Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 1491
Chương 1491
Lúc này, người đàn ông bỗng hoảng sợ hỏi: “Người phụ nữ kia đi theo ngươi à?”
Diệp Quân nhìn người đàn ông, hỏi lại: “Ý ông nói là cô cô ta hả?”
Người đàn ông vội gật đầu.
Diệp Quân: “Đúng vậy, cô cô dẫn ta ra ngoài lịch luyện!”
Nghe vậy, người đàn ông giận tím mặt: “Chơi vậy mà được à? Hả? Sao người nhà ngươi đều chơi kiểu vậy thế?”
Diệp Quân hồ nghi, sao ông này lại kích động vậy?
Người đàn ông rống giận: “Bảo vệ ca ca xong giờ lại bảo vệ cháu… Người nhà các ngươi chơi kiểu này thì người ta chơi sao lại? Hả? Các ngươi không thấy quá đáng hả? Hả? Trời ạ….”
Diệp Quân nhìn người đàn ông bị ghim đứng im kia rồi đi tới trước mặt ông ta. Sắc mặt ông ta chợt thay đổi: “Ngươi… ngươi định làm gì?”
Diệp Quân cầm lấy tay người đàn ông rồi rút nhẫn không gian của ông ta ra, sau đó kéo Nam Cung Tuyết bỏ chạy.
Động tác vô cùng thành thục.
Người đàn ông đứng tại chỗ ngơ ngác.
Cướp!
Thằng nhóc khốn nạn này lại dám cướp nhẫn không gian của mình?
Ôi đệch!
Vào lúc này, người đàn ông kia đã lâm vào bối rối.
Nợ không thu hồi được, lại còn bị cướp?
Ủa?
Là sao?
Lát sau, người đàn ông đó mới lấy lại tinh thần, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng khó coi, phụ thân của Diệp Quân tốt xấu gì còn nói mượn, nhưng người này thẳng thừng cướp luôn.
Thật đúng là con hơn cha…!
Đương nhiên, lúc này ông ta cũng chẳng có tâm trạng để quan tâm chuyện chiếc nhẫn không gian, ông ta chỉ cố gắng nghĩ làm thế nào để thoát thân.
Một luồng kiếm quang nhằm thẳng vào ông ta, làm ông ta không cách nào nhúc nhích, và cũng không dám nhúc nhích, đây chính là kiếm quang của người phụ nữ kia, không cẩn thận có khi thần hồn cùng bị diệt ngay.
Người phụ nữ này một mình bảo vệ hai đời nhà họ Dương.
Người đàn ông thở dài, nhớ tới tình cảnh từng bị Kiếm Chủ Nhân Gian đe dọa, lại liên tưởng tới tình thế hôm nay, buồn đau dâng lên, lòng chợt chua xót khôn kể.
Người nhà họ Dương này phát rồ rồi!
Đầu tiên là lừa đảo, sau tiến hóa thành cướp trắng trợn.
Công lý ở đâu?
Lẽ trời ở nơi nào?
Hồi lâu sau, người đàn ông kia mới ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, nói: “Các hạ, ta với ca ca của bà là chỗ huynh đệ thân thiết…”