Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 683
Chương 683
Phí Bán Thanh cười nói: “Trong cuộc tỷ võ, ta dùng toàn bộ gia sản đặt cược con giành hạng nhất, kiếm được năm nghìn vạn đấy!”
Diệp Quân cười nói: “Thì ra là vậy!”
Nói rồi hắn đưa nhẫn không gian lại cho Phí Bán Thanh, sau đó lại lấy ra một chiếc nhẫn không gian khác, trong đó có mười cái xác Chân Long.
Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân: “Không cần tiền à?”
Diệp Quân gật đầu: “Bây giờ con không thiếu tiền nữa! Người giữ lại mà dùng!”
Phí Bán Thanh im lặng.
Diệp Quân mỉm cười rồi nói: “Trong nhẫn không gian còn có một số công pháp và vật phẩm để tu luyện, đều là đồ tốt ở vũ trụ Quan Huyên, con đã chọn rất nhiều cho người, chắc chắn sẽ có ích với người!”
Phí Bán Thanh khẽ nói: “Sắp đi rồi à?”
Diệp Quân gật đầu.
Phí Bán Thanh bước lên trước, Diệp Quân còn chưa phản ứng lại được thì bà ấy đã khẽ ôm hắn!
Cơ thể mềm mại thơm ngát!
Diệp Quân như bị sét đánh, đứng ngơ ra tại chỗ!
Lúc này, Phí Bán Thanh thả hắn ra, bà ấy nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đây chỉ là một cái ôm thuần khiết, đừng có suy nghĩ lệch lạc, biết chưa?”
Diệp Quân cười: “Sư phụ, con đi đây!”
Nụ cười của Phí Bán Thanh chợt tắt: “Còn quay về không?”
Diệp Quân gật đầu: “Còn ạ!”
Phí Bán Thanh khẽ nói: “Thế lần sau quay về phải tới tìm ta ngay, được không?”
Diệp Quân gật đầu: “Được ạ!”
Phí Bán Thanh: “Đi đi!”
Diệp Quân: “Sư phụ bảo trọng!”
Nói rồi hắn quay người ngự kiếm, biến mất phía chân trời.
Trên đỉnh núi, Phí Bán Thanh nhìn tia kiếm quang biến mất phía xa, thất thần một hồi lâu rồi lắc đầu: “Cái gì cũng tốt, sao không háo sắc chứ?”
Nói xong, bà ấy quay người rời đi.
…
Diệp Quân không từ biệt với đám người Diệp Tiêu, hắn không thích lâm li bi đát.
Lần này, mục tiêu của hắn chính là tới Huyền Giới.
Ý thức Võ Thần!
Hắn phải chiến đấu, bây giờ hắn chỉ muốn đấu với cường giả thực thụ, loại cường giả cao hơn hắn ít nhất năm bậc cảnh giới ấy!
Cảnh giới quá thấp thì đánh cũng không có tác dụng gì!
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Thằng nhóc, ngươi có cảm thấy cô gái kia thích ngươi không?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Không!”
Tiểu Tháp: “Ngươi cứ ở đó mà giả ngốc đi!”