chơi trốn tìm, mà vị Trung Nguyên Thần kia cũng là quyết tâm muốn tiêu diệt hắn, thủy chung không có ý định thu binh, cho dù là buông tha cho quyền thế trong tay!
Nhưng Lâm Lạc cũng càng ngày càng thích ứng truy kích của Đỗ Bác Viễn, Thần linh có thể biến hóa bản thân, hắn thu nhỏ thân thể lại, lại dùng Tử Đỉnh che dấu khí tức, để cho khả năng Đỗ Bác Viễn có thể phát hiện hắn giảm thấp rất nhiều, mỗi ngày có thể đi ra khoảng cách cũng từ vạn dặm tăng lên tới mười vạn dặm, có thể nói tiến bộ rõ ràng.
Một ngày nào đó ở năm thứ mười, Lâm Lạc rốt cục đi tới một tòa thành thị mới, ở nơi này miệng người dùng ức vạn tính toán, Đỗ Bác Viễn muốn tìm được hắn không hề có khí tức đặc thù, có thể nói là sự tình cơ bản không có khả năng.
Đương nhiên, nếu Đỗ Bác Viễn khởi xướng hung ác đến liều lĩnh tru diệt hết thảy mọi người mà nói, như vậy Lâm Lạc cũng chắc chắn lộ ra ngoài, nhưng trên thực tế Đỗ Bác Viễn cũng không dám làm như thế, dù sao hắn vẫn là thần dân Thần Quốc, công nhiên hành hung mà nói, nhất định sẽ có người tới thu thập hắn.
Bất quá, chỉ cần Lâm Lạc vừa ly khai nơi đây, hắn khẳng định sẽ tiếp tục truy kích!
Truyền Tống Trận cũng đừng nghĩ rồi, nơi này chính là Thượng Nguyên Thành trị hạ, Đỗ lão quái tất nhiên trước tiên phong tỏa Truyền Tống Trận!
Lâm Lạc cải biến diện mạo thân thể, biến thành một Đại Hán mặt lạnh chừng ba mươi tuổi, hắn đi vào một tiêu cục trong thành, gia nhập một đoàn đội tiến về Cửu Tiêu thành.