Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 607



Chương 607

Người và kiếm phân ly!

Diệp Quân là mồi nhử, kiếm mới là sát chiêu!

Biến cố tới quá đột ngột khiến cho sắc mặt Cổ Hạo lập tức biến đổi, lúc này, y muốn quay người chống cự đã không còn kịp nữa.

Chờ chết?

Đương nhiên không thể!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Cổ Hạo lại đứng ở đó không hề cử động, để mặc cho thanh kiếm đó đâm vào sau gáy y!

Bốp!

Một tia sáng màu đen đột nhiên lao ra từ trong cơ thể Cổ Hạo, sau đó hình thành một bộ giáp bảo vệ lấy cả người y.

Xoẹt!

Khí kiếm đâm lên trên bộ giáp đen, khí kiếm rung lên kịch liệt, ngay sau đó, bộ giáp đen đó bộc phát ra một tia sáng màu đen lao thẳng lên trên khí kiếm!

Bốp!

Khí kiếm vỡ nát!

Trông thấy cảnh tượng này, Diệp Quân liếc nhìn bộ giáp đen trên người Cổ Hạo, giáp đen đen như mực, do những mảng vảy không rõ tên khảm thành, bên trên mặt giáp vảy loé lên ánh sáng lấp lánh nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết là vật phi phàm!

“Cấp Đế!”

Tất cả mọi người đang có mặt đều kinh hô!

Trong bóng tối, mọi người lại lắc đầu.

Cổ Hạo này tốt xấu gì cũng là một Đao Đế, vậy mà trên người còn mặc cả áo giáp cấp Đế, y cũng sợ chết quá nhỉ!

Đương nhiên, điều này không sai, chỉ là mọi người đã kỳ vọng quá cao vào Cổ Hạo này rồi.

Trận chiến mà mọi người muốn xem là kiểu chiến đấu như Diệp Quân và Tào Bạch chứ không phải dùng trang bị! Phải biết rằng, Kiếm Tông có thể không giàu có như nước Cổ Đế nhưng chắc chắn cũng không nghèo, vậy mà lúc Tào Bạch đấu với Diệp Quân lại không mặc hộ giáp gì cả!

Diệp Quân nhìn Cổ Hạo, sắc mặt lại rất bình tĩnh.

Người ta có trang bị mặc, điều này không có gì để chỉ trích!

Dù gì trang bị cũng coi như một loại thực lực!

Lúc này, Cổ Hạo đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân phía xa, y nhếch miệng cười: “Không bận tâm chuyện ta mặc áo giáp cấp Đế chứ?”

Diệp Quân nói: “Bận tâm!”

Cổ Hạo ngơ ngác!

Diệp Quân nhìn Cổ Hạo: “Ta bận tâm, vậy nên ngươi muốn cởi sao?”

Cổ Hạo cười nói: “Đương nhiên là không!”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vậy ngươi hỏi làm gì? Ngươi hy vọng ta nói không bận tâm sao? Ta nói không bận tâm thì có phải trong lòng ngươi sẽ dễ chịu hơn một chút?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...