Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 688: Kiếm khắc Hồng Hoang (hạ)
Lục Nguyên luyện trong chốc lát nhưng chưa được điểm lợi gì.
Đêm nay đói bụng quá, có nên đi kiếm gì ăn không?
Lục Nguyên thầm nghĩ, hơn nửa đâu đi đâu làm đồ ăn? Nói trắng ra là dù không phải hơn nửa đêm cũng không có chỗ để ăn. Ở khu kiếm tu tinh thần này yêu thú các loại có hết, quái thú yếu thì cơ bản tuyệt chủng.
Những yêu thú cường đại mùi vị không ngon lắm, chẳng ngon bằng gà nướng bình thường nhất.
Nghĩ tới gà nướng là Lục Nguyên chảy nước miếng.
Mà buồn bực nhất là thịt chó.
Thịt chó nha thịt chó.
Cái gọi là nhất hắc nhị hoàng tam hôi tứ bạch, vị thịt chó ở trong lòng, đáng tiếc tìm vài lần trong kiếm tu tinh thần, yêu khuyển thì có thấy nhưng vị dở ẹc, thịt chó mỹ vị thật sự không thấy. Tiếc quá, ngày nào mới có thể ăn bữa thịt chó đây, đời a, thật là vô thường. Nguồn: http://truyenfull.vn
Chính lúc này, Lục Nguyên bất giác nhướng mày.
Hắn cảm thấy xung quanh có bốn lực lượng cường đại. Bốn lực lượng này mỗi một cái mạnh mẽ lạ lùng, vượt qua Kiếm Ngục không ít, hơn nữa hơi thở kỳ lạ, như là hơi thở hồng hoang lan tràn làm hắn thấy khó chịu, không phải hơi thở người dùng kiếm thường gặp mà là hơi thở hồng hoang.
Trong chớp mắt, bốn hơi thở mạnh mẽ đã bao vây Lục Nguyên.
Bốn người cực kỳ cường đại cũng cùng lúc hiện ra.
Đứng ở phía đông là Thất Hoang Tập, là gã đàn ông cực kỳ cao to, toàn thân cơ bắp cục cục, rắn chắc vô cùng.
Đứng ở phía tây là Thất Hoang Đồ, một người đàn ông tuổi trẻ nhã nhặn.
Đứng ở phía nam là Thất Hoang Động, người này bộ dạng không cao nhưng có kình lực, dường như vô số kình lực ẩn trong người.
Đứng ở phương bắc là Thất Hoang Chiến, người này cao lớn uy mãnh, đôi mắt thành màu đỏ máu tựa quái thú khát máu vậy.
Thất Hoang Tập nhìn Lục Nguyên, nói:
- Không cần trốn, Lục Nguyên, lần này chúng ta đến đối phó ngươi.
Tay Lục Nguyên ấn trên chuôi kiếm nhìn hướng Thất Hoang Tập, nói:
- Bây giờ, chỗ này là địa bàn của Kiếm Môn chúng ta, ở địa bàn Kiếm Môn các ngươi dám đối phó ta?
Lục Nguyên không thể tin, Kiếm Môn dù có yếu nhưng dẫu sao cũng là Vô Thượng Đại Giáo, đây là địa bàn Vô Thượng Đại Giáo.
Thất Hoang Tập cười khẩy nói:
- Theo lý thuyết thì chúng ta nhiều ít cho Vô Thượng Đại Giáo chút mặt mũi, bình thường không làm gì quá đáng, sẽ không ở địa bàn Vô Thượng Đại Giáo giết chết người của Vô Thượng Đại Giáo. Nhưng mà, cái loại kẻ phản nghịch như Kiếm Môn, muốn giết nhân tài kiệt xuất trong kẻ phản nghịch là bình thường.
Cái gì là huênh hoang?
Cái này chính là huênh hoang!
Tại Kiếm Môn diệt trừ tuyệt thế thiên tài của Kiếm Môn, hành động kiêu ngạo như vậy mà cũng làm được.
Thất Hoang Tập nói:
- Coi như diệt trừ ngươi khá tài năng trong Kiếm Môn, dù Kiếm Môn có biết thì làm gì được chúng ta? Kiếm Môn có can đảm động chúng ta không?
Toàn thân Thất Hoang Đồ dường như chớp lóe hiện ra từng bức tranh, nói:
- Nhân tài kiệt xuất hả? Đùa cái gì, trong một đám kẻ phản nghịch mà ra nhân tài cái quỷ gì, chỉ là thắng thằng ngu Kiếm Tuệ tầm thường, và Kiếm Ma cái loại ngay cả đồ ngu cũng không bằng, thế mà cũng gọi là kiệt xuất?
Thất Hoang Động ở bên cạnh cười khẩy nói:
- Thật ra miễn cưỡng coi như là nhân tài kiệt xuất đấy chứ, ít nhất trong đám con kiến dùng kiếm thì đã là nổi bật lắm rồi, tất nhiên là so với chúng ta thì cách biệt quá xa. Kẻ tài năng trong đám con kiến có kiệt xuất đến đâu cũng chỉ là một con kiến, không thể chuyển hóa thành người.
Thất Hoang Chiến hỏi:
- Hoang Âm Đế Cơ của thái cổ văn minh chúng ta sắp tới ngày sinh nhật, bình thường Hoang Âm Đế Cơ thích tìm một số tuyệt thế thiên tài của các loại thế lực làm vật nuôi, không bằng cống hiến tên này đi?
Thất Hoang Tập gật đầu nói:
- Được lắm.
Thất Hoang Tập, Thất Hoang Đồ, Thất Hoang Động, Thất Hoang Chiến thảo luận như chốn không người, có định giết Lục Nguyên, có định đem hắn làm thành lễ vật đưa cho Hoang Âm Đế Cơ làm vật nuôi gì đó. Họ bàn tán mà không hề hỏi qua Lục Nguyên, vì nghĩ rằng không cần thiết.
Lục Nguyên bình thường mà thôi.
Lục Nguyên một kiếm đánh qua, một kiếm vô cùng tinh diệu chia ra tấn công bốn người Thất Hoang Tập. Nhưng Thất Hoang Đồ lập tức tiến lên một bước, trong tay xuất hiện một tấm thần đồ, vô số kiếm pháp tiến vào thần đồ của gã lập tức bị tiêu trừ.
Lục Nguyên bị bắn ngược về, lòng kinh sợ. Mới rồi kiếm chiêu tinh diệu của hắn không phải bị cái gọi là thần đồ phá giải, chân chính phá kiếm chiêu là một pháp lực cường đại hung tàn, đó là loại pháp lực hung tàn cỡ nào chứ, không phải pháp lực bình thường.
Đây là pháp lực hỗn động cảnh thất tầng!
Đây là pháp lực cấp chí tôn!
Thất Hoang Đồ cười lạnh nói:
- Không sai, bốn chúng ta đều là hỗn động cảnh thất tầng, được gọi là chí tôn. Ở Vô Thượng Đại Giáo chí tôn có thể xưng hùng, kiếm thuật thì hỗn động cảnh ngũ tầng làm đệ tử. Ngũ đại cổ văn minh chúng ta thì là sơ kỳ thế giới cảnh chỉ có nước làm đệ tử. Đệ tử cấp chí tôn trong thái cổ văn minh chúng ta có rất nhiều, chính vì vậy nên chúng ta giết ngươi, ngươi trốn không thoát đâu.
Lục Nguyên ngẩn ra, bốn người cấp chí tôn! Lấy thực lực của hắn muốn thắng bốn người cấp chí tôn là không thể nào. Lục Nguyên không ngờ thái cổ văn minh xem trọng mình như vậy, xuất động bốn người cấp chí tôn để giết mình. Lục Nguyên vẫn không quá hiểu biết phong cách của thái cổ văn minh, thật ra thái cổ văn minh định phái người càng mạnh để giết hắn, nhưng sau đó nghĩ rằng hỗn động cảnh thất tầng cũng quá đủ rồi, có thể rèn luyện đệ tử trung tâm. Dù sao đệ tử trung tâm giống bốn người Thất Hoang Tập nếu có thể đem Lục Nguyên thành đá mài dao, đá lót chân thì không tệ lắm.
Bốn người hỗn động cảnh thất tầng bao vây Lục Nguyên.
Thất Hoang Tập nói:
- Dùng Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh luyện hóa hắn, hóa hắn thành sơ cấp Hồng Hoang đan cho chúng ta.
Tay áo gã bỗng bay ra một đỉnh đồng, dường như nso làm bằng tài liệu thời thường cổ, kiểu dáng rất xa xưa, không giống phong cách hiện tại, e rằng là từ ngàn vạn năm trước!
Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh!
Trong Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh bắn ra từng luồng hơi thở hồng mông hồng loang.
Bốn người Thất Hoang Tập cùng quát:
- Cầm!
Bốn lực lượng hỗn động cảnh thất tầng khổng lồ đè ép Lục Nguyên, chớp mắt đã giam cầm hắn.
Lục Nguyên chỉ thấy choáng váng, bốn lực lượng đè ép hắn không thể phản kháng đã bị thu vào Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh.
Tiến vòa Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh, hắn cảm thấy có lực lượng cường đại đè ép làm hắn lập tức mất đi sức lực, dù tỉnh táo nhưng không có sức mạnh, đây là hồng hoang áp chế kiếm tu, hơn nữa xem ra uy lực lớn hơn hồng hoang tinh thạch rất nhiều, là phẩm cấp trung cổ hồng hoang.
Từng đợt thần hỏa bắn ra đốt hướng hắn, đây là lửa thời hồng hoang. Lục Nguyên hiểu rằng đó là muốn hoàn toàn đốt cháy hắn, nghe nói hóa hắn thành sơ cấp Hồng Hoang đan cho họ. Lòng Lục Nguyên khó chịu, cố gắng triệu hoán ra kiếm phôi kiếm khắc hoang.
Lục Nguyên cố gắng hét to một tiếng, kiếm phôi kiếm khắc hoang rốt cuộc xuất hiện.
Kiếm phôi kiếm khắc hoang vừa xuất hiện liền bắt đầu tham lam hấp thu lửa hồng hoang xung quanh. Theo kiếm phôi xuất hiện, Lục Nguyên cảm giác khó chịu đang yếu đi, thậm chí là hoàn toàn biến mất. Cùng lúc đó, thần hỏa hừng hực biến thành tài liệu của kiếm phôi, bị nó hấp thu.
Đêm nay đói bụng quá, có nên đi kiếm gì ăn không?
Lục Nguyên thầm nghĩ, hơn nửa đâu đi đâu làm đồ ăn? Nói trắng ra là dù không phải hơn nửa đêm cũng không có chỗ để ăn. Ở khu kiếm tu tinh thần này yêu thú các loại có hết, quái thú yếu thì cơ bản tuyệt chủng.
Những yêu thú cường đại mùi vị không ngon lắm, chẳng ngon bằng gà nướng bình thường nhất.
Nghĩ tới gà nướng là Lục Nguyên chảy nước miếng.
Mà buồn bực nhất là thịt chó.
Thịt chó nha thịt chó.
Cái gọi là nhất hắc nhị hoàng tam hôi tứ bạch, vị thịt chó ở trong lòng, đáng tiếc tìm vài lần trong kiếm tu tinh thần, yêu khuyển thì có thấy nhưng vị dở ẹc, thịt chó mỹ vị thật sự không thấy. Tiếc quá, ngày nào mới có thể ăn bữa thịt chó đây, đời a, thật là vô thường. Nguồn: http://truyenfull.vn
Chính lúc này, Lục Nguyên bất giác nhướng mày.
Hắn cảm thấy xung quanh có bốn lực lượng cường đại. Bốn lực lượng này mỗi một cái mạnh mẽ lạ lùng, vượt qua Kiếm Ngục không ít, hơn nữa hơi thở kỳ lạ, như là hơi thở hồng hoang lan tràn làm hắn thấy khó chịu, không phải hơi thở người dùng kiếm thường gặp mà là hơi thở hồng hoang.
Trong chớp mắt, bốn hơi thở mạnh mẽ đã bao vây Lục Nguyên.
Bốn người cực kỳ cường đại cũng cùng lúc hiện ra.
Đứng ở phía đông là Thất Hoang Tập, là gã đàn ông cực kỳ cao to, toàn thân cơ bắp cục cục, rắn chắc vô cùng.
Đứng ở phía tây là Thất Hoang Đồ, một người đàn ông tuổi trẻ nhã nhặn.
Đứng ở phía nam là Thất Hoang Động, người này bộ dạng không cao nhưng có kình lực, dường như vô số kình lực ẩn trong người.
Đứng ở phương bắc là Thất Hoang Chiến, người này cao lớn uy mãnh, đôi mắt thành màu đỏ máu tựa quái thú khát máu vậy.
Thất Hoang Tập nhìn Lục Nguyên, nói:
- Không cần trốn, Lục Nguyên, lần này chúng ta đến đối phó ngươi.
Tay Lục Nguyên ấn trên chuôi kiếm nhìn hướng Thất Hoang Tập, nói:
- Bây giờ, chỗ này là địa bàn của Kiếm Môn chúng ta, ở địa bàn Kiếm Môn các ngươi dám đối phó ta?
Lục Nguyên không thể tin, Kiếm Môn dù có yếu nhưng dẫu sao cũng là Vô Thượng Đại Giáo, đây là địa bàn Vô Thượng Đại Giáo.
Thất Hoang Tập cười khẩy nói:
- Theo lý thuyết thì chúng ta nhiều ít cho Vô Thượng Đại Giáo chút mặt mũi, bình thường không làm gì quá đáng, sẽ không ở địa bàn Vô Thượng Đại Giáo giết chết người của Vô Thượng Đại Giáo. Nhưng mà, cái loại kẻ phản nghịch như Kiếm Môn, muốn giết nhân tài kiệt xuất trong kẻ phản nghịch là bình thường.
Cái gì là huênh hoang?
Cái này chính là huênh hoang!
Tại Kiếm Môn diệt trừ tuyệt thế thiên tài của Kiếm Môn, hành động kiêu ngạo như vậy mà cũng làm được.
Thất Hoang Tập nói:
- Coi như diệt trừ ngươi khá tài năng trong Kiếm Môn, dù Kiếm Môn có biết thì làm gì được chúng ta? Kiếm Môn có can đảm động chúng ta không?
Toàn thân Thất Hoang Đồ dường như chớp lóe hiện ra từng bức tranh, nói:
- Nhân tài kiệt xuất hả? Đùa cái gì, trong một đám kẻ phản nghịch mà ra nhân tài cái quỷ gì, chỉ là thắng thằng ngu Kiếm Tuệ tầm thường, và Kiếm Ma cái loại ngay cả đồ ngu cũng không bằng, thế mà cũng gọi là kiệt xuất?
Thất Hoang Động ở bên cạnh cười khẩy nói:
- Thật ra miễn cưỡng coi như là nhân tài kiệt xuất đấy chứ, ít nhất trong đám con kiến dùng kiếm thì đã là nổi bật lắm rồi, tất nhiên là so với chúng ta thì cách biệt quá xa. Kẻ tài năng trong đám con kiến có kiệt xuất đến đâu cũng chỉ là một con kiến, không thể chuyển hóa thành người.
Thất Hoang Chiến hỏi:
- Hoang Âm Đế Cơ của thái cổ văn minh chúng ta sắp tới ngày sinh nhật, bình thường Hoang Âm Đế Cơ thích tìm một số tuyệt thế thiên tài của các loại thế lực làm vật nuôi, không bằng cống hiến tên này đi?
Thất Hoang Tập gật đầu nói:
- Được lắm.
Thất Hoang Tập, Thất Hoang Đồ, Thất Hoang Động, Thất Hoang Chiến thảo luận như chốn không người, có định giết Lục Nguyên, có định đem hắn làm thành lễ vật đưa cho Hoang Âm Đế Cơ làm vật nuôi gì đó. Họ bàn tán mà không hề hỏi qua Lục Nguyên, vì nghĩ rằng không cần thiết.
Lục Nguyên bình thường mà thôi.
Lục Nguyên một kiếm đánh qua, một kiếm vô cùng tinh diệu chia ra tấn công bốn người Thất Hoang Tập. Nhưng Thất Hoang Đồ lập tức tiến lên một bước, trong tay xuất hiện một tấm thần đồ, vô số kiếm pháp tiến vào thần đồ của gã lập tức bị tiêu trừ.
Lục Nguyên bị bắn ngược về, lòng kinh sợ. Mới rồi kiếm chiêu tinh diệu của hắn không phải bị cái gọi là thần đồ phá giải, chân chính phá kiếm chiêu là một pháp lực cường đại hung tàn, đó là loại pháp lực hung tàn cỡ nào chứ, không phải pháp lực bình thường.
Đây là pháp lực hỗn động cảnh thất tầng!
Đây là pháp lực cấp chí tôn!
Thất Hoang Đồ cười lạnh nói:
- Không sai, bốn chúng ta đều là hỗn động cảnh thất tầng, được gọi là chí tôn. Ở Vô Thượng Đại Giáo chí tôn có thể xưng hùng, kiếm thuật thì hỗn động cảnh ngũ tầng làm đệ tử. Ngũ đại cổ văn minh chúng ta thì là sơ kỳ thế giới cảnh chỉ có nước làm đệ tử. Đệ tử cấp chí tôn trong thái cổ văn minh chúng ta có rất nhiều, chính vì vậy nên chúng ta giết ngươi, ngươi trốn không thoát đâu.
Lục Nguyên ngẩn ra, bốn người cấp chí tôn! Lấy thực lực của hắn muốn thắng bốn người cấp chí tôn là không thể nào. Lục Nguyên không ngờ thái cổ văn minh xem trọng mình như vậy, xuất động bốn người cấp chí tôn để giết mình. Lục Nguyên vẫn không quá hiểu biết phong cách của thái cổ văn minh, thật ra thái cổ văn minh định phái người càng mạnh để giết hắn, nhưng sau đó nghĩ rằng hỗn động cảnh thất tầng cũng quá đủ rồi, có thể rèn luyện đệ tử trung tâm. Dù sao đệ tử trung tâm giống bốn người Thất Hoang Tập nếu có thể đem Lục Nguyên thành đá mài dao, đá lót chân thì không tệ lắm.
Bốn người hỗn động cảnh thất tầng bao vây Lục Nguyên.
Thất Hoang Tập nói:
- Dùng Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh luyện hóa hắn, hóa hắn thành sơ cấp Hồng Hoang đan cho chúng ta.
Tay áo gã bỗng bay ra một đỉnh đồng, dường như nso làm bằng tài liệu thời thường cổ, kiểu dáng rất xa xưa, không giống phong cách hiện tại, e rằng là từ ngàn vạn năm trước!
Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh!
Trong Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh bắn ra từng luồng hơi thở hồng mông hồng loang.
Bốn người Thất Hoang Tập cùng quát:
- Cầm!
Bốn lực lượng hỗn động cảnh thất tầng khổng lồ đè ép Lục Nguyên, chớp mắt đã giam cầm hắn.
Lục Nguyên chỉ thấy choáng váng, bốn lực lượng đè ép hắn không thể phản kháng đã bị thu vào Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh.
Tiến vòa Hồng Hoang Thần Hỏa Đỉnh, hắn cảm thấy có lực lượng cường đại đè ép làm hắn lập tức mất đi sức lực, dù tỉnh táo nhưng không có sức mạnh, đây là hồng hoang áp chế kiếm tu, hơn nữa xem ra uy lực lớn hơn hồng hoang tinh thạch rất nhiều, là phẩm cấp trung cổ hồng hoang.
Từng đợt thần hỏa bắn ra đốt hướng hắn, đây là lửa thời hồng hoang. Lục Nguyên hiểu rằng đó là muốn hoàn toàn đốt cháy hắn, nghe nói hóa hắn thành sơ cấp Hồng Hoang đan cho họ. Lòng Lục Nguyên khó chịu, cố gắng triệu hoán ra kiếm phôi kiếm khắc hoang.
Lục Nguyên cố gắng hét to một tiếng, kiếm phôi kiếm khắc hoang rốt cuộc xuất hiện.
Kiếm phôi kiếm khắc hoang vừa xuất hiện liền bắt đầu tham lam hấp thu lửa hồng hoang xung quanh. Theo kiếm phôi xuất hiện, Lục Nguyên cảm giác khó chịu đang yếu đi, thậm chí là hoàn toàn biến mất. Cùng lúc đó, thần hỏa hừng hực biến thành tài liệu của kiếm phôi, bị nó hấp thu.