Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 3692
Diệp Quân hơi nghi ngờ.
Lệ Hàn nói: “Chưa từng tiếp xúc, không bình luận”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ngươi chưa từng tiếp xúc với Nhất điện ư?”
Lệ Hàn gật đầu: “Nghe đồn Nhất điện chủ là một Ác Đạo, nhưng có phải là thế hay không thì không biết được”.
Dứt lời hắn ta nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Nhị điện chủ ở tại Đăng Thiên Vực, ông ta bị nhốt ở bên trong Trọng Thiên nào đó, tạm thời không thể thoát ra ngoài, nếu ông ta thoát được ra ngoài, chắc chắn ông ta sẽ đích thân đi tới Chân vũ trụ”.
Diệp Quân im lặng một lát rồi nói: “Vì sao Ác Minh Đạo lại nhằm vào ta?”
Lệ Hàn giải thích: “Lúc trước từng điều tra, đó hoàn toàn là vì cá nhân Ác Đạo Thập điện, lúc trước bọn họ cho rằng ngươi chỉ là một con kiến nên muốn giẫm chết ngươi. Nhưng sau đó bọn họ phát hiện bọn họ đánh giá thấp ngươi rồi. Hơn nữa bọn họ còn phát hiện ra quan hệ giữa ngươi và Chân Thần. Vì thế mâu thuẫn giữa bọn họ bắt đầu dâng cao…”
Diệp Quân chợt hỏi: “Còn ngươi thì sao?”
Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Ta có thể có rất nhiều sự lựa chọn”.
Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi”.
Lệ Hàn chợt hỏi: “Luận bàn không?”
Hắn ta cảm thấy thiếu niên trước mắt hơi kiêu ngạo, hắn ta muốn khiến thiếu niên này bớt kiêu ngạo lại.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Lệ Hàn đang muốn ra tay thì Diệp Quân lại nói: “Muốn cược không?”
Lệ Hàn nhìn Diệp Quân: “Cược cái gì?”
Diệp Quân mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trong lòng hắn: “Hai nghìn Tổ Mạch”.
Hai nghìn Tổ Mạch!
Lệ Hàn nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Không gọi người nhé?”
Diệp Quân gật đầu: “Không gọi”.
Lệ Hàn mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn cũng xuất hiện, trong nhẫn không gian cũng có hai người Tổ Mạch, hắn ta là Cửu điện chủ, những năm qua đương nhiên cũng đã tích góp được chút của cải.
Diệp Quân ném nhẫn không gian trong tay cho Lệ Hàn: “Để ở chỗ ngươi, nếu ta thắng ngươi đưa cho ta hai chiếc, nếu ta thua thì ngươi cứ lấy đi”.
Thấy Diệp Quân tin tưởng mình như thế, Lệ Hàn hơi bất ngờ, lập tức gật đầu: “Được”.
Diệp Quân nói: “Ta vừa đột phá, cảnh giới chưa vững, bây giờ không thích hợp ra tay”.
Lệ Hàn hơi nhíu mày: “Vậy luận bàn kiểu gì?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Thế này đi, để đao của ngươi chiến đấu với kiếm của ta, chúng đại diện cho chủ nhân, tự động giao chiến, chúng ta không nhúng tay vào”.
Lệ Hàn nhìn kiếm Thuỷ Mặc trong tay Diệp Quân, gật đầu: “Được”.
Dứt lời hắn ta mở lòng bàn tay, thanh đao trong tay đột nhiên bay tới chỗ cách xa nghìn trượng, sau đó hắn ta nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân gật nhẹ đầu, sau đó mở lòng bàn tay, một thanh kiếm bay ra ngoài, nhưng không phải kiếm Thuỷ Mặc…
Tiểu Tháp: “…”
Nhìn thấy thanh kiếm bay ra không phải thanh kiếm trong tay Diệp Quân, Lệ Hàn lập tức cau mày, cảm thấy hơi sai sai.