Hoa Hồng Dại - Lộc Thời An
Chương 40
Thời gian dường như trôi qua gần một thế kỷ, Triệu Kim Mạn cao trào không ngừng, cả người ướt đẫm mồ hôi, âm h* bị anh trêu đùa tuôn ra mật dịch liên tục. Bầu không khí trong phòng ăn vô cùng ái muội.
Đèn phòng ăn tự động tắt, ánh trăng ngoài cửa sổ là ánh sáng duy nhất, ánh sáng nhàn nhạt chiếu xuống người Triệu Kim Mạn phác họa dáng người nóng bỏng.
Nơi thô cứng của Phó Tư Duyên dần ngẩng đầu, chất lỏng màu trắng chầm chậm tiết ra.
Cả cơ thể Triệu Kim Mạn thoải mái nhưng người đàn ông trước mắt lại không, ánh mắt anh âm trầm bao phủ một tầng dục vọng.
Triệu Kim Mạn dùng tay chạm vào nơi sưng to kia, dọc theo quần lót hướng lên trên chạm vào cơ bụng rắn chắc của anh.
“Ông xã, mau tiến vào.” Cô giống như tiểu yêu tinh quyến rũ, mở rộng hai chân mời Phó Tư Duyên bước vào dạo chơi.
Anh kéo sát Triệu Kim Mạn lại gần, cởi quần lót trên người, không có quần lót che chắn, thứ to dài kia lập tức xuất hiện chạm vào bàn tay mềm mại của cô.
Triệu Kim Mạn lẩm bẩm, “Thật lớn …”
Phó Tư Duyên đương nhiên coi nó là lời khen, anh khẽ cười, “Đi vào bên trong em sẽ còn lớn hơn.”
Côn th*t như gậy sắt nóng bỏng đẩy vào hoa huy*t nhỏ bé, tàn phá tầng tầng lớp lớp lao thẳng vào trong.
“Khó chịu quá.” Triệu Kim Mạn bám lấy bả vai anh, móng tay đâm xuống da thịt Phó Tư Duyên, tấm lưng trơn bóng của anh xuất hiện vệt đỏ ửng.
Phó Tư Duyên không ngừng đưa đẩy như máy đóng cọc, đầu quy to tròn khuấy đảo ở hoa tâm, làm cho nó run rẩy.
Anh ôm lấy bờ mông căng tròn, siết chặt lại, sự giao thoa giữa hai người ngày một chặt chẽ. Hoa huy*t gắt gao bám lấy anh, Phó Từ Duyên trầm thấp nhắc nhở cô, “Mạn Mạn, thả lỏng.”
Cô quá chặt hơn nữa còn nhỏ khiến anh chết chìm.
Vách thịt điên cuồng hút lấy nơi to lớn, hút đến mức đầu óc anh tê dại.
Giọng nói Phó Tư Duyên nhiễm hương vị tình dục, mang theo sự quyến rũ lạ thường.
Triệu Kim Mạn ngoan ngoãn nghe lời thả lỏng cơ thể, không siết chặt bụng nữa.
Phó Tư Duyên thúc vào vào eo thon gọn, đưa đẩy theo quy luật trong cơ thể cô. Dần dần động tác ngày một nhanh, lồng ngực săn chắc đè lên bầu ngực non mềm của cô. Nhũ thịt bị ép không rõ hình dạng, đầu ngực dưới sự cọ sát cứng lên.
Côn th*t sưng to cần quấy cơ thể Triệu Kim Mạn, đầu quy giống như than hoa cắm thẳng vào nơi sâu nhất đem lại khoái cảm tê dại.
Phó Tư Duyên bỗng nhiên đứng dậy, côn th*t vẫn ở bên trong cô, bởi vì động tác đứng dậy mà nó càng thêm dính sát, Triệu Kim Mạn nhỏ giọng rầm rì, “Quá sâu.”
Nơi đó không ngừng lao thẳng vào tử cung, nghiền nát hoa huy*t tham lam.
Dịch thể ướt át trào ra, bao phủ nơi hoan ái.
Khi Phó Tư Duyên ôm cô đi lại xung quanh, chất lỏng trắng đục không ngừng chảy xuống, nhỏ giọt trên sàn gỗ.
“Có thoải mái không?” Phó Tư Duyên ôm lấy mông cô, dùng chân mở cửa phòng ngủ, đặt Triệu Kim Mạn xuống giường rồi nhanh chóng đè lên người cô.
Hai tay Triệu Kim Mạn bị khống chế, Phó Tư Duyên tách chân cô rộng ra tiếp tục công việc ban nãy.
“Thật thoải mái, anh làm mạnh một chút.”