Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 2102
Chương 2102
Từ Chân bỗng xoay người lại, mặt đối mặt với Diệp Quân, thấy ánh mắt Diệp Quân dường như đã trở nên nóng bỏng hơn bình thường, khóe miệng cô ta cong cong: “Có phải muốn thực hiện vận động trên giường không?”
Vừa nghe được những lời này, ngọn lửa vô danh trong người Diệp Quân lại lập tức bùng lên, cấp tốc lan ra khắp ngóc ngách cơ thể, khiến hắn khó lòng đè nén lại.
Hắn nuốt nước miếng, lòng như lửa đốt, đang muốn nói gì thì Từ Chân đã ghé lại gần, nhẹ nhàng cắn vành tai hắn rồi nói khẽ: “Bên trong ta chẳng mặc gì đâu”.
Diệp Quân: “…”
Không mặc gì cả!
Nghe Từ Chân nói thế, máu trong người Diệp Quân như sôi lên sùng sục, huyết quản như sắp vỡ bung, hắn không thể nhịn nổi nữa, bèn xoay người, đè Từ Chân xuống dưới, cúi đầu hôn.
Ban đầu, hắn còn có thể nhẫn nhịn đôi phần, nhưng vào lúc này, hắn thật sự không thể nhịn nổi nữa.
Ai có thể nhịn được?
Bị Diệp Quân hôn, Từ Chân trợn tròn đôi mắt hạnh, đầu óc trống rỗng.
Lần này, Diệp Quân không chỉ dừng lại ở nụ hôn, tay hắn đã lần vào trong…
Từ Chân không nói dối.
Bên trong không có gì che chắn.
Một lúc sau, ngay khi Diệp Quân muốn tiến hành đến bước cuối cùng, Từ Chân đột nhiên lật người, đưa lưng về phía hắn, nói nhỏ: “Ta buồn ngủ rồi”.
Hả?
Diệp Quân bối rối sững người.
Cái gì cơ?
Ngủ?
Lúc này rồi tỷ lại nói buồn ngủ?
Diệp Quân nhẹ nhàng ôm lấy Từ Chân, cảm thụ hơi ấm từ thân thể cô ta. Từ Chân thoáng run lên, hạ thấp giọng bảo: “Ta muốn ngủ”.
Diệp Quân trầm mặc một hồi rồi chậm rãi thu tay về, lẳng lặng nhắm hai mắt lại.
Căn phòng yên tĩnh trở lại.
Cứ thế, không biết qua bao lâu, Từ Chân bỗng quay người lại, nhìn Diệp Quân chăm chú rồi khẽ hỏi: “Giận à?”
Diệp Quân chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy Từ Chân, nói: “Ta sẽ không giận tỷ”.
Từ Chân hỏi: “Vì sao?”
Diệp Quân cúi đầu, hôn nhẹ lên trán cô ta một cái: “Bởi vì ta thích tỷ”.
Thích!
Đây không phải lần đầu Diệp Quân nói những lời này, nhưng giờ phút này lại rất nghiêm trang, Từ Chân biết, ý nghĩa của nó không giống với những lần trước.
Từ Chân chỉ lặng lẽ nhìn Diệp Quân, nhưng trái tim tĩnh lặng như mặt giếng cổ lại bất chợt nổi lên những gợn sóng lăn tăn.
Diệp Quân nói tiếp: “Ta biết, tỷ không phải loại người tùy tiện, tỷ nguyện cùng ta thân mật như vậy tuy không phải vì yêu nhưng ít nhiều gì cũng có đôi chút thích ta, nếu không, ta không có khả năng được phép gần gũi sỗ sàng với tỷ thế này, đúng không?”
Từ Chân nhìn Diệp Quân hồi lâu rồi vùi đầu vào ngực hắn, lặng im không nói.