Hệ Thống Xuyên Không Vương Phi Muốn Lật Trời! - Trang 4
Chương 44: 44: Nội Chiến Bắc Minh! Âm Mưu Của Ma Tộc! 5
Trên bầu trời xuất hiện hàng loạt Ma binh sau đó một luồng Ma khí màu đen hiện lên không trung hoá thành một chàng thanh niên tuấn tú nhan sắc cũng không chê được vào đâu.
Chỉ là hắn ta có đẹp đến đâu cũng là phản diện kết cục không thể tốt hơn.
- Phong Lan Thần! Tư Quân Hàn! Đã lâu không gặp rồi.
Hắc Đồ từ từ bay xuống đứng đầu hàng Ma binh.
- Ma Vương đại nhân đại giá quang lâm tới đây! Không biết Bắc Minh ta có bảo vật gì quý giá đến vậy.
Phong Lan Thần mặc dù đang bị thương nhưng cũng không bị khí thế của bọn chúng áp đảo.
- Bảo vật...!không phải đang ở trong tay ngài sao Phong Lan Đế Quân.
Hắc Đồ cười như không cười mà đáp trả lại lời chàng.
- Bảo vật...cái mà Ma vương đang nói đến là thứ gì?
Tư Quân Hàn giả nai hỏi đến cùng.
- Chuông Đông Hoàng! Đừng nói hai ngài không biết! Đại chiến tiên ma đã kéo dài hơn mấy vạn năm chỉ cần hai ngài giao bảo vật ra ta đảm bảo sẽ không xâm chiếm các giới khác.
Hắc Đồ nói ra mục đích đến đây yêu cầu chàng ra bảo bối.
- Bổn quân vẫn giữ 1 câu trả lời như vạn năm trước.
Phong Lan Thần lạnh băng thẳng thừng từ chối.
- Vậy thì đừng trách ta...LÊN!
Hắc Đồ nói xong hàng nghìn tên Ma binh xông lên cùng lúc đó đội quân của Hạ Kỳ và Thế Phong cũng đã đến nơi hai phe sảy ra xâu xác mạnh.
Hai người Tư Quân Hàn với Phong Lan Thần căn bản không phải đối thủ của Ma vương cộng thêm hai người đã dùng quá nhiều tiên pháp cho tên Cơ Toàn hiện giờ không đủ sức để chống chọi lại.
Hai người thất thế bị đánh cho trọng thương ngã xuống nền đất ho ra rất nhiều máu.
- Hai người các ngươi tuy là tiên nhưng khi hạ phàm xuống đây tiên khí đã hao tổn 6 phần rồi! Lại vừa dùng 2 phần đi đánh tên người phàm đó các người bây giờ như cá nằm trên thớt.
Hắc Đồ hắn ta đang cầm kiếm từ từ tiến gần hai người.
- Cảnh báo! Cảnh báo! Nam chủ đang gặp nguy hiểm.
Hệ thống đang reo chuông báo động làm nàng hơi phân tâm.
- Ta biết rồi đừng kêu nữa! Ồn ào.
Vốn dĩ mọi kế hoạch đều tiến triển tốt chỉ cần hắn ta tiến thêm bước nữa chàng sẽ lấy Chuông Đông Hoàng ra trấn áp hắn để Âm Minh Châu của Minh Vương đánh hắn trọng thương ai ngờ...
Thiên Linh kiếm ở đâu bay ra đánh cho Hắc Đồ lùi vài bước.
Nàng với Thẩm Huyên một lần nữa cầm Thiên Linh kiếm xuất hiện phá nát mọi kế hoạch chàng dựng lên.
Hắc Đồ sau khi nhìn thấy Thẩm Huyên thì dừng động tác lại nhìn nàng ta chằm chằm.
Nàng chẳng quan tâm chạy qua xem đỡ chàng
- Ta biết nàng sẽ không an phận mà.
Chàng không mấy ngạc nhiên khi nàng một lần nữa xuất hiện cứu chàng.
Nàng không nói không rằng chỉ cầm tay chàng chuẩn mạch.
Mạch hơi hỗn loạn do tiên khí đang cấu xé lẫn nhau bây giờ chàng không thể sử dụng tiên pháp nữa.
Cách phá thuật điểm huyệt chính là tịnh tâm dùng tiên pháp từ từ phá từ trong ra ngoài sách nói vậy chứ hôm nay nàng mới thử.
- Nơi này rất nguy hiểm nàng không sợ sao?
- Đã bị thương thì bớt nói lại không ai nói ngươi câm đâu.
Nàng vừa nói tay cầm chiếc khăn trắng băng bó vết thương giúp chàng.
- Hắn không dễ đối phó đâu!
- Biết rồi! Cùng lắm thì....!ta không về nữa.
Nói xong nàng cầm kiếm đứng dậy tiến về phía ma vương đang đứng.
Phong Lan Thần không hiểu ngụ ý của câu cuối nàng vừa nói.
- Tên khốn kiếp! Ngươi giết hại nhiều người thì thôi lại còn dám đả thương chàng ấy hôm nay Thẩm Huyên ta quyết không tha cho ngươi.
Thẩm Huyên vẫn luôn trong tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Ngữ điệu của nàng rất sắc bén nghe thôi đã thấy hơi sợ rồi.
- Loan Nhi! Là nàng sao?
Hắc Đồ bỗng dưng gọi Thẩm Huyên là Loan Nhi làm hai người hơi hoang mang.
- Im miệng! Ta không phải Loan Nhi gì hết! Ta là Thẩm Huyên hoàng hậu Thuần Linh Quốc...
Thẩm Huyên nhấn mạnh tên mình rồi xông lên đánh nhau.
- Loan Nhi! Nghe ta nói...ta không muốn tổn thương nàng.
Hắc Đồ không ngừng né tránh chiêu thức biểu tỷ tung ra.
Mặc dù vậy hắn chỉ tung ra một chiêu đã làm biểu tỷ nàng bị thương ngã lăn ra đất.
Haizzz! Đúng là chẳng thể trông chờ vào Thẩm Huyên.
Lúc đầu khí thế cao mấy tầng mây giờ đây bị hắn đánh cho bay xuống 18 tầng địa ngục luôn.
Thấy mình ra tay hơi mạnh hắn luống cuống định qua đó thì Tư Quân Hàn đã nhanh chân hơn ôm Thẩm Huyên dậy còn nàng thấy hắn lơ là liền tiếp chiêu.
Hắn ta bị công kích bất ngờ thì không trở tay kịp ăn một chưởng của nàng.
- Ngươi đánh lén ta.
Truyện Xuyên Không
Hắn ho một ngụm máu chống tay xuống đất.
- Oắt con như ngươi cũng đòi động người của bổn cung! Đáng lẽ ta không định đánh lén đâu...!nhưng loại người như ngươi không đáng để ta quang minh chính đại ra tay.
- Tiện nhân! Đi chết đi.
Hắn ta rõ bị thương rất nặng nhưng không hiểu ma khí ở đâu lại rất mạnh mẽ trực tiếp đánh bay nàng.
Cũng may Phong Lan Thần kịp ra ôm nàng.
- Có sao không?
Chàng vừa nhìn một cái đã biết nàng bị thương không hề nhẹ.
Nàng đang ho ra máu hai viên Hồi Sinh Đan này căn bản chẳng làm gì được hắn đổi lại nó đang quay lại cắn ngược nàng.
Sau một hồi thì hai người Tư Quân Hàn với chàng đứng lên tiếp tục chiến đấu kết quả vẫn như vậy.
- Tư Quân Hàn!Phong Lan Thần! Ta không muốn lấy bảo vật nữa chỉ cần các người giao Loan Nhi cho ta...!còn có nàng ta nữa hình như cô ta là muội muội ruột của Loan Nhi giữ cô ta lại bầu bạn với nàng ấy.
Các ngươi yên tâm sau khi giao người ân oán giữa hai giới tiên ma sẽ bị xoá bỏ.
Hắc Đồ thấy Thẩm Huyên giống Tử Loan y như đúc thì bỏ hết ước mơ lấy thần khí một lòng đổi lấy chị ấy còn muốn nàng đi theo cùng chị họ.
- Ngươi đừng mơ.
Phong Lan Thần đáp chả lại ba câu rất chắc chắn khiến hắn ta nhất thời tức giận.
- Vậy thì ta sẽ giết ngươi trước rồi đến hắn.
Vừa dứt lời hắn ta tung ra chiêu thức cuối nhằm vào chàng.
Tư Quân Hàn hiện tại trong tay vốn không còn bao nhiêu tiên khí mọi thế cục hiện giờ chỉ nhờ chàng xoay chuyển thôi.
Đó là chiêu thức chí mạng của Vô ảnh kiếm có thể giế t chết thần tiên...!thanh kiếm trong tay Hắc Đồ bay lên trời biến mất sau đó bỗng hiện lên hoá thành hai thanh kiếm đâm xuống với tốc độ ánh sáng.
- Cảnh báo! cảnh báo! Nam chủ đang gặp nguy hiểm.
Hệ thống một lần nữa cảnh báo làm nàng bắt đầu thấy lo sợ.
Giây phút cuối lúc đó chàng định lấy Chuông Đông Hoàng ra thì một bóng dáng đứng chắn trước mặt khiến chàng không kịp trở tay.
...- Hết chương 44-....