Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 504: Vân Long Thập Biến đã thành (thượng)
Kết quả Đoan Mộc Chí Tôn dùng một nhất giai linh mạch đem mười ba người môn hạ của mình đổi về.
Lần này Đoan Mộc Chí Tôn bị lỗ lớn, tuy nhiên cũng không có cách nào ai bảo môn hạ của Thái Sử Chí Tôn chiếm được tiên cơ giam giữ môn hạ của hắn khiến hắn thiệt thòi.
Hiên Viên Chí Tôn bên này tuy cường thế nhưng Thái Sử Hạ Hầu Bách Lý ba chí tôn liên thủ cũng không phải là không có thế lực.
Làm tốt lắm.
Thái Sử Không Long Hành Hổ bộ đi tới nội cung Càn Khôn đem đại mã kim đao ngồi xu.ống
- Làm tốt lắm.
Hạ Hầu Thương cũng chắp tay cười.
Thái Sử Không giơ tay lên ném ra một bình rượu:
- Hạ Hầu hôm nay thật là cao hứng, đây là trân tàng bảo tửu của ta tặng ngươi một hũ.
- Đa tạ!
Hạ Hầu Thương cười cười hắn cũng không khách khí mà lập tức mở bầu rượu ra một mùi rượu tràn ngập Càn Khôn cung.
Lục Nguyên không kìm được mà giật giật cái mũi, hảo tửu, sư phụ quả nhiên có không ít rượu ngon, mình sớm đã thèn thuồng đã lâu thế mà không có cơ hội. Thái Sử cũng biết cho nên giương bình rượu lên:
- Ngươi cũng có một hũ.
Lục Nguyên không khí tiếp nhận lấy mở bầu rượu ra, mùi thơm tràn ngập.
- Ai thắng Đoan Mộc Tòng Dung vậy?
Thái Sử Không hỏi.
Mọi ánh mắt đều nhìn về phía Lục Nguyên.
Thái Sử Không và Hạ Hầu Thương đều nhìn về phía hắn khó tin hỏi:
- Ngươi?
- Hình như là vậy.
Lục Nguyên gật đầu.
Nhạc Sương ngắt lời:
- Đâu chỉ có vậy tiểu sư đệ còn đánh một lúc mười ba người của Đoan Mộc Tòng Dung.
- Mười ba người?
Thái Sử Không không thể tin nổi hồi lâu Thái Sử Không mới nói: Kiếm Hoàng quả nhiên là Kiếm Hoàng...
- Ngẫm lại môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn làm gì có chuyện làm như vậy, biện pháp này thật sự là tốt...
Thái Sử KHông cười ha hả;
- Tần Sương Thành ôn nhu chỉ sợ cũng không làm chuyện như vậy, Chu Nộ ngươi tính tình nóng nảy chỉ sợ cũng không làm ra.
- Chẳng lẽ Nhạc Sương, không thể ngươi tuy nghịch ngợm nhưng cũng chỉ là mấy trò vặt không thể làm ra chuyện như vậy.
Nhạc Sương mỉm cười: Sư phụ đây là thủ bút của tiểu sư đệ.
Thái Sử Không và Hạ Hầu Thương đều giật mình:
- Lại là ngươi?
Bọn họ đều nhìn về phía Lục Nguyên.
Lục Nguyên bất đắc dĩ gật nhẹ đầu.
Thái Sử Không cười ha hả:
- Không tệ làm tốt lắm.
Hạ Hầu Thương hâm mộ vô cùng;
- Có thực lực có tiềm lực có thủ đoạn đệ tử như vậy thật sự cao minh, ta thật sự hâm mộ vô cùng.
Thái Sử Không tiện tay lấy ra vô tận linh mạch:
- Linh mạch này là do Đoan Mộc Chí Tôn đưa cho đấy, các ngươi chín người phân ra thôi.
Tần Sương Thành nói:
- Trận chiến này đều nhờ tiểu sư đệ nếu như không nhờ tiểu sư đệ thì chúng ta đã thê thảm rồi, cho nên vẫn nên ban thưởng cho tiểu sư đệ.
Những người khác đều tán thành nhưng Lục Nguyên lại thoái thác:
- Mọi người chia nhau thì tốt hơn.
Thoái thác trong chốc lát, Lục Nguyên cuối cùng nhận bốn vạn linh thạch trong phẩm, tám người khác thì chia bốn vạn trung phẩm linh thạch còn lại, phương pháp như vậy ai cũng vui vẻ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thái Sử Không hỏi Lục Nguyên:
- Ngươi đã thắng được Đoan Mộc Tòng Dung xem ra ngươi đã chuẩn bị trùng kích cảnh giới Kiếm thánh nhưng pháp lực cũng phải đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong chứ?
- Đúng thế vừa mới đạt tới không lâu.
Lục Nguyên gật đầu.
- Rất tốt cho ngươi thời gian bảy ngày đem toàn bộ pháp lực căn cơ ổn định, bảy ngày sau theo ta học tâm pháp mới.
Vâng...
Mà nhờ cuộc đối đáp này đám người Tần Sương Thành mới biết được Lục Nguyên đã đạt tới cấp Kiếm Hoàng hơn nữa còn đang trùng kích cấp Kiếm Thánh, mà bọn họ căn bản vẫn đang ở cấp Kiếm vương mà thôi, sự bội phục của bọn họ với Lục Nguyên lại tăng thêm một tầng.
Lục Nguyên ngồi ngay ngắn ở trung tâm Hoa Sơn bắt đầu ngưng luyện Vân Long tâm pháp, bây giờ hắn đã luyện Vân Long tâm pháp tới tầng cao nhất rồi.
Vốn hắn luyện thành Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy bắt đầu ngưng luyện Vân Long tâm pháp nhưng gặp phải chuyện môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn cho nên hiện tới mới có thời gian rảnh luyện công.
Ở trên mặt đất Vân Long đã hiện hình ảnh lên.
Tuy nhiên vẫn như lần trước Long Thân vẫn nhẹ nhàng di chuyển.
Vân Long thập biến thành hình cho ta.
Lục Nguyên vỗ tay một cái mấy miếng Bạch Long Phách lấy được từ tay của Phó Trùng từ từ nuốt xuống Bạch Long Phách này so với kim cương thì còn cứng rắn hơn nhiều tuy nhiên Lục Nguyên đã đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy, cho nên Bạch Long Phách dù cứng rắn vẫn bị hắn tiêu hóa.
Bạch Long Phách một khi bị nuốt xuống, pháp lực toàn thân bắt đầu khởi động.
Ở sau lưng xuất hiện một loạt quái thú, càng khiến cho pháp lực tăng lên.
Thân thể Vân Long không ngừng vận động.
Cuối cùng Vân Long cũng trợn mắt ra.
Lục Nguyên cảm thấy pháp lực toàn thân vận chuyển vô cùng như ý.
Vân Long thập biến đã thành.
Không dễ dàng, mình từ lúc bái sư phụ Lý Nguyên Bạch cho tới bây giờ luyện thành Vân Long thập biến đã phải trải qua rất nhiều chuyện khó khăn, bây giờ cuối cùng cũng đã luyện thành.
Kỳ thật trước khi hiện tại luyện thành Vân Long thập biến Lục Nguyên đã có được sức mạnh của rồng nhưng mà bây giờ khi thử uy lực của Vân Long thập biến Lục Nguyên vẫn cảm thấy pháp lực cuồn cuộn, một ngón tay điểm ra pháp lực phún dũng, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng rồng ngâm.
Kỳ thật hiện tại Lục Nguyên có phần thổn thức vô tình hắn đã hồi tưởng lại tất cả những chuyện phát sinh đây chính là tâm pháp mà theo hắn làm bạn bao nhiêu năm.
Vân Long thập biến tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy là học được tâm pháp của nó rồi.
Bảy ngày sau, Lục Nguyên lại theo sư phụ học tập tâm pháp mới.
Lục Nguyên trong lòng thầm kích động hắn muốn biết tâm pháp mình sắp học là tâm pháp gì.
Tuy nhiên hiện tại nhàn rỗi không bằng đi lên Trùng Tiêu Kiếm Lâu, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, mình đi lên Trùng Tiêu Kiếm Lâu chẳng những tôi rèn được kỹ năng mà còn lấy được điểm tích lũy là một chuyện rất thoải mái.
Lục Nguyên đi tới bên ngoài Trùng Tiêu Kiếm Lâu, ngẩng đầu nhìn lên trời, nghe nói Trùng Tiêu Kiếm Lâu có tổng cộng 108 tầng, hắn đang định tiến vào thì nghe thấy có hai người khác đã xông vào chính gữa.
- Đoan Mộc huynh có nên xông vào cửa không/
Bên cạnh có người hỏi.
- Vẫn nên xông qua đệ cửu quan.
Đoan Mộc Tòng Dung nói.
Đệ Cửu Quan là một nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín, Đoan mộc Tòng Dung vẫn chưa xông qua cửa ải này.
Hắn lúc nói chuyện cũng nhìn thấy Lục Nguyên, Lục Nguyên nhìn thấy Đoan Mộc Tòng Dung thì vui lên:
- Đây không phải Đoan Mộc sư huynh dẫn đầu thập tam tu sao? Với tu vi của Đoan Mộc sư huynh phải tới tầng thứ mười ba rồi mới đúng chứ?
Đoan Mộc Tòng Dung giận dữ, nhưng nghĩ lại hắn đánh không lại Lục Nguyên cho nên chỉ có thể cố kìm nén.
Kỳ thật Đoan Mộc Tòng Dung đang vô cùng phiền muộn gần đây hắn bị người ta gọi là Thập Tam Tu nhiều hơn, kết quả Đệ cửu quan cũng không vượt qua lại gặp phải Lục Nguyên ở đây.
Ở bên cạnh truyền tới một hồi tiếng cười, hiện tại Kiếm môn từ trên xuống dưới không ai không biết danh tiếng thập tam tu của môn hạ Đoan Mộc Chí Tôn, thập tam tu thật quá hấp dẫn để cho mấy người song tu phải bái phục không thôi.
Lần này Đoan Mộc Chí Tôn bị lỗ lớn, tuy nhiên cũng không có cách nào ai bảo môn hạ của Thái Sử Chí Tôn chiếm được tiên cơ giam giữ môn hạ của hắn khiến hắn thiệt thòi.
Hiên Viên Chí Tôn bên này tuy cường thế nhưng Thái Sử Hạ Hầu Bách Lý ba chí tôn liên thủ cũng không phải là không có thế lực.
Làm tốt lắm.
Thái Sử Không Long Hành Hổ bộ đi tới nội cung Càn Khôn đem đại mã kim đao ngồi xu.ống
- Làm tốt lắm.
Hạ Hầu Thương cũng chắp tay cười.
Thái Sử Không giơ tay lên ném ra một bình rượu:
- Hạ Hầu hôm nay thật là cao hứng, đây là trân tàng bảo tửu của ta tặng ngươi một hũ.
- Đa tạ!
Hạ Hầu Thương cười cười hắn cũng không khách khí mà lập tức mở bầu rượu ra một mùi rượu tràn ngập Càn Khôn cung.
Lục Nguyên không kìm được mà giật giật cái mũi, hảo tửu, sư phụ quả nhiên có không ít rượu ngon, mình sớm đã thèn thuồng đã lâu thế mà không có cơ hội. Thái Sử cũng biết cho nên giương bình rượu lên:
- Ngươi cũng có một hũ.
Lục Nguyên không khí tiếp nhận lấy mở bầu rượu ra, mùi thơm tràn ngập.
- Ai thắng Đoan Mộc Tòng Dung vậy?
Thái Sử Không hỏi.
Mọi ánh mắt đều nhìn về phía Lục Nguyên.
Thái Sử Không và Hạ Hầu Thương đều nhìn về phía hắn khó tin hỏi:
- Ngươi?
- Hình như là vậy.
Lục Nguyên gật đầu.
Nhạc Sương ngắt lời:
- Đâu chỉ có vậy tiểu sư đệ còn đánh một lúc mười ba người của Đoan Mộc Tòng Dung.
- Mười ba người?
Thái Sử Không không thể tin nổi hồi lâu Thái Sử Không mới nói: Kiếm Hoàng quả nhiên là Kiếm Hoàng...
- Ngẫm lại môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn làm gì có chuyện làm như vậy, biện pháp này thật sự là tốt...
Thái Sử KHông cười ha hả;
- Tần Sương Thành ôn nhu chỉ sợ cũng không làm chuyện như vậy, Chu Nộ ngươi tính tình nóng nảy chỉ sợ cũng không làm ra.
- Chẳng lẽ Nhạc Sương, không thể ngươi tuy nghịch ngợm nhưng cũng chỉ là mấy trò vặt không thể làm ra chuyện như vậy.
Nhạc Sương mỉm cười: Sư phụ đây là thủ bút của tiểu sư đệ.
Thái Sử Không và Hạ Hầu Thương đều giật mình:
- Lại là ngươi?
Bọn họ đều nhìn về phía Lục Nguyên.
Lục Nguyên bất đắc dĩ gật nhẹ đầu.
Thái Sử Không cười ha hả:
- Không tệ làm tốt lắm.
Hạ Hầu Thương hâm mộ vô cùng;
- Có thực lực có tiềm lực có thủ đoạn đệ tử như vậy thật sự cao minh, ta thật sự hâm mộ vô cùng.
Thái Sử Không tiện tay lấy ra vô tận linh mạch:
- Linh mạch này là do Đoan Mộc Chí Tôn đưa cho đấy, các ngươi chín người phân ra thôi.
Tần Sương Thành nói:
- Trận chiến này đều nhờ tiểu sư đệ nếu như không nhờ tiểu sư đệ thì chúng ta đã thê thảm rồi, cho nên vẫn nên ban thưởng cho tiểu sư đệ.
Những người khác đều tán thành nhưng Lục Nguyên lại thoái thác:
- Mọi người chia nhau thì tốt hơn.
Thoái thác trong chốc lát, Lục Nguyên cuối cùng nhận bốn vạn linh thạch trong phẩm, tám người khác thì chia bốn vạn trung phẩm linh thạch còn lại, phương pháp như vậy ai cũng vui vẻ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thái Sử Không hỏi Lục Nguyên:
- Ngươi đã thắng được Đoan Mộc Tòng Dung xem ra ngươi đã chuẩn bị trùng kích cảnh giới Kiếm thánh nhưng pháp lực cũng phải đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong chứ?
- Đúng thế vừa mới đạt tới không lâu.
Lục Nguyên gật đầu.
- Rất tốt cho ngươi thời gian bảy ngày đem toàn bộ pháp lực căn cơ ổn định, bảy ngày sau theo ta học tâm pháp mới.
Vâng...
Mà nhờ cuộc đối đáp này đám người Tần Sương Thành mới biết được Lục Nguyên đã đạt tới cấp Kiếm Hoàng hơn nữa còn đang trùng kích cấp Kiếm Thánh, mà bọn họ căn bản vẫn đang ở cấp Kiếm vương mà thôi, sự bội phục của bọn họ với Lục Nguyên lại tăng thêm một tầng.
Lục Nguyên ngồi ngay ngắn ở trung tâm Hoa Sơn bắt đầu ngưng luyện Vân Long tâm pháp, bây giờ hắn đã luyện Vân Long tâm pháp tới tầng cao nhất rồi.
Vốn hắn luyện thành Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy bắt đầu ngưng luyện Vân Long tâm pháp nhưng gặp phải chuyện môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn cho nên hiện tới mới có thời gian rảnh luyện công.
Ở trên mặt đất Vân Long đã hiện hình ảnh lên.
Tuy nhiên vẫn như lần trước Long Thân vẫn nhẹ nhàng di chuyển.
Vân Long thập biến thành hình cho ta.
Lục Nguyên vỗ tay một cái mấy miếng Bạch Long Phách lấy được từ tay của Phó Trùng từ từ nuốt xuống Bạch Long Phách này so với kim cương thì còn cứng rắn hơn nhiều tuy nhiên Lục Nguyên đã đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy, cho nên Bạch Long Phách dù cứng rắn vẫn bị hắn tiêu hóa.
Bạch Long Phách một khi bị nuốt xuống, pháp lực toàn thân bắt đầu khởi động.
Ở sau lưng xuất hiện một loạt quái thú, càng khiến cho pháp lực tăng lên.
Thân thể Vân Long không ngừng vận động.
Cuối cùng Vân Long cũng trợn mắt ra.
Lục Nguyên cảm thấy pháp lực toàn thân vận chuyển vô cùng như ý.
Vân Long thập biến đã thành.
Không dễ dàng, mình từ lúc bái sư phụ Lý Nguyên Bạch cho tới bây giờ luyện thành Vân Long thập biến đã phải trải qua rất nhiều chuyện khó khăn, bây giờ cuối cùng cũng đã luyện thành.
Kỳ thật trước khi hiện tại luyện thành Vân Long thập biến Lục Nguyên đã có được sức mạnh của rồng nhưng mà bây giờ khi thử uy lực của Vân Long thập biến Lục Nguyên vẫn cảm thấy pháp lực cuồn cuộn, một ngón tay điểm ra pháp lực phún dũng, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng rồng ngâm.
Kỳ thật hiện tại Lục Nguyên có phần thổn thức vô tình hắn đã hồi tưởng lại tất cả những chuyện phát sinh đây chính là tâm pháp mà theo hắn làm bạn bao nhiêu năm.
Vân Long thập biến tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy là học được tâm pháp của nó rồi.
Bảy ngày sau, Lục Nguyên lại theo sư phụ học tập tâm pháp mới.
Lục Nguyên trong lòng thầm kích động hắn muốn biết tâm pháp mình sắp học là tâm pháp gì.
Tuy nhiên hiện tại nhàn rỗi không bằng đi lên Trùng Tiêu Kiếm Lâu, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, mình đi lên Trùng Tiêu Kiếm Lâu chẳng những tôi rèn được kỹ năng mà còn lấy được điểm tích lũy là một chuyện rất thoải mái.
Lục Nguyên đi tới bên ngoài Trùng Tiêu Kiếm Lâu, ngẩng đầu nhìn lên trời, nghe nói Trùng Tiêu Kiếm Lâu có tổng cộng 108 tầng, hắn đang định tiến vào thì nghe thấy có hai người khác đã xông vào chính gữa.
- Đoan Mộc huynh có nên xông vào cửa không/
Bên cạnh có người hỏi.
- Vẫn nên xông qua đệ cửu quan.
Đoan Mộc Tòng Dung nói.
Đệ Cửu Quan là một nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín, Đoan mộc Tòng Dung vẫn chưa xông qua cửa ải này.
Hắn lúc nói chuyện cũng nhìn thấy Lục Nguyên, Lục Nguyên nhìn thấy Đoan Mộc Tòng Dung thì vui lên:
- Đây không phải Đoan Mộc sư huynh dẫn đầu thập tam tu sao? Với tu vi của Đoan Mộc sư huynh phải tới tầng thứ mười ba rồi mới đúng chứ?
Đoan Mộc Tòng Dung giận dữ, nhưng nghĩ lại hắn đánh không lại Lục Nguyên cho nên chỉ có thể cố kìm nén.
Kỳ thật Đoan Mộc Tòng Dung đang vô cùng phiền muộn gần đây hắn bị người ta gọi là Thập Tam Tu nhiều hơn, kết quả Đệ cửu quan cũng không vượt qua lại gặp phải Lục Nguyên ở đây.
Ở bên cạnh truyền tới một hồi tiếng cười, hiện tại Kiếm môn từ trên xuống dưới không ai không biết danh tiếng thập tam tu của môn hạ Đoan Mộc Chí Tôn, thập tam tu thật quá hấp dẫn để cho mấy người song tu phải bái phục không thôi.