Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 611: Kiếm Tú (thượng)
Thái Sử Không nói:
- Tinh thần thứ hai tên là kiếm tu tinh thần. Tinh thần này là cho đệ tử trung tâm chân chính tu hành.
- Bình thường dưới hỗn động cảnh thì cũng kêu là đệ tử trung tâm nhưng không phải chân chính. Chỉ có đệ tử trung tâm trên hỗn động cảnh mới gọi là đệ tử trung tâm chân chính. Môn hạ của ta, chân chính đệ tử trung tâm bây giờ còn sống tổng cộng mười bốn người. Trong đó xếp ở trước Yến Thương Thiên có mười người, xếp sau Yến Thương Thiên có bốn người.
Khi giới thiệu Tần Sương Thành thì thứ hạng của gã là hai mươi ba, những người khác xếp sau, đến Lục Nguyên là thứ ba mươi mốt.
Hai mươi người trước không thể nào chết hết, đó là tuyệt đối không thể.
Nhưng cho đếnn ay chưa từng giới thiệu hai mươi người trước, tất nhiên mình hiểu sư huynh thứ mười lăm chính là Yến tổ sư Yến Thương Thiên tại Hoa Sơn, như vậy hai mươi mốt ngươi kia ở đâu?
Bây giờ coi như được cho biết.
Thái Sử Không nói tiếp:
- Mười bốn vị sư huynh của ngươi bây giờ đều tu hành trong kiếm tu tinh thần.
- Còn ngươi bởi vì tới hỗn động cảnh cũng phải đi kiếm tu tinh thần để tu hành.
- Nhưng vì quy tắc cũ, mỗi lần đi kiếm tu tinh thần phải gom đủ mười đệ tử trung tâm thì mới xuất phát. Vốn có tám cái, giờ thêm vào Hiên Viên Lệnh rồi cuối cùng cộng ngươi vừa đến hỗn động cảnh, vừa lúc đủ mười người, phải đi kiếm tu tinh thần.
- Trong mười người này có ngươi, có Hiên Viên Lệnh, có Kiếm Linh Đế Cơ, có Kiếm Tú. Kiếm Tú cũng là một trong kiếm đạo bát cực, tuổi hơi lớn hơn ngươi, là phụng theo kiếm đạo khí vận trong thiên địa.
- Mười người các ngươi sẽ cùng đi kiếm tu tinh thần, nhưng bề ngoài kiếm tu tinh thần có các loại hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, các ngươi phải vượt qua những hoàn cảnh đó mới đến kiếm tu tinh thần được. Tương tự, trên đương đi bề ngoài sẽ quyết định vị trí thứ hạng tương lai của các ngươi tại kiếm tu tinh thần.
- Trên kiếm tu tinh thần thứ hạng càng cao, vị trí càng tốt, điểm này cần ngươi tự đi kiếm tu tinh thần mới thấy được, ta không nói nhiều làm gì.
Thái Sử Không nói:
- Đương nhiên ngươi phải cẩn thận Kiếm Tú, người này từng vài lần tỏ ra chán ghét ngươi, cho rằng gã mới chính là nhân tài nổi bật của kiếm đạo chứ không phải ngươi.
- Kiếm Tú là trong đám thanh niên cạnh tranh nặng ký nhất với ngươi. Thượng tầng Kiếm Môn chúng ta vẫn còn lắc lư, rốt cuộc dùng nhiều chút tài nguyên bồi dưỡng hắn hay là ngươi.
Thái Sử Không không biết là lúc này bên Kiếm Chủ, muốn thông qua thử thách bề ngoài trên đường đi kiếm tu tinh thần không chỉ là Lục Nguyên còn có Kiếm Tú. Hai người này rốt cuộc là ai mạnh hơn ai, Kiếm Chủ muốn xem và làm ra quyết định cực kỳ quan trọng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Kiếm Môn có ba tinh thần, mỗi cái đều có tác dụng riêng.
Tinh thần thứ nhất là nơi mấy chí tôn cư ngụ cùng với một ít đệ tử thực lực yếu, một số trưởng lão.
Tinh thần thứ hai là đệ tử trên hỗn động cảnh, trong đó đa phần là đệ tử trung tâm, cũng có đệ tử chân truyền, ngẫu nhiên còn có đệ tử bình thường. Rất đơn giản, chỉ cần ngươi từ hỗn động cảnh trở lên, thân phận đệ tử là có thể đến tinh thần này.
Còn tinh thần thứ ba thì vẫn bao trùm trong sương mù dày đặc.
Nghe nói trong tinh thần thứ hai có các loại linh vụ, tầng tầng mạo hiểm đều đang chờ đệ tử từ hỗn động cảnh trở lên. Ở bên trong ngươi có khả năng được thu hoạch rất lớn, một bước lên trời, cũng có thể rơi vào địa ngục, chết không chỗ chôn, thậm chí linh hồn đều bị thứ gì không biết tên hút đi, ngàn vạn năm chịu hành hạ.
Bây giờ Lục Nguyên bởi vì tới hỗn động cảnh sẽ phải đi kiếm tu tinh thần thứ hai.
Kiếm tu tinh thần bản thân rất có lai lịch, chỉ là tại đây không nói nhiều.
Ba ngày sau, Lục Nguyên cầm hồ lô rượu, lưng cõng kiếm, ngự một đạo kiếm quang bay hướng cách Không Chi Sơn một ngàn dặm, chỗ này là điểm tụ tập. Khi Lục Nguyên đến phát hiện Hiên Viên Lệnh đã có mặt. Hiên Viên Lệnh thấy Lục Nguyên thì mắt dấy lên ngọn lửa báo thù, hiển nhiên định sau hỗn động cảnh sẽ trả thù hắn, nhưng hắn không thèm để ý tới gã.
Phương xa một luồng kiếm quang bay đến, lần này đáp xuống là người đàn ông trung niên huyền y, xem cực kỳ lạnh lùng, thực lực tuyệt đối đến hỗn động cảnh.
Vèo một tiếng, lại một người, không là hai người đến. Hai người lớn lên giống như đúc, người ngoài khó phân biệt ra. Hai người đều là môn hạ của Thượng Quan chí tôn, một người tên là Thượng Quan Tả Hiên, Thượng Quan Hữu Hiên, là huynh đệ sinh đôi. Hai người này từ nhỏ luôn cùng một chỗ, chưa từng ngoại lệ. Kỳ tích nhất là hai người độ hỗn động thiên kiếp là cùng một lúc, gây nên kỳ cảnh. Tuy nhiên môn hạ của Thượng Quan chí tôn tất nhiên sẽ không bắt chuyện với Lục Nguyên, môn hạ Thái Sử chí tôn.
Lại vài kiếm quang đáp xuống, có mấy người tiến đến.
Mấy người kia cũng không ai chào hỏi Lục Nguyên, tất nhiên hắn sẽ không chủ động chào họ. Môn hạ Thái Sử chí tôn tại Kiếm Môn vốn là phái thiểu số, bình thường.
Lục Nguyên thầm đánh giá đám người, phát hiện đa số không phải tu vi mới đến hỗn động cảnh, ngẫm nghĩ lại liền hiểu tại sao. Muốn đi kiếm tu tinh thần phải tụ tập đủ mười người, mà muốn có mười người thì không dễ dàng. Giống như Kiếm Linh Đế Cơ sớm ở nhiều năm trước tu thành hỗn động cảnh vậy, lần này bọn họ đợi lâu đến hai, ba mươi năm. Những người này hai, ba mươi năm nay không có khả năng hoàn toàn không tiến bộ. Mới vào hỗn động cảnh tổng cộng có hai người, một là hắn, một là Hiên Viên Lệnh đáng thương.
Một kiếm quang mông lung mờ ảo đến, đáp xuống là một thiếu phụ xinh đẹp. Thiếu phụ khí chất u u hư hư.
Mỹ thiếu phụ nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Chắc đây là Lục sư đệ? Nô gia chính là môn hạ của Hạ Hầu chí tôn, U Nhược Cơ.
Thì ra là môn hạ của Hạ Hầu chí tôn, vậy là người mình rồi.
Lục Nguyên giơ tay nói:
- Thì ra là U sư tỷ.
Mỹ thiếu phụ mỉm cười nói:
- Sớm nghe tiếng của Lục sư đệ, nghe nói khi Lục sư đệ độ hỗn động thiên kiếp thì dẫn phát Vệ Tinh Lôi, quả nhiên giang sơn xuất nhân tài, e rằng thành tựu sau này sẽ không kém hơn kiếm đạo bát cực.
- Phải không? Người như hắn mà xứng so sánh với kiếm đạo bát cực ta ư? Thật nực cười.
Vang lên tiếng hừ lạnh, sâu trong hư không, một kiếm quang như tia chớp bay cực nhanh đến.
Kiếm quang đến rất nhanh, mấy người có mặt đều là tu vi hỗn động cảnh, nhưng vẫn bị kiếm quang nhanh như vậy chấn kinh, đủ thấy tốc độ kiếm quang này đáng sợ. Kiếm quang rơi xuống hiện ra một người đàn ông trẻ tuổi áo trắng thắng tuyết.
Người đàn ông trẻ tuổi áo trắng thắng tuyết diện mạo thanh tú, nhưng trong thanh tú có phần kiêu ngạo cao cao tại thượng.
Kiếm Tú! Một trong kiếm đạo bát cực.
Kiếm Tú, có tiếng là nhân tài mới mạnh nhất kiếm đạo.
Kiếm Tú nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Ngươi chính là Lục Nguyên gần đây hơi có tiếng đi? Nghe nói qua sự tích của ngươi, đích thực không sai, nhưng tiếc là so với ta thì ngươi vẫn cách biệt quá xa. Lúc trước ngươi đánh bại Kiếm Văn Hào, Đoan Mộc Tòng Dung, Thượng Quan Sát, Hiên Viên Lệnh, những người đó chỉ là bình thường, không tính là thiên tài nữa là, đánh bại chúng không tính có bản lĩnh gì.
- Mà ta, là Kiếm Tú, nhân tài mới mạnh nhất kiếm đạo, tuyệt thế thiên tài.
- Tinh thần thứ hai tên là kiếm tu tinh thần. Tinh thần này là cho đệ tử trung tâm chân chính tu hành.
- Bình thường dưới hỗn động cảnh thì cũng kêu là đệ tử trung tâm nhưng không phải chân chính. Chỉ có đệ tử trung tâm trên hỗn động cảnh mới gọi là đệ tử trung tâm chân chính. Môn hạ của ta, chân chính đệ tử trung tâm bây giờ còn sống tổng cộng mười bốn người. Trong đó xếp ở trước Yến Thương Thiên có mười người, xếp sau Yến Thương Thiên có bốn người.
Khi giới thiệu Tần Sương Thành thì thứ hạng của gã là hai mươi ba, những người khác xếp sau, đến Lục Nguyên là thứ ba mươi mốt.
Hai mươi người trước không thể nào chết hết, đó là tuyệt đối không thể.
Nhưng cho đếnn ay chưa từng giới thiệu hai mươi người trước, tất nhiên mình hiểu sư huynh thứ mười lăm chính là Yến tổ sư Yến Thương Thiên tại Hoa Sơn, như vậy hai mươi mốt ngươi kia ở đâu?
Bây giờ coi như được cho biết.
Thái Sử Không nói tiếp:
- Mười bốn vị sư huynh của ngươi bây giờ đều tu hành trong kiếm tu tinh thần.
- Còn ngươi bởi vì tới hỗn động cảnh cũng phải đi kiếm tu tinh thần để tu hành.
- Nhưng vì quy tắc cũ, mỗi lần đi kiếm tu tinh thần phải gom đủ mười đệ tử trung tâm thì mới xuất phát. Vốn có tám cái, giờ thêm vào Hiên Viên Lệnh rồi cuối cùng cộng ngươi vừa đến hỗn động cảnh, vừa lúc đủ mười người, phải đi kiếm tu tinh thần.
- Trong mười người này có ngươi, có Hiên Viên Lệnh, có Kiếm Linh Đế Cơ, có Kiếm Tú. Kiếm Tú cũng là một trong kiếm đạo bát cực, tuổi hơi lớn hơn ngươi, là phụng theo kiếm đạo khí vận trong thiên địa.
- Mười người các ngươi sẽ cùng đi kiếm tu tinh thần, nhưng bề ngoài kiếm tu tinh thần có các loại hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, các ngươi phải vượt qua những hoàn cảnh đó mới đến kiếm tu tinh thần được. Tương tự, trên đương đi bề ngoài sẽ quyết định vị trí thứ hạng tương lai của các ngươi tại kiếm tu tinh thần.
- Trên kiếm tu tinh thần thứ hạng càng cao, vị trí càng tốt, điểm này cần ngươi tự đi kiếm tu tinh thần mới thấy được, ta không nói nhiều làm gì.
Thái Sử Không nói:
- Đương nhiên ngươi phải cẩn thận Kiếm Tú, người này từng vài lần tỏ ra chán ghét ngươi, cho rằng gã mới chính là nhân tài nổi bật của kiếm đạo chứ không phải ngươi.
- Kiếm Tú là trong đám thanh niên cạnh tranh nặng ký nhất với ngươi. Thượng tầng Kiếm Môn chúng ta vẫn còn lắc lư, rốt cuộc dùng nhiều chút tài nguyên bồi dưỡng hắn hay là ngươi.
Thái Sử Không không biết là lúc này bên Kiếm Chủ, muốn thông qua thử thách bề ngoài trên đường đi kiếm tu tinh thần không chỉ là Lục Nguyên còn có Kiếm Tú. Hai người này rốt cuộc là ai mạnh hơn ai, Kiếm Chủ muốn xem và làm ra quyết định cực kỳ quan trọng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Kiếm Môn có ba tinh thần, mỗi cái đều có tác dụng riêng.
Tinh thần thứ nhất là nơi mấy chí tôn cư ngụ cùng với một ít đệ tử thực lực yếu, một số trưởng lão.
Tinh thần thứ hai là đệ tử trên hỗn động cảnh, trong đó đa phần là đệ tử trung tâm, cũng có đệ tử chân truyền, ngẫu nhiên còn có đệ tử bình thường. Rất đơn giản, chỉ cần ngươi từ hỗn động cảnh trở lên, thân phận đệ tử là có thể đến tinh thần này.
Còn tinh thần thứ ba thì vẫn bao trùm trong sương mù dày đặc.
Nghe nói trong tinh thần thứ hai có các loại linh vụ, tầng tầng mạo hiểm đều đang chờ đệ tử từ hỗn động cảnh trở lên. Ở bên trong ngươi có khả năng được thu hoạch rất lớn, một bước lên trời, cũng có thể rơi vào địa ngục, chết không chỗ chôn, thậm chí linh hồn đều bị thứ gì không biết tên hút đi, ngàn vạn năm chịu hành hạ.
Bây giờ Lục Nguyên bởi vì tới hỗn động cảnh sẽ phải đi kiếm tu tinh thần thứ hai.
Kiếm tu tinh thần bản thân rất có lai lịch, chỉ là tại đây không nói nhiều.
Ba ngày sau, Lục Nguyên cầm hồ lô rượu, lưng cõng kiếm, ngự một đạo kiếm quang bay hướng cách Không Chi Sơn một ngàn dặm, chỗ này là điểm tụ tập. Khi Lục Nguyên đến phát hiện Hiên Viên Lệnh đã có mặt. Hiên Viên Lệnh thấy Lục Nguyên thì mắt dấy lên ngọn lửa báo thù, hiển nhiên định sau hỗn động cảnh sẽ trả thù hắn, nhưng hắn không thèm để ý tới gã.
Phương xa một luồng kiếm quang bay đến, lần này đáp xuống là người đàn ông trung niên huyền y, xem cực kỳ lạnh lùng, thực lực tuyệt đối đến hỗn động cảnh.
Vèo một tiếng, lại một người, không là hai người đến. Hai người lớn lên giống như đúc, người ngoài khó phân biệt ra. Hai người đều là môn hạ của Thượng Quan chí tôn, một người tên là Thượng Quan Tả Hiên, Thượng Quan Hữu Hiên, là huynh đệ sinh đôi. Hai người này từ nhỏ luôn cùng một chỗ, chưa từng ngoại lệ. Kỳ tích nhất là hai người độ hỗn động thiên kiếp là cùng một lúc, gây nên kỳ cảnh. Tuy nhiên môn hạ của Thượng Quan chí tôn tất nhiên sẽ không bắt chuyện với Lục Nguyên, môn hạ Thái Sử chí tôn.
Lại vài kiếm quang đáp xuống, có mấy người tiến đến.
Mấy người kia cũng không ai chào hỏi Lục Nguyên, tất nhiên hắn sẽ không chủ động chào họ. Môn hạ Thái Sử chí tôn tại Kiếm Môn vốn là phái thiểu số, bình thường.
Lục Nguyên thầm đánh giá đám người, phát hiện đa số không phải tu vi mới đến hỗn động cảnh, ngẫm nghĩ lại liền hiểu tại sao. Muốn đi kiếm tu tinh thần phải tụ tập đủ mười người, mà muốn có mười người thì không dễ dàng. Giống như Kiếm Linh Đế Cơ sớm ở nhiều năm trước tu thành hỗn động cảnh vậy, lần này bọn họ đợi lâu đến hai, ba mươi năm. Những người này hai, ba mươi năm nay không có khả năng hoàn toàn không tiến bộ. Mới vào hỗn động cảnh tổng cộng có hai người, một là hắn, một là Hiên Viên Lệnh đáng thương.
Một kiếm quang mông lung mờ ảo đến, đáp xuống là một thiếu phụ xinh đẹp. Thiếu phụ khí chất u u hư hư.
Mỹ thiếu phụ nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Chắc đây là Lục sư đệ? Nô gia chính là môn hạ của Hạ Hầu chí tôn, U Nhược Cơ.
Thì ra là môn hạ của Hạ Hầu chí tôn, vậy là người mình rồi.
Lục Nguyên giơ tay nói:
- Thì ra là U sư tỷ.
Mỹ thiếu phụ mỉm cười nói:
- Sớm nghe tiếng của Lục sư đệ, nghe nói khi Lục sư đệ độ hỗn động thiên kiếp thì dẫn phát Vệ Tinh Lôi, quả nhiên giang sơn xuất nhân tài, e rằng thành tựu sau này sẽ không kém hơn kiếm đạo bát cực.
- Phải không? Người như hắn mà xứng so sánh với kiếm đạo bát cực ta ư? Thật nực cười.
Vang lên tiếng hừ lạnh, sâu trong hư không, một kiếm quang như tia chớp bay cực nhanh đến.
Kiếm quang đến rất nhanh, mấy người có mặt đều là tu vi hỗn động cảnh, nhưng vẫn bị kiếm quang nhanh như vậy chấn kinh, đủ thấy tốc độ kiếm quang này đáng sợ. Kiếm quang rơi xuống hiện ra một người đàn ông trẻ tuổi áo trắng thắng tuyết.
Người đàn ông trẻ tuổi áo trắng thắng tuyết diện mạo thanh tú, nhưng trong thanh tú có phần kiêu ngạo cao cao tại thượng.
Kiếm Tú! Một trong kiếm đạo bát cực.
Kiếm Tú, có tiếng là nhân tài mới mạnh nhất kiếm đạo.
Kiếm Tú nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Ngươi chính là Lục Nguyên gần đây hơi có tiếng đi? Nghe nói qua sự tích của ngươi, đích thực không sai, nhưng tiếc là so với ta thì ngươi vẫn cách biệt quá xa. Lúc trước ngươi đánh bại Kiếm Văn Hào, Đoan Mộc Tòng Dung, Thượng Quan Sát, Hiên Viên Lệnh, những người đó chỉ là bình thường, không tính là thiên tài nữa là, đánh bại chúng không tính có bản lĩnh gì.
- Mà ta, là Kiếm Tú, nhân tài mới mạnh nhất kiếm đạo, tuyệt thế thiên tài.