Hoa Nhài Nhỏ Của Anh
Chương 74
Hứa Mạt bị ôm trong tư thế như vậy, lại nghe được Thẩm Thận nói ra lời như vậy, cuối cùng biết được ý đồ của anh, anh chính là chờ ở chỗ này.
Hai tay Hứa Mạt chống đỡ bả vai rộng của anh, kiên quyết lắc đầu, "Đây là đâu anh biết không? Không được......"
Mượn ánh sáng yếu ớt của tầng hầm gara, cô thậm chí có thể trông thấy khóe miệng Thẩm Thận hơi cong.
Cô hiểu rõ Thẩm Thận, lấy tính tình của anh, nếu là thật sự muốn, bất luận chỗ nào, bất cứ lúc nào, đều nhất định sẽ thỏa mãn chính mình, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Cô còn đang suy nghĩ chạy trốn, tay Thẩm Thận đã phủ lên, mang theo nhiệt độ nóng rực.
"Này...... Anh nói chuyện đi, thật sự không được." Hứa Mạt vội vàng ngăn lại bàn tay lộn xộn của anh.
Thẩm thận ngậm cười, cười đến xấu tính, “Nói ai không được chứ?”
Đôi chân trắng nõn sạch sẽ của Hứa Mạt đạp loạn, bị tay thon dài của Thẩm Thận nắm chặt lấy.
Giây tiếp theo, chính là âm thanh vải quần áo bị xé rách, Thẩm Thận thuận theo khe hở của sườn xám xẻ tà, trực tiếp khiến cho nụ hoa nở rộ.
Sau đó, đôi môi hơi lạnh của anh bao trùm lên, nhất thời ngăn chặn tất cả giãy dụa của Hứa Mạt, một đầu tiến vào trong hồ nước bập bềnh.
............
............
Mưa rơi xuống mặt hồ, tí tách không dứt, tiếng nước suồng sã, mặt hồ gợn sóng lay động, sau đó có thuyền đi qua, đẩy ra sóng lớn, rẽ ra sóng trắng.
Sau khi mưa rào gió lớn, dập dờn rút đi, từng lớp từng lớp nước ngầm trào lên.
Đến cuối cùng, Hứa Mạt hoàn toàn không có khí lực, vẫn là Thẩm Thận dùng cẩn thận áo khoác âu phục ôm cô trở về.
"Chân của em đều tê dại mất rồi!" Trở lại phòng, Hứa Mạt nhíu khuôn mặt nhỏ, còn đang oán trách anh.
Thẩm Thận nhẹ nhàng hôn mút hai bên khuôn mặt của cô, mặt mày đều tràn đầy vẻ mặt thỏa mãn.
Đợi đến hết thảy đều dọn dẹp xong, Thẩm Thận lên giường, kéo cô qua, hai người ôm nhau ngủ.
Hứa Mạt đối với sự trầm mặc ít nói hôm nay của anh rất bất mãn, đối với sự càn rỡ của anh ở trong tầng hầm ga ra có chút giận, xoay người sang chỗ khác, không cho anh ôm.
Thẩm Thận giống kẹo cao su, dính chặt lấy, dán lên lưng của Hứa Mạt.
Hứa Mạt cảm giác được lồ.ng ngực ấm áp đang dính sát của anh, vô cùng giận, lại đẩy đẩy sang bên cạnh, giữ một khoảng cách với anh, nhưng mà Thẩm Thận bám riết không tha, nhắm mắt theo đuôi theo sát cô.
Qua qua lại lại, Hứa Mạt trực tiếp bị anh dồn đến góc giường.
"Tức giận rồi? "Thẩm Thận trầm thấp hỏi.
Bầu không khí yên lặng mấy giây, Hứa Mạt chậm rãi mở miệng, "Đừng nói chuyện với em, hôm nay em không muốn để ý anh."
Nói xong, cô trực tiếp chống nửa người ngồi dậy, sau đó một tay rút ra gối của Thẩm Thận, trực tiếp ném lên người anh, "Anh đến cuối giường ngủ đi."
Thẩm Thận thu lại tư thái lười nhác, lấy gối ra, cũng ngồi dậy theo.
"Bảo Bảo, đến cùng thế nào?"
Hứa Mạt thấy anh như vậy, trong lòng bị đè nén đến hoảng, cuối cùng là nhịn không được, "Thẩm Thận, anh có phải cảm thấy em đặc biệt dễ ức hiếp phải không?"
Thẩm Thận xích lại gần, muốn kéo tay cô, bị Hứa Mạt né tránh.
"Anh không có cảm thấy em dễ ức hiếp, Bảo Bảo, em đừng không để ý tới anh". Thẩm Thận ấn mở đèn đầu giường, tia sáng mờ nhạt đánh chiếu vào gò má của anh, đầu lông mày anh khẽ nhíu lại, sắc mặt mang theo chút lo lắng.
Nhìn anh như vậy, lòng Hứa Mạt lại mềm xuống. Cô cắn cắn môi, lắc đầu, xoay người ngồi đưa lưng về phía anh, bóng lưng đều mang theo ý hờn dỗi.
Thẩm Thận từ phía sau lưng ôm lấy cô, "Bởi vì ở trong gara? Đó là gara tư nhân, chỉ có hai tụi mình, người khác không nhìn thấy."
Hứa Mạt sửng sốt một lát, không biết bản thân bị gì nữa, trong lòng chính là phiền phiền.
"Thật xin lỗi, em xúc động rồi, em vừa mới tê chân, anh trở về lại không nói chuyện với em, em rất khó chịu." Hứa Mạt nói xong hốc mắt đều đỏ lên, đưa tay lau lau.
Thẩm thận thấy cô như vậy, chỗ mềm mại nhất trong lòng bị nắm chặt lấy.
Anh không cho cự tuyệt mà xoay người cô lại, kéo vào trong lồ.ng ngực của mình, nhẹ dỗ dành cô, "Không phải đã nói với em rồi sao, không cần nói xin lỗi với anh."
Thẩm Thận giúp lau đi nước mắt óng ánh treo trên lông mi cô, còn nói, "Không phải là không muốn nói chuyện với em, chỉ là hôm nay cùng đi nhìn váy cưới với em, anh rất vui vẻ."
Những tình cảm vui vẻ hóa thành một đoàn, đều biến thành sự ngọt ngào khó mà kể rõ, chỉ là loại ngọt ngào này mang theo chua xót, làm cho trái tim anh căng phồng lại co quắp, bất lực cực kỳ, nhưng lại vô cùng cam tâm tình nguyện.
Vui thích qua đi, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
Cuộc đời anh lần đầu tiên cảm nhận được loại tư vị này, khó nói lên lời, lại không biết nên nói cái gì, càng trầm mặc nhiều hơn so với trước kia.
Thẩm Thận vắn tắt trình bày suy nghĩ của mình, Hứa Mạt ngu ngơ trong chốc lát, đưa tay vòng chặt lấy anh, trong miệng nhỏ giọng nói,"...... Thế nhưng là...... sườn xám của em cũng không thể mặc nữa......"
"...... Anh cũng đã xé thành như vậy." Nói xong, cô nhẹ véo một cái trên lưng anh, sau đó tay chạm đến nơi khung xương gầy gò của anh, chỗ có thể véo cũng không có.
Thẩm Thận nghe vậy, rũ mặt xuống, nhẹ nhàng cười, "Bao nhiêu bộ, anh trai đều bồi thường cho em."
Hai người tụ cùng một chỗ lại nói thật nhiều chuyện trong lòng, Hứa Mạt mới bị anh dỗ ngủ.
Lúc này đến phiên Thẩm Thận trằn trọc, như vậy nhìn cô ngủ vẫn không đủ, anh không có chuyện gì có thể làm, dứt khoát cầm điện thoại lên, lướt weibo thường ngày không thường lên.
·
Hứa Mạt buổi sáng bị Thẩm Thận đánh thức, cô chỉ xin một phép nghỉ một buổi tối, ngày thứ hai nếu không có tình huống đột ngột và ngoài ý muốn, thì phải nhanh trở lại đoàn phim quay phim.
Thời gian còn rất sớm, bên ngoài tờ mờ sáng, lộ ra sương mù màu trắng nhạt.
Thẩm Thận vừa nghe được tiếng đồng hồ báo thức, sau khi đánh thức cô, lại tự mình tiếp tục ngủ.
Tối hôm qua anh ngủ muộn, trời sắp sáng rồi mới trằn trọc ngủ.
Bây giờ nghe thấy cô rửa mặt xong, Thẩm Thận cuối cùng từ trong trận ma sát sột soạt kia mở hai mắt ra.
Anh theo cô cũng muốn dậy, lại bị Hứa Mạt ấn trở về, "Anh ngủ cho ngon đi, còn sớm mà, nạp điện hoàn tất mới đi làm được."
Thẩm Thận nắm lấy tay của cô, còn buồn ngủ, không muốn thả ra, "Hiện tại cảm giác khá hơn chút nào chưa?"
Hứa Mạt có chút xấu hổ, nhẹ nhàng gật gật đầu, "Ừm, hiện tại tâm tình tốt hơn nhiều."
Vừa dứt lời, cô bưng lấy mặt của anh, nặng nề mà hôn một cái, "Đây là khen thưởng cho anh tối qua dỗ em."
Thẩm Thận nhẹ phì một tiếng, lười biếng, "Một chút này cũng không đủ."
Hứa Mạt đẩy anh một cái, uy hiếp anh, "Dù sao trong gara, anh đừng nghĩ nếm thử lần thứ hai."
Bộ dáng cáo mượn oai hùm của cô vô cùng dễ thương, Thẩm Thận nắm ngón tay cô, lúc này ngược lại phản ứng rất nhanh, "Được nha."
Dù sao cô nói chính là ga ra xe, không liên quan đến chuyện tối hôm qua của hai người, địa điểm rõ ràng là ghế trước hay ghế sau xe.
Nghĩ đến tình hình chiến đấu tối hôm qua, Thẩm Thận lại có chút tâm viên ý mã, "Nàng dâu, lần sau về nhà sớm, anh chờ em."
Hứa Mạt dở khóc dở cười, anh cho là cô muốn về nhà là về sao? Thẩm Thận như vậy, trái lại rất giống dáng vẻ vợ ở nhà chờ chồng trở về.
Trợ lý đã đợi ở bên ngoài tiểu khu, Hứa Mạt ngồi lên xe, điện thoại nhất thời bắn ra một tin tức.
Cô mở màn hình điện thoại, phát hiện Thẩm Thận lại gửi cho cô cái icon bảo bảo ngoan ngoãn bóp môg kia.
Từ khi anh khám phá ra công năng của icon Wechat, rất là nghiện, một phát không thể thu hồi.
Dãy icon bảo bảo ngoan ngoãn đó được anh đặc biệt sủng ái. Thường ngày, Thẩm Thận liền mượn icon muốn hôn hôn muốn xoa xoa, hoàn toàn không nói chơi.
Sau khi bóp xong còn có kèm theo một hàng chữ đệm: [ Lúc nào cũng hoan nghênh sủng hạnh, anh trai luôn ở phía sau em.]
Hứa Mạt nhìn icon, lại nhìn nhìn dòng chữ này của anh, trái lại vẫn khá xứng đôi...
Cô chậm rãi cười lên, cái tên ngốc này.
Hứa Mạt ném một icon heo hôn hôn qua, dặn dò anh ăn uống đàng hoàng.
Lúc này đầu bên kia Wechat Thẩm Thận không có trả lời, đoán chừng đã ngủ say.
Đoạn đường tới đoàn phim, Hứa Mạt ấn mở Weibo, dứt khoát lên mạng lướt tin tức một chút.
Cô chưa kịp lướt ra cái gì, Weibo tự động đẩy lên chủ đề hot mới nhất, Thẩm Thận lại lên hot search.
Hứa Mạt ngược lại không có kinh ngạc, dáng vẻ tối hôm qua ngang nhiên như vậy của hai người, xe Thẩm Thận lại chiếc nào so với chiếc nào cũng càng khoe khoang, không truyền ra mới kỳ quái.
Chỉ có điều chờ cô ấn mở bảng hot search, có chút mắt trợn tròn, ba cái đầu Thẩm Thận chiếm hai cái.
Trừ bỏ tin tức tối hôm qua anh tự mình chạy xe đến phim trường tìm cô, còn có một tin là hình ô vuông, liệt kê ảnh chụp đêm qua anh không ngừng online, sau đó điên cuồng share like weibo của Hứa Mạt.
Hứa Mạt cẩn thận nhìn một chút, Thẩm Thận mỗi một tin cũng không có buông tha.
Đương nhiên, ngoại trừ bài đăng ảnh chụp chung chính thức mà lúc đầu cô vì tuyên truyền cùng đăng với một diễn viên nam.
Quần chúng ăn dưa vây xem không phân biên giới không phân tuổi tác không phân giới hạn, trong thời gian rạng sáng vẫn là con cú mèo cố thủ trận địa.
[Anh trai, anh bị gì vậy, muộn vậy còn chưa ngủ.]
[Tình yêu thuần túy, được biết hai người ân ái rồi, mang theo lời chúc phúc của lão tử, lăn!]
[Đến muộn rồi, tỏ tình nha, chồng ơi! Yêu anh!]
[Có độc nha, mọi người nhìn kỹ không, anh ấy nửa chừng còn like từng bài post khiến bạn gái đối với bản thân khăng khăng một mực.]
[ Lầu trên, tôi nhìn thấy rồi ha ha ha ha, tôi sắp cười chết rồi.]
[Vừa nhìn chính là khiến bạn gái tức giận, đi lên dỗ dành đi, đều tránh ra cho tôi! Tôi ganh tỵ trước!]
Hứa Mạt xem say sưa ngon lành, tất cả mọi người đang nhạo báng Thẩm Thận, có còn tự chế Thẩm Thận quỳ ván giặt đồ, trong lúc nhất thời, toàn mạng đều điên cuồng share icon này.
Hứa Mạt cũng không ngoại lệ, len lén lưu một tấm.
Có điều thấy thời gian anh đăng weibo, thế mà muộn như vậy cũng còn không ngủ, tối hôm qua cô trong lúc mơ mơ màng màng mặc dù cảm nhận được, nhưng lại không biết anh còn có thao tác đăng weibo này.
Hứa Mạt nghĩ nghĩ, ấn vào trang chủ của anh, mỗi một tin đều like.
-
Thời tiết hơi nóng quét qua, thổi đến mùa hè nóng càng thêm oi bức khô hanh, Hứa Mạt ở trong đoàn làm phim sống qua khoảng thời tiết gian nan này, cuối cùng nghênh đón đoạn cuối của mùa hè này, cũng nghênh đón ngày kết hôn của cô.
Việc quay phim của đoàn phim cũng kết thúc, ngày đóng máy, đạo diễn cười hỏi sắp xếp sau đó của Hứa Mạt.
Cô mỉm cười cong cong, nói bản thân cần cho chính mình một kỳ nghỉ lớn.
"Cô vẫn đang tăng tiến, không tiếp tục bận nữa sao? Cơ hội bỏ qua thì rất khó nắm được."
Đạo diễn cũng chỉ là nói một chút, Hứa Mạt một năm qua này đang lúc hot, đã chen vào hàng ngũ bốn tiểu hoa đán.
Hứa Mạt nhận lấy nước đạo diễn đưa qua, nói, "Trạng thái bây giờ tôi rất thỏa mãn, bận rộn thật lâu, tôi xác thực phải thả lỏng một chút, về sau chậm rãi cố gắng, luôn sẽ không quá trễ."
Đạo diễn lý giải sai ý của cô, "Đây là cho bản thân kỳ nghỉ dài? Chuẩn bị đi chỗ nào thả lỏng?"
Hứa Mạt cười vô cùng thần bí, "Cũng xem như vậy, bởi vì đây là thời gian nghỉ kết hôn của tôi."
Chợt vừa nghe thấy bát quái tin đồn ở trên mạng được người trong cuộc tự mình chứng thực, đạo diễn trừng mắt nhìn, sững sờ ngay tại chỗ.
Hai tay Hứa Mạt chống đỡ bả vai rộng của anh, kiên quyết lắc đầu, "Đây là đâu anh biết không? Không được......"
Mượn ánh sáng yếu ớt của tầng hầm gara, cô thậm chí có thể trông thấy khóe miệng Thẩm Thận hơi cong.
Cô hiểu rõ Thẩm Thận, lấy tính tình của anh, nếu là thật sự muốn, bất luận chỗ nào, bất cứ lúc nào, đều nhất định sẽ thỏa mãn chính mình, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Cô còn đang suy nghĩ chạy trốn, tay Thẩm Thận đã phủ lên, mang theo nhiệt độ nóng rực.
"Này...... Anh nói chuyện đi, thật sự không được." Hứa Mạt vội vàng ngăn lại bàn tay lộn xộn của anh.
Thẩm thận ngậm cười, cười đến xấu tính, “Nói ai không được chứ?”
Đôi chân trắng nõn sạch sẽ của Hứa Mạt đạp loạn, bị tay thon dài của Thẩm Thận nắm chặt lấy.
Giây tiếp theo, chính là âm thanh vải quần áo bị xé rách, Thẩm Thận thuận theo khe hở của sườn xám xẻ tà, trực tiếp khiến cho nụ hoa nở rộ.
Sau đó, đôi môi hơi lạnh của anh bao trùm lên, nhất thời ngăn chặn tất cả giãy dụa của Hứa Mạt, một đầu tiến vào trong hồ nước bập bềnh.
............
............
Mưa rơi xuống mặt hồ, tí tách không dứt, tiếng nước suồng sã, mặt hồ gợn sóng lay động, sau đó có thuyền đi qua, đẩy ra sóng lớn, rẽ ra sóng trắng.
Sau khi mưa rào gió lớn, dập dờn rút đi, từng lớp từng lớp nước ngầm trào lên.
Đến cuối cùng, Hứa Mạt hoàn toàn không có khí lực, vẫn là Thẩm Thận dùng cẩn thận áo khoác âu phục ôm cô trở về.
"Chân của em đều tê dại mất rồi!" Trở lại phòng, Hứa Mạt nhíu khuôn mặt nhỏ, còn đang oán trách anh.
Thẩm Thận nhẹ nhàng hôn mút hai bên khuôn mặt của cô, mặt mày đều tràn đầy vẻ mặt thỏa mãn.
Đợi đến hết thảy đều dọn dẹp xong, Thẩm Thận lên giường, kéo cô qua, hai người ôm nhau ngủ.
Hứa Mạt đối với sự trầm mặc ít nói hôm nay của anh rất bất mãn, đối với sự càn rỡ của anh ở trong tầng hầm ga ra có chút giận, xoay người sang chỗ khác, không cho anh ôm.
Thẩm Thận giống kẹo cao su, dính chặt lấy, dán lên lưng của Hứa Mạt.
Hứa Mạt cảm giác được lồ.ng ngực ấm áp đang dính sát của anh, vô cùng giận, lại đẩy đẩy sang bên cạnh, giữ một khoảng cách với anh, nhưng mà Thẩm Thận bám riết không tha, nhắm mắt theo đuôi theo sát cô.
Qua qua lại lại, Hứa Mạt trực tiếp bị anh dồn đến góc giường.
"Tức giận rồi? "Thẩm Thận trầm thấp hỏi.
Bầu không khí yên lặng mấy giây, Hứa Mạt chậm rãi mở miệng, "Đừng nói chuyện với em, hôm nay em không muốn để ý anh."
Nói xong, cô trực tiếp chống nửa người ngồi dậy, sau đó một tay rút ra gối của Thẩm Thận, trực tiếp ném lên người anh, "Anh đến cuối giường ngủ đi."
Thẩm Thận thu lại tư thái lười nhác, lấy gối ra, cũng ngồi dậy theo.
"Bảo Bảo, đến cùng thế nào?"
Hứa Mạt thấy anh như vậy, trong lòng bị đè nén đến hoảng, cuối cùng là nhịn không được, "Thẩm Thận, anh có phải cảm thấy em đặc biệt dễ ức hiếp phải không?"
Thẩm Thận xích lại gần, muốn kéo tay cô, bị Hứa Mạt né tránh.
"Anh không có cảm thấy em dễ ức hiếp, Bảo Bảo, em đừng không để ý tới anh". Thẩm Thận ấn mở đèn đầu giường, tia sáng mờ nhạt đánh chiếu vào gò má của anh, đầu lông mày anh khẽ nhíu lại, sắc mặt mang theo chút lo lắng.
Nhìn anh như vậy, lòng Hứa Mạt lại mềm xuống. Cô cắn cắn môi, lắc đầu, xoay người ngồi đưa lưng về phía anh, bóng lưng đều mang theo ý hờn dỗi.
Thẩm Thận từ phía sau lưng ôm lấy cô, "Bởi vì ở trong gara? Đó là gara tư nhân, chỉ có hai tụi mình, người khác không nhìn thấy."
Hứa Mạt sửng sốt một lát, không biết bản thân bị gì nữa, trong lòng chính là phiền phiền.
"Thật xin lỗi, em xúc động rồi, em vừa mới tê chân, anh trở về lại không nói chuyện với em, em rất khó chịu." Hứa Mạt nói xong hốc mắt đều đỏ lên, đưa tay lau lau.
Thẩm thận thấy cô như vậy, chỗ mềm mại nhất trong lòng bị nắm chặt lấy.
Anh không cho cự tuyệt mà xoay người cô lại, kéo vào trong lồ.ng ngực của mình, nhẹ dỗ dành cô, "Không phải đã nói với em rồi sao, không cần nói xin lỗi với anh."
Thẩm Thận giúp lau đi nước mắt óng ánh treo trên lông mi cô, còn nói, "Không phải là không muốn nói chuyện với em, chỉ là hôm nay cùng đi nhìn váy cưới với em, anh rất vui vẻ."
Những tình cảm vui vẻ hóa thành một đoàn, đều biến thành sự ngọt ngào khó mà kể rõ, chỉ là loại ngọt ngào này mang theo chua xót, làm cho trái tim anh căng phồng lại co quắp, bất lực cực kỳ, nhưng lại vô cùng cam tâm tình nguyện.
Vui thích qua đi, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
Cuộc đời anh lần đầu tiên cảm nhận được loại tư vị này, khó nói lên lời, lại không biết nên nói cái gì, càng trầm mặc nhiều hơn so với trước kia.
Thẩm Thận vắn tắt trình bày suy nghĩ của mình, Hứa Mạt ngu ngơ trong chốc lát, đưa tay vòng chặt lấy anh, trong miệng nhỏ giọng nói,"...... Thế nhưng là...... sườn xám của em cũng không thể mặc nữa......"
"...... Anh cũng đã xé thành như vậy." Nói xong, cô nhẹ véo một cái trên lưng anh, sau đó tay chạm đến nơi khung xương gầy gò của anh, chỗ có thể véo cũng không có.
Thẩm Thận nghe vậy, rũ mặt xuống, nhẹ nhàng cười, "Bao nhiêu bộ, anh trai đều bồi thường cho em."
Hai người tụ cùng một chỗ lại nói thật nhiều chuyện trong lòng, Hứa Mạt mới bị anh dỗ ngủ.
Lúc này đến phiên Thẩm Thận trằn trọc, như vậy nhìn cô ngủ vẫn không đủ, anh không có chuyện gì có thể làm, dứt khoát cầm điện thoại lên, lướt weibo thường ngày không thường lên.
·
Hứa Mạt buổi sáng bị Thẩm Thận đánh thức, cô chỉ xin một phép nghỉ một buổi tối, ngày thứ hai nếu không có tình huống đột ngột và ngoài ý muốn, thì phải nhanh trở lại đoàn phim quay phim.
Thời gian còn rất sớm, bên ngoài tờ mờ sáng, lộ ra sương mù màu trắng nhạt.
Thẩm Thận vừa nghe được tiếng đồng hồ báo thức, sau khi đánh thức cô, lại tự mình tiếp tục ngủ.
Tối hôm qua anh ngủ muộn, trời sắp sáng rồi mới trằn trọc ngủ.
Bây giờ nghe thấy cô rửa mặt xong, Thẩm Thận cuối cùng từ trong trận ma sát sột soạt kia mở hai mắt ra.
Anh theo cô cũng muốn dậy, lại bị Hứa Mạt ấn trở về, "Anh ngủ cho ngon đi, còn sớm mà, nạp điện hoàn tất mới đi làm được."
Thẩm Thận nắm lấy tay của cô, còn buồn ngủ, không muốn thả ra, "Hiện tại cảm giác khá hơn chút nào chưa?"
Hứa Mạt có chút xấu hổ, nhẹ nhàng gật gật đầu, "Ừm, hiện tại tâm tình tốt hơn nhiều."
Vừa dứt lời, cô bưng lấy mặt của anh, nặng nề mà hôn một cái, "Đây là khen thưởng cho anh tối qua dỗ em."
Thẩm Thận nhẹ phì một tiếng, lười biếng, "Một chút này cũng không đủ."
Hứa Mạt đẩy anh một cái, uy hiếp anh, "Dù sao trong gara, anh đừng nghĩ nếm thử lần thứ hai."
Bộ dáng cáo mượn oai hùm của cô vô cùng dễ thương, Thẩm Thận nắm ngón tay cô, lúc này ngược lại phản ứng rất nhanh, "Được nha."
Dù sao cô nói chính là ga ra xe, không liên quan đến chuyện tối hôm qua của hai người, địa điểm rõ ràng là ghế trước hay ghế sau xe.
Nghĩ đến tình hình chiến đấu tối hôm qua, Thẩm Thận lại có chút tâm viên ý mã, "Nàng dâu, lần sau về nhà sớm, anh chờ em."
Hứa Mạt dở khóc dở cười, anh cho là cô muốn về nhà là về sao? Thẩm Thận như vậy, trái lại rất giống dáng vẻ vợ ở nhà chờ chồng trở về.
Trợ lý đã đợi ở bên ngoài tiểu khu, Hứa Mạt ngồi lên xe, điện thoại nhất thời bắn ra một tin tức.
Cô mở màn hình điện thoại, phát hiện Thẩm Thận lại gửi cho cô cái icon bảo bảo ngoan ngoãn bóp môg kia.
Từ khi anh khám phá ra công năng của icon Wechat, rất là nghiện, một phát không thể thu hồi.
Dãy icon bảo bảo ngoan ngoãn đó được anh đặc biệt sủng ái. Thường ngày, Thẩm Thận liền mượn icon muốn hôn hôn muốn xoa xoa, hoàn toàn không nói chơi.
Sau khi bóp xong còn có kèm theo một hàng chữ đệm: [ Lúc nào cũng hoan nghênh sủng hạnh, anh trai luôn ở phía sau em.]
Hứa Mạt nhìn icon, lại nhìn nhìn dòng chữ này của anh, trái lại vẫn khá xứng đôi...
Cô chậm rãi cười lên, cái tên ngốc này.
Hứa Mạt ném một icon heo hôn hôn qua, dặn dò anh ăn uống đàng hoàng.
Lúc này đầu bên kia Wechat Thẩm Thận không có trả lời, đoán chừng đã ngủ say.
Đoạn đường tới đoàn phim, Hứa Mạt ấn mở Weibo, dứt khoát lên mạng lướt tin tức một chút.
Cô chưa kịp lướt ra cái gì, Weibo tự động đẩy lên chủ đề hot mới nhất, Thẩm Thận lại lên hot search.
Hứa Mạt ngược lại không có kinh ngạc, dáng vẻ tối hôm qua ngang nhiên như vậy của hai người, xe Thẩm Thận lại chiếc nào so với chiếc nào cũng càng khoe khoang, không truyền ra mới kỳ quái.
Chỉ có điều chờ cô ấn mở bảng hot search, có chút mắt trợn tròn, ba cái đầu Thẩm Thận chiếm hai cái.
Trừ bỏ tin tức tối hôm qua anh tự mình chạy xe đến phim trường tìm cô, còn có một tin là hình ô vuông, liệt kê ảnh chụp đêm qua anh không ngừng online, sau đó điên cuồng share like weibo của Hứa Mạt.
Hứa Mạt cẩn thận nhìn một chút, Thẩm Thận mỗi một tin cũng không có buông tha.
Đương nhiên, ngoại trừ bài đăng ảnh chụp chung chính thức mà lúc đầu cô vì tuyên truyền cùng đăng với một diễn viên nam.
Quần chúng ăn dưa vây xem không phân biên giới không phân tuổi tác không phân giới hạn, trong thời gian rạng sáng vẫn là con cú mèo cố thủ trận địa.
[Anh trai, anh bị gì vậy, muộn vậy còn chưa ngủ.]
[Tình yêu thuần túy, được biết hai người ân ái rồi, mang theo lời chúc phúc của lão tử, lăn!]
[Đến muộn rồi, tỏ tình nha, chồng ơi! Yêu anh!]
[Có độc nha, mọi người nhìn kỹ không, anh ấy nửa chừng còn like từng bài post khiến bạn gái đối với bản thân khăng khăng một mực.]
[ Lầu trên, tôi nhìn thấy rồi ha ha ha ha, tôi sắp cười chết rồi.]
[Vừa nhìn chính là khiến bạn gái tức giận, đi lên dỗ dành đi, đều tránh ra cho tôi! Tôi ganh tỵ trước!]
Hứa Mạt xem say sưa ngon lành, tất cả mọi người đang nhạo báng Thẩm Thận, có còn tự chế Thẩm Thận quỳ ván giặt đồ, trong lúc nhất thời, toàn mạng đều điên cuồng share icon này.
Hứa Mạt cũng không ngoại lệ, len lén lưu một tấm.
Có điều thấy thời gian anh đăng weibo, thế mà muộn như vậy cũng còn không ngủ, tối hôm qua cô trong lúc mơ mơ màng màng mặc dù cảm nhận được, nhưng lại không biết anh còn có thao tác đăng weibo này.
Hứa Mạt nghĩ nghĩ, ấn vào trang chủ của anh, mỗi một tin đều like.
-
Thời tiết hơi nóng quét qua, thổi đến mùa hè nóng càng thêm oi bức khô hanh, Hứa Mạt ở trong đoàn làm phim sống qua khoảng thời tiết gian nan này, cuối cùng nghênh đón đoạn cuối của mùa hè này, cũng nghênh đón ngày kết hôn của cô.
Việc quay phim của đoàn phim cũng kết thúc, ngày đóng máy, đạo diễn cười hỏi sắp xếp sau đó của Hứa Mạt.
Cô mỉm cười cong cong, nói bản thân cần cho chính mình một kỳ nghỉ lớn.
"Cô vẫn đang tăng tiến, không tiếp tục bận nữa sao? Cơ hội bỏ qua thì rất khó nắm được."
Đạo diễn cũng chỉ là nói một chút, Hứa Mạt một năm qua này đang lúc hot, đã chen vào hàng ngũ bốn tiểu hoa đán.
Hứa Mạt nhận lấy nước đạo diễn đưa qua, nói, "Trạng thái bây giờ tôi rất thỏa mãn, bận rộn thật lâu, tôi xác thực phải thả lỏng một chút, về sau chậm rãi cố gắng, luôn sẽ không quá trễ."
Đạo diễn lý giải sai ý của cô, "Đây là cho bản thân kỳ nghỉ dài? Chuẩn bị đi chỗ nào thả lỏng?"
Hứa Mạt cười vô cùng thần bí, "Cũng xem như vậy, bởi vì đây là thời gian nghỉ kết hôn của tôi."
Chợt vừa nghe thấy bát quái tin đồn ở trên mạng được người trong cuộc tự mình chứng thực, đạo diễn trừng mắt nhìn, sững sờ ngay tại chỗ.