Gã Chó Má - Tô Mã Lệ
Chương 52: Hầu Hạ
Cao Kim Lan nói khiêng Yến Chiêu tới phòng cho khách, Kiều Khương bảo cứ để cho anh ngủ ở cửa, dù sao sẽ không đông chết. Bà nói, cái con bé này sao lại như vậy chứ, sau đó kéo cô lại, khiêng Yến Chiêu vào phòng cho khách.
Đàn ông uống say rất nặng, may mà Cao Kim Lan cũng khỏe, nửa kéo nửa ôm Yến Chiêu đi vào, Kiều Khương ném người lên giường, xoay người vào toilet định đi tắm.
"Con đi lấy cái khăn lau mặt cho nó." Cao Kim Lan cởi giày của Yến Chiêu ra đặt dưới giường.
Kiều Khương: "?"
Cô dựa cửa, nhìn Cao Kim Lan bận rộn lấy điều khiển bật điều hòa, nhàn nhạt nói:
"Đừng động vào nữa, mẹ đi ngủ đi."
"Như vậy sao được." Cao Kim Lan đứng dậy đi ra ngoài: "Để mẹ đi lấy khăn lau mặt."
Đời này vì Kiều Tân Vĩ mà bà làm việc vất vả, mỗi lần ông ta uống say về, bà cũng bận rộn như thế này, không phải đi nấu canh cũng đi lấy thuốc giải rượu, còn chuẩn bị khăn lông lau mặt rửa chân, hầu hạ đến vậy, mà người đó tỉnh dậy cũng chẳng được một câu cảm ơn.
Kiều Khương nhíu nhíu mày: "Mẹ đi ngủ, con làm được rồi."
Lớn như vậy, cô còn chưa hầu hạ tên đàn ông nào đâu.
Cô giặt sạch khăn lông rồi đi vào phòng, lau lung tung lên mặt Yến Chiêu, giống như lau bàn, lông mày anh chỉ giật giật, rồi ngủ tiếp. Kiều Khương lau xong mặt, ném cả cái khăn lên mặt anh, xoay người đi ra ngoài.
2
Yến Chiêu có thể biến thành Kiều Tân Vĩ thứ hai hay không cô không biết, nhưng rõ ràng, cô sẽ không thay đổi trở thành Cao Kim Lan.
Trương Đông Đao nhắn tin đến hỏi cô sao lại thế này, sao có tên say rượu còn ghé vào cửa nhà, hỏi cô có việc gì không. Kiều Khương xả nước vào bồn tắm, đi vào bật nút mát xa, nói với cô nàng: "Không có việc gì."
Trương Đông Đao đang ở bệnh viện chăm Trần Chúng Thăng, nói là chăm, nhưng cũng là nằm trên giường, còn Trần Chúng Thăng ngồi một bên gọt táo cho cô nàng, mẹ Trần đi vào thấy cảnh này, hai mắt trừng lớn.
Đại tiểu thư như mây: 【 Cậu không nhìn thấy mặt mẹ cậu ta, như muốn ăn thịt tớ. 】
Kiều Khương nhếch môi, đè giọng nói: "Cậu đúng là đại tiểu thư, để người bị hại hầu hạ mình còn gì."
Đại tiểu thư như mây: 【 Cậu ta cũng có bị thương nghiêm trọng đâu, chỉ là mặt nhìn hơi dọa người, nói không đau lắm. 】
Kiều Khương cầm rượu vang đỏ cạnh bồn tắm: "Cậu nói chuyện, vừa nói vừa hôn má cậu ta một cái, xem có nói không đau hay không."
Đại tiểu thư như mây: 【......】
Kiều Khương xem tường nhà Trương Đông Đao, dạo này không đăng chuyện tình yêu nữa, chắc vì cãi nhau. Cũng có thể vì Kiều Khương, tóm lại vòng bạn bè không nhìn thấy hình ảnh của Trình Tất Dự, nhưng đăng mấy bức ảnh tự sướng lúc cô nàng đang ngủ, chắc là Trần Chúng Thăng chụp lén, khả năng Trương Đông Đao cảm thấy đẹp, nên đăng lên.
Cũng không biết Trình Tất Dự nhìn thấy có tức chết hay không.
Kiều Khương nhếch môi, cô uống nốt hớp rượu vang đỏ, đứng dậy đi đến bồn rửa tay, lấy khăn tắm bao lấy cơ thể rồi đi ra khỏi toilet.
Trong giới tin tức về cô bay đầy trời, có người nói cô làm việc sai lầm bị đuổi, có người nói về ở ẩn sinh con, có người nói đứa con đó là của sếp cô, muốn làm cho phòng chính thoái vị, nên bị sếp nhẫn tâm vứt bỏ. Tham gia không ít bữa tiệc, những người gặp một lần đều giả mù sa mưa dò hỏi quan tâm, hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, sao trạng thái không có gì thay đổi.
Chuyện Cao Kim Lan bị ung thư chỉ có vài người thân cận bên cạnh cô biết, người khác không biết lý do vì sao cô nghỉ phép, hai tháng nay không đến công ty, thậm chí những cuộc họp quan trọng cũng chẳng tham gia, hơn nữa có nhiều đơn hàng từ nước ngoài, khách hàng đều muốn cô bay qua đó, cô đều từ chối, những chuyện đó không khỏi để người khác nghĩ nhiều.
Con trai sếp, sếp phó cũng nhắn tin hỏi cô, có muốn tham dự một bữa tiệc không, làm những lời đồn đại đó biến mất.
Kiều Khương nằm ngã về giường, nhắn lại hai chữ: 【 Không cần. 】
Lý Hiệu Lan nói đúng, không có chuyện gì làm cô có thể đặt ở trong lòng, từ trước đã không, về sau càng không thể.
Đàn ông uống say rất nặng, may mà Cao Kim Lan cũng khỏe, nửa kéo nửa ôm Yến Chiêu đi vào, Kiều Khương ném người lên giường, xoay người vào toilet định đi tắm.
"Con đi lấy cái khăn lau mặt cho nó." Cao Kim Lan cởi giày của Yến Chiêu ra đặt dưới giường.
Kiều Khương: "?"
Cô dựa cửa, nhìn Cao Kim Lan bận rộn lấy điều khiển bật điều hòa, nhàn nhạt nói:
"Đừng động vào nữa, mẹ đi ngủ đi."
"Như vậy sao được." Cao Kim Lan đứng dậy đi ra ngoài: "Để mẹ đi lấy khăn lau mặt."
Đời này vì Kiều Tân Vĩ mà bà làm việc vất vả, mỗi lần ông ta uống say về, bà cũng bận rộn như thế này, không phải đi nấu canh cũng đi lấy thuốc giải rượu, còn chuẩn bị khăn lông lau mặt rửa chân, hầu hạ đến vậy, mà người đó tỉnh dậy cũng chẳng được một câu cảm ơn.
Kiều Khương nhíu nhíu mày: "Mẹ đi ngủ, con làm được rồi."
Lớn như vậy, cô còn chưa hầu hạ tên đàn ông nào đâu.
Cô giặt sạch khăn lông rồi đi vào phòng, lau lung tung lên mặt Yến Chiêu, giống như lau bàn, lông mày anh chỉ giật giật, rồi ngủ tiếp. Kiều Khương lau xong mặt, ném cả cái khăn lên mặt anh, xoay người đi ra ngoài.
2
Yến Chiêu có thể biến thành Kiều Tân Vĩ thứ hai hay không cô không biết, nhưng rõ ràng, cô sẽ không thay đổi trở thành Cao Kim Lan.
Trương Đông Đao nhắn tin đến hỏi cô sao lại thế này, sao có tên say rượu còn ghé vào cửa nhà, hỏi cô có việc gì không. Kiều Khương xả nước vào bồn tắm, đi vào bật nút mát xa, nói với cô nàng: "Không có việc gì."
Trương Đông Đao đang ở bệnh viện chăm Trần Chúng Thăng, nói là chăm, nhưng cũng là nằm trên giường, còn Trần Chúng Thăng ngồi một bên gọt táo cho cô nàng, mẹ Trần đi vào thấy cảnh này, hai mắt trừng lớn.
Đại tiểu thư như mây: 【 Cậu không nhìn thấy mặt mẹ cậu ta, như muốn ăn thịt tớ. 】
Kiều Khương nhếch môi, đè giọng nói: "Cậu đúng là đại tiểu thư, để người bị hại hầu hạ mình còn gì."
Đại tiểu thư như mây: 【 Cậu ta cũng có bị thương nghiêm trọng đâu, chỉ là mặt nhìn hơi dọa người, nói không đau lắm. 】
Kiều Khương cầm rượu vang đỏ cạnh bồn tắm: "Cậu nói chuyện, vừa nói vừa hôn má cậu ta một cái, xem có nói không đau hay không."
Đại tiểu thư như mây: 【......】
Kiều Khương xem tường nhà Trương Đông Đao, dạo này không đăng chuyện tình yêu nữa, chắc vì cãi nhau. Cũng có thể vì Kiều Khương, tóm lại vòng bạn bè không nhìn thấy hình ảnh của Trình Tất Dự, nhưng đăng mấy bức ảnh tự sướng lúc cô nàng đang ngủ, chắc là Trần Chúng Thăng chụp lén, khả năng Trương Đông Đao cảm thấy đẹp, nên đăng lên.
Cũng không biết Trình Tất Dự nhìn thấy có tức chết hay không.
Kiều Khương nhếch môi, cô uống nốt hớp rượu vang đỏ, đứng dậy đi đến bồn rửa tay, lấy khăn tắm bao lấy cơ thể rồi đi ra khỏi toilet.
Trong giới tin tức về cô bay đầy trời, có người nói cô làm việc sai lầm bị đuổi, có người nói về ở ẩn sinh con, có người nói đứa con đó là của sếp cô, muốn làm cho phòng chính thoái vị, nên bị sếp nhẫn tâm vứt bỏ. Tham gia không ít bữa tiệc, những người gặp một lần đều giả mù sa mưa dò hỏi quan tâm, hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, sao trạng thái không có gì thay đổi.
Chuyện Cao Kim Lan bị ung thư chỉ có vài người thân cận bên cạnh cô biết, người khác không biết lý do vì sao cô nghỉ phép, hai tháng nay không đến công ty, thậm chí những cuộc họp quan trọng cũng chẳng tham gia, hơn nữa có nhiều đơn hàng từ nước ngoài, khách hàng đều muốn cô bay qua đó, cô đều từ chối, những chuyện đó không khỏi để người khác nghĩ nhiều.
Con trai sếp, sếp phó cũng nhắn tin hỏi cô, có muốn tham dự một bữa tiệc không, làm những lời đồn đại đó biến mất.
Kiều Khương nằm ngã về giường, nhắn lại hai chữ: 【 Không cần. 】
Lý Hiệu Lan nói đúng, không có chuyện gì làm cô có thể đặt ở trong lòng, từ trước đã không, về sau càng không thể.