Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hắc Liên Hoa Mỹ Nhân Đùa Bỡn

Chương 6: [VƯỜN TRƯỜNG] Giáo hoa đùa bỡn



Quần áo Dư Ổ bị xé rách đã không thể mặc được nữa, khi cậu mặc vào quần áo của Lục Kỳ Thâm hai chân đã run rẩy. Tối qua mới cùng Dư Hàng điên đảo cả một đêm, hôm nay lại bị y đụ cả nửa ngày, dù cho cậu có khát vọng đến mức nào đi nữa thì như thế cũng là quá sức.
Lục Kỳ Thâm mặt người dạ thú ngồi trên sô pha tràn đầy dâm dịch nhìn tiểu mỹ nhân mặc vào áo sơ mi rộng lớn của y, dục vọng vốn đã hạ xuống lại bắt đầu dâng lên, nhưng đã quá khuya nếu không ra ngoài trường chắc chắn sẽ đóng cửa, y giữ chặt tay Dư Ổ đề nghị: "Đêm nay đến nhà tôi."
Dư Ổ theo bản năng muốn nói lời cự tuyệt, nhưng cậu lại nghĩ tới anh trai Lục Kỳ Thần của y, lời nói đã đến bên miệng đành phải nuốt lại, uyển chuyển khách sáo nói: "Cha mẹ cậu đang ở nhà, sẽ không tốt đâu."
Lục Kỳ Thâm: "Cha mẹ tôi đều đi nghỉ phép ở Hawaii, trong nhà chỉ có tôi với anh trai."
Dư Ổ thỏa mãn, cậu khó xử sờ sờ mặt mình, ra vẻ oán trách liếc y: "Đều tại cậu, khiến tôi không thể về nhà."
"Cậu không phải rất thích sao." Lục Kỳ Thâm nhìn chút tinh dịch đã khô còn sót trên mặt cậu, liếm liếm môi, "Đi thôi."
Vừa khởi động điện thoại di động ngay lập tức đã nhảy ra hàng trăm cuộc gọi nhỡ của Dư Hàng, Dư Ổ chậc một tiếng, mao đầu tiểu tử này thật khó chơi. Cậu trước tiên nói cho ba ba rằng tối nay mình đến nhà bạn học học tập, sau đó mới gọi điện thoại cho Dư Hàng, vừa bắt máy đã truyền tới thanh âm khủng bố của Dư Hàng: "Cậu đi đâu?"
 Đem điện thoại đẩy ra xa một chút, Dư Ổ cả người vô lực dựa vào ghế sau, biếng nhác nói: 
"Đi ra ngoài một chuyến."
"Ở đâu? Mình đi đón cậu?"
"Không cần, ô....." Ngón tay lạnh lẽo chui vào vạt áo, Dư Ổ lườm Lục Kỳ Thâm một cái, nam sinh lạnh lùng không chút biểu tình, ngược lại còn tiến lại gần cậu, từ phía sau ôm lấy người vào trong lồng ngực, ngón tay từng chút từng chút một thăm dò tiến vào vạt áo vuốt ve, đầu rũ xuống như muốn nghe lén bọn họ nói chuyện, nửa mái tóc quét qua khuôn mặt của Dư Ổ khiến cậu có chút ngứa ngáy, cậu quay đầu hướng về y không tiếng động nói: Đừng nháo.
"Bên cạnh cậu còn có người? Là ai?" Dư Hàng hỏi một câu lại tiếp một câu "Ổ Ổ, cậu đang ở đâu, nhanh nói cho tớ."
"Không cần." Dư Ổ cự tuyệt, cậu bịa ra một lí do: "Tớ không muốn về nhà, tớ muốn một mình suy nghĩ."
Bàn tay trong áo đã đi tới ngực, ngón tay quen thuộc thưởng thức đầu vú đứng thẳng của cậu, thân thể Dư Ổ nhanh chóng mềm ra, dựa vào trong ngực của Lục Kỳ Thâm mặc cho hắn vuốt ve xoa nắn.
Điện thoại sau vài giây an tĩnh lại truyền tới thanh âm cẩn thận của Dư Hàng: "Ổ Ổ, cậu mau trở về đi, bên ngoài không an toàn, cậu đánh tớ mắng tớ đều được, không cần lấy an nguy chính mình đùa giỡn."
Nghe được lời này, Dư Ổ có chút đau đầu, thái độ vô cớ gây rối: "Đã nói không cần là không cần, không cần đi tìm tớ, ngày mai sẽ trở về." Nói xong liền tắt điện thoại.
Dư Ổ không thích thế giới vườn trường, so với học sinh sạch sẽ, cậu càng thích người lớn phức tạp.
Trong đầu nói với hệ thống: [Lần sau tới thế giới người lớn.]
Hệ thống: [???]
"Suy nghĩ gì thế?" Ngón tay Lục Kỳ Thâm điểm lên trán Dư Ổ, đôi mắt không rời khỏi khuôn mặt cậu, "Cảm thấy có lỗi với Dư Hàng?"
Vỗ rớt ngón tay y, Dư Ổ nghiêng đầu ấn đầu y xuống, ngẩng đầu hôn lấy môi mỏng của nam nhân, trong mắt hồ ly toàn là hình bóng y. 
"Người có lỗi với hắn không phải cậu sao? Ngủ với anh trai của bạn học" 
Lục Kỳ Thâm khóe môi nâng lên ý cười, nhéo nhéo khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên: "Do chính hắn để cậu ở một mình, nếu là tôi, tôi sẽ không để cậu rời khỏi người mình một bước."
Bảo bối câu nhân như vậy, chỉ có người ngu như chó mới thả cậu tự do.
Biệt thự Lục gia tọa lạc ở mảnh đất phồn hoa nhất trung tâm thành phố, người hầu trong biệt thự đều đã bị Lục Kỳ Thâm điều đi, y dùng áo khoác bao lấy Dư Ổ, ôm cậu vào trong nhà.
Dư Ổ tò mò nhìn khắp nơi đều không thấy có bóng dáng Lục Kỳ Thần.
Đem người đi vào phòng của chính mình, chuyện đầu tiên Lục Kỳ Thâm làm là đem Dư Ổ tới phòng tắm tắm uyên ương, rửa rửa chốc lát liền thay đổi hương vị. Mỹ nhân hai tay chống trên gạch men sứ, trong hơi nước mờ mịt cong eo thừa nhận nam sinh đụ địt, trong phòng tắm truyền ra tiếng rên rỉ: 
"Ân.....a.....a....sâu quá....a..."
"Nhanh một chút....tôi muốn tới.....nhanh một chút...."

"Đồ đĩ." Lục Kỳ Thâm "bạch bạch" đâm vào, tinh hoàn một lần lại một lần đánh vào mông thịt của thiếu niên khiến bờ mông chín đỏ giống quả mật đào nhiều nước, lỗ nhỏ bị địt thành màu sắc tươi đẹp, khiến Lục Kỳ Thâm nhìn thấy mắt liền đỏ lên, giữ chặt cậu mạnh mẽ đụ địt.
Mệt mỏi nằm trên giường, Dư Ổ nhịn không được hỏi: "Anh trai cậu không trở về sao?"
Lục Kỳ Thâm đem người ấn vào trong lồng ngực: "Ngủ." Y nhắm mắt trả lời: "Hắn sẽ không trở về."
Dư Ổ cảm thấy đêm nay quá lỗ vốn, cậu bị địt sắp nát mà giá trị công lược không tăng lên, không những thế còn không thấy bóng dáng Lục Kỳ Thần đâu, bất quá nửa đêm khi bị hệ thống gọi tỉnh cậu lại thấy lần này tới đây là đáng giá, cậu sướng, tôi sướng, mọi người sướng.
Hệ thống: [Lục Kỳ Thần đã trở về, phạm vi kiểm tra đo lường đã tăng đến 3m, anh ta đang ở phòng khách dưới lầu.]
Lục Kỳ Thâm bên cạnh ngủ rất sâu, Dư Ổ lấy tay y ra, nhẹ nhàng xuống giường, sau khi rón ra rón rén mặc xong quần áo cậu dừng lại một chút, lại cởi ra toàn bộ, lấy một chiếc áo sơ mi to rộng của Lục Kỳ Thâm mặc vào, áo sơ mi lỏng lẻo treo trên người cậu khiến bờ mông tuyết trắng như ẩn như hiện, phía dưới là hai cẳng chân dài trắng nõn, trên da thịt lộ ra vô số vệt đỏ chứng tỏ cậu vừa trải qua chuyện mây mưa.
Hệ thống: [Ổ Ổ thật thông minh. Dựng ngón tay cái.jqg]
Dư Ổ cười lắc đầu, nhấc chân đi ra cửa phòng. Ngoài hành lang một mảnh đen nhánh, cậu không bật đèn, đi xuống lại thấy phòng khách cũng toàn màu đen.
[Hệ thống, anh ta ở đâu?]
Hệ thống: [Trên sô pha. Ngươi không cần đến quá gần, sau khi thăng cấp thì trong phạm vi 3m là có thể đo lường.]
Dư Ổ nhướng mày, [Ngươi thấy ta ăn mặc thế này giống như không muốn đến gần sao?]
Hệ thống: [.....Không. Nhỡ đâu anh ta không phải SSR.]
Dư Ổ: [Không có quy định không được cùng người không phải SSR lên giường đúng không?]
Hệ thống: [....Cái này thật sự không có.]
Đôi mắt của Dư Ổ cong lên thấy rõ: [Thế không phải được rồi sao, anh ta lọt vào mắt ta, không phải khí vận SSR thì thế nào, thế giới người trưởng thành rất phức tạp, ngươi là tiểu hệ thống sẽ không hiểu được đâu.]
Hệ thống: [......]
Tủ lạnh cách sô pha hai mét, Dư Ổ duỗi người, biếng nhác bước chân đi qua, cậu đi vòng qua sô pha dừng ở trước cửa tủ lạnh. Hệ thống sớm tại thời điểm cậu đi qua sô pha liền kích động thông báo: [SSR!!!!]
"Ừ nha." Dư Ổ mỉm cười, ngón tay nhỏ dài kéo tủ lạnh ra, đèn cảm ứng sáng lên, cậu lại cong lưng mở ra đông lạnh ở dưới cùng.
Hạ thể không gì che chắn dưới ánh đèn tủ lạnh cứ như vậy bại lộ trước mắt Lục Kỳ Thần, bờ mông vừa trắng lại vừa cong, lỗ đít giữa cánh mông bị địt tới đỏ au, cửa lỗ ướt át, dâm dịch trong suốt theo lỗ nhỏ co rút lại chảy ra, mê hoặc người ta tới tìm tòi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...