Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 1543
Chương 1543
Nghe Diệp Quân nói thế, Cố Vân Hải cả kinh trong lòng, nhìn Cầm quản sự. Cầm quản sự biến sắc, vội vã lấy một chiếc nhẫn không gian đưa tới trước mặt Cố Vân Hải, nghiêm túc nói: “Hội trưởng, hắn có thể thoải mái lấy ra sáu trăm triệu linh nguyên như thế, nhất định trên người còn nhiều hơn nữa…”
Cố Vân Hải nheo mắt, nhìn chiếc nhẫn không gian trước mặt, trầm ngâm.
Chuyện thương hội Vân Hải ăn chặn của người khác vốn cũng không phải chuyện lạ, nhưng ông ta không ngờ, sáu trăm triệu mà Cầm quản sự này cũng dám nuốt riêng, một tay thiếu niên có thể vô tư lấy ra sáu trăm triệu, liệu có thể là người thường sao?
Cầm quản sự lại nói: “Hội trưởng, người này đã có thù với chúng ta, chắc chắn không còn khả năng hòa giải, nếu đã thế chi bằng chúng ta dứt khoát giết hắn, trong tay hắn ít nhất phải còn hơn tỷ linh nguyên”.
Cố Vân Hải nhìn về phía Diệp Quân nơi xa xa, thoáng do dự.
Người này, chỉ e là địa vị không thấp đâu.
Cầm quản sự lại tiếp tục: “Chúng ta có Vũ Thần!”
Vũ Thần!
Nghĩ đến thực lực kh ủng bố của Vũ Thần, nỗi lo lắng trong lòng Cố Vân Hải lập tức bị gạt sạch, ông ta thu chiếc nhẫn không gian trước mặt, nhìn Diệp Quân, cười nhạt: “Ăn chặn sáu trăm triệu linh nguyên của ngươi? Nói láo, thương hội Vân Hải của chúng ta sao có thể có hành vi bỉ ổi như vậy? Ta thấy đây rõ ràng là ngươi cố tình đến kiếm chuyện, muốn tống tiền thương hội Vân Hải chúng ta. Người đâu, giết hắn!”
Cố Vân Hải vừa dứt lời, sau lưng đã xuất hiện vô số cường giả, trong đó còn có một vị có cảnh giới Đại Đế.
Phía xa, Diệp Quân đột nhiên biến mất.
Thấy Diệp Quân muốn tấn công, cường giả Đại Đế kia gầm lên: “Trước mặt bản đế mà cũng dám làm càn à!”
Nói đoạn, ông ta định ra tay, nhưng ngay vào lúc này, một bóng người đột ngột lao thẳng về phía ông ta.
Đó là Thượng Cổ Thần Khôi của Diệp Quân.
Thượng Cổ Thần Khôi này tung ra một kiếm, chém bay Đại Đế kia ra xa mấy trăm trượng. Thấy vậy, Đại Đế vừa sợ lại vừa tức, nhưng Thượng Cổ Thần Khôi đã lại xách kiếm lao về phía ông ta rồi.
Đại Đế không dám phân tâm nghĩ nhiều, đồng thời cũng thu lại tâm lý khinh thường trước đó, tung người lao về phía Thượng Cổ Thần Khôi.
Bên kia, Diệp Quân đang nhào về phía Cố Vân Hải. Thấy Diệp Quân xông tới, Cố Vân Hải lập tức biến sắc, hai tay vung chiêu, trong khoảnh khắc, một chiếc khiên màu vàng kim xuất hiện trước mặt ông ta.
Kiếm tới.
Rầm!
Diệp Quân chém xuống một kiếm, chiếc khiên kia bị nghiền nát, sức mạnh kh ủng bố đẩy Cố Vân Hải lùi lại phía sau mấy nghìn trượng.
Thấy thế, Cố Vân Hải vô cùng hoảng hốt, ông ta không ngờ thực lực của kiếm tu này lại khủng khiếp đến thế. Trông thấy Diệp Quân lại đang xông về phía mình, ông ta vội gào lên: “Mau giết hắn, mau giết hắn…”
Từ bốn phía, đám cường giả của thương hội Vân Hải đồng loạt lao lên.
Xa xa, Diệp Quân nhìn bọn chúng, đáy mắt hằn lên ánh tàn nhẫn, hắn xông lên, chém ra một kiếm.
Kiếm quang hiện ra.
Ầm!
Chỉ trong khoảnh khắc, khoảng thời không mấy nghìn trượng trước mặt Diệp Quân bị nghiền nát, hơn chục cường giả của thương hội Vân Hải xông lên đầu đều bị hạ gục tại chỗ.