Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 637: Pháp Thánh Đế Tử (thượng)
Kiếm Tuệ nói:
- Mới đây vừa kết thúc cuộc đấu phân cao thấp, Lục Nguyên sáng tạo ra kiếm pháp Tinh Thần cấp, hơn nữa có được 60 miếng da miêu yêu. Khiến chúng ta tuy là Chi Tỉnh Đoan Mộc như hổ, định dựa vào Đoan Mộc Chí tôn môn hạ gây áp lực với Thái sử chí tôn môn hạ, tuy nhiên đã thất bại.
- À, đã có thể sáng tạo ra kiếm pháp Tinh Thần cấp sao. Mặc dù sáng tạo ra kiếm pháp Tinh thần cấp không phải chuyện gì khó, nhưng người tên Lục Nguyên này, cũng có chút tài năng.
Kiếm chi tử hời hợt nói:
- Tuy nhiên, Kiếm Tuệ, chỉ là một Lục Nguyên thôi, không thể không đối phó được chứ? Ta không mong nhìn thấy Lục Nguyên lại phát triển thêm nữa.
- Chuyện này đương nhiên ta đã chuẩn bị xong lâu rồi, chỉ chờ thời điểm đến.
Kiếm Tuệ đong đưa chiếc quạt lông vũ.
- Ngươi nói thời điểm đó sao? Bình thường ở kiếm đạo thụ đúng là không tiện ra tay, nhưng thời điểm đó một khi đến, thì không nói hai lời. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Kiếm chi tử gật đầu:
- Ngươi làm việc, ta yên tâm rồi, chuyện này giao cho ngươi làm. Lúc này ta phải đột phá cảnh giới cao hơn. Đối thủ của ta là Tiên chi tử, không phải là
Lục Nguyên cỏn con này.
- Không vấn đề.
Kiếm Tuệ nhìn sắc trời, ngày đó chắc cũng sắp đến rồi.
Tầng thứ hai kiếm đạo thụ.
Ánh mặt trời ôn hòa, Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ ngồi trên cành cây thứ hai. Ánh mặt trời chiếu rọi trên áo Lục Nguyên, cũng chiếu lên lớp áo the mỏng mngươi của Kiếm Linh Đế Cơ. Thật ra Kiếm Linh Đế Cơ rất thích nói chuyện phiếm với Lục Nguyên. Ở bên cạnh Lục Nguyên có một cảm giác nhẹ nhàng tự tại, còn bên cạnh những người con trai khác thì không có được cảm giác tự tại như vậy.
Kiếm Linh Đế Cơ chính là một trong những kiếm đạo bát cực. Hơn nữa là Kiếm Linh trong đó.
Cô thân là Kiếm trung chi linh, có bản phong đặc thù, lại là Thông Linh, Thông là Linh của kiếm khác, thậm chí còn là Linh của những vũ khí khác.
Trong số những người con trai Kiếm Linh Đế Cơ từng gặp, ma niệm tiên kiếm của Kiếm Ma, tham niệm của kiếm tham khiến Kiếm Linh Đế Cơ rất không thoải mái, tham lang tiên kiếm. Thế giới ngục của Kiếm Ngục, ngục tiên kiếm. Tuệ Kiếm trí tuệ như hải của Kiếm Tuệ, đều là tiên kiếm có phần khiến Kiếm Linh Đế Cơ không thoải mái.
Bình thường cô ta dùng thái độ rất kiêu ngạo để nhìn mọi người, nhưng lại dễ dàng nhìn thấu tâm can người ta.
Chính là vì có bản lĩnh nhìn người qua vũ khí. Cho nên bình thường cô rất ít tiếp xúc với những người khác. Bởi vì không cần thiết phải tiếp xúc, chỉ cần thông linh vũ khí của bọn họ, cô có thể cảm nhận được đủ mọi loại khát vọng, tham niệm, cho nên trước mặt người khác, cô khá kiêu ngạo, vốn không phản ứng với ai bao giờ.
Còn thông linh Dưỡng ngô tiên kiếm của Lục Nguyên, là một việc rất thoải mái, có cảm giác ấm áp.
Chính là bởi vì như vậy, cho nên mới có thể tiếp xúc với Lục Nguyên, cũng khá thoải mái tự tại.
Lục Nguyên, bản thân vốn đã là người khá tự tại.
Dưới ánh mặt trời ôn hòa, nhìn một người đàn ông trẻ tự tại uống rượu, Kiếm Linh Đế Cơ phát hiện mình thích nhìn tư thế ngẩng cổ lên uống rượu của Lục Nguyên, thích nụ cười ấm áp dưới ánh mặt trời, chỉ bởi vì rất ấm áp, rất tự tại, không có mảy mảy tính toán gì. Nếu nơi này có nước chảy, Kiếm Linh Đế Cơ sẽ cởi bỏ tất, đặt chân xuống nước, để cho cá tôm thoải mái bơi lội dưới chân.
Trong trí nhớ, khi còn bé, lúc còn ở với đại ca, đại ca đưa mình cùng hưởng cảm giác này, đáng tiếc, đại ca ngày càng bận rộn.
Khi đó mình cũng không phải Đế Cơ Cổ Đầu Minh gì cả, chỉ là một người vô tư.
Thời gian dần dần trôi.
Mặt trời cũng sắp xuống núi.
- Đã trễ rồi, ta đi đây.
Kiếm Linh Đế Cơ phát hiện sắc trời đã tối lại, lập tức cầm kiếm đi.
Lục Nguyên đi như bay trở về trong động thụ của kiếm đạo thụ, về phòng mình, bắt đầu uống rượu. Là một con quỷ rượu chính tông, lấy được pháp tửu trong truyền thuyết, không uống một trận hết mình, thì sao được.
Một tay mở niêm phong của vò rượu, lúc này nước miếng sắp chảy ra cả, ồ, không đúng, chuyện gì thế này?
Lục Nguyên phát hiện giờ phút này mình tựa hồ như bị hút vào bên trong vò rượu, lập tức định giơ kiếm phản kháng, nhưng sao phản kháng được, đã bị hút vào trong vò rượu rồi.
Đây là bên trong vò rượu sao?
Lục Nguyên phát hiện mình đang ở bên trong một cung điện vàng son lộng lẫy. Mỗi góc của cung điện này, đều ẩn chức vô số đạo lý pháp thuật, mỗi nơi hoa văn đều có pháp thuật vô cùng ở phía trên. Còn xà nhà và một số nơi quan trọng, giống như hướng chỉ thẳng về pháp thuật đại đạo, đây là một cung điện pháp thuật.
Mà ở phía trên của cung điện pháp thuật này, một người đàn ông trung niên ngồi ở trên cửu long vương,
Đây là một người trung niên rất khí khái, ông ta tựa hồ mỗi tấc thịt toàn thân, mỗi cọng lông trên người, đều viết đầy sự huyền bí của pháp thuật. Thậm chí, cặp mắt của ông ta tựa hồ ẩn chức pháp thuật vô tận, đây là ai? Lục Nguyên trong lòng thầm cả kinh.
Nếu nói khí thế của Kiếm chi tử mạnh mẽ, thì khí thế của người đàn ông trung niên này lại càng mạnh hơn. So với Kiếm chi tử thì còn mạnh hơn nhiều lần. Người này tuyệt đối là thế giới cảnh, mà không phải là thế giới cảnh bình thường, mà là một người giỏi trong số thế giới cảnh. Người này rút cục là cường giả nào?
Người trung niên toàn thân trần đầy pháp thuật huyền bí, mặc áo cà sa thần thánh nhìn về phía Lục Nguyên:
- Cậu chính là Lục Nguyên mà Tứ Muội đã từng nhắc tới hả, xin chào, ta là một phân thân của Pháp thánh đế tử.
Trong văn minh Pháp cổ, Đế tử được sắp xếp theo thứ tự. Tổng cộng có 100 người. Đế cơ cũng xếp theo thứ tự, chỉ có năm người, Kiếm Linh Đế Cơ là thứ tư, Pháp Linh đế cơ là thứ năm.
Pháp thánh Đế tử.
Lục Nguyên tuy không quá quan tâm tới chuyện thế tục, những nhân vật từng nghe nói tới rất ít, nhưng đường đường một Pháp Thánh Đế Tử, dù thế nào cũng từng nghe nói tới.
Chủ của văn minh pháp cổ, có hơn 100 đế tử, tuy nhiên, có quyền thế, có thực lực thực sự, cũng chỉ có mười người. Mà trong số mười người này, xếp thứ nhất là Pháp thánh đế tử. Pháp thánh đế tử này, trong văn minh Pháp cổ, có quyền thế rất lớn, có thực lực khá giỏi.
Pháp thánh đế tử, nghe nói ông ta là thánh nhân trong Pháp thuật, thánh năng của ông ta có mặt ở khắp nơi.
Người này, chính là đại ca của Pháp Linh Đế Cơ.
Đã nghe nói tới từ lâu, Đế tử xếp thứ mười, cũng là nhân vật thế giới cảnh.
Mà vị Pháp thánh đế tử này, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là nhân vật thế giới cảnh.
Pháp thánh đế tử nhìn về phía Lục Nguyên:
- Theo Liên Tinh của Thủ Thiên pháp tửu nói, ngươi là người duy nhất có thể khiến tứ muội cảm thấy nhẹ nhàng, tự tại, hình như trong lòng tứ muội cũng thích ngươi một chút.
Lục Nguyên không kìm được, khẽ giật mình. Kiếm Linh Đế Cơ có chút thích mình? Quan hệ của mình và Kiếm Linh Đế Cơ hiện nay như nào? Lục Nguyên phát hiện mình cũng thích ngồi bên cạnh Kiếm Linh Đế Cơ, cùng hưởng cảm giác tự tại kia, ở bên cạnh Kiếm Linh Đế Cơ có cảm giác khá nhẹ nhõm. Tuy nhiên, mình đã thích Kiếm Linh Đế Cơ rồi sao? Không đúng, mình chỉ là có chút thiện cảm với Kiếm Linh Đế Cơ mà thôi.
- Mới đây vừa kết thúc cuộc đấu phân cao thấp, Lục Nguyên sáng tạo ra kiếm pháp Tinh Thần cấp, hơn nữa có được 60 miếng da miêu yêu. Khiến chúng ta tuy là Chi Tỉnh Đoan Mộc như hổ, định dựa vào Đoan Mộc Chí tôn môn hạ gây áp lực với Thái sử chí tôn môn hạ, tuy nhiên đã thất bại.
- À, đã có thể sáng tạo ra kiếm pháp Tinh Thần cấp sao. Mặc dù sáng tạo ra kiếm pháp Tinh thần cấp không phải chuyện gì khó, nhưng người tên Lục Nguyên này, cũng có chút tài năng.
Kiếm chi tử hời hợt nói:
- Tuy nhiên, Kiếm Tuệ, chỉ là một Lục Nguyên thôi, không thể không đối phó được chứ? Ta không mong nhìn thấy Lục Nguyên lại phát triển thêm nữa.
- Chuyện này đương nhiên ta đã chuẩn bị xong lâu rồi, chỉ chờ thời điểm đến.
Kiếm Tuệ đong đưa chiếc quạt lông vũ.
- Ngươi nói thời điểm đó sao? Bình thường ở kiếm đạo thụ đúng là không tiện ra tay, nhưng thời điểm đó một khi đến, thì không nói hai lời. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Kiếm chi tử gật đầu:
- Ngươi làm việc, ta yên tâm rồi, chuyện này giao cho ngươi làm. Lúc này ta phải đột phá cảnh giới cao hơn. Đối thủ của ta là Tiên chi tử, không phải là
Lục Nguyên cỏn con này.
- Không vấn đề.
Kiếm Tuệ nhìn sắc trời, ngày đó chắc cũng sắp đến rồi.
Tầng thứ hai kiếm đạo thụ.
Ánh mặt trời ôn hòa, Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ ngồi trên cành cây thứ hai. Ánh mặt trời chiếu rọi trên áo Lục Nguyên, cũng chiếu lên lớp áo the mỏng mngươi của Kiếm Linh Đế Cơ. Thật ra Kiếm Linh Đế Cơ rất thích nói chuyện phiếm với Lục Nguyên. Ở bên cạnh Lục Nguyên có một cảm giác nhẹ nhàng tự tại, còn bên cạnh những người con trai khác thì không có được cảm giác tự tại như vậy.
Kiếm Linh Đế Cơ chính là một trong những kiếm đạo bát cực. Hơn nữa là Kiếm Linh trong đó.
Cô thân là Kiếm trung chi linh, có bản phong đặc thù, lại là Thông Linh, Thông là Linh của kiếm khác, thậm chí còn là Linh của những vũ khí khác.
Trong số những người con trai Kiếm Linh Đế Cơ từng gặp, ma niệm tiên kiếm của Kiếm Ma, tham niệm của kiếm tham khiến Kiếm Linh Đế Cơ rất không thoải mái, tham lang tiên kiếm. Thế giới ngục của Kiếm Ngục, ngục tiên kiếm. Tuệ Kiếm trí tuệ như hải của Kiếm Tuệ, đều là tiên kiếm có phần khiến Kiếm Linh Đế Cơ không thoải mái.
Bình thường cô ta dùng thái độ rất kiêu ngạo để nhìn mọi người, nhưng lại dễ dàng nhìn thấu tâm can người ta.
Chính là vì có bản lĩnh nhìn người qua vũ khí. Cho nên bình thường cô rất ít tiếp xúc với những người khác. Bởi vì không cần thiết phải tiếp xúc, chỉ cần thông linh vũ khí của bọn họ, cô có thể cảm nhận được đủ mọi loại khát vọng, tham niệm, cho nên trước mặt người khác, cô khá kiêu ngạo, vốn không phản ứng với ai bao giờ.
Còn thông linh Dưỡng ngô tiên kiếm của Lục Nguyên, là một việc rất thoải mái, có cảm giác ấm áp.
Chính là bởi vì như vậy, cho nên mới có thể tiếp xúc với Lục Nguyên, cũng khá thoải mái tự tại.
Lục Nguyên, bản thân vốn đã là người khá tự tại.
Dưới ánh mặt trời ôn hòa, nhìn một người đàn ông trẻ tự tại uống rượu, Kiếm Linh Đế Cơ phát hiện mình thích nhìn tư thế ngẩng cổ lên uống rượu của Lục Nguyên, thích nụ cười ấm áp dưới ánh mặt trời, chỉ bởi vì rất ấm áp, rất tự tại, không có mảy mảy tính toán gì. Nếu nơi này có nước chảy, Kiếm Linh Đế Cơ sẽ cởi bỏ tất, đặt chân xuống nước, để cho cá tôm thoải mái bơi lội dưới chân.
Trong trí nhớ, khi còn bé, lúc còn ở với đại ca, đại ca đưa mình cùng hưởng cảm giác này, đáng tiếc, đại ca ngày càng bận rộn.
Khi đó mình cũng không phải Đế Cơ Cổ Đầu Minh gì cả, chỉ là một người vô tư.
Thời gian dần dần trôi.
Mặt trời cũng sắp xuống núi.
- Đã trễ rồi, ta đi đây.
Kiếm Linh Đế Cơ phát hiện sắc trời đã tối lại, lập tức cầm kiếm đi.
Lục Nguyên đi như bay trở về trong động thụ của kiếm đạo thụ, về phòng mình, bắt đầu uống rượu. Là một con quỷ rượu chính tông, lấy được pháp tửu trong truyền thuyết, không uống một trận hết mình, thì sao được.
Một tay mở niêm phong của vò rượu, lúc này nước miếng sắp chảy ra cả, ồ, không đúng, chuyện gì thế này?
Lục Nguyên phát hiện giờ phút này mình tựa hồ như bị hút vào bên trong vò rượu, lập tức định giơ kiếm phản kháng, nhưng sao phản kháng được, đã bị hút vào trong vò rượu rồi.
Đây là bên trong vò rượu sao?
Lục Nguyên phát hiện mình đang ở bên trong một cung điện vàng son lộng lẫy. Mỗi góc của cung điện này, đều ẩn chức vô số đạo lý pháp thuật, mỗi nơi hoa văn đều có pháp thuật vô cùng ở phía trên. Còn xà nhà và một số nơi quan trọng, giống như hướng chỉ thẳng về pháp thuật đại đạo, đây là một cung điện pháp thuật.
Mà ở phía trên của cung điện pháp thuật này, một người đàn ông trung niên ngồi ở trên cửu long vương,
Đây là một người trung niên rất khí khái, ông ta tựa hồ mỗi tấc thịt toàn thân, mỗi cọng lông trên người, đều viết đầy sự huyền bí của pháp thuật. Thậm chí, cặp mắt của ông ta tựa hồ ẩn chức pháp thuật vô tận, đây là ai? Lục Nguyên trong lòng thầm cả kinh.
Nếu nói khí thế của Kiếm chi tử mạnh mẽ, thì khí thế của người đàn ông trung niên này lại càng mạnh hơn. So với Kiếm chi tử thì còn mạnh hơn nhiều lần. Người này tuyệt đối là thế giới cảnh, mà không phải là thế giới cảnh bình thường, mà là một người giỏi trong số thế giới cảnh. Người này rút cục là cường giả nào?
Người trung niên toàn thân trần đầy pháp thuật huyền bí, mặc áo cà sa thần thánh nhìn về phía Lục Nguyên:
- Cậu chính là Lục Nguyên mà Tứ Muội đã từng nhắc tới hả, xin chào, ta là một phân thân của Pháp thánh đế tử.
Trong văn minh Pháp cổ, Đế tử được sắp xếp theo thứ tự. Tổng cộng có 100 người. Đế cơ cũng xếp theo thứ tự, chỉ có năm người, Kiếm Linh Đế Cơ là thứ tư, Pháp Linh đế cơ là thứ năm.
Pháp thánh Đế tử.
Lục Nguyên tuy không quá quan tâm tới chuyện thế tục, những nhân vật từng nghe nói tới rất ít, nhưng đường đường một Pháp Thánh Đế Tử, dù thế nào cũng từng nghe nói tới.
Chủ của văn minh pháp cổ, có hơn 100 đế tử, tuy nhiên, có quyền thế, có thực lực thực sự, cũng chỉ có mười người. Mà trong số mười người này, xếp thứ nhất là Pháp thánh đế tử. Pháp thánh đế tử này, trong văn minh Pháp cổ, có quyền thế rất lớn, có thực lực khá giỏi.
Pháp thánh đế tử, nghe nói ông ta là thánh nhân trong Pháp thuật, thánh năng của ông ta có mặt ở khắp nơi.
Người này, chính là đại ca của Pháp Linh Đế Cơ.
Đã nghe nói tới từ lâu, Đế tử xếp thứ mười, cũng là nhân vật thế giới cảnh.
Mà vị Pháp thánh đế tử này, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là nhân vật thế giới cảnh.
Pháp thánh đế tử nhìn về phía Lục Nguyên:
- Theo Liên Tinh của Thủ Thiên pháp tửu nói, ngươi là người duy nhất có thể khiến tứ muội cảm thấy nhẹ nhàng, tự tại, hình như trong lòng tứ muội cũng thích ngươi một chút.
Lục Nguyên không kìm được, khẽ giật mình. Kiếm Linh Đế Cơ có chút thích mình? Quan hệ của mình và Kiếm Linh Đế Cơ hiện nay như nào? Lục Nguyên phát hiện mình cũng thích ngồi bên cạnh Kiếm Linh Đế Cơ, cùng hưởng cảm giác tự tại kia, ở bên cạnh Kiếm Linh Đế Cơ có cảm giác khá nhẹ nhõm. Tuy nhiên, mình đã thích Kiếm Linh Đế Cơ rồi sao? Không đúng, mình chỉ là có chút thiện cảm với Kiếm Linh Đế Cơ mà thôi.