Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 124: Kiếm ở nơi tay rượu ở nơi tay
Ma đạo tu hành là dùng linh thạch nhưng nhiều yêu ma có thể dùng cách thôn phệ, đem huyết nhục tiên giả huyết nhục yêu ma làm tài liệu tu hành, mà ma đạo còn đem máu huyết của địch nhân hóa thành pháp lực của bản thân.
Đương nhiên hóa huyết cũng là một thần công cao cường của ma đạo.
Một khi hóa huyết thành công thì không cần phải vất vả tu hành, có thể đem huyết nhục của đối thủ hấp thu hết.
Hóa huyết chính là ma công đệ nhất của ma đạo.
Đương nhiên ma công như thế, rất khó luyện thành, chỉ sợ ma công mười người luyện cũng chín người phải chết, cùng với công pháp chính đạo hoàn toàn bất đồng.
Nói xong ma đạo phải nói tới chính đạo.
Chính đạo cũng có tranh đấu nhưng tranh đấu vẫn nằm trong quy tắc. Từng tiên môn đều có môn quy của mình, trên cơ bản đồng môn tương tàn lạm sát phàm nhân đều bị cấm một khi trái với quy tắc thì rất khó dừng chân trong chính đạo.
Chính đạo cho dù có tranh đấu cũng phải có nhân nghĩa một chút.
Chính đạo những thứ như tôn sư trọng đạo rất được xem trọng mà một khi thí sư thì tiên môn nào cũng không chứa chấp.
Chính đạo chính là tiên đạo, lời nói là hiệp ngôn.
Lục Nguyên tính tình tuy tiêu dao tuy nhiên hắn được Hoa Sơn giáo dục rất nhiều đã hiểu thế nào là tiên thế nào là hiệp.
Ở trong sương mù tại Vân Sơn cầm một bình rượu nhìn từng đám mây bay, như vậy không phải là tiên sao?
Như thế nào là hiệp là không lạm sát người, có nguyên tắc của mình, nắm lấy chính nghĩa, thấy yêu ma sẽ ra tay.
Ở trong các môn phái có giáo dục có người thiên hướng về tiên ẩn cư có người lại thiên hướng về hiệp cứu trợ vạn chúng, đánh giết yêu ma, mọi người đều có thái độ khác nhau.
Mà Lục Nguyên thì sao, hắn lại thích lười biếng, đi hành hiệp trượng nghĩ khắp nơi, quá là mệt mỏi, quá mất gân cốt, không phù hợp với tính tình của hắn, mà thiên hướng về tiên thì mới là nhàn nhã tự tại, tuy nhiên dù sao hắn ở trong môn phái nhiều như vậy cũng bị tiêm nhiễm phương diện về hiệp cũng có một chút.
Vừa thấy yêu mà là rút kiếm giết.
Giết yêu ma trảm yêu ma thay trời hành đạo.
Lúc này chính là lúc thay trời hành đạo.
Lục Nguyên nhẹ nhàng chuyển động thanh kiếm, hắn đã đánh bại Thổ Ma Viêm Dạ Xoa mà sau khi hắn đánh bại hai loại ma này vô số yêu ma đều đưa mắt nhìn về hắn, bọn chúng đều không ngờ, thanh y thiếu niên này tuổi còn trẻ lại có kiếm thuật tinh diệu như vậy.
Liên tiếp phá yêu ma lúc này Lục Nguyên cũng thèm rượu hắn lấy ra một hồ lô mà uống, cảm thấy hào khí tăng lên rất nhiều.
- Rất tốt, ai lại cùng ta chiến một trận?
Mấy Đại A Tu La đã bị đoạt mất, Tu La nhất tộc là một tộc tương đối xuất sắc, bọn chúng có bản năng chiến đấu trời sinh, mấy Đại A Tu La liền tấn cô về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên cười ha hả, bàn tay trái vẫn cầm hồ lô rượu bàn tay phải dùng kiếm chiêu tinh diệu thi triển.
Cuồng phong chuyển qua gió nổi mây phun, Phong Vân lưu tán.
Vân Sinh Vân Diệt, Vân Thư Vân cuốn.
Bạo Vũ như trụ, một mảng mênh mông.
Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm cùng với thất thập nhị kiếm Vũ Lạc, từng chiêu từng thức thi triển ra.
Đại A Tu La chính là chiêu thức bản năng của Tu La tộc, tuy nhiên không cảm nhận được ý của nó thì không thể luyện được đến tình trạng mạnh nhất, một chiêu thức này mang tới sơ hở lớn.
Trên cơ bản Đại A Tu La đang chiến đấu cùng với Lục Nguyên.
Đại A Tu La cùng chiêu thức truyền thừa bả năng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Lục Nguyên ở trong thiên địa đại đạo lãnh hội kiếm ý.
Hai thứ này đấu với nhau ai thắng cũng rõ ràng rồi, Đại A Tu La để lộ quá nhiều sơ hở, nhanh chóng bị bại khiến cho đám yêu ma còn lại phản giật mình.
Yêu ma ở trong lòng đất có một loại yêu ma tên là Huyết Mẫu yêu ma này tính tình trời sinh cường đại pháp tu, hơn nữa thứ mà bọn chúng tu cũng không phải là kim thủy hỏa thổ phong lôi những pháp thuật này mà là huyết hệ pháp thuật, loại tà thuật này tu tiên giả không cách nào học được, một khi bị huyết mẫu ma xâm phạm nhân tậm thì cảm xúc liền trở nên rối loạn.
Rất nhiều sinh linh chính đạo bị Huyết Mẫu ma bao vây rồi đi vào ma đạo.
Nghe nói ở cách đó xa xa còn có một vị cường giả tới Huyết Mẫu ma tự xưng là Huyết Hà lão tổ, vị Huyết Hà lão tổ cũng xưng tôn một phương.
Mà lúc này mấy Huyết Mẫu ma đánh về phái Lục Nguyên, đủ loại vây công, những huyết hệ pháp thuật này công kích về mặt cảm xúc khiến cho người ta rất dễ rơi vào tà đạo.
Huyết Mẫu ma thấy máu của bọn chúng đã nhiễm lên trên người của Lục Nguyên thì mỉm cười, máu của bọn họ xuất ra chính là tà huyết tinh hoa nếu không phải gặp đối thủ khó chơi bọn chúng cũng không dùng.
Mà lúc này kiếm quang nhoáng lên một cái bọn chúng còn chưa kịp phản ứng thì mấy huyết mẫu ma đã táng thân dưới kiếm của Lục Nguyên, không có cách nào, đại đa số mọi người đều có cảm xúc xấu mà cảm xúc xấu của Lục Nguyên không có nhiều lắm, mà lần này Lục Nguyên ra tay chính là dùng Dương Ngô kiếm.
Dương Ngô Kiếm chính là phi kiếm mà Lý Nguyên Bạch rèn ra:
Lý Nguyên Bạch nói:
- Thanh kiếm này có ngũ hành pháp thuật, thế như cầu vồng, có thể khắc được rất nhiều nhân tố tà ác.
Lục Nguyên về cảm xúc xấu thì có vô cùng ít, hơn nữa còn cầm Dương Ngô kiếm khiết cho các ma huyết của Huyết Mẫu ma không có bao nhiêu tác dụng với hắn.
- Thống khoái.
Lục Nguyên lại uống một ngụm rượu, vừa uống rượu vừa xuất kiếm, mùi rượu ngày càng thuần, kiếm pháp ngày càng tinh diệu, một đường phá vô số yêu ma, Lục Nguyên cũng dần cảm giác mình đã tới được một cảnh giới kỳ diệu.
Rượu uống càng thoải mái kiếm sử càng nhanh.
Nhớ rõ ở Đại Tấn tu tiên giới có một vị danh nhân từng nói:
- Thứ hắn muốn uống chính là rượu nggon nhất, muốn ôm nữ tử xinh đẹp nhất muốn cưỡi tuấn mã tốt nhất, muốn dùng kiếm tốt nhất, muốn gặp đối thủ cường đại nhất muốn đánh một cuộc đấu thống khoái.
Đúng rồi vị danh nhân đó không phải là người của Đại Tấn mà là người của Đại Tần quốc tên là Diệp Hoan, lá cây theo gió mà phiêu linh vô luận nơi nào cũng có thể khoái hoạt, đây là Diệp Hoan một trong những tông sư của Đại Tần quốc.
Mà biểu hiện của Lục Nguyên lúc này thật khiến cho đám yêu ma phải tán loạn rồi, bọn chúng vốn tính toán, dùng hai phân đà đánh phân đà thứ mười nhanh chóng giải quyết rồi tập trung binh lực đi trừ khử các phân đà khác.
Kết quả không ngờ lại xuất hiện một thanh y thanh niên.
Thanh y thanh niên này một tay cầm hồ lô rượu một tay cầm kiếm.
Kiếm ở nơi tay rượu ở nơi tay.
Nhưng không ai có thể kháng cự.
Thổ Ma bại, Viêm Dạ Xoa bại, Đại A Tu La bại, Huyết Mẫu Ma bại.
Một đường thất bại chết không ít yêu ma thậm chí binh lực cũng bị Lục Nguyên giày vò, không chiếm ưu thế chứ đừng nói là phương diện sĩ khí, bị thiếu niên này đả kích toàn thân không còn sĩ khí rồi.
Lục Nguyên vừa uống rượu vừa chiến đấu, hồ lô rượu một tay một tay cầm kiếm trảm yêu ma.
Đếnlúc này Lục Nguyên đã có danh tiếng.
Vô số yêu ma muốn ngăn cản hắn nhưng không ai ngăn cản được ba thước thanh phong của hắn.
Lục Nguyên biểu hiện đã dẫn tới chấn động của đám yêu ma.
Mà không chỉ yêu ma còn có rất nhiều người của phân đà thứ mười cũng chấn động.
Ở phân đà thứ mười biết rõ bổn sự của Lục Nguyên cũng chỉ có Tống Kiếm Cửu mà thôi những người khác thấy Lục Nguyên xếp thứ bốn mươi ba trong khảo thí yêu ma dưới lòng đất thì cho rằng hắn chẳng có gì hơn, về phần tin tức Đại Nguyên quốc phái người tới khiêu chiến bị thua trong tay Lục Nguyên bọn họ vẫn chưa biết.
Ngũ tiên minh chiến lực cường đại mà tài nguyên đa phần là do ngũ đại tiên môn cung cấp, nhưng ở phương diện tin tức lại hơi bị áp chế dù sao bọn họ cũng là một tổ chức ở trong lòng đất.
Ngũ đại tiên môn cân đối kế sách, xuất hiện tông lão hội cũng đồng thời xuất hiện ngũ tiên minh.
Bọn họ cho rằng cuộc tỷ thí ở phân đà thứ mười đã có mờ ám, mà tin tức Đại Nguyên đế quốc tới khiêu chiến lại không truyền tới cho nên ai cũng nghĩ Lục Nguyên là hàng giả, kết quả thực lực mạnh mẽ của Lục Nguyên cứ thế biểu hiện ra khiến tất cả đều kinh ngạc.
Tu tiên giả của mười phân đà đều trợn mắt há hốc mồm.
- Như vậy sao có thể là hàng giả được.
- Đúng thế cho dù là hương chủ cũng không có thực lực mạnh như thế.
Những người trước kia nói Lục Nguyên là hàng giả bây giờ không dám nói lung tung nữa.
Mà Lục Nguyên cũng không để ý nhiều hắn một tay cầm hồ lô rượu một tay cầm kiếm khoái hoạt tiêu dao.
Ta vui cười ở bản tâm.
Ta tiêu dao bất kể nơi nào.
Lục Nguyên bây giờ phát ra cho đám yêu ma một cảm giác không ai có thể là địch thủ của hắn.
Tuy nhiên lúc này Lục Nguyên vẫn ngẩng đầu lên, ở phía trước trên bầu trời bay tới hai Đại A Tu La, Đại A Tu La này so với các Đại A Tu La khác thì khác nhau, toàn thân đều hiện quang, hiển nhiên đã sắp đạt tới Trường Sinh Kỳ.
Yêu ma thấy Đại A Tu La xuất hiện thì đều cung kính nói:
- Tham kiến đà chủ.
Đại A Tu La này chính là đà chủ một phương, bản thân có tu vi Luyện Thể Kỳ tầng thứ tám Ngự Kiếm Hành Không, có thể ngự kiếm chém giết không cần cận chiến xuất kiếm.
Nếu nói hương chủ là người được tôn kính ở dưới lòng đất thì đà chủ càng được tôn kính.
Mỗi đà chủ đều là nhân vật vô cùng mạnh mẽ.
Đại A Tu La có phần buồn bực vốn kế hoạch vây công phân đà thứ mười này có thể nhanhc hóng giải quyết, sau đó đi giải quyết phân đà thứ bảy mà không ngờ lại xuất hiện một người kỳ quái như thế nếu không phải như vậy hắn đã sớm đi giải quyết Tống Kiếm Cửu.
Thổ Ma Viêm Dạ Xoa Đại A Tu La Huyết Mẫu Ma... đều đã bại dưới kiếm của thanh y thiếu niên.
Có thể nói nếu như tiếp tục để cho thanh y thiếu niên này hoành hành thì chiến cục sẽ sụp đổ.
Bất đắc dĩ hắn cũng chỉ có thể xuất đầu ra đối phó với thanh y thiếu niên này, một vị đà chủ khác thì đối phó với Tống Kiếm Cửu, hắn ở trên hư không cất tiếng:
- Tiểu bối dám phá đám chúng ta, hôm nay là ngày chết của ngươi.
Hắn giơ tay lên một Tu La cốt đao đã hiện ra nơi tay.
Vèo.
Tu La Cốt Đao đã đánh tới đỉnh đầu của Lục Nguyên, lúc Tu La cốt đao đánh tới Lục Nguyên theo bản năng lui về phía sau.
- Một hậu bối mà có thể ngăn cản một đao kia của ta đúng là không tệ.
Hắn khó kìm được mà tán dương:
- Đáng tiếc ngươi cũng chỉ dừng ở tình trạng này mà thôi pháp lực của ngươi kém ta quá lớn, ngươi sẽ chết ở đây ta sẽ đem huyết dịch của ngươi nhập vào cốt đao xem như để làm kỷ niệm.
Tu La nhất tộng từng có một truyền thống nếu gặp được đối thủ cao minh sẽ đem xương cốt của hắn sát nhập vào trong cốt đao, như vậy là tôn kính với cường giả đồng thời cũng làm tăng uy lực của cốt đao.
Đương đương dương, Đại A Tu La tiếp tục ra tay.
Lúc Đại A Tu La công kích, Lục Nguyên không ngừng lui về, tuy mỗi kiếm của hắn có thể ngăn cản được nhưng vì pháp lực của hắn không theo kịp đối phương.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, đối thủ quá mạnh.
Đây chính là đối thủ mạnh nhất hắn gặp từ trước tới nay.
Vốn đối thủ trước đây của hắn là những thế hệ bình thường, cho dù là nhân vật tổ đỉnh chuyển thế linh đồng như Thiết Mộc Nhĩ hay là Nguyên Lăng cũng không có thực lực áp đảo.
Mà Tu La trước mắt đã luyện tới pháp lực tầng thứ bảy Luyện Thể Kỳ khiến cho Lục Nguyên muốn thổ huyết.
Đúng rồi thổ huyết, Huyết Kiếm kiếm thuật.
Lại một kiếm ngăn cản Tu La cốt đao, người lại bay về phía sau.
- Cấp đà chủ rất mạnh nhưng ngươi cho rằng có thể hơn ta sao?
Một câu nói này khiến cho mọi người phải giật mình.
Đúng thế Lục Nguyên đúng là rất mạnh mọi người trước kia không ai ngờ hắn mạnh như thế, có thể tung hoành một kiếm trong lũ yêu ma nhưng mà sự cường đại của hắn cũng có hạn, tuổi trẻ kiệt xuất cùng thế hệ có thể xưng hùng nhưng một khi gặp phải hảo thủ cách nhau một đời thì phải thiệt thòi rồi.
Ở trong thế giới trong lòng đất, Đà Chủ vẫn là một danh từ cường đại, về phần Đường Chủ còn cường đại hơn, mỗi vị đường chủ đều thâm bất khả trắc.
Mà Lục Nguyên đã nói gì:
Hắn còn nói;
- Cấp đà chủ rất mạnh nhưng ngươi cho rằng có thể hơn được ta sao?
Những lời này có hàm ý gì, là khiêu chiến cấp đà chủ sao? Thật là không biết lượng sức hắn dám khiêu chiến với cấp đà chủ thật là buồn cười.
Cấp đà chủ ở mỗi khu vực đều là những người đã thành danh lớn.
Thật là người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng.
Phần đông tu tiên giả và yêu ma đã quên cuộc hỗn chiến không tự chủ được nhìn vào cuộc chiến giữa Đại A Tu La Hàm Na La và Lục Nguyên, Hàm Na La cười to hắn thật sự không ngờ người trẻ tuổi này không ngờ cũng không biết cấp đà chủ dưới mặt đất đại biểu cho điều gì.
Chỉ thấy thanh y trẻ tuổi giơ tay lên móc ra một phi kiếm, huyết kiếm thuật có ghi lại dùng máu tế kiếm chính là một môn tà thuật, mà Dưỡng Ngô Kiếm không cách nào dùng tà thuật này được.
Tự nhiên tu tiên giả và yêu ma cũng không biết hàm nghĩa của chuynệ này chỉ thấy thanh y trẻ tuổi sau khi thay đổi phi kiếm liền thổ huyết lên thân kiếm, thanh kiếm cầu vồng kia biến thành màu đỏ, bắt đầu có huyết sắc kỳ dị. Hắn đang làm gì, chẳng lẽ hắn cho rằng búng máu như vậy có thể làm hắn vượt qua được cấp đà chủ sao? Đây là chuyện không thể nào.
Khiêu chiến với đà chủ vốn là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Chẳng biết lúc nào, một luồng gió đã thổi qua.
Thế giới dưới lòng đất mặc dù không có mưa nhưng thực sự có gió.
Làn gió nhẹ từ từ nhưng thoáng cái đã trở thành tà phong tung hoành.
Huyết sắc cầu vồng hóa thành một đạo huyết quang không thể tìm ra tung tích của hắn.
Tu La cốt đao mỏng như cánh ve cũng không có cách nào tìm ra tung tích.
Vô luận là kiếm thuật của Lục Nguyên hay đao thuật của Hàm Nan La đều nổi tiếng, bằng không thì lúc này mắt thường không cách nào nắm bắt được, làm sao có thể truy tìm ra đối phương, kiếm thuật và đao thuật như vậy phải nói là kiệt xuất tương đương, một đòn tấn công Lục Nguyên đã rơi vào thế hạ phong nhưng Hàm Nan La vẫn thấy được Huyết kiếm của đối phương có phần cổ quái, tựa hồ triệt tiêu pháp lực trên Tu La cốt đao của mình vậy.
Đương nhiên hóa huyết cũng là một thần công cao cường của ma đạo.
Một khi hóa huyết thành công thì không cần phải vất vả tu hành, có thể đem huyết nhục của đối thủ hấp thu hết.
Hóa huyết chính là ma công đệ nhất của ma đạo.
Đương nhiên ma công như thế, rất khó luyện thành, chỉ sợ ma công mười người luyện cũng chín người phải chết, cùng với công pháp chính đạo hoàn toàn bất đồng.
Nói xong ma đạo phải nói tới chính đạo.
Chính đạo cũng có tranh đấu nhưng tranh đấu vẫn nằm trong quy tắc. Từng tiên môn đều có môn quy của mình, trên cơ bản đồng môn tương tàn lạm sát phàm nhân đều bị cấm một khi trái với quy tắc thì rất khó dừng chân trong chính đạo.
Chính đạo cho dù có tranh đấu cũng phải có nhân nghĩa một chút.
Chính đạo những thứ như tôn sư trọng đạo rất được xem trọng mà một khi thí sư thì tiên môn nào cũng không chứa chấp.
Chính đạo chính là tiên đạo, lời nói là hiệp ngôn.
Lục Nguyên tính tình tuy tiêu dao tuy nhiên hắn được Hoa Sơn giáo dục rất nhiều đã hiểu thế nào là tiên thế nào là hiệp.
Ở trong sương mù tại Vân Sơn cầm một bình rượu nhìn từng đám mây bay, như vậy không phải là tiên sao?
Như thế nào là hiệp là không lạm sát người, có nguyên tắc của mình, nắm lấy chính nghĩa, thấy yêu ma sẽ ra tay.
Ở trong các môn phái có giáo dục có người thiên hướng về tiên ẩn cư có người lại thiên hướng về hiệp cứu trợ vạn chúng, đánh giết yêu ma, mọi người đều có thái độ khác nhau.
Mà Lục Nguyên thì sao, hắn lại thích lười biếng, đi hành hiệp trượng nghĩ khắp nơi, quá là mệt mỏi, quá mất gân cốt, không phù hợp với tính tình của hắn, mà thiên hướng về tiên thì mới là nhàn nhã tự tại, tuy nhiên dù sao hắn ở trong môn phái nhiều như vậy cũng bị tiêm nhiễm phương diện về hiệp cũng có một chút.
Vừa thấy yêu mà là rút kiếm giết.
Giết yêu ma trảm yêu ma thay trời hành đạo.
Lúc này chính là lúc thay trời hành đạo.
Lục Nguyên nhẹ nhàng chuyển động thanh kiếm, hắn đã đánh bại Thổ Ma Viêm Dạ Xoa mà sau khi hắn đánh bại hai loại ma này vô số yêu ma đều đưa mắt nhìn về hắn, bọn chúng đều không ngờ, thanh y thiếu niên này tuổi còn trẻ lại có kiếm thuật tinh diệu như vậy.
Liên tiếp phá yêu ma lúc này Lục Nguyên cũng thèm rượu hắn lấy ra một hồ lô mà uống, cảm thấy hào khí tăng lên rất nhiều.
- Rất tốt, ai lại cùng ta chiến một trận?
Mấy Đại A Tu La đã bị đoạt mất, Tu La nhất tộc là một tộc tương đối xuất sắc, bọn chúng có bản năng chiến đấu trời sinh, mấy Đại A Tu La liền tấn cô về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên cười ha hả, bàn tay trái vẫn cầm hồ lô rượu bàn tay phải dùng kiếm chiêu tinh diệu thi triển.
Cuồng phong chuyển qua gió nổi mây phun, Phong Vân lưu tán.
Vân Sinh Vân Diệt, Vân Thư Vân cuốn.
Bạo Vũ như trụ, một mảng mênh mông.
Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm cùng với thất thập nhị kiếm Vũ Lạc, từng chiêu từng thức thi triển ra.
Đại A Tu La chính là chiêu thức bản năng của Tu La tộc, tuy nhiên không cảm nhận được ý của nó thì không thể luyện được đến tình trạng mạnh nhất, một chiêu thức này mang tới sơ hở lớn.
Trên cơ bản Đại A Tu La đang chiến đấu cùng với Lục Nguyên.
Đại A Tu La cùng chiêu thức truyền thừa bả năng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Lục Nguyên ở trong thiên địa đại đạo lãnh hội kiếm ý.
Hai thứ này đấu với nhau ai thắng cũng rõ ràng rồi, Đại A Tu La để lộ quá nhiều sơ hở, nhanh chóng bị bại khiến cho đám yêu ma còn lại phản giật mình.
Yêu ma ở trong lòng đất có một loại yêu ma tên là Huyết Mẫu yêu ma này tính tình trời sinh cường đại pháp tu, hơn nữa thứ mà bọn chúng tu cũng không phải là kim thủy hỏa thổ phong lôi những pháp thuật này mà là huyết hệ pháp thuật, loại tà thuật này tu tiên giả không cách nào học được, một khi bị huyết mẫu ma xâm phạm nhân tậm thì cảm xúc liền trở nên rối loạn.
Rất nhiều sinh linh chính đạo bị Huyết Mẫu ma bao vây rồi đi vào ma đạo.
Nghe nói ở cách đó xa xa còn có một vị cường giả tới Huyết Mẫu ma tự xưng là Huyết Hà lão tổ, vị Huyết Hà lão tổ cũng xưng tôn một phương.
Mà lúc này mấy Huyết Mẫu ma đánh về phái Lục Nguyên, đủ loại vây công, những huyết hệ pháp thuật này công kích về mặt cảm xúc khiến cho người ta rất dễ rơi vào tà đạo.
Huyết Mẫu ma thấy máu của bọn chúng đã nhiễm lên trên người của Lục Nguyên thì mỉm cười, máu của bọn họ xuất ra chính là tà huyết tinh hoa nếu không phải gặp đối thủ khó chơi bọn chúng cũng không dùng.
Mà lúc này kiếm quang nhoáng lên một cái bọn chúng còn chưa kịp phản ứng thì mấy huyết mẫu ma đã táng thân dưới kiếm của Lục Nguyên, không có cách nào, đại đa số mọi người đều có cảm xúc xấu mà cảm xúc xấu của Lục Nguyên không có nhiều lắm, mà lần này Lục Nguyên ra tay chính là dùng Dương Ngô kiếm.
Dương Ngô Kiếm chính là phi kiếm mà Lý Nguyên Bạch rèn ra:
Lý Nguyên Bạch nói:
- Thanh kiếm này có ngũ hành pháp thuật, thế như cầu vồng, có thể khắc được rất nhiều nhân tố tà ác.
Lục Nguyên về cảm xúc xấu thì có vô cùng ít, hơn nữa còn cầm Dương Ngô kiếm khiết cho các ma huyết của Huyết Mẫu ma không có bao nhiêu tác dụng với hắn.
- Thống khoái.
Lục Nguyên lại uống một ngụm rượu, vừa uống rượu vừa xuất kiếm, mùi rượu ngày càng thuần, kiếm pháp ngày càng tinh diệu, một đường phá vô số yêu ma, Lục Nguyên cũng dần cảm giác mình đã tới được một cảnh giới kỳ diệu.
Rượu uống càng thoải mái kiếm sử càng nhanh.
Nhớ rõ ở Đại Tấn tu tiên giới có một vị danh nhân từng nói:
- Thứ hắn muốn uống chính là rượu nggon nhất, muốn ôm nữ tử xinh đẹp nhất muốn cưỡi tuấn mã tốt nhất, muốn dùng kiếm tốt nhất, muốn gặp đối thủ cường đại nhất muốn đánh một cuộc đấu thống khoái.
Đúng rồi vị danh nhân đó không phải là người của Đại Tấn mà là người của Đại Tần quốc tên là Diệp Hoan, lá cây theo gió mà phiêu linh vô luận nơi nào cũng có thể khoái hoạt, đây là Diệp Hoan một trong những tông sư của Đại Tần quốc.
Mà biểu hiện của Lục Nguyên lúc này thật khiến cho đám yêu ma phải tán loạn rồi, bọn chúng vốn tính toán, dùng hai phân đà đánh phân đà thứ mười nhanh chóng giải quyết rồi tập trung binh lực đi trừ khử các phân đà khác.
Kết quả không ngờ lại xuất hiện một thanh y thanh niên.
Thanh y thanh niên này một tay cầm hồ lô rượu một tay cầm kiếm.
Kiếm ở nơi tay rượu ở nơi tay.
Nhưng không ai có thể kháng cự.
Thổ Ma bại, Viêm Dạ Xoa bại, Đại A Tu La bại, Huyết Mẫu Ma bại.
Một đường thất bại chết không ít yêu ma thậm chí binh lực cũng bị Lục Nguyên giày vò, không chiếm ưu thế chứ đừng nói là phương diện sĩ khí, bị thiếu niên này đả kích toàn thân không còn sĩ khí rồi.
Lục Nguyên vừa uống rượu vừa chiến đấu, hồ lô rượu một tay một tay cầm kiếm trảm yêu ma.
Đếnlúc này Lục Nguyên đã có danh tiếng.
Vô số yêu ma muốn ngăn cản hắn nhưng không ai ngăn cản được ba thước thanh phong của hắn.
Lục Nguyên biểu hiện đã dẫn tới chấn động của đám yêu ma.
Mà không chỉ yêu ma còn có rất nhiều người của phân đà thứ mười cũng chấn động.
Ở phân đà thứ mười biết rõ bổn sự của Lục Nguyên cũng chỉ có Tống Kiếm Cửu mà thôi những người khác thấy Lục Nguyên xếp thứ bốn mươi ba trong khảo thí yêu ma dưới lòng đất thì cho rằng hắn chẳng có gì hơn, về phần tin tức Đại Nguyên quốc phái người tới khiêu chiến bị thua trong tay Lục Nguyên bọn họ vẫn chưa biết.
Ngũ tiên minh chiến lực cường đại mà tài nguyên đa phần là do ngũ đại tiên môn cung cấp, nhưng ở phương diện tin tức lại hơi bị áp chế dù sao bọn họ cũng là một tổ chức ở trong lòng đất.
Ngũ đại tiên môn cân đối kế sách, xuất hiện tông lão hội cũng đồng thời xuất hiện ngũ tiên minh.
Bọn họ cho rằng cuộc tỷ thí ở phân đà thứ mười đã có mờ ám, mà tin tức Đại Nguyên đế quốc tới khiêu chiến lại không truyền tới cho nên ai cũng nghĩ Lục Nguyên là hàng giả, kết quả thực lực mạnh mẽ của Lục Nguyên cứ thế biểu hiện ra khiến tất cả đều kinh ngạc.
Tu tiên giả của mười phân đà đều trợn mắt há hốc mồm.
- Như vậy sao có thể là hàng giả được.
- Đúng thế cho dù là hương chủ cũng không có thực lực mạnh như thế.
Những người trước kia nói Lục Nguyên là hàng giả bây giờ không dám nói lung tung nữa.
Mà Lục Nguyên cũng không để ý nhiều hắn một tay cầm hồ lô rượu một tay cầm kiếm khoái hoạt tiêu dao.
Ta vui cười ở bản tâm.
Ta tiêu dao bất kể nơi nào.
Lục Nguyên bây giờ phát ra cho đám yêu ma một cảm giác không ai có thể là địch thủ của hắn.
Tuy nhiên lúc này Lục Nguyên vẫn ngẩng đầu lên, ở phía trước trên bầu trời bay tới hai Đại A Tu La, Đại A Tu La này so với các Đại A Tu La khác thì khác nhau, toàn thân đều hiện quang, hiển nhiên đã sắp đạt tới Trường Sinh Kỳ.
Yêu ma thấy Đại A Tu La xuất hiện thì đều cung kính nói:
- Tham kiến đà chủ.
Đại A Tu La này chính là đà chủ một phương, bản thân có tu vi Luyện Thể Kỳ tầng thứ tám Ngự Kiếm Hành Không, có thể ngự kiếm chém giết không cần cận chiến xuất kiếm.
Nếu nói hương chủ là người được tôn kính ở dưới lòng đất thì đà chủ càng được tôn kính.
Mỗi đà chủ đều là nhân vật vô cùng mạnh mẽ.
Đại A Tu La có phần buồn bực vốn kế hoạch vây công phân đà thứ mười này có thể nhanhc hóng giải quyết, sau đó đi giải quyết phân đà thứ bảy mà không ngờ lại xuất hiện một người kỳ quái như thế nếu không phải như vậy hắn đã sớm đi giải quyết Tống Kiếm Cửu.
Thổ Ma Viêm Dạ Xoa Đại A Tu La Huyết Mẫu Ma... đều đã bại dưới kiếm của thanh y thiếu niên.
Có thể nói nếu như tiếp tục để cho thanh y thiếu niên này hoành hành thì chiến cục sẽ sụp đổ.
Bất đắc dĩ hắn cũng chỉ có thể xuất đầu ra đối phó với thanh y thiếu niên này, một vị đà chủ khác thì đối phó với Tống Kiếm Cửu, hắn ở trên hư không cất tiếng:
- Tiểu bối dám phá đám chúng ta, hôm nay là ngày chết của ngươi.
Hắn giơ tay lên một Tu La cốt đao đã hiện ra nơi tay.
Vèo.
Tu La Cốt Đao đã đánh tới đỉnh đầu của Lục Nguyên, lúc Tu La cốt đao đánh tới Lục Nguyên theo bản năng lui về phía sau.
- Một hậu bối mà có thể ngăn cản một đao kia của ta đúng là không tệ.
Hắn khó kìm được mà tán dương:
- Đáng tiếc ngươi cũng chỉ dừng ở tình trạng này mà thôi pháp lực của ngươi kém ta quá lớn, ngươi sẽ chết ở đây ta sẽ đem huyết dịch của ngươi nhập vào cốt đao xem như để làm kỷ niệm.
Tu La nhất tộng từng có một truyền thống nếu gặp được đối thủ cao minh sẽ đem xương cốt của hắn sát nhập vào trong cốt đao, như vậy là tôn kính với cường giả đồng thời cũng làm tăng uy lực của cốt đao.
Đương đương dương, Đại A Tu La tiếp tục ra tay.
Lúc Đại A Tu La công kích, Lục Nguyên không ngừng lui về, tuy mỗi kiếm của hắn có thể ngăn cản được nhưng vì pháp lực của hắn không theo kịp đối phương.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, đối thủ quá mạnh.
Đây chính là đối thủ mạnh nhất hắn gặp từ trước tới nay.
Vốn đối thủ trước đây của hắn là những thế hệ bình thường, cho dù là nhân vật tổ đỉnh chuyển thế linh đồng như Thiết Mộc Nhĩ hay là Nguyên Lăng cũng không có thực lực áp đảo.
Mà Tu La trước mắt đã luyện tới pháp lực tầng thứ bảy Luyện Thể Kỳ khiến cho Lục Nguyên muốn thổ huyết.
Đúng rồi thổ huyết, Huyết Kiếm kiếm thuật.
Lại một kiếm ngăn cản Tu La cốt đao, người lại bay về phía sau.
- Cấp đà chủ rất mạnh nhưng ngươi cho rằng có thể hơn ta sao?
Một câu nói này khiến cho mọi người phải giật mình.
Đúng thế Lục Nguyên đúng là rất mạnh mọi người trước kia không ai ngờ hắn mạnh như thế, có thể tung hoành một kiếm trong lũ yêu ma nhưng mà sự cường đại của hắn cũng có hạn, tuổi trẻ kiệt xuất cùng thế hệ có thể xưng hùng nhưng một khi gặp phải hảo thủ cách nhau một đời thì phải thiệt thòi rồi.
Ở trong thế giới trong lòng đất, Đà Chủ vẫn là một danh từ cường đại, về phần Đường Chủ còn cường đại hơn, mỗi vị đường chủ đều thâm bất khả trắc.
Mà Lục Nguyên đã nói gì:
Hắn còn nói;
- Cấp đà chủ rất mạnh nhưng ngươi cho rằng có thể hơn được ta sao?
Những lời này có hàm ý gì, là khiêu chiến cấp đà chủ sao? Thật là không biết lượng sức hắn dám khiêu chiến với cấp đà chủ thật là buồn cười.
Cấp đà chủ ở mỗi khu vực đều là những người đã thành danh lớn.
Thật là người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng.
Phần đông tu tiên giả và yêu ma đã quên cuộc hỗn chiến không tự chủ được nhìn vào cuộc chiến giữa Đại A Tu La Hàm Na La và Lục Nguyên, Hàm Na La cười to hắn thật sự không ngờ người trẻ tuổi này không ngờ cũng không biết cấp đà chủ dưới mặt đất đại biểu cho điều gì.
Chỉ thấy thanh y trẻ tuổi giơ tay lên móc ra một phi kiếm, huyết kiếm thuật có ghi lại dùng máu tế kiếm chính là một môn tà thuật, mà Dưỡng Ngô Kiếm không cách nào dùng tà thuật này được.
Tự nhiên tu tiên giả và yêu ma cũng không biết hàm nghĩa của chuynệ này chỉ thấy thanh y trẻ tuổi sau khi thay đổi phi kiếm liền thổ huyết lên thân kiếm, thanh kiếm cầu vồng kia biến thành màu đỏ, bắt đầu có huyết sắc kỳ dị. Hắn đang làm gì, chẳng lẽ hắn cho rằng búng máu như vậy có thể làm hắn vượt qua được cấp đà chủ sao? Đây là chuyện không thể nào.
Khiêu chiến với đà chủ vốn là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Chẳng biết lúc nào, một luồng gió đã thổi qua.
Thế giới dưới lòng đất mặc dù không có mưa nhưng thực sự có gió.
Làn gió nhẹ từ từ nhưng thoáng cái đã trở thành tà phong tung hoành.
Huyết sắc cầu vồng hóa thành một đạo huyết quang không thể tìm ra tung tích của hắn.
Tu La cốt đao mỏng như cánh ve cũng không có cách nào tìm ra tung tích.
Vô luận là kiếm thuật của Lục Nguyên hay đao thuật của Hàm Nan La đều nổi tiếng, bằng không thì lúc này mắt thường không cách nào nắm bắt được, làm sao có thể truy tìm ra đối phương, kiếm thuật và đao thuật như vậy phải nói là kiệt xuất tương đương, một đòn tấn công Lục Nguyên đã rơi vào thế hạ phong nhưng Hàm Nan La vẫn thấy được Huyết kiếm của đối phương có phần cổ quái, tựa hồ triệt tiêu pháp lực trên Tu La cốt đao của mình vậy.