Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 1698
Chương 1698
Diệp Quân gật đầu: “Con hiểu”.
Thanh Nhi váy trắng nhẹ nhàng cười hỏi: “Có muốn xem cô cô giết bừa không?”
Diệp Quân ngây người, rồi vội vàng gật đầu.
Thanh Nhi váy trắng nhẹ xoa đầu Diệp Quân, cười bảo: “Cô cô không được mạnh như Thanh Khưu cô cô cùng với cô cô váy trắng kia của con, vì thế, ta phải dùng vật ngoài thân. Tuy ta không quá thích dùng mấy thứ này nhưng hôm nay là ngoại lệ, ta muốn cho con xem một lần”.
Dứt lời, bà ấy đột nhiên ngẩng lên, nhìn vào nơi sâu thẳm trong tinh không, xòe tay phải, cười nói: “Các vị, ai thấy tiện thì cho mượn kiếm dùng một lát đi”.
Ong!
Trong tinh không, một tiếng kiếm kêu vang lên, giây lát sau, một thanh kiếm xé toạc thời không lao đến, rơi vào tay Thanh Nhi váy trắng…
Kiếm Hành Đạo!
Diệp Quân hết sức bất ngờ.
Hắn không ngờ, thanh kiếm mượn được lại là kiếm Hành Đạo.
Bên kia, kiếm Thanh Huyền cùng Kiếm Tổ trong tay Tiểu Bạch đột ngột bay ra, phóng đến trước mặt Thanh Nhi váy trắng.
Ba thanh kiếm tụ hợp.
Mời chọn!
Ba thanh kiếm chọn tùy ý.
Thấy thế Diệp Quân sửng sốt.
Kiếm Hành Đạo của cô cô váy trắng.
Kiếm Thanh Huyên của cha.
Bội kiếm của ông nội.
Thế mà lại sẵn sàng cho cô cô váy trắng này mượn, đây là điều là hắn không ngờ đến.
Diệp Quân nhìn Thanh Nhi váy trắng, xem ra nhân duyên của cô cô váy trắng này rất tốt.
Ở một bên khác, sắc mặt Bác Thiên Đạo trở nên khó coi khi nhìn thấy thanh kiếm Hành Đạo, vẻ kiêng dè hiện lên trong ánh mắt.
Hôm đó chính thanh kiếm này đã đánh vào Bác Thiên Giới, sau đó cả Bác Thiên Giới biến mất.
Bây giờ thanh kiếm này lại xuất hiện.
Không chỉ thế, hai thanh kiếm khác cũng rất đáng sợ.
Bác Thiên Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân ở cách đó không xa, thầm nói: Đây chính là thế hệ thứ hai của kẻ mạnh.
Thanh Nhi váy trắng ở cách đó không xa nhìn ba thanh kiếm trước mặt, mỉm cười, bà ấy vươn tay lướt trên ba thanh kiếm, cuối cùng tay bà ấy dừng lại trên kiếm Hành Đạo.
Kiếm Hành Đạo!
Kiếm Hành Đạo rung lên như đang đáp lại.
Thanh Nhi váy trắng cầm kiếm Hành Đạo, bà ấy quay đầu lại nhìn Thần Y Tận, Thần Y Tận khẽ cười đang định nói gì đó thì Thanh Nhi váy trắng bỗng biến mất.
Kiếm quang xoẹt qua, thời không lập tức bị nứt vỡ.