[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào
Chương 345: Nữ Hoàng Tại Thượng : Nam Nhân Này Ta Muốn 7
Thời Sâm đi trước dẫn đường, Huyên Huyên chậm dãi bước theo sau. Đôi mắt xám sáng như tinh linh nhìn ngang dọc khắp lâu đài cổ.
Điểm đặc biệt là, dường như lâu đài rộng lớn này chỉ có cô và Thời Sâm. Huyên Huyên tò mò sờ đông sờ tây.
Thời Sâm hơi nghiêng đầu thả chậm bước chân lại. Hắn thở ra ngao ngán, có phải hay không chân ngắn quá không theo kịp hắn? 300 tuổi mà nhìn như 13 tuổi, hắn thật sự không tin nổi.
" Alice! Cô có thể đi nhanh hơn được không?
" Sâm Sâm, nơi này thật rộng. Tôi đã cố đi nhanh hết sức. Anh định dẫn tôi đi đâu ? :" Huyên Huyên gia tăng tốc độ bước chân, miệng liên tục hỏi.
" Quả nhiên là do chân ngắn, Hừ :" Thời Sâm liếc mắt nhàn nhạt nhìn đôi chân ngắn của Huyên Huyên.
Huyên Huyên :"....."
Chẳng lẽ cô muốn chân ngắn sao? Đợi bổn cô nương vài năm nữa cơ thể lớn đầy đủ ,xem hắn nhìn tới quên thở hay không.
Thời Sâm không suy nghĩ nhiều, liền tiến lại gần bế ngang Huyên Huyên vào lòng mình. Sắc mặt vẫn bình tĩnh, như thể chuyện này rất bình thường..
Huyên Huyên một tay cố tình đặt lên khuôn ngực của hắn. Có thể cảm nhận được nhịp tim và độ ấm qua lớp áo sơ mi mỏng.
" Sâm Sâm !Anh bao nhiêu tuổi rồi? Là hoàng tử chắc chắn không càn lo nghĩ nha? :" Cô lơ đễnh dò hỏi..
Thời Sâm hơi cúi đầu xuống, hai mắt nhìn chằm chằm vào Huyên Huyên. Thực sự hắn ít tuổi hơn cô, nhưng nói ra chắc chắn mắt mặt..
" 120 tuổi :" Thời Sâm chọn trả lời chân thật.
" Phụt --- vẫn là hài tử :" Huyên Huyên bật cười, tay vươn lên xoa xoa lên mái tóc đen của hắn.
Động tác này khiến trái tim Thời Sâm như loạn nhịp. Mùi hương ngọt ngào, nụ cười xinh đẹp phát ra từ người Huyên Huyên. Khiến hắn mê đắm.
Bụng nhỏ nóng lên, vật hạ thân không biết điều trở nên cứng chọc chọc vào mông nhỏ của Huyên Huyên. Thời Sâm giật mình, không lẽ hắn bị biến thái. Lại có hứng với trẻ vị thành niên??
Huyên Huyên cũng hơi giật mình, trước thái độ lẫn dị tượng dưới thân của hắn. Không ngờ tên này lại hứng tình với thân thể chưa phát dục a~~
Cô hơi xê dịch mông mình, khiến đỉnh quy đầu chọc chọc vào khe mông ấm nóng. Huyên Huyên hơi xiết ngón tay vân vê trên khuôn ngực Thời Sâm .
Sắc mặt cô đỏ hồng, đôi mắt nổi lên tầng hơi nước. Miệng nhỏ mấp máy lên tiếng..
" Sâm Sâm, bệnh lại tái phát sao? Phía dưới đâm tôi hơi đau..?
Thời Sâm :"...."
" Chết tiệt! mau xuống :" Thời Sâm bị nói, hắn xấu hổ mắng tiểu đệ trong lòng. Hơn 120 năm không chào cờ , hôm nay lại dở chứng?
" Khụ ~~ Đừng để ý, lát sẽ hết :" Tức khắc Thời Sâm đổi tư thế, hắn vác Huyên Huyên trên vai mình.
Cô nhíu mày, đây là tư thế gì ? Vác heo sao? Tên nam chủ này là bị ngu hay là hắn thật sự không biết?
" Sâm Sâm, bệnh đó có hay không để tôi giúp anh chữa trị.
" Dù anh có nhỏ tuổi hơn tôi, nhưng yên tâm. Cao Lớn hơn, tôi cho phép Sâm Sâm làm anh.
Huyên Huyên nói với ngữ điệu vô cùng cao thượng, hệt như cô không chấp với trẻ con vậy
Sắc mặt Thời Sâm cứng lại, cơ mặt giật giật. Trán nổi lên ba vạch hắc tuyến, nữ nhân này từ đầu đến cuối, có cơ hội liền đùa bỡn hắn. Quả thật muốn chết..
" Bệnh này không thể chữa :"
- Bạch -- Bạch :" Nằm Yên
Thời Sâm sinh khí đáp lại, hắn không hiểu sao chính mình lại đánh lên mông nhỏ của Huyên Huyên. Giữa lòng bàn tay hắn cảm nhận được độ tê ngứa...