Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1053: Pháp cổ văn minh gặp nạn
Chờ một chút!
Bản thân trí nhớ của mình hình như có chuyện gì đó liên quan thì phải.
Lúc đó Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ và Tiên Chi Tử đối thoại cũng nói tới Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, Pháp Bảo Văn Minh mà. Chẳng lẽ lại là thế!
Lục Nguyên bỗng nhiên nghĩ tới một loại khả năng, cái gọi là Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp Bảo Văn Minh kia thật ra là do người Hoang Cổ, Tiên Cổ đứng sau lưng gây ra. Cũng tức là nói Hoang Cổ, Tiên Cổ Văn Minh đã tạo liên minh, càng nghĩ càng thấy chuyện này có khả năng. Pháp Bảo Văn Minh vẫn là văn minh trung lập, mà đại quyết chiến của Trung Ương Thiên Triều đã sắp tới rồi. Văn minh cường đại như Phượng Cổ Văn Minh còn có thể bảo trì trung lập. Chẳng qua những thế lực khác cũng muốn nhúng tay vào, ví dụ như tranh vị trí Thanh nữ kia kia. Nếu như là lúc khác thì nhúng tay vào việc tranh giành vị trị Thanh nữ chẳng khác gì tát vào mặt Phượng Cổ Văn Minh.
Phượng Cổ Văn Minh cũng hiểu rõ đây là đại thế, cho nên cũng chấp nhận để văn minh khác nhúng tay vào.
Mà Pháp Bảo Văn Minh có thực lực không cường đại như Phượng Cổ Văn Minh, rất không có khả năng tiếp tục giữ trung lập.
Đại quyết chiến tại Trung Ương Thiên Triều là một đại thế. Trong đại thế này, tất nhiên sẽ phải chia thành hai phái.
Muốn trung lập rõ là đi ngược dòng chảy rồi.
Cho nên Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ chỉ sợ là do Hoang Cổ Văn Minh ra tay muốn chiếm đoạt Pháp Bảo Văn Minh thôi.
Ngẫm lại một chút, Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ mạnh nhất của Pháp Bảo Văn Minh chết rồi, Hoang Cổ Văn Minh hiện giờ phái ra một nhân vật cường đại đi chiêu an, dùng chút ít thủ đoạn mềm lẫn cứng thì rất có khả năng thu được Pháp Bảo Văn Minh. Lục Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý. Chẳng qua Hoang Cổ Văn Minh sẽ phái ai đi đây? Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ là người có khả năng nhất.
Lục Nguyên sau khi nghe thấy tin tức này liền bay thẳng về hướng Pháp Bảo Văn Minh.
Rốt cục đã bay tới Pháp Bảo Văn Minh. Trên cửa Pháp Bảo Văn Minh có khắc hình vô số Pháp bảo. Lục Nguyên cũng không khỏi giật mình. Mình và Pháp Bảo Văn Minh xưa này không có giao tình gì, hiện tại tiến vào đó thế nào cũng là một vấn đề. Vào lúc hắn đang do dự thì lại thấy một thiếu nữ mặc bạch y bay tới. Thiếu nữ này bay từ xa xa tới, khuôn mặt vốn đáng yêu như trẻ con hiện giờ lại khóc tới sưng cả mắt, hiển nhiên là đã khóc rất nhiều. Lục Nguyên biết người này, chẳng phải là Bảo Bối Đế Cơ, bạn tốt của Vân Tụ Tuyết thì còn ai vào đây nữa? Trong nháy mắt hắn liền rơi xuống cạnh Bảo Bối Đế Cơ.
Bảo Bối Đế Cơ lúc đầu giật mình, nhưng sau khi thấy Lục Nguyên liền yên lòng hẳn:
- Là ngươi à?
- Đúng, là ta đây. Ta có chuyện muốn vào Pháp Bảo Văn Minh một lần, đi cùng ngươi có được không?
Lục Nguyên nói.
- Tốt lắm.
Bảo Bối Đế Cơ nói chuyện rất vui vẻ, nhưng tới chữ cuối thì giọng điệu lại ỉu xìu lại.
Bảo Bối Đế Cơ vốn du đảng bên ngoài, đột nhiên nghe tin dữ kinh thiên là phụ thân bị Ma Chi Văn Minh Chi Chủ giết chết, cho nên mới không quan tâm tất cả, trở về Pháp Bảo Văn Minh. Bảo Bối Đế Cơ nói:
- Lục Nguyên, ta biết rất rõ thực lực của ngươi, hiện tại cũng biết ngươi nếu không mất mạng thì sẽ là thiên tài tuyệt thế đạt tới Văn Minh Cảnh. Cho nên ta xin ngươi một chuyện.
Nàng lại thút thít khóc.
Lục Nguyên hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Bảo Bối Đế Cơ nói:
- Ma Chi Văn Minh Chi Chủ giết cha ta. Với bản lĩnh của ta thì bao lâu sau cũng không thể báo thù được. Pháp Bảo Văn Minh tuy còn ba vị thúc thúc là Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ năm kỷ nguyên và Thiên Phòng Văn Minh Phó chủ hai kỷ nguyên, Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ ba kỷ nguyên, cũng rất lợi hại nhưng có chênh lệch cực lớn với Ma Chi Văn Minh Chi Chủ. Trong những người ta quen biết thì chỉ có ngươi là tương lai có khả năng đánh chết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ. Cho nên ta muốn xin ngươi một việc, nếu thực lực ngươi về sau mạnh rồi thì xin ngươi thay ta đánh chết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, thay ta báo thù có được không?
Bảo Bối Đế Cơ nói.
Lục Nguyên không khỏi giật mình. Bản thân hắn cũng không dám chắc là tương lai có thể nhất định chém giết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, đang định mở miệng nói thì Bảo Bối Đế Cơ lại nói.
- Nếu như có thể như vậy thì ta nguyện làm tiểu thiếp của ngươi. Ta nghe nói nam nhân đều rất háo sắc mà. Chẳng qua như vậy cũng tốt, sau khi Tụ Tuyết tỷ tỷ lập gia đình với ngươi thì ta cũng có thể ở chung với tỷ ấy cả ngày.
Lục Nguyên lập tức hết nói nổi, không khỏi bất đắc dĩ nói.
- Ngươi nghe ở đâu ra vậy? Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, nếu như ta đủ khả năng thì sẽ chém giết hắn giúp ngươi. Đương nhiên bản thân hắn cũng đáng chết. Ma Chi Văn Minh Chi Chủ tu hành chữ ma của hắn mà giết không ít người.
Lục Nguyên cũng không phải vì Bảo Bối Đế Cơ nhờ vả mới làm chuyện này mà bởi chính khí trong lòng hắn.
- Hiện tại ngươi dẫn ta tiến vào Pháp Bảo Văn Minh đi, tạm thời đừng bộc lộ thân phận của ta.
Lục Nguyên nói xong liền đội nón cỏ lên đầu.
Bảo Bối Đế Cơ rốt cục tìm thấy một tia cơ hội báo thù cho cha, không khỏi cảm thấy thoải mái hơn một chút. Vốn nàng không hề có chút hy vọng nào bởi đối thủ này quá cường đại.
Thời điểm tiến vào Pháp Bảo Văn Minh, hỏi tham một tiếng mới biết Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ giờ còn chưa tới. Lúc đó Lục Nguyên liền truyền âm bảo Bảo Bối Đế Cơ. Bảo Bối Đế Cơ cũng gật đầu khẽ, dặn dò môn vệ ở đại môn Pháp Bảo Văn Minh.
- Nếu như người của Hoang Cổ Văn Minh tới, đặc biệt là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ thì các ngươi phải báo với ta một tiếng.
- Vâng, Đế Cơ.
Đám môn vệ kia tất nhiên là đồng ý.
Bảo Bối Đế Cơ và Lục Nguyên tiến vào giữa Pháp Bảo Văn Minh. Pháp Bảo Văn Minh chỉ là một khối đại lục Pháp bảo, phía trên không có trăng sao, ngược lại có đủ loại Pháp bảo nhiều kiểu dáng lơ lửng trên không trung. Những Pháp bảo này có lớn có nhỏ, có hình tháp, cầu, có hình đao, thẳng, hình vòng cung, có cái tỏa ánh sáng tím, có cái lại tỏa ánh sáng hồng. Bảy loại hào quang không ngừng đan xen nhau.
Lục Nguyên chắp tay nhìn phong cảnh đặc biệt của Pháp Bảo Văn Minh. Pháp Bảo Văn Minh và Phượng Cổ Văn Minh có sự bất đồng thật lớn.
Lúc này một người nhanh chóng bay tới gần.
- Đế Cơ, Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ vừa mới tới Pháp Bảo Văn Minh.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đến đây sau mình một chút. Trong nội tâm Lục Nguyên thầm nghĩ.
Mà Bảo Bối Đế Cơ lập tức nhìn về phía Lục Nguyên. Nàng không rõ Lục Nguyên sao lại biết người tới là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.
Pháp Bảo Văn Minh có một đại lục Pháp bảo cự đại, mà trung tâm của đại lục này là Pháp Bảo Thành.
Chính giữa Pháp Bảo Thành này cơ bản thứ gì cũng là Pháp bảo.
Nếu như Lục Nguyên tới đây chỉ sợ sẽ càng hoảng sợ.
Ở đây ngươi thoạt nhìn một thanh đao là binh khí nhưng sai rồi. Đây cũng không phải binh khí bình thường mà phía trên sẽ tự động phóng ra ánh sáng hàn băng làm đông cứng người khác. Đây hoàn toàn là Pháp bảo. Thế cũng chưa có gì. Ở giữa ngã tư đường có một quả cầu cự đại, cũng là một Pháp bảo cự đại.
Vân vân. Ngay cả một gian phòng ốc cũng có thể bay lên trời, còn có tay có chân, cũng là Pháp bảo, lúc nào cũng có thể sắp xếp, lúc nào cũng có thể dừng lại.
Ngươi ngàn vạn lần đừng tưởng rằng người mua bán ở đây là chân thân mà có thể là một loại người Pháp bảo. Người Pháp bảo chỉ có vài loại tư duy cố định mà thôi.
Ngươi vừa mua một thanh kẹo hồ lô được, cho rằng ăn được. Thực xin lỗi, phải xem thử nó có phải là Pháp bảo không đã.
Giầy dưới chân người đi đường bỗng nhiên phóng lửa rồi bay lên trời. Thứ đó cũng là Pháp bảo.
Trong lão Bằng Vương, hết thảy đều có thể là Pháp bảo.
Bởi nơi này chính là Pháp Bảo Văn Minh, là thế giới của Pháp bảo, vạn vật đều có thể là Pháp bảo.
Xưa nay Pháp Bảo Thành là chỗ tương đối vui, có một đám Pháp bảo giao đấu. Pháp bảo giao đấu không chỉ ở uy lực mà còn xem có đẹp không, có tinh xảo không, còn so cái nào nặng hơn, cái nào nhanh hơn, vân vân. Xưa này Pháp Bảo Thành đều tràn ngập tiếng cười nói như vậy.
Nhưng lúc này Pháp Bảo Thành lại hoàn toàn bất đồng.
Lúc này chính giữa Pháp Bảo Thành toàn là đồ trắng.
Đúng vậy. Chủ nhân của Pháp Bảo Thành, chủ nhân của Pháp bảo đại lục, Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ đã mất!
Đây tuyệt đối là một tin tức nặng nề!
Mọi người đương nhiên biết rõ Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ, người vẫn luôn bảo vệ, che gió che mưa cho bọn họ giờ đã mất mạng rồi.
Pháp Bảo Thành lúc này đã mất đi vẻ hăng hái bình thường.
Mà Pháp bảo cung ở trung ương Pháp Bảo Thành có mười tám tầng. Lúc này Pháp bảo cung đang trầm mặc cực độ. Chính giữa nơi này có một quan tài thủy tinh. Ở trong đó chỉ có một đoạn cánh tay. Đây chính là cánh tay của Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ. Toàn bộ những vật khác của Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ đã bị đoạt đi rồi.
Tam đại Văn Minh Phó Chủ của Pháp Bảo Văn Minh, Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ, Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ, Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ cũng đã vào vị trí của mình. Tướng mạo Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ rất có tính xâm lược, mũi ưng mắt sâu. Người này là một kẻ cực có tài năng, hiện tại cũng đã là nhân vật năm kỷ nguyên rồi.
Mà Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ toàn thân bị bao phủ bởi một tầng bảo khí khó lường.
Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ đã từng gặp Lục Nguyên tại Phượng Cổ Văn Minh một lần thì không cần phải nói tới nữa.
Ngoại trừ ba vị Văn Minh Phó Chủ ra thì còn có rất nhiều nhân vật.
Tỷ như Băng Hàn Đế Hậu, tỷ như Băng Tâm Đế Phi, Bảo Nhất Đế Tử, Bảo Cường Đế Tử, Bảo Vương Đế Tử, Bảo Hoàng Đế Tử, hậu đại của các Pháp Bảo Văn Minh Phó chủ.
Ngoài ra còn có một số đệ tử của ba vị Văn Minh Phó Chủ nữa.
Dù sao thì hiện tại các nhân vật trọng yếu nhất của Pháp Bảo Văn Minh cơ bản đều ở đây cả.
Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất mạng là một tin tức cực trọng đại với Pháp Bảo Văn Minh, làm sao có thể không trở về gấp được? Ai cũng đều mặc đồ trắng, cảm khái và đau thương vô hạn.
Bảo Hoàng Đế Tử nhìn quanh, thấp giọng nói:
- Tại sao Bảo Bối Đế Cơ chưa về?
Bảo Linh Đế Cơ thấp giọng đáp:
- Lần này Bảo Bối Đế Cơ đi hơi xa, thực lực lại thấp, phi hành chậm, cho nên về muộn một chút là bình thường. Chẳng qua nếu tính thời gian thì cũng sắp về rồi đó.
Bảo Linh Đế Cơ có khuôn mặt trái xoan, đưa tay vuốt mấy lọn tóc trước mặt. Nàng trời sinh người có dị hương, đứng cạnh nàng mà hít một hơi sẽ thấy mùi hương rất dễ chịu.
Băng Hàn Đế Hậu nói:
- Chuyện tiếp đón khách đến giao cho ngươi đó Bảo Nhất Đế Tử.
Tâm lực nàng lúc này đã cạn kiệt, một chút khí lực cũng không có, cho nên giao việc này cho Bảo Nhất Đế Tử thành thục ổn trọng. Bảo Nhất Đế Tử lên tiếng:
- Vâng.
Ngay vào lúc này, một giọng nói truyền đến:
- Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đến.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ có vẻ ôn nhã văn minh chắp tay đi vào nơi này. Trên người hắn cũng mặc đồ trắng, hiển nhiên đã chuẩn bị từ trước.
- Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ chết đi thật là cực kỳ bất hạnh. Ta khi nghe thấy tin tức này liền lập tức tới đây ngay.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đi tới trước quan tài thủy tinh, vái lạy ba cái rất long trọng.
- Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ cả đời cống hiện rất lớn cho sự phát triển của Pháp bảo, cũng có công lớn cho việc xây dựng hòa bình.
Những lời tiếp theo chỉ là khách sáo mà thôi.
Sau khi nói nhiều lời khách sáo như vậy, Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ mới lên tiếng:
- Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất đi như vậy, chắc hẳn cũng muốn báo thù. Nhưng thực lực của Pháp Bảo Văn Minh các ngươi chỉ sợ không cách nào báo thù được, không bằng đi theo Hoang Cổ Văn Minh chúng ta. Hoang Cổ Văn Minh chúng ta sẽ báo thù cho các ngươi.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nói:
- Hơn nữa một khi Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất mạng như vậy thì chỉ sợ một số đối thủ từ xưa của các ngươi sẽ tìm tới tận cửa. Các ngươi cũng không đối phó được với những đối thủ này.
Pháp Bảo Văn Minh vốn là có mấy đối thủ, vốn có Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ chống đỡ cho nhưng giờ thì không ngăn nổi rồi.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nói:
- Gia nhập Hoang Cổ Văn Minh chúng ta, tất nhiên Hoang Cổ Văn Minh chúng ta sẽ ra tay cho các ngươi.
- Mặt khác hiện giờ các ngươi cũng có thể ấy được đại thế cục của Trung Ương Thiên Triều. Đại quyết chiến của Trung Ương Thiên Triều sắp bắt đầu. Dưới tình huống này mà muốn giữ trung lập là chuyện vô cùng khó khăn, không bằng theo Hoang Cổ Văn Minh chúng ta. Hoang Cổ Văn Minh chúng ta đang rất cần hiền tài, đã sớm chuẩn bị điều kiện hậu đãi các ngươi rồi.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ hiện giờ muốn lôi kéo Pháp Bảo Văn Minh. Về phần về sau Pháp Bảo Văn Minh có thể hòa thuận với Ma Chi Văn Minh hay không thì lại càng đơn giản. Chỉ cần Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ khống chế một thời gian thì có thể thay đổi suy nghĩ, dù có để cho Pháp Bảo Văn Minh biết Hoang Cổ Văn Minh và Ma Chi Văn Minh là một nhóm thì Pháp Bảo Văn Minh cũng không làm nên sóng gió gì nữa.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ cũng hơi vội vã. Làm gì có chuyện Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ vừa mất thì đã tới nói chuyện gia nhập rồi. Những tam đại Văn Minh Phó Chủ của Pháp Bảo Văn Minh đều hiểu rõ những lý do Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nói là có lý, trong lòng cũng thầm cho là vậy.
Lập tức người của Pháp Bảo Văn Minh bắt đầu thương lượng, cơ bản đều nghe theo Thiên Kích, Thiên Quỷ, Thiên Phòng, tam đại Văn Minh Phó Chủ. Đương nhiên ý kiến của đám người Băng Hàn Đế Hậu, Bảo Nhất Đế Tử cũng có tính tham khảo. Bọn họ bắt đầu thảo luận kịch liệt. Vốn trong Pháp Bảo Văn Minh cũng có nhiều người muốn trung lập nhưng giờ xảy ra biến cổ, Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất mạng như vậy, những người tán thành đi theo một phương cũng đã chiếm hơn một nửa. Mọi người đều biết sự thật là thế.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ cũng âm thầm gật đầu. Xem ra lần này chắc thành công rồi, có thể tranh thủ được Pháp Bảo Văn Minh. Hiện tại mỗi một phần thực lực có thể tranh thủ được đều có thể làm tăng thực lực trong đại chiến tại Trung Ương Thiên Triều của mình lên. Đến lúc đó có thể đè sập Pháp Cổ Văn Minh và Võ Cổ Văn Minh.
Bản thân trí nhớ của mình hình như có chuyện gì đó liên quan thì phải.
Lúc đó Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ và Tiên Chi Tử đối thoại cũng nói tới Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, Pháp Bảo Văn Minh mà. Chẳng lẽ lại là thế!
Lục Nguyên bỗng nhiên nghĩ tới một loại khả năng, cái gọi là Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp Bảo Văn Minh kia thật ra là do người Hoang Cổ, Tiên Cổ đứng sau lưng gây ra. Cũng tức là nói Hoang Cổ, Tiên Cổ Văn Minh đã tạo liên minh, càng nghĩ càng thấy chuyện này có khả năng. Pháp Bảo Văn Minh vẫn là văn minh trung lập, mà đại quyết chiến của Trung Ương Thiên Triều đã sắp tới rồi. Văn minh cường đại như Phượng Cổ Văn Minh còn có thể bảo trì trung lập. Chẳng qua những thế lực khác cũng muốn nhúng tay vào, ví dụ như tranh vị trí Thanh nữ kia kia. Nếu như là lúc khác thì nhúng tay vào việc tranh giành vị trị Thanh nữ chẳng khác gì tát vào mặt Phượng Cổ Văn Minh.
Phượng Cổ Văn Minh cũng hiểu rõ đây là đại thế, cho nên cũng chấp nhận để văn minh khác nhúng tay vào.
Mà Pháp Bảo Văn Minh có thực lực không cường đại như Phượng Cổ Văn Minh, rất không có khả năng tiếp tục giữ trung lập.
Đại quyết chiến tại Trung Ương Thiên Triều là một đại thế. Trong đại thế này, tất nhiên sẽ phải chia thành hai phái.
Muốn trung lập rõ là đi ngược dòng chảy rồi.
Cho nên Ma Chi Văn Minh Chi Chủ đánh chết Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ chỉ sợ là do Hoang Cổ Văn Minh ra tay muốn chiếm đoạt Pháp Bảo Văn Minh thôi.
Ngẫm lại một chút, Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ mạnh nhất của Pháp Bảo Văn Minh chết rồi, Hoang Cổ Văn Minh hiện giờ phái ra một nhân vật cường đại đi chiêu an, dùng chút ít thủ đoạn mềm lẫn cứng thì rất có khả năng thu được Pháp Bảo Văn Minh. Lục Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý. Chẳng qua Hoang Cổ Văn Minh sẽ phái ai đi đây? Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ là người có khả năng nhất.
Lục Nguyên sau khi nghe thấy tin tức này liền bay thẳng về hướng Pháp Bảo Văn Minh.
Rốt cục đã bay tới Pháp Bảo Văn Minh. Trên cửa Pháp Bảo Văn Minh có khắc hình vô số Pháp bảo. Lục Nguyên cũng không khỏi giật mình. Mình và Pháp Bảo Văn Minh xưa này không có giao tình gì, hiện tại tiến vào đó thế nào cũng là một vấn đề. Vào lúc hắn đang do dự thì lại thấy một thiếu nữ mặc bạch y bay tới. Thiếu nữ này bay từ xa xa tới, khuôn mặt vốn đáng yêu như trẻ con hiện giờ lại khóc tới sưng cả mắt, hiển nhiên là đã khóc rất nhiều. Lục Nguyên biết người này, chẳng phải là Bảo Bối Đế Cơ, bạn tốt của Vân Tụ Tuyết thì còn ai vào đây nữa? Trong nháy mắt hắn liền rơi xuống cạnh Bảo Bối Đế Cơ.
Bảo Bối Đế Cơ lúc đầu giật mình, nhưng sau khi thấy Lục Nguyên liền yên lòng hẳn:
- Là ngươi à?
- Đúng, là ta đây. Ta có chuyện muốn vào Pháp Bảo Văn Minh một lần, đi cùng ngươi có được không?
Lục Nguyên nói.
- Tốt lắm.
Bảo Bối Đế Cơ nói chuyện rất vui vẻ, nhưng tới chữ cuối thì giọng điệu lại ỉu xìu lại.
Bảo Bối Đế Cơ vốn du đảng bên ngoài, đột nhiên nghe tin dữ kinh thiên là phụ thân bị Ma Chi Văn Minh Chi Chủ giết chết, cho nên mới không quan tâm tất cả, trở về Pháp Bảo Văn Minh. Bảo Bối Đế Cơ nói:
- Lục Nguyên, ta biết rất rõ thực lực của ngươi, hiện tại cũng biết ngươi nếu không mất mạng thì sẽ là thiên tài tuyệt thế đạt tới Văn Minh Cảnh. Cho nên ta xin ngươi một chuyện.
Nàng lại thút thít khóc.
Lục Nguyên hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Bảo Bối Đế Cơ nói:
- Ma Chi Văn Minh Chi Chủ giết cha ta. Với bản lĩnh của ta thì bao lâu sau cũng không thể báo thù được. Pháp Bảo Văn Minh tuy còn ba vị thúc thúc là Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ năm kỷ nguyên và Thiên Phòng Văn Minh Phó chủ hai kỷ nguyên, Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ ba kỷ nguyên, cũng rất lợi hại nhưng có chênh lệch cực lớn với Ma Chi Văn Minh Chi Chủ. Trong những người ta quen biết thì chỉ có ngươi là tương lai có khả năng đánh chết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ. Cho nên ta muốn xin ngươi một việc, nếu thực lực ngươi về sau mạnh rồi thì xin ngươi thay ta đánh chết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, thay ta báo thù có được không?
Bảo Bối Đế Cơ nói.
Lục Nguyên không khỏi giật mình. Bản thân hắn cũng không dám chắc là tương lai có thể nhất định chém giết Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, đang định mở miệng nói thì Bảo Bối Đế Cơ lại nói.
- Nếu như có thể như vậy thì ta nguyện làm tiểu thiếp của ngươi. Ta nghe nói nam nhân đều rất háo sắc mà. Chẳng qua như vậy cũng tốt, sau khi Tụ Tuyết tỷ tỷ lập gia đình với ngươi thì ta cũng có thể ở chung với tỷ ấy cả ngày.
Lục Nguyên lập tức hết nói nổi, không khỏi bất đắc dĩ nói.
- Ngươi nghe ở đâu ra vậy? Ma Chi Văn Minh Chi Chủ, nếu như ta đủ khả năng thì sẽ chém giết hắn giúp ngươi. Đương nhiên bản thân hắn cũng đáng chết. Ma Chi Văn Minh Chi Chủ tu hành chữ ma của hắn mà giết không ít người.
Lục Nguyên cũng không phải vì Bảo Bối Đế Cơ nhờ vả mới làm chuyện này mà bởi chính khí trong lòng hắn.
- Hiện tại ngươi dẫn ta tiến vào Pháp Bảo Văn Minh đi, tạm thời đừng bộc lộ thân phận của ta.
Lục Nguyên nói xong liền đội nón cỏ lên đầu.
Bảo Bối Đế Cơ rốt cục tìm thấy một tia cơ hội báo thù cho cha, không khỏi cảm thấy thoải mái hơn một chút. Vốn nàng không hề có chút hy vọng nào bởi đối thủ này quá cường đại.
Thời điểm tiến vào Pháp Bảo Văn Minh, hỏi tham một tiếng mới biết Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ giờ còn chưa tới. Lúc đó Lục Nguyên liền truyền âm bảo Bảo Bối Đế Cơ. Bảo Bối Đế Cơ cũng gật đầu khẽ, dặn dò môn vệ ở đại môn Pháp Bảo Văn Minh.
- Nếu như người của Hoang Cổ Văn Minh tới, đặc biệt là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ thì các ngươi phải báo với ta một tiếng.
- Vâng, Đế Cơ.
Đám môn vệ kia tất nhiên là đồng ý.
Bảo Bối Đế Cơ và Lục Nguyên tiến vào giữa Pháp Bảo Văn Minh. Pháp Bảo Văn Minh chỉ là một khối đại lục Pháp bảo, phía trên không có trăng sao, ngược lại có đủ loại Pháp bảo nhiều kiểu dáng lơ lửng trên không trung. Những Pháp bảo này có lớn có nhỏ, có hình tháp, cầu, có hình đao, thẳng, hình vòng cung, có cái tỏa ánh sáng tím, có cái lại tỏa ánh sáng hồng. Bảy loại hào quang không ngừng đan xen nhau.
Lục Nguyên chắp tay nhìn phong cảnh đặc biệt của Pháp Bảo Văn Minh. Pháp Bảo Văn Minh và Phượng Cổ Văn Minh có sự bất đồng thật lớn.
Lúc này một người nhanh chóng bay tới gần.
- Đế Cơ, Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ vừa mới tới Pháp Bảo Văn Minh.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đến đây sau mình một chút. Trong nội tâm Lục Nguyên thầm nghĩ.
Mà Bảo Bối Đế Cơ lập tức nhìn về phía Lục Nguyên. Nàng không rõ Lục Nguyên sao lại biết người tới là Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.
Pháp Bảo Văn Minh có một đại lục Pháp bảo cự đại, mà trung tâm của đại lục này là Pháp Bảo Thành.
Chính giữa Pháp Bảo Thành này cơ bản thứ gì cũng là Pháp bảo.
Nếu như Lục Nguyên tới đây chỉ sợ sẽ càng hoảng sợ.
Ở đây ngươi thoạt nhìn một thanh đao là binh khí nhưng sai rồi. Đây cũng không phải binh khí bình thường mà phía trên sẽ tự động phóng ra ánh sáng hàn băng làm đông cứng người khác. Đây hoàn toàn là Pháp bảo. Thế cũng chưa có gì. Ở giữa ngã tư đường có một quả cầu cự đại, cũng là một Pháp bảo cự đại.
Vân vân. Ngay cả một gian phòng ốc cũng có thể bay lên trời, còn có tay có chân, cũng là Pháp bảo, lúc nào cũng có thể sắp xếp, lúc nào cũng có thể dừng lại.
Ngươi ngàn vạn lần đừng tưởng rằng người mua bán ở đây là chân thân mà có thể là một loại người Pháp bảo. Người Pháp bảo chỉ có vài loại tư duy cố định mà thôi.
Ngươi vừa mua một thanh kẹo hồ lô được, cho rằng ăn được. Thực xin lỗi, phải xem thử nó có phải là Pháp bảo không đã.
Giầy dưới chân người đi đường bỗng nhiên phóng lửa rồi bay lên trời. Thứ đó cũng là Pháp bảo.
Trong lão Bằng Vương, hết thảy đều có thể là Pháp bảo.
Bởi nơi này chính là Pháp Bảo Văn Minh, là thế giới của Pháp bảo, vạn vật đều có thể là Pháp bảo.
Xưa nay Pháp Bảo Thành là chỗ tương đối vui, có một đám Pháp bảo giao đấu. Pháp bảo giao đấu không chỉ ở uy lực mà còn xem có đẹp không, có tinh xảo không, còn so cái nào nặng hơn, cái nào nhanh hơn, vân vân. Xưa này Pháp Bảo Thành đều tràn ngập tiếng cười nói như vậy.
Nhưng lúc này Pháp Bảo Thành lại hoàn toàn bất đồng.
Lúc này chính giữa Pháp Bảo Thành toàn là đồ trắng.
Đúng vậy. Chủ nhân của Pháp Bảo Thành, chủ nhân của Pháp bảo đại lục, Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ đã mất!
Đây tuyệt đối là một tin tức nặng nề!
Mọi người đương nhiên biết rõ Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ, người vẫn luôn bảo vệ, che gió che mưa cho bọn họ giờ đã mất mạng rồi.
Pháp Bảo Thành lúc này đã mất đi vẻ hăng hái bình thường.
Mà Pháp bảo cung ở trung ương Pháp Bảo Thành có mười tám tầng. Lúc này Pháp bảo cung đang trầm mặc cực độ. Chính giữa nơi này có một quan tài thủy tinh. Ở trong đó chỉ có một đoạn cánh tay. Đây chính là cánh tay của Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ. Toàn bộ những vật khác của Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ đã bị đoạt đi rồi.
Tam đại Văn Minh Phó Chủ của Pháp Bảo Văn Minh, Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ, Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ, Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ cũng đã vào vị trí của mình. Tướng mạo Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ rất có tính xâm lược, mũi ưng mắt sâu. Người này là một kẻ cực có tài năng, hiện tại cũng đã là nhân vật năm kỷ nguyên rồi.
Mà Thiên Quỷ Văn Minh Phó Chủ toàn thân bị bao phủ bởi một tầng bảo khí khó lường.
Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ đã từng gặp Lục Nguyên tại Phượng Cổ Văn Minh một lần thì không cần phải nói tới nữa.
Ngoại trừ ba vị Văn Minh Phó Chủ ra thì còn có rất nhiều nhân vật.
Tỷ như Băng Hàn Đế Hậu, tỷ như Băng Tâm Đế Phi, Bảo Nhất Đế Tử, Bảo Cường Đế Tử, Bảo Vương Đế Tử, Bảo Hoàng Đế Tử, hậu đại của các Pháp Bảo Văn Minh Phó chủ.
Ngoài ra còn có một số đệ tử của ba vị Văn Minh Phó Chủ nữa.
Dù sao thì hiện tại các nhân vật trọng yếu nhất của Pháp Bảo Văn Minh cơ bản đều ở đây cả.
Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất mạng là một tin tức cực trọng đại với Pháp Bảo Văn Minh, làm sao có thể không trở về gấp được? Ai cũng đều mặc đồ trắng, cảm khái và đau thương vô hạn.
Bảo Hoàng Đế Tử nhìn quanh, thấp giọng nói:
- Tại sao Bảo Bối Đế Cơ chưa về?
Bảo Linh Đế Cơ thấp giọng đáp:
- Lần này Bảo Bối Đế Cơ đi hơi xa, thực lực lại thấp, phi hành chậm, cho nên về muộn một chút là bình thường. Chẳng qua nếu tính thời gian thì cũng sắp về rồi đó.
Bảo Linh Đế Cơ có khuôn mặt trái xoan, đưa tay vuốt mấy lọn tóc trước mặt. Nàng trời sinh người có dị hương, đứng cạnh nàng mà hít một hơi sẽ thấy mùi hương rất dễ chịu.
Băng Hàn Đế Hậu nói:
- Chuyện tiếp đón khách đến giao cho ngươi đó Bảo Nhất Đế Tử.
Tâm lực nàng lúc này đã cạn kiệt, một chút khí lực cũng không có, cho nên giao việc này cho Bảo Nhất Đế Tử thành thục ổn trọng. Bảo Nhất Đế Tử lên tiếng:
- Vâng.
Ngay vào lúc này, một giọng nói truyền đến:
- Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đến.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ có vẻ ôn nhã văn minh chắp tay đi vào nơi này. Trên người hắn cũng mặc đồ trắng, hiển nhiên đã chuẩn bị từ trước.
- Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ chết đi thật là cực kỳ bất hạnh. Ta khi nghe thấy tin tức này liền lập tức tới đây ngay.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đi tới trước quan tài thủy tinh, vái lạy ba cái rất long trọng.
- Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ cả đời cống hiện rất lớn cho sự phát triển của Pháp bảo, cũng có công lớn cho việc xây dựng hòa bình.
Những lời tiếp theo chỉ là khách sáo mà thôi.
Sau khi nói nhiều lời khách sáo như vậy, Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ mới lên tiếng:
- Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất đi như vậy, chắc hẳn cũng muốn báo thù. Nhưng thực lực của Pháp Bảo Văn Minh các ngươi chỉ sợ không cách nào báo thù được, không bằng đi theo Hoang Cổ Văn Minh chúng ta. Hoang Cổ Văn Minh chúng ta sẽ báo thù cho các ngươi.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nói:
- Hơn nữa một khi Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất mạng như vậy thì chỉ sợ một số đối thủ từ xưa của các ngươi sẽ tìm tới tận cửa. Các ngươi cũng không đối phó được với những đối thủ này.
Pháp Bảo Văn Minh vốn là có mấy đối thủ, vốn có Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ chống đỡ cho nhưng giờ thì không ngăn nổi rồi.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nói:
- Gia nhập Hoang Cổ Văn Minh chúng ta, tất nhiên Hoang Cổ Văn Minh chúng ta sẽ ra tay cho các ngươi.
- Mặt khác hiện giờ các ngươi cũng có thể ấy được đại thế cục của Trung Ương Thiên Triều. Đại quyết chiến của Trung Ương Thiên Triều sắp bắt đầu. Dưới tình huống này mà muốn giữ trung lập là chuyện vô cùng khó khăn, không bằng theo Hoang Cổ Văn Minh chúng ta. Hoang Cổ Văn Minh chúng ta đang rất cần hiền tài, đã sớm chuẩn bị điều kiện hậu đãi các ngươi rồi.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ hiện giờ muốn lôi kéo Pháp Bảo Văn Minh. Về phần về sau Pháp Bảo Văn Minh có thể hòa thuận với Ma Chi Văn Minh hay không thì lại càng đơn giản. Chỉ cần Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ khống chế một thời gian thì có thể thay đổi suy nghĩ, dù có để cho Pháp Bảo Văn Minh biết Hoang Cổ Văn Minh và Ma Chi Văn Minh là một nhóm thì Pháp Bảo Văn Minh cũng không làm nên sóng gió gì nữa.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ cũng hơi vội vã. Làm gì có chuyện Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ vừa mất thì đã tới nói chuyện gia nhập rồi. Những tam đại Văn Minh Phó Chủ của Pháp Bảo Văn Minh đều hiểu rõ những lý do Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nói là có lý, trong lòng cũng thầm cho là vậy.
Lập tức người của Pháp Bảo Văn Minh bắt đầu thương lượng, cơ bản đều nghe theo Thiên Kích, Thiên Quỷ, Thiên Phòng, tam đại Văn Minh Phó Chủ. Đương nhiên ý kiến của đám người Băng Hàn Đế Hậu, Bảo Nhất Đế Tử cũng có tính tham khảo. Bọn họ bắt đầu thảo luận kịch liệt. Vốn trong Pháp Bảo Văn Minh cũng có nhiều người muốn trung lập nhưng giờ xảy ra biến cổ, Pháp bảo Văn Minh Phó Chủ mất mạng như vậy, những người tán thành đi theo một phương cũng đã chiếm hơn một nửa. Mọi người đều biết sự thật là thế.
Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ cũng âm thầm gật đầu. Xem ra lần này chắc thành công rồi, có thể tranh thủ được Pháp Bảo Văn Minh. Hiện tại mỗi một phần thực lực có thể tranh thủ được đều có thể làm tăng thực lực trong đại chiến tại Trung Ương Thiên Triều của mình lên. Đến lúc đó có thể đè sập Pháp Cổ Văn Minh và Võ Cổ Văn Minh.