Hậu Duệ Kiếm Thần
Chương 1294
Chương 1294
Tất cả thần linh đều nhìn xuống hai tỷ đệ ở bên dưới, có kẻ phẫn nộ, có người tò mò, cũng có người tỏ vẻ nặng nề, đương nhiên, phần lớn vẫn là phẫn nộ!
Hai tỷ đệ họ lại dám tới đây!
Đây là xem thường Chân vũ trụ!
Diệp Quân nhìn thành Chân Thần ở đằng xa, trong lòng thầm hỏi: “Tháp gia, cha ta từng đánh từ đây vào bên trong à?”
Tiểu Tháp: “Đúng vậy! Năm xưa tiểu chủ đã đánh từ đây vào trong, ngày hôm đó, chỉ ở cổng thành thôi đã có đến mấy chục vạn thần linh bỏ mạng, máu chảy thành sông, nghìn năm vẫn chưa khô hết”.
Nghìn năm chưa khô hết!
Diệp Quân nhìn cổng thành rồi bỗng bật cười: “Tỷ, giết!”
Đoạn, hắn xông thẳng về phía cổng thành!
Không phí thêm bất cứ lời nào!
Đã đến đây, chỉ có huyết chiến!
Giây phút Diệp Quân xông tới, Diệp An cũng hóa thành một tia huyết quang xông tới.
Hai tỷ đệ vừa tới cánh cửa kia thì bảy mươi người trẻ tuổi đã xuất hiện trước cổng thành, dẫn đầu là một thiếu niên mặc áo gấm, bên cạnh hắn ta là Trần Qua!
Bảy mươi người!
Tất cả đều ở cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên!
Thiếu niên áo gấm dẫn đầu thì ở cảnh giới Thần Đế, ngoài ra, bên cạnh hắn ta còn có một cô gái trông mới tầm mười tám mười chín, mặc một bộ áo bào trắng bó sát người, tay phải cầm kiếm!
Kiếm tu!
Đúng lúc này, giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: “Nói tỷ tỷ ngươi cẩn thận chút, chàng trai áo gấm kia là một người luân hồi đấy!”
Diệp Quân nhíu mày: “Người luân hồi?”
Giọng nói bí ẩn: “Chính là một đại lão tuyệt thế ở kiếp trước, chuyển thế tu lại từ đầu, giai đoạn trước và giữa vô cùng nghịch thiên, dường như không có nút thắt nào trong quá trình tu luyện. Đương nhiên, nhược điểm cũng rất lớn, càng về sau bọn họ càng khó nâng cao, hơn nữa càng về sau, kiếp nạn bọn họ gặp phải cũng khó khăn hơn gấp đôi, vì đại đạo sẽ cộng gộp cả kiếp trước của họ vào. Nhưng ở giai đoạn đầu và giai đoạn giữa, bọn họ là sự tồn tại vô địch tuyệt đối!”
Sự tồn tại vô địch!
Diệp Quân nhíu mày: “Như thế này có được xem là phạm quy không?”
Giọng nói bí ẩn: “Không, vì hắn chuyển thế ở kiếp này, tuổi là tuổi thật, vạch xuất phát cũng giống với mọi người!”
Sau một thoáng trầm mặc, Diệp Quân nhìn Diệp An, cô ấy nhìn chàng trai áo gấm: “Ta đánh tên này!”
Cô ấy muốn đánh kẻ mạnh nhất!
Diệp Quân đang định lên tiếng thì Diệp An đã xông ra mất rồi.
Vù!
Một tia huyết quang lóe lên!