Già Thiên
Chương 388: Thời đại cường thịnh cùng bi ai (Thượng)
Sơn Hà Đồ thu nhỏ lại, trở thành một bức tranh cuốn xinh đẹp, hợp nhất cùng Tử Phủ Thánh nữ. Giang sơn như họa, mỹ nhân như hoa - làm nổi bật ánh hào quang cho nhau.
Mi tâm nàng bắn ra ấn ký của đạo, tìm kiếm nhược điểm của trận văn trên băng nguyên, muốn tìm đường chạy trốn.
- Không tốt. Đạo Thai này rất không đơn giản, dẫn động đại đạo, muốn dò phá huyền cơ.
Đại hắc cẩu kêu to một tiếng, không ngừng đánh ra Tinh Thần Thạch, nâng độ khó của trận văn lên một khoảng lớn.
- Lần này, nàng chắp cánh khó thoát. Ta không tin nàng có thể phá giải đạo văn. Chúng ta chỉ cần vây khốn nàng là được.
Hắc Hoàng tràn đầy tự tin.
Tử Phủ Thánh nữ nhíu mày, cuối cùng nàng một mảnh không linh, với thân lạc ấn trong hư không, càng ngày càng mơ hồ. Cùng lúc đó, Sơn Hà Đồ lại sáng rực lên.
- Mau ra tay ngăn nàng lại. Sơn Hà Đồ có lực lượng của pháp tắc không gian.
Đồ Phi hét lớn.
Bốn người đồng thời ra tay. Kim Cương Trác, Thần Liên, Thôn Thiên Quán, chuông lớn đồng loạt đánh lên, hư không bị xé rách.
Nhưng mà, lại là một kích đánh hụt.
Tử Phủ Thánh nữ phun ra một ngụm tinh huyết dẫn động đại đạo, thi triển ra thần uy của Sơn Hà Đồ mà vốn nàng không thể thúc giục ở cảnh giới này. Sơn Hà Đồ hóa thành một cánh cửa không gian, mang theo nàng nhoáng một cái biến mất trong không trung.
Đây không phải là trận văn khắc lên Huyền Ngọc đài vượt qua hư không mà là dùng đạo lực thúc giục báu vật, mạnh mẽ xuyên qua hư không mà đi, cũng không biết khó khăn hơn bao nhiêu lần.
- Chết tiệt. Trận văn bản hoàng khắc xuống lại vô dụng, không tạo thành tác dụng gì.
Hắc Hoàng cả giận.
Đồ Phi hô lớn:
- Sơn Hà Đồ là thần vật mà lão Thánh chủ đời trước của Tử Phủ để lại trước khi tọa hóa. Nàng khó có thể chân chính thúc giục, cho dù mở ra cánh cửa không gian, khoảng cách xuyên qua cũng có hạn.
- Đuổi theo. Vừa rồi nàng mạnh mẽ mở ra cánh cửa không gian, tuyệt đối đã bị thương nặng.
Đại hắc cẩu là đại hành gia đối với đạo văn cùng với xuyên qua hư không. Căn cứ vào dao động cánh cửa không gian mới rồi truyền ra, nó lập tức phán đoán ra phương vị chính xác.
Diệp Phàm, Bàng Bác, Đồ Phi cùng đại hắc cẩu tách ra, bao vây về phía trước. Dựa theo phỏng đoán của Đồ Phi, Tử Phủ Thánh nữ tuyệt đối không thể đi xa.
Mới vừa bay lên trời cao bọn họ liền phát hiện hào quang chợt lóe lên ngoài vài dặm. Tử Phủ Thánh nữ chạy ra khỏi hư không. Bọn họ hóa thành tia chớp đuổi theo.
Bàng Bác gần như có thể lực địch Tử Phủ Thánh nữ, tốc độ hắn khủng bố vô cùng, rất nhanh rút ngắn khoảng cách.
Mà Diệp Phàm lại càng không cần phải nói. Sau khi tấn chức Đạo Cung ngũ trọng thiên, tốc độ hắn tăng lên một khoảng lớn, trong thế hệ trẻ ngoài vài người cá biệt, gần như không ai có thể so sánh với hắn.
Tử Phủ Thánh nữ quả thật bị trọng thương, bằng vào lực một kích thúc giục báu vật, xé ra một cánh cửa không gian. ở cảnh giới này của nàng thật sự có chút nghịch thiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Dù cho nàng có thể mượn lực của đại đạo nhưng dù sao thương thế khá nặng, bị Diệp Phàm cùng Bàng Bác đuổi theo. Kim Cương Trác sáng ngời hóa thành lớn bằng cái thớt đánh tới với thế như lôi đình vạn quân.
Ầm!
Trời rung đất chuyển, bầu trời đều run rẩy, như là muốn chấn rụng tinh tú đầy trời. Cái trác hình tròn đánh lên Sơn Hà Đồ.
Cùng lúc đó, Thần Liên của Bàng Bác ánh xanh tận trời quét lên phía trên khiến cho vùng tiểu thế giới đó chấn động kịch liệt, lại thêm Yêu Đế Cửu Trảm đánh ra.
Vào lúc này Đồ Phi cùng đại hắc cẩu cũng đuổi tới gần. Thôn Thiên Ma Quán cùng chuông lớn màu vàng trấn áp về phía trước.
Thần sắc của Tử Phủ Thánh nữ rốt cục thay đổi, mất đi đạo cảnh thường ngày, tâm tình dao động. Tới loại hoàn cảnh này, nàng khẽ nhíu mày ngài.
Roạt!
Hào quang chợt nhoáng, nàng chìm sâu vào trong Sơn Hà Đồ. Bức đồ này thần mang tăng vọt, rồi sau đó rất nhanh mờ nhạt, từ trên bầu trời rơi xuống đất.
- Chuyện gì xảy ra?
Bàng Bác khó hiểu.
- Nàng trốn trong Thần Đồ, muốn tránh qua một kiếp này.
Đồ Phi nói.
Diệp Phàm tiến lên, dùng Đỉnh Vạn Vật Mẫu Khí hộ thể, tay trái cầm Kim Cương Trác, dùng Đả Thần Tiên trong tay phải gẩy Sơn Hà Đồ lên.
Giờ phút này Thần Đồ giản dị tự nhiên, non sông trong tranh tráng lệ. Một nữ nhân tử vụ vờn quanh ở vào nơi sâu nhất của cảnh trong tranh.
Đồ Phi nhíu mày nói:
- Ngày xưa có lời đồn, khi Tử Phủ lão thánh chủ bị đại địch đuổi giết từng trốn vào Sơn Hà Đồ. Thần Đồ tuy bị địch nhân đoạt được nhưng không làm gì được hắn, cuối cùng hắn thoát vây mà đi.
- Nói như vậy, chúng ta không phá được bức đồ này?
Diệp Phàm kinh ngạc.
Bàng Bác lại phá lên cười nói:
- Bất kể nói như thế nào, chúng ta bắt được nàng rồi chẳng lẽ còn cho nàng cơ hội thoát vây sao?
- tương lai Tử Phủ Thánh nữ rất có khả năng sẽ trở thành nữ Đại đế, lại bị chúng ta bắt sống.
Đồ Phi tương đối vừa lòng đối với kết quả này.
- Tiểu tử ngươi là thánh thể, nàng là Tiên Thiên Đạo Thai, có cần cân nhắc sinh ra một cái Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai? Nếu như vậy, bổn hoàng cố vượt qua khó khăn mà thu một tiểu đồ đệ, dạy nó Vô Thủy Kinh trong truyền thuyết.
- Trong tay ngươi có Vô Thủy Kinh?
Diệp Phàm, Bàng Bác, Đồ Phi đều nhìn chòng chọc vào đại hắc cẩu.
Nó lập tức có chút sợ hãi, lui ra sau vài bước nói:
- Sao ánh mắt của các ngươi đều toát ra màu xanh giống sói như vậy?
Các đại Thánh địa Đông Hoang cùng chư tử bách giáo Trung Châu vì mở ra Tử Sơn, giành lấy truyền thừa của Vô Thủy Đại đế, nghĩ hết mọi biện pháp, đầu tóc đều sắp rụng hết. Đại hắc cẩu lại đột nhiên toát ra một câu như vậy, bất cứ người nào cùng đều cả kinh.
- Con chó chết này chỉ biết nói phét. Nếu nó có Vô Thủy Kinh, heo mẹ đều có thể bay lên trời.
Đồ Phi mở miệng.
Đại hắc cẩu nói một câu, rồi sau đó nói khoác không biết ngượng mồm:
- Bổn hoàng là ai, cái gì có thể làm khó được ta? Thế gian này chỉ cần có Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, cho dù ta liều cái mạng già cũng sẽ kiếm ra một bản Vô Thủy Kinh.
- ngươi nói kiếm là kiếm được?
Đồ Phi khinh thường.
Diệp Phàm thì lại thần sắc khẽ động, nhìn thẳng đại hắc cẩu, ánh mắt có chút nóng bỏng. người khác không biết nhưng hắn biết, con chó chết này tuyệt đối là từ trong Tử Sơn chạy ra.
- Con bà nó, tiểu tử ngươi đừng nhìn chằm chằm bản hoàng như vậy.
Đại hắc cẩu như nghĩ tới sự kiện Tây Hoàng Kinh ngày trước, vẻ mặt khó chịu:
- Muốn Vô Thủy Kinh rất giản đơn, sinh ra Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đưa vào trong Tử Sơn, cam đoan sẽ được như mong muốn.
- Ta thật cũng muốn sinh ra một cái Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, nhưng ai có thể mở ra Sơn Hà Đồ?
Bọn họ trước sau dùng Kim Cương Trác, Thần Liên, Thôn Thiên Ma Quán, chuông lớn màu vàng oanh kích nhưng lại căn bản không thể mở ra được bức đồ này.
Ngay cả đại địch của Tử Phủ lão Thánh chủ ngày xưa đều không thể công phá, bọn họ biết khẳng định không có biện pháp gì liền không lãng phí sức lực nữa.
- Tử Hà tiên tử, nếu ngươi không ra ta đem bức họa này tới Thiên Yêu Cung bán đấu giá.
Đại hắc cẩu lại càng vô sỉ kêu gào:
- Vì chấn hưng Nhân tộc, ngươi vẫn nên mau xuất hiện đi. Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thật sự nên xuất thế.
- Nếu không ra, ném vào trong cổ Quáng Thái Sơ hoặc Bất Tử Sơn. Sơn Hà Đồ có cường đại tới đâu cũng không bảo vệ được ngươi.
- Ta thấy trực tiếp đem bức đồ này dán trước cửa Diệu Dục Am tương đối thích hợp.
Bọn họ trước sau công kích, uy hiếp và đe dọa.
- Bốn tên khốn các ngươi!
Trong tranh cuốn truyền ra tiếng của Tử Phủ Thánh nữ. Đối mặt các loại chiêu bẩn này nàng dường như có một tia ảo não nhưng thanh âm coi như bình tĩnh.
- ngươi có thể cảm giác được hết thảy bên ngoài, như vậy dễ xử lý. Sau này ta coi ngươi thành một bức tranh bình thường, treo ở trong phòng ngủ của ta là xong.
Các loại chiêu hiểm xuất ra ùn ùn, nhưng Tử Phủ Thánh nữ không có bất kỳ đáp lại nào.
Mang theo Sơn Hà Đồ trên người quả thật là một củ khoai lang phòng tay. Nhốt bên trong chính là Tiên Thiên Đạo Thai, có thể huy động đại đạo. Vạn nhất bị nàng đánh lén, không chết cũng bị trọng thương.
- Trước phong lại rồi tính.
Dưới sự trợ giúp của vị đạo văn đại sư đại hắc cẩu, Sơn Hà Đồ hoàn toàn bị phong ấn. Rồi sau đó, Diệp Phàm thu tranh cuốn vào trong Kim Cương Trác, dùng chín chữ cổ thần bí trong Đạo Kinh để trấn áp.
- Tiểu Diệp Tử ngươi phong người có phải là hơi nhiều không, mà đều là nhân vật rất có lai lịch!
Đồ Phi líu lưỡi.
Mấy người ở tại đất tuyết kiểm kê nhân vật bị trấn phong, đều có chút không biết nói gì. Thật đúng là một đội hình xa hoa, nếu tạo thành đại đội đào quặng tuyệt đối sẽ kinh ngạc rớt cằm.
Đầu tiên, trong Ly Hỏa Thần Lô có phong nhân tài kiệt xuất Đông Hoang: Diêu Quang Thánh tử, Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Diêu Hi tuyệt đối là nhân vật thiên kiêu có thể bễ nghễ thế hệ trẻ tuổi.
Tiếp đó, Từ Nguyên cháu nhỏ được cưng chiều nhất của đệ tam đại khấu Từ Thiên Hùng. Khương Dật Thần là nhúm thịt trong tim của một vị đại năng Khương gia. Đều là thân phận kinh người.
Lại còn Thánh tử dự khuyết của Diêu Quang - Lý Thụy, mười mấy nữ đệ tử của Tử Phủ, cũng đều thân phận bất phàm.
Mà hiện tại, bọn họ lại trấn áp Tiên Thiên Đạo Thai. Sự cường đại của Tử Phủ Thánh nữ, vừa rồi mấy người đều tự mình lĩnh giáo. Thân cùng đạo hợp, tiên thiên bất bại, cùng thế hệ gần như không địch thủ.
Đồ Phi than thở. Đông Hoang nghênh đón một thời kỳ cực kỳ thịnh vượng, thế hệ trẻ tuổi anh tài quá nhiều. Nếu là ngày xưa, có thể có hai người đã là khó được.
Nhưng hiện giờ, không chỉ có hai cái Thần Vương thể, còn có Tiên Thiên Đạo Thể, càng có kỳ tài ngút trời như Diêu Quang Thánh tử cùng Kim Sí Tiểu Bằng Vương.
- Nhân vật như vậy, một thời đại chỉ ra một người đã đủ rồi, bằng không chỉ có thể là bi kịch.
Thần Vương thể của Đông Hoang, danh như ý nghĩa tuyệt đối là vương giả cùng thế hệ. Mặc ngươi tài ba trác tuyệt, thiên tài khó lường nhưng sinh ra cùng một thời đại với hắn cũng là một hồi bi ai. tương lai Đông Hoang nhất định là thiên hạ của hắn.
Tiên Thiên Đạo Thai, trên mặt đất vô ngần này gần như không thể vượt qua. Một khi trở thành nhân vật cấp Thánh chủ, thân cùng đạo hợp, mặc ngươi pháp lực ngập trời cũng sẽ bị trấn áp.
Diêu Quang Thánh tử cùng Kim Sí Tiểu Bằng Vương lại càng là tư chất ngút trời. Có người phỏng đoán, bọn họ có thể đi lên con đường của Đại đế, đã có vài phần phong thái của Đại đế khi thiếu niên.
Trong niên đại quá khứ, bất kỳ ai trong số này đều đủ để đứng trên đỉnh của một thời đại. Mà hiện giờ lại đồng loạt xuất hiện.
- Tiên Thiên Đạo Thai, Thánh thể, Thần thể, thiếu niên Đại đế... Đều là nhân vật độc tôn một thế hệ, từ xưa tới nay chưa từng gặp nhau ở một thời đại mà tranh phong đây.
Hiện giờ, nhiều nhân vật như vậy sinh ra cùng một thời đại, nhìn như cường thịnh nhưng lại cũng là một loại bi kịch. tương lai tất có đại chiến, phải phân thắng thua. Dù sao chỉ có thể ra một vị Đại đế.
Đại hắc cẩu cười phì nói:
- Này tính là cái gì. Ai nói những thể chất này không thể xuất hiện ở cùng một thời đại? chỉ là các ngươi chưa từng thấy, chưa từng nghe qua mà thôi.
- Chuyện vào khi nào, sao chúng ta không biết?
- Chuyện các ngươi không biết còn rất nhiều đó.
- Chó chết đừng úp úp mở mở. Mau nói là chuyện của thời đại nào?
Đại hắc cẩu nói:
- nghĩ lại mười mấy vạn năm xa xôi trước đây, vào thời đại đó quần tinh rực rỡ, bất kể Thần Vương thể hay là Thiên Yêu thể đều có xuất thế. Được xưng là chư vương đồng khởi, có một không hai từ xưa đến nay.
- Làm sao có thể xuất hiện thời đại như vậy?
Đồ Phi không tin.
-o0o-
Mi tâm nàng bắn ra ấn ký của đạo, tìm kiếm nhược điểm của trận văn trên băng nguyên, muốn tìm đường chạy trốn.
- Không tốt. Đạo Thai này rất không đơn giản, dẫn động đại đạo, muốn dò phá huyền cơ.
Đại hắc cẩu kêu to một tiếng, không ngừng đánh ra Tinh Thần Thạch, nâng độ khó của trận văn lên một khoảng lớn.
- Lần này, nàng chắp cánh khó thoát. Ta không tin nàng có thể phá giải đạo văn. Chúng ta chỉ cần vây khốn nàng là được.
Hắc Hoàng tràn đầy tự tin.
Tử Phủ Thánh nữ nhíu mày, cuối cùng nàng một mảnh không linh, với thân lạc ấn trong hư không, càng ngày càng mơ hồ. Cùng lúc đó, Sơn Hà Đồ lại sáng rực lên.
- Mau ra tay ngăn nàng lại. Sơn Hà Đồ có lực lượng của pháp tắc không gian.
Đồ Phi hét lớn.
Bốn người đồng thời ra tay. Kim Cương Trác, Thần Liên, Thôn Thiên Quán, chuông lớn đồng loạt đánh lên, hư không bị xé rách.
Nhưng mà, lại là một kích đánh hụt.
Tử Phủ Thánh nữ phun ra một ngụm tinh huyết dẫn động đại đạo, thi triển ra thần uy của Sơn Hà Đồ mà vốn nàng không thể thúc giục ở cảnh giới này. Sơn Hà Đồ hóa thành một cánh cửa không gian, mang theo nàng nhoáng một cái biến mất trong không trung.
Đây không phải là trận văn khắc lên Huyền Ngọc đài vượt qua hư không mà là dùng đạo lực thúc giục báu vật, mạnh mẽ xuyên qua hư không mà đi, cũng không biết khó khăn hơn bao nhiêu lần.
- Chết tiệt. Trận văn bản hoàng khắc xuống lại vô dụng, không tạo thành tác dụng gì.
Hắc Hoàng cả giận.
Đồ Phi hô lớn:
- Sơn Hà Đồ là thần vật mà lão Thánh chủ đời trước của Tử Phủ để lại trước khi tọa hóa. Nàng khó có thể chân chính thúc giục, cho dù mở ra cánh cửa không gian, khoảng cách xuyên qua cũng có hạn.
- Đuổi theo. Vừa rồi nàng mạnh mẽ mở ra cánh cửa không gian, tuyệt đối đã bị thương nặng.
Đại hắc cẩu là đại hành gia đối với đạo văn cùng với xuyên qua hư không. Căn cứ vào dao động cánh cửa không gian mới rồi truyền ra, nó lập tức phán đoán ra phương vị chính xác.
Diệp Phàm, Bàng Bác, Đồ Phi cùng đại hắc cẩu tách ra, bao vây về phía trước. Dựa theo phỏng đoán của Đồ Phi, Tử Phủ Thánh nữ tuyệt đối không thể đi xa.
Mới vừa bay lên trời cao bọn họ liền phát hiện hào quang chợt lóe lên ngoài vài dặm. Tử Phủ Thánh nữ chạy ra khỏi hư không. Bọn họ hóa thành tia chớp đuổi theo.
Bàng Bác gần như có thể lực địch Tử Phủ Thánh nữ, tốc độ hắn khủng bố vô cùng, rất nhanh rút ngắn khoảng cách.
Mà Diệp Phàm lại càng không cần phải nói. Sau khi tấn chức Đạo Cung ngũ trọng thiên, tốc độ hắn tăng lên một khoảng lớn, trong thế hệ trẻ ngoài vài người cá biệt, gần như không ai có thể so sánh với hắn.
Tử Phủ Thánh nữ quả thật bị trọng thương, bằng vào lực một kích thúc giục báu vật, xé ra một cánh cửa không gian. ở cảnh giới này của nàng thật sự có chút nghịch thiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Dù cho nàng có thể mượn lực của đại đạo nhưng dù sao thương thế khá nặng, bị Diệp Phàm cùng Bàng Bác đuổi theo. Kim Cương Trác sáng ngời hóa thành lớn bằng cái thớt đánh tới với thế như lôi đình vạn quân.
Ầm!
Trời rung đất chuyển, bầu trời đều run rẩy, như là muốn chấn rụng tinh tú đầy trời. Cái trác hình tròn đánh lên Sơn Hà Đồ.
Cùng lúc đó, Thần Liên của Bàng Bác ánh xanh tận trời quét lên phía trên khiến cho vùng tiểu thế giới đó chấn động kịch liệt, lại thêm Yêu Đế Cửu Trảm đánh ra.
Vào lúc này Đồ Phi cùng đại hắc cẩu cũng đuổi tới gần. Thôn Thiên Ma Quán cùng chuông lớn màu vàng trấn áp về phía trước.
Thần sắc của Tử Phủ Thánh nữ rốt cục thay đổi, mất đi đạo cảnh thường ngày, tâm tình dao động. Tới loại hoàn cảnh này, nàng khẽ nhíu mày ngài.
Roạt!
Hào quang chợt nhoáng, nàng chìm sâu vào trong Sơn Hà Đồ. Bức đồ này thần mang tăng vọt, rồi sau đó rất nhanh mờ nhạt, từ trên bầu trời rơi xuống đất.
- Chuyện gì xảy ra?
Bàng Bác khó hiểu.
- Nàng trốn trong Thần Đồ, muốn tránh qua một kiếp này.
Đồ Phi nói.
Diệp Phàm tiến lên, dùng Đỉnh Vạn Vật Mẫu Khí hộ thể, tay trái cầm Kim Cương Trác, dùng Đả Thần Tiên trong tay phải gẩy Sơn Hà Đồ lên.
Giờ phút này Thần Đồ giản dị tự nhiên, non sông trong tranh tráng lệ. Một nữ nhân tử vụ vờn quanh ở vào nơi sâu nhất của cảnh trong tranh.
Đồ Phi nhíu mày nói:
- Ngày xưa có lời đồn, khi Tử Phủ lão thánh chủ bị đại địch đuổi giết từng trốn vào Sơn Hà Đồ. Thần Đồ tuy bị địch nhân đoạt được nhưng không làm gì được hắn, cuối cùng hắn thoát vây mà đi.
- Nói như vậy, chúng ta không phá được bức đồ này?
Diệp Phàm kinh ngạc.
Bàng Bác lại phá lên cười nói:
- Bất kể nói như thế nào, chúng ta bắt được nàng rồi chẳng lẽ còn cho nàng cơ hội thoát vây sao?
- tương lai Tử Phủ Thánh nữ rất có khả năng sẽ trở thành nữ Đại đế, lại bị chúng ta bắt sống.
Đồ Phi tương đối vừa lòng đối với kết quả này.
- Tiểu tử ngươi là thánh thể, nàng là Tiên Thiên Đạo Thai, có cần cân nhắc sinh ra một cái Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai? Nếu như vậy, bổn hoàng cố vượt qua khó khăn mà thu một tiểu đồ đệ, dạy nó Vô Thủy Kinh trong truyền thuyết.
- Trong tay ngươi có Vô Thủy Kinh?
Diệp Phàm, Bàng Bác, Đồ Phi đều nhìn chòng chọc vào đại hắc cẩu.
Nó lập tức có chút sợ hãi, lui ra sau vài bước nói:
- Sao ánh mắt của các ngươi đều toát ra màu xanh giống sói như vậy?
Các đại Thánh địa Đông Hoang cùng chư tử bách giáo Trung Châu vì mở ra Tử Sơn, giành lấy truyền thừa của Vô Thủy Đại đế, nghĩ hết mọi biện pháp, đầu tóc đều sắp rụng hết. Đại hắc cẩu lại đột nhiên toát ra một câu như vậy, bất cứ người nào cùng đều cả kinh.
- Con chó chết này chỉ biết nói phét. Nếu nó có Vô Thủy Kinh, heo mẹ đều có thể bay lên trời.
Đồ Phi mở miệng.
Đại hắc cẩu nói một câu, rồi sau đó nói khoác không biết ngượng mồm:
- Bổn hoàng là ai, cái gì có thể làm khó được ta? Thế gian này chỉ cần có Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, cho dù ta liều cái mạng già cũng sẽ kiếm ra một bản Vô Thủy Kinh.
- ngươi nói kiếm là kiếm được?
Đồ Phi khinh thường.
Diệp Phàm thì lại thần sắc khẽ động, nhìn thẳng đại hắc cẩu, ánh mắt có chút nóng bỏng. người khác không biết nhưng hắn biết, con chó chết này tuyệt đối là từ trong Tử Sơn chạy ra.
- Con bà nó, tiểu tử ngươi đừng nhìn chằm chằm bản hoàng như vậy.
Đại hắc cẩu như nghĩ tới sự kiện Tây Hoàng Kinh ngày trước, vẻ mặt khó chịu:
- Muốn Vô Thủy Kinh rất giản đơn, sinh ra Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đưa vào trong Tử Sơn, cam đoan sẽ được như mong muốn.
- Ta thật cũng muốn sinh ra một cái Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, nhưng ai có thể mở ra Sơn Hà Đồ?
Bọn họ trước sau dùng Kim Cương Trác, Thần Liên, Thôn Thiên Ma Quán, chuông lớn màu vàng oanh kích nhưng lại căn bản không thể mở ra được bức đồ này.
Ngay cả đại địch của Tử Phủ lão Thánh chủ ngày xưa đều không thể công phá, bọn họ biết khẳng định không có biện pháp gì liền không lãng phí sức lực nữa.
- Tử Hà tiên tử, nếu ngươi không ra ta đem bức họa này tới Thiên Yêu Cung bán đấu giá.
Đại hắc cẩu lại càng vô sỉ kêu gào:
- Vì chấn hưng Nhân tộc, ngươi vẫn nên mau xuất hiện đi. Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thật sự nên xuất thế.
- Nếu không ra, ném vào trong cổ Quáng Thái Sơ hoặc Bất Tử Sơn. Sơn Hà Đồ có cường đại tới đâu cũng không bảo vệ được ngươi.
- Ta thấy trực tiếp đem bức đồ này dán trước cửa Diệu Dục Am tương đối thích hợp.
Bọn họ trước sau công kích, uy hiếp và đe dọa.
- Bốn tên khốn các ngươi!
Trong tranh cuốn truyền ra tiếng của Tử Phủ Thánh nữ. Đối mặt các loại chiêu bẩn này nàng dường như có một tia ảo não nhưng thanh âm coi như bình tĩnh.
- ngươi có thể cảm giác được hết thảy bên ngoài, như vậy dễ xử lý. Sau này ta coi ngươi thành một bức tranh bình thường, treo ở trong phòng ngủ của ta là xong.
Các loại chiêu hiểm xuất ra ùn ùn, nhưng Tử Phủ Thánh nữ không có bất kỳ đáp lại nào.
Mang theo Sơn Hà Đồ trên người quả thật là một củ khoai lang phòng tay. Nhốt bên trong chính là Tiên Thiên Đạo Thai, có thể huy động đại đạo. Vạn nhất bị nàng đánh lén, không chết cũng bị trọng thương.
- Trước phong lại rồi tính.
Dưới sự trợ giúp của vị đạo văn đại sư đại hắc cẩu, Sơn Hà Đồ hoàn toàn bị phong ấn. Rồi sau đó, Diệp Phàm thu tranh cuốn vào trong Kim Cương Trác, dùng chín chữ cổ thần bí trong Đạo Kinh để trấn áp.
- Tiểu Diệp Tử ngươi phong người có phải là hơi nhiều không, mà đều là nhân vật rất có lai lịch!
Đồ Phi líu lưỡi.
Mấy người ở tại đất tuyết kiểm kê nhân vật bị trấn phong, đều có chút không biết nói gì. Thật đúng là một đội hình xa hoa, nếu tạo thành đại đội đào quặng tuyệt đối sẽ kinh ngạc rớt cằm.
Đầu tiên, trong Ly Hỏa Thần Lô có phong nhân tài kiệt xuất Đông Hoang: Diêu Quang Thánh tử, Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Diêu Hi tuyệt đối là nhân vật thiên kiêu có thể bễ nghễ thế hệ trẻ tuổi.
Tiếp đó, Từ Nguyên cháu nhỏ được cưng chiều nhất của đệ tam đại khấu Từ Thiên Hùng. Khương Dật Thần là nhúm thịt trong tim của một vị đại năng Khương gia. Đều là thân phận kinh người.
Lại còn Thánh tử dự khuyết của Diêu Quang - Lý Thụy, mười mấy nữ đệ tử của Tử Phủ, cũng đều thân phận bất phàm.
Mà hiện tại, bọn họ lại trấn áp Tiên Thiên Đạo Thai. Sự cường đại của Tử Phủ Thánh nữ, vừa rồi mấy người đều tự mình lĩnh giáo. Thân cùng đạo hợp, tiên thiên bất bại, cùng thế hệ gần như không địch thủ.
Đồ Phi than thở. Đông Hoang nghênh đón một thời kỳ cực kỳ thịnh vượng, thế hệ trẻ tuổi anh tài quá nhiều. Nếu là ngày xưa, có thể có hai người đã là khó được.
Nhưng hiện giờ, không chỉ có hai cái Thần Vương thể, còn có Tiên Thiên Đạo Thể, càng có kỳ tài ngút trời như Diêu Quang Thánh tử cùng Kim Sí Tiểu Bằng Vương.
- Nhân vật như vậy, một thời đại chỉ ra một người đã đủ rồi, bằng không chỉ có thể là bi kịch.
Thần Vương thể của Đông Hoang, danh như ý nghĩa tuyệt đối là vương giả cùng thế hệ. Mặc ngươi tài ba trác tuyệt, thiên tài khó lường nhưng sinh ra cùng một thời đại với hắn cũng là một hồi bi ai. tương lai Đông Hoang nhất định là thiên hạ của hắn.
Tiên Thiên Đạo Thai, trên mặt đất vô ngần này gần như không thể vượt qua. Một khi trở thành nhân vật cấp Thánh chủ, thân cùng đạo hợp, mặc ngươi pháp lực ngập trời cũng sẽ bị trấn áp.
Diêu Quang Thánh tử cùng Kim Sí Tiểu Bằng Vương lại càng là tư chất ngút trời. Có người phỏng đoán, bọn họ có thể đi lên con đường của Đại đế, đã có vài phần phong thái của Đại đế khi thiếu niên.
Trong niên đại quá khứ, bất kỳ ai trong số này đều đủ để đứng trên đỉnh của một thời đại. Mà hiện giờ lại đồng loạt xuất hiện.
- Tiên Thiên Đạo Thai, Thánh thể, Thần thể, thiếu niên Đại đế... Đều là nhân vật độc tôn một thế hệ, từ xưa tới nay chưa từng gặp nhau ở một thời đại mà tranh phong đây.
Hiện giờ, nhiều nhân vật như vậy sinh ra cùng một thời đại, nhìn như cường thịnh nhưng lại cũng là một loại bi kịch. tương lai tất có đại chiến, phải phân thắng thua. Dù sao chỉ có thể ra một vị Đại đế.
Đại hắc cẩu cười phì nói:
- Này tính là cái gì. Ai nói những thể chất này không thể xuất hiện ở cùng một thời đại? chỉ là các ngươi chưa từng thấy, chưa từng nghe qua mà thôi.
- Chuyện vào khi nào, sao chúng ta không biết?
- Chuyện các ngươi không biết còn rất nhiều đó.
- Chó chết đừng úp úp mở mở. Mau nói là chuyện của thời đại nào?
Đại hắc cẩu nói:
- nghĩ lại mười mấy vạn năm xa xôi trước đây, vào thời đại đó quần tinh rực rỡ, bất kể Thần Vương thể hay là Thiên Yêu thể đều có xuất thế. Được xưng là chư vương đồng khởi, có một không hai từ xưa đến nay.
- Làm sao có thể xuất hiện thời đại như vậy?
Đồ Phi không tin.
-o0o-