Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 749: Võ Sinh Đế Tử (thượng)
Võ Sinh Đế Tử mỉm cười nói:
- Ta cũng không vội giết ngươi đâu, ta sẽ hấp thu thiên phú kiếm đạo của ngươi rồi mới giết chết. Trong trung ương thiên triều có rất nhiều người không biết tuyệt kỹ trấn phái thập cường võ đạo của võ cổ văn minh đạo cuối cùng là cái gì, hôm nay ta cho ngươi biết, đạo cuối cùng của thập cường võ đạo là thôn đạo. Cái gọi là thôn đạo tức nuốt thiên phú đạo của ngươi. Thôn đạo của ta chỉ có thể dùng chín lần, một lần đối ứng một đạo đằng trước, ví dụ như kiếm đạo có thể nuốt thiên phú kiếm đạo, nhưng chỉ có thể nuốt thiên phú kiếm đạo của một người. Ta nghĩ tới nghĩ lui, trên đời này ít người dùng kiếm, trong thiên phú dùng kiếm thì ngươi là tốt nhất trong số ta thấy, cho nên ta định nuốt thiên phú kiếm đạo của ngươi.
Đây đúng là một kỳ môn, có thể nuốt thiên phú của người khác!
Chủ võ cổ văn minh, đúng là sáng tạo ra tuyệt kỹ siêu đẳng.
Võ Sinh Đế Tử lại mang Lục Nguyên bay nhanh, chớp mắt rời khỏi chỗ này, dùng phong đạo trong thập cường võ đạo.
Gã tới một góc yên lặng, lúc này Lục Nguyên vẫn bị tỏa đạo khóa.
Võ Sinh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi hãy ngoan ngoãn chờ thiên phú bị ta hút hết rồi chết đi.
Gã phóng ra võ sinh không gian, không gian của gã lớn hơn cả Lục Nguyên. Không gian của gã tràn đầy hỗn độn, thậm chí trong hỗn độn có một tia linh trí linh tính.
Gã dùng thôn tự quyết trong thập cường võ đạo, phút chốc một con rồng xuất hiện sau lưng gã, táp hướng không trung đỉnh đầu Lục Nguyên. Dưới tác dụng của con rồng, kiếm chi không gian của Lục Nguyên xuất hiện, con rồng biến thành đường khiến võ sinh không gian và kiếm chi không gian bắt đầu dung hợp.
Hai không gian dung hợp là sắp tiến hành bước đầu nuốt thiên phú.
Võ Sinh Đế Tử nhìn kiếm chi không gian của Lục Nguyên, tặc lưỡi, mắt sáng rỡ:
- Ồ, không ngờ còn có vạn thượng phẩm linh thạch nữa chứ, xem ra không phải nghèo kiết xác, rồi một gốc kiếm đạo thụ đang trưởng thành, cái này có thể tăng khí vận kiếm đạo. Ha ha, không ngờ ngươi còn có chút đồ tốt, những thứ này đều thuộc về ta.
Bây giờ Lục Nguyên vô cùng buồn bực, bình thường hắn cướp của người khác thôi giờ đến phiên bị người ta trấn lột lại.
Hơn nữa còn muốn đoạt thiên phú kiếm đạo của mình.
Võ Sinh Đế Tử này thật là đáng sợ, nếu có cơ hội nhất định tiêu diệt gã. Nhưng mà cơ hội ở đâu chứ, Võ Sinh Đế Tử sắp bắt đầu nuốt thiên phú kiếm đạo của mình rồi.
Chờ đã! Thôn phệ! Sao mà giống với vô tướng thôn phệ quyết vậy nhỉ.
Trung ương thiên triều không có nhiều lấy danh thôn phệ.
Có lẽ mình có một cơ hội.
Mặc kệ thế nào phải thử một lần, nhất định phải xử lý Võ Sinh Đế Tử này, không thể để gã giết chết mình.
- Ha ha ha ha, thượng phẩm linh thạch của ngươi, linh thú cấp truyền thuyết của ngươi, lạc tinh phòng ngự của ngươi ta đều muốn!
Võ Sinh Đế Tử cười ha hả, thập cường võ đạo cái cuối cùng đạo thôn đạo tổng cộng có thể nuốt chín người, đối ứng chín đạo đầu thập cường võ đạo, gã từng nuốt thiên phú của mấy người, khi thu hoạch chiến lợi phẩm thì phát hiện không phong phú như vậy.
Vốn gã cho rằng Lục Nguyên cũng nghèo kiệt xác, dù gì chỉ là đồ hền đến từ Kiếm Môn thôi, nhưng nay phát hiện chuyện không phải thế. Lục Nguyên giàu dữ vậy, làm gã phát tài to, khiến tâm tình gã tốt lên.
Khí tức hỗn độn bắt đầu thi triển thập cường võ đạo đạo cuối cùng thôn đạo, thôn đạo này không dễ dàng, thời gian chuẩn bị rất lâu.
Người kia đã ở trong võ sinh không gian của gã, Lục Nguyên thì đang trong kiếm chi không gian.
Võ sinh không gian và kiếm chi không gian là liên kết với nhau.
Dù Lục Nguyên bị tỏa đạo trói khó thể nhúc nhích nhưng đang quan sát thôn đạo của Võ Sinh Đế Tử càng nhìn càng thấy rất giống vô tướng thôn phệ quyết, đây là sao?
Vô tướng thôn phệ quyết có tổng cộng một ngàn quy tắc chung, bảy ngàn phân cương.
Khi đó Thái Sử Không được đến là một ngàn quy tắc chung cùng phân cương thôn mộc long, 1thôn mộc long, thôn thủy long, thiếu thôn phong long, thôn lôi long, thôn hỏa long, thôn thổ long, bốn tiểu cương, lúc truyền cho Lục Nguyên thì cũng nhiều như thế. Lục Nguyên càng đối ứng quy tắc chung càng phát hiện thập cường võ đạo thôn đạo chắc là một ngàn trong phân cương vô tướng thôn phệ quyết.
Lục Nguyên đoán đúng rồi.
Vô tướng thôn phệ quyết là một kỳ công tuyệt vời từ xưa đến nay không gì sánh bằng.
Năm đó chủ võ cổ văn minh được phân cương thôn lôi long, gã phát hiện đây là công phải tuyệt diệu vô cùng, tiếc rằng không có quy tắc chung trong tay, chỉ lấy được một phần phân cương, dưới tình huống như thế thì không có tác dụng gì. Thái Sử Không là cơ duyên tình cơ được đến nhiều hơn chủ võ cổ văn minh, kết quả vẫn không tác dụng gì.
Nhưng chủ võ cổ văn minh không uổng là một trong người mạnh nhất vài kỷ tôn thiên địa.
Dưới tình huống chỉ có một phần phân cương mà cải tọa môn công pháp này. Đây vốn là thôn lôi long nhưng trải qua chủ võ cổ văn minh cải tạo biến thành công pháp nuốt thiên phú người. Tất nhiên vẫn có khuyết điểm, ví dụ chỉ có thể thi triển chín lần, đối ứng chín đạo đầu của thập cường võ đạo, hơn nữa là lúc đối phương không nhúc nhích mới được.
Tuy nhiên, dù rằng có nhiều khuyết điểm thì đây cũng là kỳ công có một không hai.
Dù sao trừ môn công pháp này còn công pháp gì có thể hấp thu thiên phú của người?
Hấp thu thiên phú của người!
Chỉ nghĩ thôi đã khiến người thấy sợ rồi.
Thiên phú là thứ mờ ảo khó bắt, thế mà chủ võ cổ văn minh có thể hấp thu thiên phú của người ta, quá đáng sợ đi.
Nghĩ tới đây thì Võ Sinh Đế Tử đã bắt đầu hấp thu thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên.
Tuy nhiên, Lục Nguyên đã lờ mờ nghi ngờ quan hệ giữa thôn đạo và vô tướng thôn phệ quyết.
Cho nên hắn thầm vạn khí, thay đổi một ít khiến Võ Sinh Đế Tử không hấp thu được thiên phú kiếm đạo.
Bản thân thôn đạo chính là thôn lôi long, tuy trải qua cải tạo nhưng vẫn bị quy tắc chung trong tay Lục Nguyên khắc chế.
Võ Sinh Đế Tử nghi hoặc, có chuyện gì vậy? Sao thôn đạo không hấp thu được thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên? Gã không sốt ruột, rất tin tưởng thôn đạo phụ thân đã sáng tạo, bởi vì phụ thân gã là chủ võ cổ văn minh, một trong kỷ tôn mạnh nhất thiên địa.
Gã nhìn Lục Nguyên:
- A, để ngươi nhảy nhót lâu chút vậy, nhân lúc chưa chết cứ vùng vẫy đi, sắp chết ngay đây, muốn nhảy cũng không được.
Võ Sinh Đế Tử nở nụ cười nói:
- Bây giờ bắt đầu chính thức nuốt trọng thiên phú kiếm đạo để thành tựu thiên phú kiếm đạo của ta đây!
- Đúng rồi, trước đó ta thử với ngươi chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Võ Sinh Đế Tử lấy ra một miếng ngọc bội, nói:
- Ngọc bội này là đế tử chúng ta học tập thập cường võ đạo, tổng cộng có chín mặt, một mặt đại biểu nhất cường võ đạo, bên trên có mười ô vương đối ứng mười loại thiên phú. Đưa pháp lực vào trong là có thể kiểm nghiệm mình có bao nhiêu cách thiên phú, ví dụ ta là thất cách thiên phú. Để xem ngươi có mấy cách thiên phú nào.
Đừng nhìn thất cách không cao, nhưng dưới tình huống mười cách là tràn đầy thì thất cách đã cao kinh khủng.
Võ Sinh Đế Tử luôn tự hào mình có thất cách thiên phú, không chút nghi ngờ, Võ Sinh Đế Tử là có đế tử có tiềm lực nhất võ cổ văn minh.
- Ta cũng không vội giết ngươi đâu, ta sẽ hấp thu thiên phú kiếm đạo của ngươi rồi mới giết chết. Trong trung ương thiên triều có rất nhiều người không biết tuyệt kỹ trấn phái thập cường võ đạo của võ cổ văn minh đạo cuối cùng là cái gì, hôm nay ta cho ngươi biết, đạo cuối cùng của thập cường võ đạo là thôn đạo. Cái gọi là thôn đạo tức nuốt thiên phú đạo của ngươi. Thôn đạo của ta chỉ có thể dùng chín lần, một lần đối ứng một đạo đằng trước, ví dụ như kiếm đạo có thể nuốt thiên phú kiếm đạo, nhưng chỉ có thể nuốt thiên phú kiếm đạo của một người. Ta nghĩ tới nghĩ lui, trên đời này ít người dùng kiếm, trong thiên phú dùng kiếm thì ngươi là tốt nhất trong số ta thấy, cho nên ta định nuốt thiên phú kiếm đạo của ngươi.
Đây đúng là một kỳ môn, có thể nuốt thiên phú của người khác!
Chủ võ cổ văn minh, đúng là sáng tạo ra tuyệt kỹ siêu đẳng.
Võ Sinh Đế Tử lại mang Lục Nguyên bay nhanh, chớp mắt rời khỏi chỗ này, dùng phong đạo trong thập cường võ đạo.
Gã tới một góc yên lặng, lúc này Lục Nguyên vẫn bị tỏa đạo khóa.
Võ Sinh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi hãy ngoan ngoãn chờ thiên phú bị ta hút hết rồi chết đi.
Gã phóng ra võ sinh không gian, không gian của gã lớn hơn cả Lục Nguyên. Không gian của gã tràn đầy hỗn độn, thậm chí trong hỗn độn có một tia linh trí linh tính.
Gã dùng thôn tự quyết trong thập cường võ đạo, phút chốc một con rồng xuất hiện sau lưng gã, táp hướng không trung đỉnh đầu Lục Nguyên. Dưới tác dụng của con rồng, kiếm chi không gian của Lục Nguyên xuất hiện, con rồng biến thành đường khiến võ sinh không gian và kiếm chi không gian bắt đầu dung hợp.
Hai không gian dung hợp là sắp tiến hành bước đầu nuốt thiên phú.
Võ Sinh Đế Tử nhìn kiếm chi không gian của Lục Nguyên, tặc lưỡi, mắt sáng rỡ:
- Ồ, không ngờ còn có vạn thượng phẩm linh thạch nữa chứ, xem ra không phải nghèo kiết xác, rồi một gốc kiếm đạo thụ đang trưởng thành, cái này có thể tăng khí vận kiếm đạo. Ha ha, không ngờ ngươi còn có chút đồ tốt, những thứ này đều thuộc về ta.
Bây giờ Lục Nguyên vô cùng buồn bực, bình thường hắn cướp của người khác thôi giờ đến phiên bị người ta trấn lột lại.
Hơn nữa còn muốn đoạt thiên phú kiếm đạo của mình.
Võ Sinh Đế Tử này thật là đáng sợ, nếu có cơ hội nhất định tiêu diệt gã. Nhưng mà cơ hội ở đâu chứ, Võ Sinh Đế Tử sắp bắt đầu nuốt thiên phú kiếm đạo của mình rồi.
Chờ đã! Thôn phệ! Sao mà giống với vô tướng thôn phệ quyết vậy nhỉ.
Trung ương thiên triều không có nhiều lấy danh thôn phệ.
Có lẽ mình có một cơ hội.
Mặc kệ thế nào phải thử một lần, nhất định phải xử lý Võ Sinh Đế Tử này, không thể để gã giết chết mình.
- Ha ha ha ha, thượng phẩm linh thạch của ngươi, linh thú cấp truyền thuyết của ngươi, lạc tinh phòng ngự của ngươi ta đều muốn!
Võ Sinh Đế Tử cười ha hả, thập cường võ đạo cái cuối cùng đạo thôn đạo tổng cộng có thể nuốt chín người, đối ứng chín đạo đầu thập cường võ đạo, gã từng nuốt thiên phú của mấy người, khi thu hoạch chiến lợi phẩm thì phát hiện không phong phú như vậy.
Vốn gã cho rằng Lục Nguyên cũng nghèo kiệt xác, dù gì chỉ là đồ hền đến từ Kiếm Môn thôi, nhưng nay phát hiện chuyện không phải thế. Lục Nguyên giàu dữ vậy, làm gã phát tài to, khiến tâm tình gã tốt lên.
Khí tức hỗn độn bắt đầu thi triển thập cường võ đạo đạo cuối cùng thôn đạo, thôn đạo này không dễ dàng, thời gian chuẩn bị rất lâu.
Người kia đã ở trong võ sinh không gian của gã, Lục Nguyên thì đang trong kiếm chi không gian.
Võ sinh không gian và kiếm chi không gian là liên kết với nhau.
Dù Lục Nguyên bị tỏa đạo trói khó thể nhúc nhích nhưng đang quan sát thôn đạo của Võ Sinh Đế Tử càng nhìn càng thấy rất giống vô tướng thôn phệ quyết, đây là sao?
Vô tướng thôn phệ quyết có tổng cộng một ngàn quy tắc chung, bảy ngàn phân cương.
Khi đó Thái Sử Không được đến là một ngàn quy tắc chung cùng phân cương thôn mộc long, 1thôn mộc long, thôn thủy long, thiếu thôn phong long, thôn lôi long, thôn hỏa long, thôn thổ long, bốn tiểu cương, lúc truyền cho Lục Nguyên thì cũng nhiều như thế. Lục Nguyên càng đối ứng quy tắc chung càng phát hiện thập cường võ đạo thôn đạo chắc là một ngàn trong phân cương vô tướng thôn phệ quyết.
Lục Nguyên đoán đúng rồi.
Vô tướng thôn phệ quyết là một kỳ công tuyệt vời từ xưa đến nay không gì sánh bằng.
Năm đó chủ võ cổ văn minh được phân cương thôn lôi long, gã phát hiện đây là công phải tuyệt diệu vô cùng, tiếc rằng không có quy tắc chung trong tay, chỉ lấy được một phần phân cương, dưới tình huống như thế thì không có tác dụng gì. Thái Sử Không là cơ duyên tình cơ được đến nhiều hơn chủ võ cổ văn minh, kết quả vẫn không tác dụng gì.
Nhưng chủ võ cổ văn minh không uổng là một trong người mạnh nhất vài kỷ tôn thiên địa.
Dưới tình huống chỉ có một phần phân cương mà cải tọa môn công pháp này. Đây vốn là thôn lôi long nhưng trải qua chủ võ cổ văn minh cải tạo biến thành công pháp nuốt thiên phú người. Tất nhiên vẫn có khuyết điểm, ví dụ chỉ có thể thi triển chín lần, đối ứng chín đạo đầu của thập cường võ đạo, hơn nữa là lúc đối phương không nhúc nhích mới được.
Tuy nhiên, dù rằng có nhiều khuyết điểm thì đây cũng là kỳ công có một không hai.
Dù sao trừ môn công pháp này còn công pháp gì có thể hấp thu thiên phú của người?
Hấp thu thiên phú của người!
Chỉ nghĩ thôi đã khiến người thấy sợ rồi.
Thiên phú là thứ mờ ảo khó bắt, thế mà chủ võ cổ văn minh có thể hấp thu thiên phú của người ta, quá đáng sợ đi.
Nghĩ tới đây thì Võ Sinh Đế Tử đã bắt đầu hấp thu thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên.
Tuy nhiên, Lục Nguyên đã lờ mờ nghi ngờ quan hệ giữa thôn đạo và vô tướng thôn phệ quyết.
Cho nên hắn thầm vạn khí, thay đổi một ít khiến Võ Sinh Đế Tử không hấp thu được thiên phú kiếm đạo.
Bản thân thôn đạo chính là thôn lôi long, tuy trải qua cải tạo nhưng vẫn bị quy tắc chung trong tay Lục Nguyên khắc chế.
Võ Sinh Đế Tử nghi hoặc, có chuyện gì vậy? Sao thôn đạo không hấp thu được thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên? Gã không sốt ruột, rất tin tưởng thôn đạo phụ thân đã sáng tạo, bởi vì phụ thân gã là chủ võ cổ văn minh, một trong kỷ tôn mạnh nhất thiên địa.
Gã nhìn Lục Nguyên:
- A, để ngươi nhảy nhót lâu chút vậy, nhân lúc chưa chết cứ vùng vẫy đi, sắp chết ngay đây, muốn nhảy cũng không được.
Võ Sinh Đế Tử nở nụ cười nói:
- Bây giờ bắt đầu chính thức nuốt trọng thiên phú kiếm đạo để thành tựu thiên phú kiếm đạo của ta đây!
- Đúng rồi, trước đó ta thử với ngươi chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Võ Sinh Đế Tử lấy ra một miếng ngọc bội, nói:
- Ngọc bội này là đế tử chúng ta học tập thập cường võ đạo, tổng cộng có chín mặt, một mặt đại biểu nhất cường võ đạo, bên trên có mười ô vương đối ứng mười loại thiên phú. Đưa pháp lực vào trong là có thể kiểm nghiệm mình có bao nhiêu cách thiên phú, ví dụ ta là thất cách thiên phú. Để xem ngươi có mấy cách thiên phú nào.
Đừng nhìn thất cách không cao, nhưng dưới tình huống mười cách là tràn đầy thì thất cách đã cao kinh khủng.
Võ Sinh Đế Tử luôn tự hào mình có thất cách thiên phú, không chút nghi ngờ, Võ Sinh Đế Tử là có đế tử có tiềm lực nhất võ cổ văn minh.