Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1565



Chương 1565

Chấp Kiếm Nhân chỉ nhìn Diệp Quân chằm chằm, không nói một lời.

Diệp Quân biết tính nàng ta, không mắng chửi tức là đã đồng ý, bèn nói ngay: “Chúng ta tới ngôi chùa cổ phía trước xem sao”.

Nói đoạn, hắn quay đầu đi trước.

Chấp Kiếm Nhân cũng đi theo, nhưng vừa nhấc chân bước đi, phần thân dưới lại đau nhức khó nhịn, Chấp Kiếm Nhân nhíu chặt mày, nhìn về phía Diệp Quân, tức giận mắng: “Đồ chết tiệt, thứ đàn ông chó má!”

Diệp Quân bị mắng mà không hiểu vì sao, người phụ nữ này điên rồi à? Động chút là mắng chửi người.

Nhưng khi thấy Chấp Kiếm Nhân bước đi tập tễnh, hắn sửng sốt khó hiểu, chẳng lẽ Chấp Kiếm Nhân bị thương ở chân?

Thấy Diệp Quân nhìn về phía này, Chấp Kiếm Nhân lại nổi giận mắng to: “Nhìn cái gì? Hả? Ngươi nhìn gì? Mẹ kiếp!”

Diệp Quân không biết phải nói gì nữa, bèn quay đầu đi luôn.

Người này quả là ngoa ngoắt vô địch!

Đi được một đoạn, hắn phát hiện, Chấp Kiếm Nhân vẫn đi rất chậm, bước đi khó nhọc, mày nhíu chặt như là đau đớn lắm.

Nếu cứ tiếp tục di chuyển với tốc độ này, chỉ sợ đến đêm cũng không tới được ngôi chùa kia.

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi quay lại chỗ Chấp Kiếm Nhân. Thấy Diệp Quân đi tới, Chấp Kiếm Nhân lập tức nổi giận: “Ngươi muốn làm gì? Hả?”

Diệp Quân trầm giọng bảo: “Đi với tốc độ này thì bao giờ chúng ta mới tới được chùa?”

Nói đoạn, hắn không để ý sự phản đối của Chấp Kiếm Nhân, vươn tay bế ngang Chấp Kiếm Nhân lên, đương nhiên, hắn vẫn phải phòng bị người này, tay trái ôm ngang eo nàng ta đè chặt lại, nếu người này cố tình gây khó dễ, hắn có thể áp chế được ngay.

Cùng lắm thì hai bên cùng chết!

Chấp Kiếm Nhân ban đầu còn phản kháng, nhưng lát sau lại không giãy giụa nữa.

Chấp Kiếm Nhân cũng không muốn chết ở chỗ này.

Đường đường là thống lĩnh của quân cận vệ, nếu chết một cách không rõ ở một nơi quái quỷ thế này thì sẽ thành trò cười cho thế nhân.

Đang đi, Diệp Quân bỗng lên tiếng hỏi: “Kiến thức của tỷ phong phú như thế, có đoán được nơi này là nơi nào không?”

Chấp Kiếm Nhân chậm rãi nhắm mắt, không nói một lời.

Diệp Quân liếc nhìn người nằm trong lòng, thành thật mà nói, người này thật sự rất xinh đẹp, đáng xếp vào hạng tuyệt sắc nhân gian.

Chấp Kiếm Nhân đột nhiên mở bừng mắt, giận dữ quát: “Nhìn cái gì mà nhìn? Đẹp lắm à mà nhìn? Hả?”

Diệp Quân lắc đầu: “Xấu lắm, xấu muốn chết”.

Chấp Kiếm Nhân tức tối cắn mạnh lên ngực Diệp Quân một cái.

“Mẹ nó!”

Diệp Quân cả giận, nói: “Tỷ điên đấy à? Điên à?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...