Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 3606
Chương 3606
Dứt lời, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, kiếm Thanh Huyên trong tay cũng từ từ rơi xuống.
Lúc này, kiếm Thanh Huyên đang rơi xuống đột nhiên dừng lại, sau đó khẽ rung lên…
Lúc này, một cánh tay giữ lại linh hồn đang rơi xuống của Diệp Quân.
Bốn người nhóm Việt Tôn dừng lại.
Cả bốn nhìn chằm chằm phía xa, nơi đó có một người đàn ông áo trắng nhẹ nhàng ôm lấy linh hồn của Diệp Quân.
Việt Tôn nhìn chằm chằm người đàn ông: “Ngươi là ai”.
Người đàn ông vuốt lại vạt áo hơi nhăn cho Diệp Quân, sau đó ngẩng đầu nhìn Việt Tôn, cười khẽ: “Ta là… Diệp Huyên!”
Diệp Huyên!
Nghe thấy lời của người đàn ông áo trắng, Việt Tôn hơi cau mày, sau một lúc lâu suy nghĩ, ông ta lắc đầu: “Chưa từng nghe thấy”.
Người đàn ông cũng không tức giận mà chỉ cười khẽ.
Việt Tôn đột nhiên siết chặt tay phải.
Ầm!
Một khí thế đáng sợ như nước lũ kéo về phía người đàn ông áo trắng.
Tinh hà cuồn cuộn!
Nhưng khí thế kia còn chưa đến gần người đàn ông đã biến mất trong im lặng.
Thấy cảnh này, sắc mặt bốn người nhóm Việt Tôn chợt thay đổi.
Việt Tôn nhìn chằm chằm người đàn ông: “Có chút bản lĩnh đấy”.
Người đàn ông cười to.
Việt Tôn ở phía xa đang muốn nói gì đó thì một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu ông ta: “Đi”.
Đi?
Việt Tôn hơi ngạc nhiên, sau đó sắc mặt trở nên rất khó coi.
Đi bây giờ ư?
Sao có thể cam tâm chứ?
Diệp Quân kia đang bị thương nặng, không còn khả năng chiến đấu, còn người đàn ông áo trắng kia tuy trông có chút bản lĩnh, nhưng bốn đánh một, lợi thế vẫn ở phía bọn họ!
Nhưng ông ta không dám không nghe theo mệnh lệnh kia.
Vì đó là Chí Thánh đạo giả!
“Đi!”
Giọng nói kia lại vang lên trong đầu Việt Tôn một lần nữa: “Các ngươi không thể đấu với người này được đâu, để ta”.
Bọn họ không thể chống lại được?
Việt Tôn cau mày, ông ta quan sát người đàn ông áo trắng phía xa, không tin lắm.
Ông ta không biết người đàn ông này có mạnh hay không, nhưng trong có vẻ rất giống là người có chỗ dựa.
Tuy trong lòng hơi không cam lòng và không muốn, nhưng ông ta cũng không dám làm trái lệnh Thánh Chí đạo giả, chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua người đàn ông: “Rút lui”.