Hắc Liên Hoa Mỹ Nhân Đùa Bỡn
Chương 39: [Mạt thế] Mỹ nhân như hoa bị cưỡng đoạt
Ánh mặt trời chói chang chiếu khắp mọi nơi, thành thị phồn hoa khi xưa giờ đây lại trở thành địa phương rách nát, cảnh sắc hoang tàn vắng vẻ, không chỉ vậy, mà nói đúng ra là nơi đây đã trở thành một nơi tồi tàn không người sống sót, toàn bộ thế giới giống như đã biến thành thế giới chết, hình ảnh tang thi với tứ chi không đầy đủ đã xuất hiện khắp mọi nơi thay thế cho con người, khắp nơi đâu đâu cũng là thịt thối máu tanh, dơ bẩn không chịu được, qua đen chốc lát lại bay xuống cắp thịt thối đi.
Trong một cửa hàng bách hóa ở trung tâm bỗng nhiên phát ra một tiếng vang lớn, tang thi vốn đang lang thang không mục tiêu thi nhau "răng rắc" quay đầu, bọn chúng kêu "a a" cùng nhau tiến về phía cửa hàng, Dư Ổ đang đi xen lẫn trong đàn tang thi vội bước nhanh vài bước, quẹo sang một bên đi tới một chiếc xe hơi đậu bên cạnh, cậu vươn cánh tay dính đầy bùn đất ra, cẩn thận mở cửa ghế sau xe.
"Cạch" một tiếng, một con tang thi mất nửa người đang đi ngang qua lập tức dừng lại, quay về phía Dư Ổ mà kêu "a a", Dư Ổ ngay lập tức kêu "a a" hai tiếng đáp lại rồi cất bước đi theo, tang thi mắt vàng cảm thấy vô cùng mỹ mãn tiếp tục bước về phía cửa hàng, Dư Ổ lặng lẽ không chút tiếng động lẻn về phía sau bò lên ghế sau xe, cửa xe vừa đóng lại cậu đã nằm vật ra thở dốc, toàn thân đã bị bùn bọc thành một nắm đất, chỉ có đôi mắt hồ ly sáng ngời được lộ ra ngoài.
"Hô...." Đây đúng là không phải thế giới dành cho con người mà, Dư Ổ gọi hệ thống trong đầu, [Xác định đây là xe của khí vận SSR Lộ Hoài Châu sao?]
Hệ thống đi theo cũng thở dốc: [Hô... Chính xác là nó rồi.]
Mười ngày trước, một người cùng một thống bị rơi xuống cái thế giới này, đây là thế giới mà bọn họ đã từng tới trước đó. Ở thế giới đầu tiên, sau khi bị Hệ thống Bạch liên hoa xâm nhập phá hoại, bọn họ tới thế giới nào cũng bị quy tắc thế giới phát hiện rồi phải đưa nhau trốn chạy, đây cũng là một trong những thế giới mà Dư Ổ phải trốn chạy trước đó.
Ở thế giới này, Dư Ổ mới chỉ tiếp xúc được với 1 khí vận SSR - anh trai họ Tống - thanh mai trúc mã nhà bên, khi anh trai nhà bên đỗ vào trường đại học danh giá, Dư Ổ đã theo chân cha mẹ tới nhà chúc mừng, sau đó nhân cơ hội nghỉ trưa mà câu dẫn y, thanh niên trẻ tuổi dục vọng lớn, sau một lần lăn giường liền không thể kìm nén, mỗi ngày đều lấy danh nghĩa là dạy kèm cho cậu nhưng thực tế là mạnh mẽ ấn cậu trên giường tha hồ đụ địt, giá trị công lược cũng không ngừng tăng nhanh. Thế nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, không lâu sau bọn họ đã bị quy tắc thế giới phát hiện phải vội vã cuốn gói chạy trốn.
Trở lại thế giới lần này không ngờ đã trải qua 6 năm, thế giới đã bị phá hủy hoàn toàn, giờ đây nơi nào cũng giống như địa ngục trần gian, căn cứ theo thông tin mà hệ thống điều tả được, khoảng một năm trước thế giới này đã xảy ra tai nạn biến dị, nhân loại vị virus không rõ nguồn gốc lây bệnh, mấy ngày sau cả người sẽ phát sốt, chứng bệnh chỉ hoàn toàn mất đi khi biến thành tang thi không có ý thức hoặc thân thể trở nên cường đại, xuất hiện thứ năng lực siêu việt không khoa học gọi là dị năng. Virus sẽ thông qua miệng vết thương mà lây nhiễm, người bị lây nhiễm trong vòng một giờ sẽ phát tác bệnh dịch, virus từ vùng duyên hải lan tràn ra khắp toàn cầu, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, cả thế giới đã bị tang thi xâm chiếm.
Khắp nơi đều thành lập ra vô số căn cứ an toàn lớn lớn bé bé, người anh trai năm đó ấn cậu trên giường giờ đang ở căn cứ Hoa Thành - căn cứ lớn nhất Châu Á. Không biết vì lí do gì mà tang thi ở thế giới này lại coi Dư Ổ như đồng loại, không chỉ không làm cậu bị thương mà còn thể hiện ra rất thích cậu, thường xuyên đem thịt sống nhầy nhụa máu tươi tới cho cậu, Dư Ổ nhìn thấy đã nôn ra vài lần, nôn tới tim gan phèo phổi đều đau mới thích ứng được tình huống bị tang thi vây quanh. Cậu vốn dĩ còn muốn tìm kiếm những nhân loại may mắn sống sót đang trên đường tới Hoa Thành để đi theo bọn họ, thế nhưng bọn họ vừa nhìn thấy cậu liền trở nên điên cuồng hơn cả tang thi, Dư Ổ đã có lần suýt chút nữa bị luân gian rồi.
Sau khi hệ thống lặp lại vài lần đo lường kỹ càng mới phát hiện ra, Dư Ổ bị Tịch Mẫn cải tạo thân thể, y thêm vào hào quang vạn nhân mê, đem đặt trên người có giá trị năng lượng là 0 như cậu thì không có cách nào khống chế được hào quang này, cậu giờ đây giống như một liều xuân dược biết đi, mỗi một người nhìn thấy đều muốn lăn giường cùng cậu, ngay cả tang thi không có năng lực cũng muốn như vậy, biện pháp tốt nhất bây giờ là ngoan ngoãn ở bên khí vận SSR.
Dư Ổ vô lực nằm trên ghế sau, giờ cậu chỉ muốn dựng ngón giữa với mấy tên điên ở thế giới trước thôi, ai có thể nghĩ tới thân thể bị Tịch Mẫn cải tạo cũng đưa tới thế giới này, hơn nữa lại còn bị cải tạo vĩnh viễn không thể sửa đổi. Mấy ngày qua, thân thể dâm đãng của cậu đã đói khát kêu gào rất nhiều lần, dù đã dùng vài món đồ chơi nhỏ để giải quyết nhưng thân thể vẫn vô cùng thèm khát được nam nhân âu yếm, muốn được cặc lớn của nam nhân lấp đầy, mà những nam nhân trước mắt thì lại toàn là dưa vẹo táo nứt, dương vật thì cái sau còn nhỏ hơn cái trước làm cậu thật sự không thể xuống tay được, nhẫn nại tới ngày hôm nay, khi hệ thống thông báo gần đây có khí vận SSR Dư Ổ đã không thể nhịn nổi mà vọt tới, vừa lúc cũng có thể nhờ bọn họ đưa cậu tới căn cứ tìm anh trai Tống, không biết anh trai nhà bên năm đó giờ thế nào rồi.
Hệ thống mấy ngày nay luôn xem xét máy che chắn, lúc nào cũng cười hì hì, [Máy che chắn dùng tốt thật, ta vừa đến diễn đàn hệ thống cùng với hệ thống cao cấp cãi nhau, nó dù tức tới sắp chết cũng không tra ra ta ở thế giới nào.]
Dư Ổ: [Ồ....]
Mệt, đầu óc mệt, trái tim cũng mệt, thế giới trước không biết tại sao lại lấy được của Khương Vũ 3000 năng lượng, vừa thoát ly thế giới hệ thống đã nhanh chóng mua máy che chắn, máy che chắn có thể che chắn địa điểm của cậu, hơn nữa có thể che chắn dung mạo của cậu với hệ thống và ký chủ khác, chỉ có dân cư của thế giới mới có thể thấy được tướng mạo của cậu. Dư Ổ tuy rằng có được thời gian thở dốc nhưng cậu lại rất buồn bực chuyện Khương Vũ không giết mình, từ miệng hệ thống cũng có thể thấy Khương Vũ là một tên sát thần độc ác không có trái tim, Dư Ổ cũng không tin rằng mị lực của bản thân có thể quyến rũ được một tên lão quái vật sống không biết đã bao năm như hắn, Khương Vũ có lẽ đã nảy sinh hứng thú nhất thời với cậu, cậu tuy rằng thích múa may chơi đùa dưới lưỡi đao, nhưng cậu cũng không ngốc mà múa may dưới núi đao biển lửa không thấy điểm cuối như thế, tốt nhất vẫn là trốn đi, cùng với ca ca đệ đệ thúc thúc ân ái là tốt rồi.
Nghĩ tới đây lỗ nhỏ của cậu lại bắt đầu chảy ra dâm thủy, hương thơm ngọt ngào lan ra khắp xe, thân thể dâm dục lại không nhịn được mà ngứa ngáy, giờ đây đại não chỉ cần có một chút duy nghĩ cũng có thể khiến thân thể cậu hứng lên mà phát dâm, nếu không thể gặp được khí vận SSR thì cậu chắc sẽ phải tìm một người nhìn thuận mắt mà xử lí trước thôi.
Đang lúc cậu mơ mơ màng màng thì cửa xe "phanh" một tiếng mở ra, tiếng cười nhạo từ bên ngoài truyền vào, thanh âm lười biếng vang lên: "A Trạch, đang ở bên ngoài thì nên chơi cho đã, căn cứ đâu thể giống bên ngoài...."
"Ai?" Một giọng nói lạnh băng khác đột nhiên vang lên, Dư Ổ vừa nhấc mắt đã đối diện với cặp mắt lạnh lẽo tối đen như mực, trong đôi mắt tối tăm kia xẹt qua một tia sát ý, họng súng ngay lập tức đặt trên thái dương Dư Ổ, cậu sợ tới mức vội vàng mở miệng, "Đừng giết tôi, tôi là người!"
Tiếng lên đạn "răng rắc" vang lên, một bàn tay từ sườn biên nắm lấy, giọng nói lười biếng lại lần nữa vang lên, "A Trạch, là người."
Lộ Hoài Châu vừa nhìn vào đã thấy ghế sau một tên tượng đất làm cho dính đầy bùn đất, hắn ghét bỏ thu hồi tầm mắt, "Vẫn là nên giết đi."
Dư Ổ: "......"
Mẹ nhà ngươi.
"Đừng, đừng giết tôi...." Dư Ổ vội vàng mềm giọng đáng thương cầu xin: "Cầu xin các người đừng giết tôi mà...."
Lỗ tai Lộ Hoài Châu giật giật, "Giọng nói cũng không tồi nha." Hắn xoa xoa mũi, con ngươi thâm thúy hiện lên dục vọng, "A Trạch, cậu có ngửi thấy mùi hương gì không, là mùi dâm thủy dâm đãng."
Lời nói vừa dứt, tầm mắt hai người đồng thời nhìn về phía tượng đất nằm trên ghế sau.
Dư Ổ lúc này cũng thấy rõ diện mạo hai người, diện mạo Lộ Hoài Châu là kiểu lạnh lùng sắc bén, mày rậm mắt sâu, tóc ngắn vài phân, mặc bộ quân trang lộ ra cánh tay cơ bắp cường tráng, thân hình cao lớn không thua kém gì Phàn Diên, dáng người cao lớn như vậy làm lỗ nhỏ Dư Ổ càng đói khát, mà nam nhân bên cạnh Lộ Hoài Châu cũng vô cùng tuấn tú, là loại soái khí khác biệt, da trắng tóc đen, mắt đen thâm trầm nhìn không thấy đáy, vóc người thiên về thon dài, mặc bộ đồ đen tác chiến đầy oai phong.
Hệ thống rất biết điều đem tin tức của nam nhân còn lại ném ra: [Kỳ Trạch, phó tướng của ba Lộ Hoài Châu, phụng lệnh tới đem Lộ Hoài Châu về căn cứ Hoa Thành, giá trị khí vận SR, tuy rằng không thu được năng lượng nhưng cũng có thể giúp cho khí vận giá trị của ngươi ở thế giới này, ngươi thích thì cũng có thể lăn giường vài lần.]
[SR à.....] diện mạo xuất sắc như vậy Dư Ổ còn tưởng là khí vận SSR chứ, khi cậu đang tích cóp nước mắt chuẩn bị giả vờ đáng thương thì thanh âm chói tai từ bộ đàm vang lên, "Lão đại, phía tây có tang thi triều đang đi về hướng này, đi mau!"
Lộ Hoài Châu kêu "Đệt" một tiếng, chân nhấn ga "oanh" một tiếng lái đi ra ngoài, Dư Ổ bị xóc nảy lăn từ trên ghế xuống, lỗ nhỏ va phải chỗ nhô lên nào đó khiến cậu vô thức hô lên, "Ô a....."
Chiếc xe đột ngột chệch hướng, hầu kết sắc bén của Lộ Hoài Châu lăn lộn, "Địt, cậu phát dâm cái gì?" Lại lần nữa dẫm chân ga, phía dưới nam nhân đã bị đỉnh lên một đùm lớn, Kỳ Trạch như suy nghĩ gì mà liếc về phía sau một cái, sát ý trong mắt càng nồng đậm, dòng nước thật nhỏ theo khớp xương tay rõ ràng của anh nhanh chóng tràn ra.
Chiếc xe được cải tiến vọt tới nghiền tang thi dễ dàng như cắt cải trắng, bánh xe đi qua, lửa cháy bốc lên, đôi mắt đen của Lộ Hoài Châu hiện lên vẻ hưng phấn lạ thường, hắn cảm nhận được dị năng của người bên cạnh đang không ngừng dao động nhưng cũng không quay đầu, chỉ cất tiếng nói: "A Trạch, lưu lại người kia đi, nghe giọng anh bạn nhỏ như vậy thì hương vị chắc cũng không tồi, cũng không biết nếm thử sẽ ra sao."
[Hệ thống, cái người SR này là như thế nào?]
Hệ thống cũng nghi hoặc: [Là người của thế giới này.]
Chiếc xe đi cả một đoạn đường bão táp, cuối cùng cũng tiến vào một vùng sơn cốc ở ngoại ô, Dư Ổ bị xóc nảy tới nỗi dâm dục cũng tiêu tan, cậu nằm bò ra thở dốc không ngừng, cậu không biết có phải vì cậu không có giá trị năng lượng hay không mà ở thế giới này thân thể của cậu đặc biệt yếu ớt, gánh không thể gánh, vác không thể vác, chạy vài bước cũng phải thở dốc.
Dư Ổ còn chưa thở dốc xong đã nhận thấy một tầm mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm cậu, cậu nâng lên đôi mắt hồ ly ngập tràn ánh nước đối diện với đôi mắt đen tràn ngập hứng thú, nam nhân cợt nhả mỉm cười nhìn cậu, "A Trạch, rửa sạch."
"Anh bạn nhỏ, cậu tốt nhất là ngon miệng giống như giọng nói của cậu."
Tuy rằng nam sinh này cả người đầy bùn đất nhìn không rõ mặt nhưng bùn đất cũng không thể che lấp được đường cong xinh đẹp của cậu, điều này càng khiến Lộ Hoài Châu chắc rằng thân thể xinh đẹp này rất thích hợp để lên giường. Từ lúc tận thế tới nay, hắn vẫn luôn cùng các anh em ở trong trại huấn luyện sống tại khu vực châu thổ này, trong quân doanh đều là những tên nam nhân cao lớn thô kệch, người được cứu lại toàn là những tên xanh xao vàng vọt nhìn cay cả mắt, liếc một cái cũng không thể dựng lên dục vọng, dục vọng đã gần một năm chưa được giải tỏa khi nhìn tới cậu bạn nhỏ bò lên xe hắn lại rục rịch muốn đứng lên, đôi mắt hồ ly của cậu cũng quá câu nhân, nếu gương mặt đẹp thì quá tốt. Lộ Hoài Châu ôm quyền đầy hứng thú nhìn Dư Ổ chật vật phía sau.
Dòng nước ồ ạt bắn vào người, Dư Ổ lạnh đến run lên, cửa xe được mở rộng, nước bùn men theo cửa xe chảy ra, cả người bị dòng nước thô bạo cọ rửa sạch sẽ, áo thun màu trắng nửa trong suốt dính sát vào thân thể phác họa ra đường cong mê người, tư thế ngồi quỳ làm lộ ra mông vểnh eo thon, da thịt tuyết trắng non mịn giống hệt tiểu thiếu gia được nuông chiều từ bé ở trước tận thế, Lộ Hoài Châu ngả ngớn huýt sáo, cất bước tiến lên.
Mái tóc mềm mại dính nước dán trên sườn mặt, Dư Ổ còn chưa nhìn rõ thì một bàn tay to lớn đã sờ lên mặt cậu vén đi mái tóc ướt, một ngón tay đặt dưới cằm nâng mặt cậu lên, Dư Ổ ngơ ngác ngẩng đầu, đôi mắt ướt dầm dề nhìn nam nhân trước mặt, lông mi vẫn vương giọt nước, môi mỏng khẽ mở, xinh đẹp đến mê người.
Hầu kết Lộ Hoài Châu lăn lộn không ngừng, tròng mắt co rút lại, khi sự kinh diễm qua đi trong mắt lại tràn đầy dục vọng giống như muốn nuốt chửng Dư Ổ. Hơi thở nóng rực ập vào mặt, Dư Ổ còn chưa kịp hồi thần đã bị nam nhân cao lớn khiêng lên vai, mông thịt cong vểnh bị bàn tay lớn xoa nắn tới lui tạo ra sóng thịt, Lộ Hoài Châu đem người khiêng trên vai đổi thành ôm ngồi trong lòng, tay lớn véo véo eo nhỏ, càng nhìn càng thấy vừa lòng, hắn nhấc chân đi vào trong căn cứ, đi được hai bước lại lùi về sau, Lộ Hoài Châu nhìn về phía Kỳ Trạch, "A Trạch, cho tôi mượn áo khoác chút đi."
Kỳ Trạch nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn đem áo khoác cởi ra, Lộ Hoài Châu bao lấy trên người Dư Ổ rồi ôm người vào căn cứ.
Những người vừa trở về đang sửa sang lại vật tư nhìn thấy lão đại nhà mình ôm một người bước vào liền không nhịn được mà lưu manh huýt sáo trêu ghẹo, "Lão đại, xuân tiêu một khắc ngàn vàng, đêm nay anh có còn ăn cơm không thế?"
"Uầy, lão đại đúng là không dễ dàng gì mới có người lọt được vào mắt anh, anh nhặt được người ta ở nơi nào thế."
Tính hướng của Lộ Hoài Châu mọi người ai cũng biết, lúc trước có nữ nhân được cứu tự mình tiến thân suýt chút nữa đã bị quăng ra ngoài làm thức ăn cho tang thi, sau đó mọi người đều thông minh lên, cứu được tiểu nam sinh thì sẽ đưa cho lão đại nhìn trước tiên, thế nhưng đã sắp qua một năm cũng không có người nào nhào lên thành công, hiện giờ lại thấy được lão đại ôm một người trở về, còn bao chặt không cho họ xem, một đám người liền tò mò không thôi, không biết phải có bộ dáng phải như nào mới có thể lọt vào mắt lão đại.
Vải dệt ướt dầm dề dán chặt vào mông cùng với đôi chân, mông mập chân dài, kẹp trên eo lão đại vô cùng sắc tình, dưới ống quần lộ ra mắt cá chân nhỏ nhắn, trắng nõn xinh đẹp làm cho người ta muốn tới liếm láp, nhìn đến dáng vẻ này những nam nhân có mặt liền đem tư tưởng thẳng nam vứt ra sau đầu, tất cả đều cảm thấy bản thân làm hoà thượng quá lâu nên giờ thấy gì cũng hóa đóa hoa rồi.
Nhiệt độ trên người nam nhân đang ôm ấp nóng rực quá mức, quần áo trên người giống như đều bị nhiệt độ nướng lên, nhiệt độ thẩm thấu vào chỗ sâu trong cơ thể càng khiến Dư Ổ dục hỏa đốt người, lỗ đít đói khát lại bắt đầu chảy ra dâm thủy làm ướt đẫm vải dệt nơi kẽ mông, dâm dịch dính nhớp cũng dính đầy trên bàn tay nam nhân, nam nhân xoa nắn mông cậu không những không giúp cậu giảm bớt dâm dục mà ngược lại nó càng khiến cậu đói khát hơn, Dư Ổ giờ đây chỉ muốn được người ta hung hăng địt vào lấp đầy, mùi hương thơm ngọt trên người càng nồng đậm kích thích căn cặc dưới háng Lộ Hoài Châu cương cứng.
Lộ Hoài Châu dùng một chân đá văng cửa phòng ngủ, vài chiếc giường đơn sơ trong phòng đã được ghép lại tạo thành một chiếc giường lớn, Dư Ổ bị ném trực tiếp lên giường, cậu nức nở vài tiếng chống thân mình muốn ngồi dậy nhưng lại bị Lộ Hoài Châu bắt lấy cởi bỏ áo thun trên người, thân thể không còn quần áo che đậy lộ ra vẻ xinh đẹp giống như một tác phẩm nghệ thuật, hai mắt Dư Ổ rưng rưng, cậu nức nở lùi về phía sau, nam nhân một phát đã nắm được mắt cá chân cậu kéo lại gần, quần cũng bị lột sạch, Dư Ổ hạ eo vểnh mông bò về phía trước, sợ hãi nói: "Huhu.... không cần.... không cần a...."
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tính không làm đâu nhưng mấy bà hỏi nhiều quá nên tui hơi ngại, đành phải bò dậy làm đây.
Chào mừng đến với thế giới mới🎊🎊🎊