Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 1524
Chương 1524
Không dừng lại ở đó, hắn lại liên tục vung kiếm. Nhờ có sức mạnh tăng vọt sau khi thiêu đốt thân xác nên tuy không có kiếm Hành Đạo nhưng hắn vẫn rất mạnh, mấy tên cảnh giới Thần Đế đối chiến với hắn không ngừng bị đẩy lui, nặng thì lục phủ ngũ tạng dập vỡ, nhẹ thì thân xác nứt toạc.
Trong khoảnh khắc ấy, một mình Diệp Quân chấp hết mười mấy cường giả cảnh giới Thần Đế.
Bọn họ nhìn bóng người bị bao trùm trong lửa ấy mà hoảng hốt không thôi.
Sức mạnh của hắn quá mức đáng sợ, nhất là thuật Bạt Kiếm chồng chất kia, chỉ một nhát thôi mà không ai dám đón đỡ.
Thế là chẳng ai dám bước lên ứng chiến.
Diệp Quân cũng không ra tay làm gì, bởi mục đích của hắn là giữ chân những người kia cho đến khi Nam Cung Tuyết truyền thừa kết thúc.
Tuyết Phong đang giao đấu với hình nộm thượng cổ ở xa, thấy vậy thì giận dữ quát: “Các ngươi sợ gì hả? Hắn đang thiêu nhục thân để cưỡng ép nâng cao sức mạnh, trông thì mạnh nhưng bên trong yếu ớt, chẳng được bao nhiêu lâu! Cứ tiếp tục cấu sức hắn, chẳng mấy chốc hắn sẽ hao hết khí lực, bỏ mình tại chỗ!”
Các cường giả Tuyết tộc nghe vậy thì nhìn nhau, đoạn không chần chừ nữa mà muốn ra tay. Đúng lúc ấy, Diệp Quân móc một viên đá ra cầm trong tay.
Đá Tỵ Kiếp!
Những người kia thấy vậy thì sửng sốt, không biết hắn định làm gì.
Chỉ thấy Diệp Quân nói: “Cái này cho các người đấy”.
Tên cường giả Tuyết tộc đi đầu lập tức lao lên chộp lấy, sau đó đón nhận những ánh mắt bất thiện từ mấy người khác.
Đá Tỵ Kiếp.
Thứ này mang đi bán cũng có thể thu về hơn trăm triệu Linh Nguyên.
Đứng trước Thần vật bực này, ai có thể không động tâm?
Đúng lúc này, lại nghe Tuyết Phong rống lên từ phương xa: “Lũ ngu! Hắn đang cố tình câu giờ, khích các ngươi giết hại lẫn nhau! Mau giết hắn đi!”
Diệp Quân lại nói với tên cảnh giới Thần Đế đi đầu: “Có viên đá này trong tay thì cần gì Tuyết tộc nữa? Mấy người nghĩ xem, làm trâu làm ngựa cả đời ở đó có kiếm được mấy trăm triệu Linh Nguyên hay không?”
Gã ta siết chặt viên đá trong tay, sắc mặt âm trầm như đang lưỡng lự.
Diệp Quân khích tiếp: “Có nhiêu đó Linh Nguyên với viên đá này rồi, các người có thể hợp tác cùng nhau tìm bí cảnh, lấy thiên phú của các người thì rất có khả năng đạt đến Đại Đế. Còn ở lại Tuyết tộc, ăn lương ba cọc ba đồng mà mơ lên tới Đại Đế được à?”
“Đệt!”
Tuyết Phong đang giao thủ với hình nộm thượng cổ rít lên: “Thứ lòng dạ độc ác, dám chia rẽ Tuyết tộc ta!”
Diệp Quân mặc kệ đối phương, lại nói với cường giả cảnh giới Thần Đế đi đầu: “Ông ta đang bị giữ chân không làm được gì rồi, các người có thể rời đi. Đợi lát hình nộm của ta không chịu nổi nữa thì chắc chắn ông ta sẽ đến cướp lấy viên đá, lúc đó ông có đưa hay không?”
Tên đó siết chặt hai tay như đang giãy giụa.
Giờ phút này mà rời đi thì chẳng khác gì phản bội Tuyết tộc.
Diệp Quân mở miệng muốn nói tiếp thì người này ngắt ngang: “Nói thật, Diệp công tử suýt nữa đã thuyết phục được ta rồi”.
Diệp Quân nheo mắt, Huyền khí dâng lên trong cơ thể, sẵn sàng ra tay.