Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 790
Chương 790
Không phải tượng của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Là tượng một người đàn ông mặc trường bào màu xanh, có một đứa trẻ trông như nhúm lông trắng nằm sấp trên vai người đàn ông, nhìn rất đáng yêu.
Diệp Quân hơi hoài nghi: “Tào huynh, đây không phải Kiếm Chủ Nhân Gian ư?”
Tào Bạch gật đầu: “Đây là sư tổ của Kiếm Tông bọn ta, Kiếm Chủ Thanh Sam!”
Kiếm Chủ Thanh Sam!
Diệp Quân vội vàng lên tiếng hỏi trong lòng: “Tháp gia, ngươi biết Kiếm Chủ Thanh Sam không?”
Tiểu Tháp nói: “Ta không muốn nói chuyện với ngươi, muốn bẫy ta à? Ngươi quên chuyện đó đi!”
Diệp Quân: “…”
Tào Bạch tiếp tục nói: “Kiếm Chủ Thanh Sam là bố của Kiếm Chủ Nhân Gian, là cường giả tuyệt thế vô địch năm đó! Đáng tiếc là bọn ta đều chưa từng được gặp ông ấy!”
Diệp Quân quan sát cẩn thận Kiếm Chủ Thanh Sam một lượt, sau đó nói trong lòng: “Tháp gia, nhà họ Dương này thật lợi hại, một nhà hai đời Kiếm Chủ… Trước đây ngươi nói con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian là kẻ ăn hại, xem ra đúng là không ai giàu quá ba đời, mạnh cũng không quá ba đời nhỉ!”
“Mẹ kiếp?”
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Mấy lời hay ho ngươi không nhớ, mấy lời không hay thì lúc nào ngươi cũng nhớ nhỉ! Ngươi đúng là độc ác!”
Diệp Quân đang định lên tiếng, Tào Bạch đột nhiên nói: “Diệp huynh, đi, chúng ta đi gặp Đại sư huynh!”
Nói xong, y kéo Diệp Quân bước vào trong Kiếm Điện, vừa bước vào đại điện, Diệp Quân đã nhìn thấy một người đàn ông, người đó mặc áo màu trắng, tóc dài ngang vai, tay trái cầm một thanh kiếm gãy.
Mà y chỉ có một bên cánh tay!
Một tay, kiếm gãy!
Nhìn thấy người đàn ông, Tào Bạch vội vàng cúi người hành lễ, cung kính nói: “Tham kiến Đại sư huynh!”
Mấy người đi bên cạnh Tào Bạch cũng đồng loạt hành lễ, biểu cảm vô cùng cung kính.
Đại sư huynh!
Người đàn ông chậm rãi bước tới trước mặt Diệp Quân, y nhìn Diệp Quân, một lúc sau thì gật đầu rồi mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài xuất hiện trước mặt Diệp Quân: “Kể từ ngày hôm nay, đệ chính là đệ tử của Kiếm Tông bọn ta!”
Diệp Quân do dự một lát, sau đó nói: “Ta bị thư viện truy nã…”
Người đàn ông gật đầu: “Đợi một chút!”
Nói xong, y đột nhiên bước ra khỏi đại điện, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: “Đi!”
Vút!
Một tiếng kiếm vang lên, thanh kiếm gãy trong tay y đột nhiên lao thẳng lên trời, xé toang chân trời, xuyên qua thời không, đi tới trước Võ Viện của tổng viện thư viện Quan Huyên.
Tất cả đệ tử Võ Viện đều kinh hoảng!
Đại võ quan xuất hiện trước cửa Võ Viện, ông ta nhìn thanh kiếm gãy trước mặt, hai mắt híp lại: “Trần Quan Tử!”
Lúc này, giọng nói của Đại sư huynh vang lên khắp bên trong vũ trụ Quan Huyên: “Đại võ quan, sau một giây nữa, nếu lệnh truy nã sư đệ của ta vẫn chưa bị gỡ bỏ thì ta sẽ tới khiêu chiến với Võ Viện, khiêu chiến sinh tử! Đệ tử Võ Viện của ông có bao nhiêu người thì ta sẽ gi3t chết bấy nhiêu!”