Hoàn Xuân
Chương 13
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Chơi vui không?” Đôi mắt Tề Sâm lập lòe ánh sáng, hắn nhìn Lâm Tuế Xuân chằm chằm, nói: “Tôi có thể đưa cậu đi thi bằng lái rồi cùng nhau đi bão.”
Lâm Tuế Xuân im lặng.
Tề Sâm không thèm để ý, nắm tay cậu kéo ra khỏi xe, đi tới chỗ những người khác để hỏi nước uống.
Một đám cậu ấm nhà giàu đứng dựa thân xe thể thao tán gẫu với nhau.
Nội dung cuộc nói chuyện chỉ đơn giản là mấy vụ chẳng ra gì ở trong giới, nào là ai ngoại tình bị vợ đánh ghen, ai ngu xuẩn đem tiền cho bồ rồi bị lừa mất sạch…
Bỗng nhiên, một cậu ấm trong nhóm lên tiếng hỏi: “Ê, tao nghe nói Giang Ý – Giang đại thiếu gia sắp trở về à?”
“Giang đại thiếu gia? Ai?”
“Mày ngu hả.” Có người lên tiếng trả lời: “Chính là thằng đại thiếu gia không hợp với phong cách của bọn mình đấy.
Nhưng nó cũng rất lợi hại, thành tích dẫn đầu thành phố, còn ẵm giải Olympic gì đó nữa.
Ba tao lúc nào cũng lôi nó ra khen để hạ thấp tao.”
Lâm Tuế Xuân nhìn bầu trời đêm tăm tối, muốn rút tay ra khỏi tay của Tề Sâm, nhưng đối phương lại chẳng chịu buông.
Cậu đành lên tiếng: “Ký túc xá sắp đóng cửa rồi, tôi về trước đây.”
Tề Sâm giữ chặt cổ tay cậu, nhướn mày: “Về làm gì? Tôi không thiếu chỗ cho cậu ngủ.”
Lâm Tuế Xuân giật tay mấy cái, ý bảo Tề Sâm buông ra nhưng chẳng có tác dụng gì.
Nửa tiếng sau, Tề Sâm đột nhiên cong môi, kéo Lâm Tuế Xuân vào trong xe.
Bản thân hắn cũng vòng sang ghế lái, nói: “Chúng ta lên đỉnh núi chơi đi.”
Kế tiếp, Tề Sâm phóng xe lên đỉnh núi.
Quãng đường khoảng mười mấy phút đồng hồ kết thúc, Tề Sâm dừng xe lại.
Lâm Tuế Xuân mở cửa định đi xuống, lại phát hiện không mở được.
Cậu mím chặt môi, đã hiểu người nọ muốn làm gì.
Lúc này, đỉnh núi chỉ có hai người bọn họ, đường lên núi đã bị đám cậu ấm nhà giàu kia chặn kín rồi, chuyện sắp xảy ra, chẳng cần nói cũng biết.
Tề Sâm vươn tay kéo mặt Lâm Tuế Xuân qua, hôn môi cậu.
Đôi mắt màu hổ phách lập lòe ánh sáng của hắn híp lại, tựa như thợ săn trông thấy một con vật bé nhỏ bị thương, dám chắc mình sẽ bắt được.
Cửa kính xe chậm rãi nâng lên.
Tề Sâm gần như đặt nửa thân trên lên người Lâm Tuế Xuân, vừa ra sức hôn cậu, vừa luồn tay vào quần cậu.
Ngón tay lạnh băng dán lên da thịt ấm áp được bao bọc bởi vải vóc, chầm chậm mơn trớn như rắn đang trườn.
Làn môi hai người tách ra, cơ thể Lâm Tuế Xuân mềm nhũn.
Cậu giữ tay Tề Sâm, nói: “Chúng ta về rồi làm, đừng làm ở đây.”
“Yên tâm, không ai biết đâu.”
Tề Sâm sao có thể nghe theo ý cậu.
Làm tình với người mình yêu trên chiếc xe mình thích, thế lại chẳng hưng phấn hơn à? Hắn rút thắt lưng, trói tay Lâm Tuế Xuân lại, vén áo cậu lên để vòng eo trắng trẻo mượt mà lộ ra.
Dưới ánh sáng mờ ảo trong xe, da thịt người kia hệt như phát sáng, vô cùng bắt mắt.
Hắn cởi giày của người bên dưới, lại lột quần dài và quần lót của cậu, lộ ra đôi chân trần trắng muốt.
Không gian trong xe chật hẹp, Lâm Tuế Xuân thở dốc dựa vào cửa kính, rũ mắt nhìn đối phương tách rộng chân mình, đâm ngón tay vào.
“A…”
Lâm Tuế Xuân bật ra một tiếng rên rỉ.
Đầu ngón tay Tề Sâm nghiền ép điểm nhạy cảm làm khoái cảm tràn ra, xâm chiếm toàn bộ cơ thể cậu.
Bộ phận phía trước của cậu đã ngóc đầu, đằng sau cũng nhanh chóng rỉ ra chất dịch dâm đãng.
Tề Sâm chậm rãi nới lỏng cửa sau của Lâm Tuế Xuân, lại dùng tay còn lại đùa bỡn cây gậy đáng yêu của cậu.
Tề Sâm châm lửa rất thành thạo, nhanh chóng khiến Lâm Tuế Xuân bắn ra.
Trong lúc đối phương ngơ ngẩn sau cao trào, hắn chậm rãi đẩy bộ phận đã căng cứng sẵn sàng ra trận của mình vào động thịt chặt khít của cậu.
Lâm Tuế Xuân phải nắm chặt dây lưng trong tay mới ngăn được tiếng rên rỉ ngọt lịm chỉ chực bật ra khỏi miệng.
Sau vài lần đâm rút, Tề Sâm cảm thấy tư thế này không ổn.
Hắn siết chặt vòng eo thon gọn của Lâm Tuế Xuân, ôm cậu ngồi sang ghế lái với mình.
Lúc hắn buông tay, cây gậy phình to kia liền theo đà đâm sâu vào cơ thể cậu, khí thế hệt như muốn chẻ cậu làm hai.
“Anh Sâm…” Hai người đối mặt, Lâm Tuế Xuân gục trán vào vai hắn, ánh mắt hơi mơ màng, giọng nói cũng phát run: “Tôi không chịu được, căng quá…”
Nghe tiếng cầu xin của người kia, Tề Sâm chỉ cảm thấy bên dưới của mình lại to thêm một chút.
Hắn sáng bừng con mắt, cúi đầu đặt lên cổ Lâm Tuế Xuân một loạt dấu hôn rồi mới bắt đầu va chạm.
Phía sau của đối phương ướt át, ấm nóng lại chặt khít đến hút hồn, Tề Sâm càng thêm hưng phấn, bóp mông cậu, ra sức tàn phá động thịt của cậu.
Lâm Tuế Xuân ôm lưng hắn, cắn chặt môi dưới.
Vệt trắng cậu để lại trên người Tề Sâm lúc cao trào cùng bầu không khí tràn ngập mùi hoa dẻ trong xe khiến hắn đỏ mắt, tấn công cậu thêm ác liệt.
Khi một dòng chất lỏng bắn sâu vào trong cơ thể, toàn thân Lâm Tuế Xuân cũng bủn rủn.
Lượng tinh dịch kia làm bụng cậu căng lên.
Tề Sâm thỏa mãn, ôm cậu thở dốc trong im lặng.
Một lúc sau, hắn nói: “Tuế Tuế, tôi muốn làm cậu đến mang thai.”
Tề Sâm nhét quần lót vào lỗ nhỏ của Lâm Tuế Xuân để ngăn tinh dịch chảy ra, nhưng chỉ nhét được một nửa đã không vào nổi nữa.
Hắn dùng quần áo bọc lấy cậu, mở cửa xe, bế cậu ra ghế sau.
Toàn thân Lâm Tuế Xuân ửng hồng, mắt còn vương lệ, mê người hơn so với vẻ lạnh lùng mọi khi gấp nhiều lần.
Hạ kính xe xuống cho không khí lưu thông, Tề Sâm thu dọn qua loa bên trong rồi mới chậm rãi lái xe về biệt thự.
Cho xe đỗ vào gara xong, hắn mới đi xuống mở cửa ghế sau.
Lâm Tuế Xuân đã hơi tỉnh táo, cúi đầu không nói một lời, trông có vẻ rất đáng thương.
Tề Sâm sờ trán cậu, cảm thấy hơi nóng, lên tiếng hỏi: “Khó chịu à?”
Người nọ không trả lời.
Hắn bế cậu lên phòng ngủ chính ở lầu hai.
Đến nơi, cậu lại đẩy hắn ra, nói: “Tôi tự đi.”
Biết người kia bướng bỉnh, Tề Sâm đành phải thả cậu xuống.
Sau đó, Lâm Tuế Xuân mệt mỏi vịn tường đi vào phòng tắm.
Tề Sâm thở dài, quay đầu sang phòng chứa đồ lấy quần áo.
Trước kia, Lâm Tuế Xuân từng sống ở đây một thời gian.
Khi đó, Tề Sâm đã mua cho cậu rất nhiều đồ đạc, quần áo cũng có nguyên một đống.
Thậm chí Tề Sâm còn muốn tặng biệt thự cho cậu, nhưng cậu không muốn nhận đồ của hắn, cuối cùng bỏ về trường học mà chẳng thèm chạm vào một thứ gì.
Lâm Tuế Xuân đứng dưới vòi hoa sen, im lặng rút dị vật nhét trong cửa hậu của mình ra.
Tinh dịch màu trắng đục tràn ra khỏi lỗ thịt đỏ tươi còn chưa khép lại, nhìn tình sắc mà đẹp đẽ cực kỳ.
Chống tường, cậu ngoái đầu ra phía sau, ấn ngón tay mảnh khảnh vào lỗ nhỏ của mình.
Vách tường thịt ấm áp và ướt dính cắn chặt lấy ngón tay cậu.
Nhét thêm một ngón tay vào để tách động thịt ra, mặt cậu đỏ bừng, hai chân cũng bị khoái cảm làm cho run lên nhè nhẹ.
Chờ tinh dịch không chảy ra nữa, cậu lại chịu đựng cảm giác mất thể diện, cong ngón tay móc thêm ra.
Xử lý phía sau xong, Lâm Tuế Xuân mới cầm vòi hoa sen tưới lên cơ thể mình một lượt.
Hai người nằm chung trên một chiếc giường, nhưng chỉ lặng im không nói chuyện.
Lâm Tuế Xuân quay lưng về phía Tề Sâm, nhắm mắt ngủ.
Tề Sâm lại không sao ngủ được.
Hắn nhìn tấm lưng của đối phương, phát hiện cậu càng lúc càng gầy.
Và đồng thời, hắn cũng cảm giác được, khoảng cách giữa bọn họ ngày càng xa.
Hai tháng sau kì thi Đại học sẽ bắt đầu, khi đó tất cả sẽ kết thúc.
Hắn đã giao hẹn với Lâm Tuế Xuân, bọn hắn có thể thoải mái động vào cơ thể cậu, nhưng phải đảm bảo việc thi Đại học của cậu được thuận lợi.
Hơn nữa, sau khi vào Đại học, bọn họ sẽ không còn liên quan gì, trở thành những người xa lạ đường ai nấy đi.
Tề Sâm tự hỏi bản thân, có khả năng sao?
Làm sao được.
Hắn nhắm mắt lại, không muốn nghĩ thêm..