Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 170: Thủy Kiếm Hỏa Lâu (2)



Kiếm ý đích thực có vài cách đặc biệt truyền đưa được, nhưng hao tổn rất lớn. Giống như Thủy Hỏa Đạo Nhân năm đó có trên hai mươi kiếm ý, có thể trăm phần trăm truyền thừa lại chỉ có thể truyền đưa hai kiếm ý mà thôi.
- Mỗi năm mươi năm tứ đại tiên môn đại hình Đại Tần quốc và các tiên môn thượng đẳng, tiên môn trung đẳng đều sẽ đi Thủy Hỏa Kiếm Lâu thử một lần.
Y thấy Lục Nguyên còn khó hiểu thì nói:
- Kỳ thực ngũ đại tiên môn Đại Tấn chúng ta chỉ là thượng đẳng tiên môn, không chân chính là đại hình tiên môn. Bốn cái của Đại Tần quốc mới đáng gọi là đại hình tiên môn.
- Nhưng qua bốn ngàn năm, mỗi năm mươi năm một lần có hơn tám mươi lần vẫn không ai thành công đoạt quan, lấy được thủy, hỏa kiếm ý.
- Đây cũng là mục đích ta mang ngươi đi Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Lại đi một đoạn là vào biên giới Đại Tần quốc.
Lúc đi vào Đại Tần quốc đã là mùa đông. Khi vào Đại Tần quốc đột nhiên có đợt tuyết nho nhỏ.
Tuyết trắng như hạt châu bạc, tựa mưa nhỏ, tựa liễu nhứ dương hoa, bây lất phất vì thiên địa treo tấm màn trắng xóa. Xuyên qua màn tuyết nhìn hàng người không xa, phòng ốc phía xa, gần giống Đại Tấn quốc. Phía nam trong ba quốc thì văn minh Đại Tần và Đại Tấn cơ bản đồng nguyên, văn minh Đại Nguyên quốc thì khác, bọn họ gọi mình là người Hồ.
Trong gió tuyết có một người đàn ông trung niên mặt vàng vọt bệnh hoạn, cùng một thanh y thanh niên, hai người một trước một sau bước đi.
Lục Nguyên là lần đầu tiên tới nước khác, đi qua đâu cũng nhìn trái nhìn phải. Hắn thấy người Đại Tấn quốc và Đại Tần quốc có khác nhau bao nhiêu, chỉ có trang phục, tóc là khác chút.
Lục Nguyên nhìn mới mẻ nửa ngày, không thấy ra có gì lạ.
Yến Thương Thiên nói:
- Người đọc sách có một câu nói là đi ngàn dặm đường như đọc một vạn quyển sách. Kỳ thực trong tu tiên giả chúng ta cũng có một câu là đi trăm ngàn dặm được như luyện trăm năm kiếm. Tính tình ngươi lười biếng nhưng đôi khi cần du lịch một phen, khiêu chiến kiếm pháp khác danh gia tự thành kiếm thuật trường phái riêng.
Lục Nguyên gật gù, nhưng chỉ là gật đầu thôi, có người nói giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà.
Hoặc là có ngày mình sẽ nổi hứng đi trăm ngàn dặm đường, khiêu chiến kiếm pháp các danh gia.
Tuyết vẫn rơi, càng rơi càng lớn. Trong thời tiết tuyết lớn thế này ít người đi trên đường. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Đi một đoạn hắn phát hiện người chạy đi ngày càng nhiều, người đi không phải phàm nhân mà toàn là tu tiên giả, tất cả đều hướng về một phương. Trên đường Yến Thương Thiên có dạy hắn nhiều tri thức, như là cách phân chia tứ đại tiên môn. Tứ đại tiên môn Đại Tần quốc là Đại Pháp Hoa Tự, Tiêu Dao tiên môn, Vô Kiếm tiên môn, Xích Long tiên môn.
Người của Đại Pháp Hoa Tự dễ nhận nhất, cơ bản mười ngườ đầu trọc có đến tám tên chính là Đại Pháp Hoa Tự hoặc là chi nhánh của Đại Pháp Hoa Tự. Đại Pháp Hoa Tự thu rất nhiều người nhập môn, nhưng lúc mới nhập môn không học được cái gì, chỉ có gánh nước bổ củi tưới vườn rau, vân vân. Gánh là nước trầm quân. Chẻ là kiên quế chi sâm. Tưới là các loại dược viên, khá phiền phức.
Người Tiêu Dao tiên môn cực kỳ ít, nam cực kỳ anh tuấn, nữ vô cùng xinh đẹp. Nghe nói Tiêu Dao tiên môn thu người rất nghiêm khắc, một là tâm tính hảo, hai là tư chất tốt, ba là diện mạo đẹp. Dù ngươi kém ở mặt nào một chút cũng không được, hoàn toàn khác với Đại Pháp Hoa Tự thực hiện phổ độ chúng sinh.
Người Vô Kiếm tiên môn cũng không nhiều, nhưng so với người Tiêu Dao tiên môn thì nhiều hơn rất nhiều. Vô Kiếm tiên môn khí chất vô cùng cao quý.
Xích Long tiên môn thì là khó nhận ra nhất trong tứ đại tiên môn. Tiên môn này điên cuồng nhận người, tới ba mươi vạn tu tiên giả, lại không giống Đại Pháp Hoa Tự cạo trọc đầu, ngươi không thể nhận rõ ai là Xích Long tiên môn, ai không phải.
Trừ bốn đại hình tiên môn này ra còn có thượng đẳng tiên môn, trung đẳng tiên môn khác. Yến Thương Thiên không rảnh kể từng cái cho Lục Nguyên nghe.
Rốt cuộc phía trước xuất hiện một sơn cốc to lớn.
Yến Thương Thiên tay động, đưa cho Lục Nguyên một tấm lệnh bài. Lệnh bài nay to cỡ nửa bàn tay, bên trên có một hàng bốn chữ, ở góc có bốn ấn chương khác nhau.
Yến Thương Thiên nói:
- Đây là Tứ Tiên lệnh, ngươi không phải tu tiên giả Đại Tần quốc cho nên cần có Tứ Tiên lệnh mới vào được.
Sơn cốc bị tuyết đọng phủ một mảnh trắng ngần.
Nhưng đó là ở trên sơn cốc, còn mặt đất thì tuyết đọng sớm bị đạp thành màu đen, đặc biệt chỗ lối vào.
Lúc này cốc khẩu vô cùng náo nhiệt, rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc đã tới đây. Lục Nguyên nhìn, phát hiện cần phải xếp hàng vào cốc, dường như phải kiểm tra từng người, hắn cũng len vào. Nói thật ra bên cạnh một đám tu tiên giả nước khác, đích thực hơi khác với lúc ở Đại Tấn quốc.
- Các ngươi nói xem lần này Thủy Hỏa Kiếm Lâu ai có thể đến cuối cùng có được hai kiếm ý thủy, hỏa?
- Ta thấy đều có. Dù sao tám mươi lần không ai có được hai kiếm ý thủy, hỏa. Phải rồi, nghe nói lần này đến không ít tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, cái gì Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên, theo ta thấy thì hết diễn rồi.
Lục Nguyên ở trong đó không biết tu tiên giả nào nên không nhiều lời, chỉ yên lặng nghe.
Xem ra Thủy Hỏa Kiếm Lâu khá khó khăn, năm mươi năm một lần, tám mươi lần không ai có được hai kiếm ý. Nhưng mặt sau ngeh nói trong Thủy Hỏa Kiếm Lâu có chút huyền diệu, chỉ cần lọt vào sau cùng, coi như không được kiếm ý thì sẽ có ích lợi khác, hèn chi nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc đổ xô về Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Lục Nguyên ở trong đám tu tiên giả nước ngoài, nghe họ nói chuyện, không lâu sau hoàn toàn bình tĩnh lắng nghe, thế mới biết trình độ của Đại Tần quốc quả nhiên giỏi hơn Đại Tấn quốc.
Cho ví dụ thế này, nếu như trong tứ đại tiên môn đại hình Đại Tần quốc trên cơ bản một tiên môn có thể có một tu tiên giả hai mươi tuổi là luyện thể kỳ. Mà Đại Tấn quốc trừ Lục Nguyên là ngoại tộc ra, bình thường một tiên môn tu tiên giả luyện thể kỳ khoảng bốn mươi tuổi.
Xem con báo có thể thấy đốm trên mình nó.
Lúc này bỗng vang giọng nói:
- Xem kìa, là ai đến vậy?
Một tu tiên giả nói:
- Cho dù là mấy người Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên đến cũng không có gì ghê gớm.
tu tiên giả nói xong ngoái đầu lại nhìn, kết quả nhìn rồi không thu lại tầm mắt được, rất nhiều tu tiên giả đều nhìn sang.
Ánh mắt cùng đọng lại.
Lục Nguyên tò mò cũng nhìn theo.
Tuyết rơi lất phất, một thiếu nữ ngọt mỹ mặc áo lông dê trắng chậm rãi bay lên. Khi thiếu nữ bay đến người không nhúc nhích chút nào, tư thế tựa tiên nữ, cực kỳ phiêu dật. Thiếu nữ làn da tuyết trắng, mắt sáng như sao, biểu tình lạnh lẽo, mặc bạch cừu, trong đầy trời tuyết rơi như tiên giáng trần.
- Chung đại tiểu thư!
- Đúng là Chung đại tiểu thư!
- Nghe nói Chung đại tiểu thư là thiên tài Vô Kiếm tiên môn, mới mười chín tuổi đã là tu vi luyện thể kỳ nhất tầng.
- Này có là gì, chắc ngươi không biết? Bây giờ Chung đại tiểu thư là được yêu thương nhất Vô Kiếm tiên môn, coi như là hạ hạ đại môn chủ cũng không sánh bằng Chung đại tiểu thư. Nếu cưới được Chung đại tiểu thư thì có thể ít phấn đấu một ngàn năm!
Chương trước Chương tiếp
Loading...